179
Edit + beta: HngThnhNgan
————
"Đại tá có chuyện?【 Ông ta 】 có chuyện gì?" Tanizaki Junichirou bối rối.
Miyazawa Kenji: "Ra là chúng ta đã nhảy qua nhiều chuyện như này rồi sao?"
Đầu tiên là băng trộm bị giết, sau đó không biết đại tá đã xảy ra tranh cãi gì.
Bởi vì không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, đám người chỉ có thể đi theo Dazai Osamu và Nakajima Atsushi tìm 【 Wells 】.
【 Khi lặng lẽ lên cầu thang, Nakajima Atsuhi thấy rất bối rối trong lòng. Wells —— Cô ta là mật vụ của cơ quan bí mật thuộc quốc gia nào đó ư? Thật khó tin. Wells nói bản thân đã phát minh ra vũ khí, nên mới tới đây để ngăn chặn việc kích hoạt vũ khí.
Cậu ta không sao tin được rằng đó là nói dối.
Suy nghĩ mấy cũng thế thôi. Dị năng lực điều khiển thời gian của Wells tuy rất mạnh nhưng không thuộc hệ chiến đấu. Nếu đọ sức đơn thuần thì siêu năng lực hóa hổ chiếm thế thượng phong. Chỉ còn cách hỏi thẳng Wells, nếu cần thì dùng vũ lực.
Leo hết cầu thang, Nakajima Atsushi và Dazai Osamu lên đến tầng cao nhất. Họ chỉ lén thò đầu ra quan sát tình hình.
Phòng quan trắc vẫn như Nakajima Atsushi thấy lần trước. Toàn bộ tường là kính, cho phép thấy rõ biển xanh và trời xanh.
Nakajima Atsushi và Dazai Osamu nhanh chóng tìm thấy Wells. Wells đang ngồi trên ghế đẩu bên cửa sổ, ngắm cảnh bên ngoài.
Nakajima Atsushi gật đầu với Dazai Osamu.
Sau đó cậu ta nhẹ nhàng lên hẳn khỏi cầu thang, đến gần Wells. May thay cô ta đang quay lưng về phía Nakajima Atsushi. Từ khi lên đảo cậu ta đã quen với việc di chuyển mà không gây ra tiếng động.
Nakajima Atsushi biến cánh tay phải thành tay hổ và chĩa móng vuốt vào gáy Wells.
"Đừng cử động." Nakajima Atsushi hạ giọng, "Vuốt hổ cắt được cả cốt thép. Súng lục hay dao gắm cũng vô tác dụng với cánh tay này thôi."
Wells không trả lời. 】
"Hóa ra thứ vũ khí dị năng lực cực mạnh có thể thổi bay cả thành phố này là do bản thân chị 【 Wells 】 phát minh ra." Tanizaki Junichirou sợ ngây người, "Định vậy trời?"
"Mặc dù không phải dị năng lực hệ chiến đấu, nhưng chỉ cần khéo léo dùng nó, tác dụng thậm chí còn ghê gớm hơn cả dị năng lực hệ chiến đấu." Ozaki Kouyou nói.
Đi vào phòng quan trắc, bọn họ liền thấy một người phụ nữ đang ngồi quay lưng với Dazai Osamu bọn họ.
"Ơ, sao 【 chị ta 】 ngồi bất động vậy ạ?" Miyazawa Kenji cảm thấy kỳ quái, liền đến trước mặt 【 Wells 】.
Những người khác cũng đều nhạy cảm cảm thấy kỳ quái, tất cả cũng đến trước mặt 【 Wells 】.
Nhưng 【 Wells 】 mà bọn họ nhìn đang nhắm chặt hai mắt, khóe miệng còn sót lại một vệt máu mờ mờ, và... Trên ngực có cắm con dao găm, trong lòng lập tức đại biến.
Là bẫy!
Mà cái bẫy này, có thể là nhắm vào Dazai Osamu và 【 Nakajima Atsushi 】!
【 "Cho tôi biết đi Wells. Người giết Gab là chị phải không? Người giết đại ca và Virgo rồi cướp vũ khí là chị phải không? Tại sao! Chị hãy trả lời đi!"
"Khoan đã Atsushi." Từ đằng sau, Dazai Osamu bước vào khẽ nói, "Có gì đó rất lạ."
Lúc này, cơ thể Wells nghiêng dần rồi đổ bịch xuống sàn.
Một con dao găm cắm trên ngực Wells. Áo Wells bị nhuộm thành đỏ tươi.
