Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

173

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————




"Thành viên còn lại mà ngài 【 Kunikida 】  nhắc đến sẽ không phải là ngài Dazai đó chứ?" Miyazawa Kenji nói.

Kunikida Doppo: "Chính là cậu ta."

"Mặc dù nói là không sợ, nhưng vẫn sẽ bị 'bất ngờ' trước cách nhập đảo của Dazai." Yosano Akiko nói.

Kunikida Doppo mặt mũi tối sầm, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ đỡ trán.

Tanizaki Junichirou: "Ngài 【 Kunikida 】 cũng đồng ý đi tìm ngài Dazai, nên nếu chuyện này không có ý kiến gì, vậy thì ngài Dazai nhất định sẽ có cách."

Tanizaki Naomi nói rằng: "Cho dù ngài 【 Kunikida 】 không ưa một số tác phong của ngài Dazai, nhưng trong tiềm thức 【 anh ta 】 vẫn rất tin cậy ngài Dazai."

Bởi vì dù cho ngày thường ngài Dazai có dáng vẻ vô dụng, nhưng thời khắc mấu chốt lại biểu hiện ra dáng vẻ rất đáng tin.

Chính là bởi vì những điều này, cho nên mọi người mới tin cậy ngài Dazai như vậy.

Miyazawa Kenji: "Vì là ngài Dazai mà!"

Nakajima Atsushi âm thầm gật đầu.

"Cậu ta là..."

"Cậu ta là cậu ta. Kẻ bây giờ đang hiện ra trong suy nghĩ của cậu." Kunikida Doppo lộ ra vẻ mặt chuyện đương nhiên, "Hãy rào trước rằng đó đáng lẽ là 'chuyện tuyệt đối không thể kể cho bất cứ ai', rồi bàn bạc với cậu ta."

"Đằng nào giờ chắc chắn cậu ta cũng tới đảo rồi. Cậu ta cực kì tồi tệ và đáng ghét, nhưng nếu chuyện nghiêm trọng, liên quan tới mạng người, và cậu muốn thật sự được giúp đỡ thì..." 

Kunikida Doppo từ đáy lòng khó chịu thở dài, sau đó nói: "Giao cho cậu ta sẽ không vấn đề gì."

Nakajima Atsushi gật đầu.

Không cần xác nhận, cũng rõ ràng người anh Kunikida nói tới là ai.

"Anh Kunikida." Nakajima Atsushi quyết định mở miệng, "Anh có thể đi theo em mà không hỏi bất cứ điều gì không?" 

Cuối cùng Nakajima Atsushi và Kunikida Doppo cùng đi đến khu vực lưu trữ hàng hóa.

Bước chân của Nakajima Atsushi không chậm trễ chút nào, tiến thẳng đến địa điểm nằm trong kí ức của cậu ta.

Yosano Akiko nở nụ cười: "Nhìn đi, đúng là 【 Kunikida 】 nói vậy."

Kunikida Doppo: "..."

"Nhưng chúng ta nên đi đâu để tìm ngài Dazai đây?" Tanizaki Junichirou nghi ngờ hỏi.

Vào lúc này, ngài Dazai đang trên đảo rồi, nhưng ở đâu thì bọn họ không biết.

Miyazawa Kenji: "Đúng vậy, 【 Atsushi 】 bọn họ định tìm Dazai như thế nào đây ạ?"

Nakahara Chuuya bĩu môi, "Đi đâu tìm? Còn phải nghĩ sao? Đương nhiên là thùng rác rồi."

Miyazawa Kenji bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Đúng vậy! Sao em lại không nghĩ tới chứ!"

Lần trước 【 Atsushi 】  nhìn thấy ngài Dazai chính là trong thùng rác, ngay cả ở trong phòng giam nhìn thấy ahh ta cũng là trong thùng rác, cho nên rất có khả năng ngài Dazai đang giấu mình trong thùng rác.

Chỉ cần tìm thấy thùng rác ở nơi gặp lần đầu, liền có thể tìm thấy ngài Dazai.

Liền làm rõ dòng suy nghĩ, Miyazawa Kenji cảm kích nhìn về phía Nakahara Chuuya, "Anh Chuuya cũng siêu quá nè."

"..." Nakahara Chuuya không nói gì, chữ 'cũng' của cậu là có ý gì vậy hả?

Tinh thần của Nakajima Atsushi căng thẳng chăm chú theo 【 Nakajima Atsushi 】, cậu muốn gặp ngài Dazai, rất muốn.

Hai lần, cậu đã hai lần tận mắt thấy ngài Dazai chết. Hiện tại cái gì cậu cũng không muốn làm, cậu chỉ muốn nhìn thấy ngài Dazai, xác nhận rằng hiện tại ngài Dazai có thật sự còn sống hay không. 