Cô ta đã chết——
"Không thể nào!" Nakajima Atsushi lùi ra sau một bước, "Tại sao chị ta... Chị ta không phải là kẻ đứng sau vụ việc ư..."
"Atsushi, con dao trên ngực kia có phải là của cô ta không?"
Nakajima Atsushi nhìn cán dao, một con dao quân dụng, giống con dao Wells dùng để phá xích.
"Vâng, không sai ạ."
"Lạ nhỉ." Dazai Osamu nheo mắt lại rồi nói, "Cán dao có dính chút dầu. Có lẽ là dầu để đốt máy vi tính. Mà thế thì —— không hợp lý." 】
Tanizaki Junichirou: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao chị 【 Wells 】 lại bị giết?"
"Có kẻ nhanh tay giết cô 【 Wells 】 rồi." Mắt kính của Kunikida Doppo lóe lên một vệt sáng, không thấy rõ vẻ mặt.
Miyazawa Kenji: "Ra là ngài Dazai bọn họ đều nghĩ thủ phạm là chị 【 Wells 】 sao? Em còn chẳng nghĩ tới cơ."
Fyodor cười khẽ: "Không, đúng hơn là Dazai đã khiến 【 Nakajima Atsushi 】 nghĩ cô 【 Wells 】 là thủ phạm."
Nakajima Atsushi im lặng, mã một lúc sau cậu mới lên tiếng nói: "Nói vậy, ngài Dazai đã có đối tượng nghi ngờ rồi sao?"
Fyodor từ chối cho ý kiến, chỉ lấp lửng mà nói: "Có lẽ vậy?"
"Không hợp lý?" Tanizaki Junichirou nhìn Dazai Osamu.
"Không đúng!" Kunikida Doppo đột nhiên lên tiếng, ánh mắt của hắn cẩn thận nhìn bốn phía.
"Rất vô lý, kẻ giết cô 【 Wells 】 chắc chắn vẫn còn trong phòng quan trắc này!"
Kunikida Doppo vừa nói ra, trong lòng mọi người lập tức liền dâng lên dự cảm chẳng lành.
【 Nakajima Atsushi không hiểu: "Không hợp lý ấy ạ?"
"Các thiết bị ở đây không hề có dấu vết bị phá hoại. Tất cả, cả máy dò tín hiệu radar, lẫn kính viễn vọng đều còn nguyên vẹn." Dazai Osamu vừa nói vừa kiểm tra bàn đo đạc và mọi thiết bị điện tử xung quanh.
"Nếu tôi là địch, tôi sẽ không chỉ đến đây để giết Wells rồi về đâu. Chừng nào nơi đây còn hoạt động bình thường thì đường tẩu thoát... Cả trên trời, trên mặt biển lẫn trong lòng biển đều nằm trong phạm vi giám sát."
"Địch không định tẩu thoát sao? Không, nói đúng hơn, vốn dĩ, về căn bản... Nhưng nếu vậy..." Dazai Osamu đưa tay chống cằm, vừa lẩm bẩm vừa suy nghĩ. Mắt anh ta di chuyển trái phải, đuổi theo những hình ảnh mà chỉ anh ta thấy.
Đột nhiên, Dazai Osamu dừng mọi động tác.
"Anh Dazai?"
Dazai Osamu chậm rãi ngẩng đầu, rồi mờ mịt nói nhỏ: "Bị chơi rồi."
"Dạ?"
"Ngay từ đầu đã không có nước thứ ba nào nhắm đến vũ khí cả." Trên mặt Dazai Osamu là biểu cảm mà Nakajima Atsushi chưa từng thấy trước đây —— kinh ngạc.
"Máy vi tính bị cháy là đồ giả. Tỉ mỉ đến bất ngờ —— Vậy hiện tại anh ta đang ở đây..."
Dazai Osamu bỗng im bặt, lời đang nói như bị cắt mất chữ cuối.
Từ ngực Dazai Osamu nhô ra một mũi dao. 】
Kể từ sau khi biết tên thủ phạm vẫn có khả năng còn trong phòng quan trắc, đám người đều thời thời khắc khắc cảnh giác xung quanh.
Mà sau khi nghe phân tích của Dazai Osamu, bọn họ càng nâng cao thêm mười hai phần tinh thần.
"Vậy nếu tên thủ phạm vẫn còn trong phòng quan trắc, thì ngài Dazai bọn họ gặp nguy rồi." Tanizaki Junichirou nói.
"Bị chơi rồi? Thật hay giả vậy?" Nakahara Chuuya không thể nào tin được, "Không thể nào là diễn được."
Dù sao tên nhóc Dazai này lại vẫn rất thích diễn.
"Nếu ngài Dazai đã có đối tượng nghi ngờ rồi, vậy chẳng lẽ giờ là đang diễn cho thủ phạm xem hả?" Tanizaki Junichirou suy đoán nói.
Oda Sakunosuke: "Cho dù là diễn cũng nên chú ý an toàn chứ."
Nakahara Chuuya khinh thường nói: "Anh thấy cậu ta sẽ quan tâm tới an toàn của chính mình à? Cậu ta còn mong cái chết nữa đấy."
Dù giọng điệu của Nakahara Chuuya không êm tai chút nào, nhưng ánh mắt hắn lại thời thời khắc khắc cảnh giác xung quanh.
Chợt, con ngươi của Akutagawa Ryuunosuke co rút lại.
"Ngài, ngài Dazai?!"
Mọi người thấy ngực của Dazai Osamu xuất hiện mũi dao, trong lòng cứng lại, trong mắt ẩn ẩn hiện lên một tia đỏ nhạt.
"Mẹ kiếp!" Akutagawa Ryuunosuke siết chặt nắm tay.
【 "Khụ... A...?" Dazai Osamu cố quay người lai.
Nhưng, ai đó đằng sau tiếp tục ấn sâu hơn và vặn con dao. Tiếng răng rắc vang lên, như thể xương đang vỡ vụn.
Máu tươi phụt ra từ miệng Dazai Osamu.
Anh ta cố tóm lấy kẻ sau lưng nhưng không thành công. Vẫn với cánh tay vươn ra, Dazai Osamu quay nửa vòng rồi đổ gục xuống, cơ thể như bị gẫy gập.
Nakajima Atsushi chứng kiến từ đầu tới cuối. Cậu ta không chớp nổi mắt, cứ như thế nhìn rõ ràng từng chuyển động. Nhưng não cậu ta tê liệt, không hiểu gì cả.
Dazai Osamu ngã trên sàn, lộ ra nụ cười lạnh của người đã hiểu được tất cả.
"Anh ta" rút con dao khỏi lưng Dazai Osamu. Máu phụt ra tung tóe, sau đó "anh ta" quệt máu trên dao vào đùi rồi nhìn Nakajima Atsushi. Và "anh ta" khẽ cười.
"Tôi đã toát mồ hôi lạnh đấy, kẻ này là cửa ải khó nhất mà... Đúng như cậu nói, thầy của cậu cũng ghê gớm phết, Matasaburo."
Nakajima Atsushi run rẩy dữ dội. Mồ hôi lạnh tuôn ra không ngừng.
"Gab...?" 】
Nhìn cảnh tượng trước mắt, trong đầu Nakajima Atsushi phảng phất bị cái gì đó oanh tạc, cậu không nghe thấy gì nữa. Khung cảnh trước mắt hiện ra như một thước phim quay chậm.
"Ba lần..."
"Dazai...?" Bàn tay dù có cầm súng cũng không hề run rẩy của Oda Sakunosuke hiện giờ đang run rẩy dữ dội, hắn nhìn vết máu trước ngực Dazai Osamu đang dần loang ra, bờ môi mấp máy.
Hắn bất lực ngồi thụp xuống, hai tay muốn ngăn dòng máu trên ngực Dazai Osamu tưởng chừng như mãi mãi không hết chảy máu, nhưng hắn biết chỉ cần hắn vừa chạm vào người trước mắt, người ấy sẽ liền tiêu tan.
Cho nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Dazai Osamu rơi vào cái chết nhiều lần.
Sakaguchi Ango siết chặt nắm tay, hắn cắn chặt răng, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Dazai Osamu.
Đôi mắt của Edogawa Ranpo vẫn nhắm lại như cũ, hắn nắm chặt góc áo của Fukuzawa Yukichi, đầu hơi cúi.
Hắn lẩm bẩm: "Tên ngốc Dazai..."
Cái chết đẹp đến vậy ư...
Fukuzawa Yukichi không nhìn Edogawa Ranpo, chỉ để hắn tùy ý nắm lấy góc áo, tay ông ta nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Edogawa Ranpo.
Fukuzawa Yukichi nhìn Dazai Osamu đổ gục xuống đất, nhíu chặt mày, mặc dù ông ta không can thiệp truy cầu và lý tưởng của người khác, nhưng đứa nhỏ Dazai này...