Xác nhận bọn họ có phải đã thật sự trở lại quá khứ hay không.

Bên ngoài không nhìn ra Nakajima Atsushi có vấn đề gì, nhưng hiện tại Nakajima Atsushi dĩ nhiên như cây cối đều là địch¹, chỉ cần có một chút động tĩnh sẽ mất đi lý trí, mất đi sự kiểm soát.

¹ 草木皆兵: Thảo mộc giai binh: cây cối đều là địch 」, miêu tả thần hồn nát thần tính, nghi ngờ quá hóa hoảng sợ.

Akutagawa Ryuunosuke cũng rơi vào pdst tên là 'Dazai Osamu đã chết', chỉ cần bất kỳ một động tĩnh nào liên quan tới Dazai Osamu, đều có thể khiến cậu phản ứng căng thẳng.

Mà những người khác, tuy rằng ở bề ngoài không thấy được, nhưng cũng đang đè nén cảm xúc trong lòng, chỉ chờ khi tích tụ đến cực hạn mới hoàn toàn bạo phát.

Mà điểm then chốt để kích hoạt thứ này...

Đó là Dazai Osamu.

Khi cả hai đang đi giữa các dãy nhà kho xây bằng gạch, một nhóm người có vẻ là nhân viên đảo vội vã chạy tới, "Này, cậu có thấy gã tóc đen, cao ráo nào quanh đây không?"

"Hả?" Kunikida Doppo nghiêng đầu không hiểu.

Nhưng, Nakajima Atsushi lại bình tĩnh chỉ con đường mà bọn họ vừa đi qua, "Tôi thấy anh ta chạy về hướng Tây."

"Thế à? Cảm ơn nhé!" Nhóm nhân viên đảo trao đổi thông tin với nhau rồi vội chạy về hướng Nakajima Atsushi chỉ.

"Vừa rồi là sao?" Kunikida Doppo phóng tầm mắt tới bóng dáng nhóm nhân viên đảo, "Cậu đã thấy gã tóc đen cao ráo đó à?"

"Sắp thấy ạ." Nakajima Atsushi băng ngang đường lát đá rồi đột nhiên chạy đi với bước chân nhẹ nhàng, không phát ra tiếng động.

"? Này?"

Nghe Kunikida Doppo gọi, nhưng Nakajima Atsushi chỉ đặt ngón trỏ lên môi, ra hiệu 「 im lặng 」.

Sau đó, lặng lẽ lại gần cái thùng rác màu xám ở góc phố.

Và thình lình mở nắp thùng ra.

"Hù!"

"Ááá."

Sau khi Nakajima Atsushi hét to, nhân vật bên trong nhảy lên cùng cả cái thùng rác.

Mọi người im lặng theo 【 Nakajima Atsushi 】 đến khu vực lưu trữ hàng hóa, bọn họ nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 thông thạo đánh lừa những người nhân viên kia.

Thấy thế, Tanizaki Junichirou hơi xúc động nói rằng: "【 Atsushi 】 đã không còn là 【 Atsushi 】 của trước kia nữa, đã có thể mặt không biến sắc mà lừa người khác rồi."

Nakajima Atsushi: "Tất nhiên là không thể có sơ hở vào thời khắc này rồi, nếu không như vậy ngài Dazai bị bại lộ phải làm sao bây giờ?"

Nhìn dáng vẻ nghi ngờ của 【Kunikida Doppo 】, Miyazawa Kenji nói: "Ngài 【 Kunikida 】 vẫn chưa nhận ra người 【 bọn họ 】 đang nói là ngài Dazai kìa."

"Ai nhận ra ngay được người 【 bọn họ 】 nói là Dazai chứ." Kunikida Doppo bất đắc dĩ, "Hơn nữa ai có thể ngờ rằng cộng sự của mình bị tóm cổ chỉ vì trộm xu đâu." 

Cũng là 【 hắn 】 xui xẻo như vậy mới có được cộng sự khó có thể tả được đó lại gây rắc rối cho 【 hắn 】.

Lúc bọn họ nói chuyện, Akutagawa Ryuunosuke nhìn cử động lén lén lút lút của 【 Nakajima Atsushi 】, đôi mắt híp lại đầy nguy hiểm.

Tên Người Hổ này muốn làm gì ngài Dazai?

Tanizaki Junichirou cũng chú ý tới, "【 Atsushi 】 đang làm gì vậy? Sao trông lén lút thế?"

Yosano Akiko nở nụ cười: "Chắc không phải do lần trước 【 Atsushi 】 