Thỉnh thoảng nên hạn chế cậu nhóc một chút.
Lập kế hoạch hoàn mỹ cũng không nên lấy bản thân mình ra để cược, cũng không nên làm tổn thương bạn thân để thúc đẩy sự tiến bộ của những người bên cạnh mình.
Kế hoạch không sơ hở không chỉ có mỗi cách này.
Ánh mắt Fyodor ngoại trừ vừa mới bắt đầu còn lộ ra một tia dao động, đằng sau liền không nhìn ra tâm tình gì cả.
Hắn lướt nhìn 【 Gab 】, ánh mắt thâm trầm tối tăm, hóa ra vẫn còn sống à?
Con ngươi của Nakahara Chuuya co rút dữ dội, đầu ngón tay khẽ run, hắn mím chặt môi, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Dazai Osamu.
Những hình ảnh về cái chết của Dazai Osamu hiện lên từng cái một trước mắt hắn.
Thân hình bị dao găm của 【 Shibusawa Tatsushiko 】 đâm ở đất nước Tatsuhiko...
Thân hình bị nuốt chửng trong biển lửa tuyệt vọng cực nóng...
Thân hình cũng là bị dao đâm mà đổ gục trước mắt...
Tất cả tất cả đều hóa thành màu đỏ tươi chói mắt.
Ozaki Kouyou cũng chú ý tới những giọt máu trên tay Nakahara Chuuya, không khỏi than nhỏ, cô đến bên cạnh Nakahara Chuuya, vỗ nhẹ nhẹ bờ vai của hắn.
"Không sao đâu, cậu ấy là Dazai mà."
Vành mắt của Tanizaki Naomi đỏ bừng: "Ngài Dazai sẽ ổn thôi đúng không?"
"Sẽ ổn thôi." Giọng điệu của Nakajima Atsushi nặng nề: "Ngài Dazai sẽ ổn."
Nhất định sẽ ổn.
Tanizaki Junichirou chấn kinh: "Sao lại thế?! Chẳng phải 【 Atsushi 】 đã nói băng trộm bị giết hết rồi sao?!"
Ánh mắt của Akutagawa Ryuunosuke lạnh lùng nhìn 【 Gab 】 giống như đang nhìn người chết, "Tên này... đáng chết."
Nhưng, không đợi Akutagawa Ryuunosuke bắt đầu động tác, trước mắt mọi người tối sầm, lại lần nữa nhảy vọt thời gian.
【 Dazai Osamu tiếp tục mất máu.
Dù là ai đến xem, vết thương của Dazai Osamu là chí mạng. Lưỡi dao bản to đã xuyên qua ngực, cắt đứt nhiều mạch máu quan trọng. Máu chảy không ngừng, không thể cầm máu bằng cách dung tay giữ vết thương.
Trong trường hợp cơ thể con người bị mất quá nhiều máu và đột ngột, huyết áp sẽ giảm, dẫn đến việc dừng tuần hoàn máu ngoại vi. Quá trình trao đổi chât của các nội tạng cũng bị cản trở.
Triệu chứng đầu tiên là cơ thể tái nhợt, tim đập nhanh do thần kinh giao cảm bị căng thẳng, cuối cùng là tình trạng nhiễm toan hay gọi là tình trạng tích tụ axit trong máu do thiếu máu cục bộ ở cơ quan ngoại vi.
Tuy nhiên, vấn đề lớn nhất là tim giảm co bóp do thiếu máu cơ tim —— Nghĩa là tim sẽ ngưng đập. Tình trạng này được gọi là 「 sốc xuất huyết 」.
"Anh Dazai!" Nakajima Atsushi cuối cùng đập nát cánh tay đá, lao đến chỗ Dazai Osamu.
Dazai Osamu đang cố nói gì đó. Anh ta hé miệng, mặt tái nhợt, mấp máy môi với Nakajima Atsuhi, lại không phát ra được tiếng nào. Còn rất xa mới lên đến cổ họng mà giọng Dazai Osamu đã mất đi năng lượng đáng lẽ phải có, và lụi tàn.
Môi Dazai động đậy. Nakajima Atsushi đọc khẩu hình của Dazai Osamu.
"Cuối cùng cũng đến rồi sao?" Dazai Osamu cười. "Không to tát như tôi tưởng."
Nakajima Atsushi không rời mắt khỏi miệng Dazai Osamu, môi anh ta lại mấp máy.
"Chào nhé, Atsushi." 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro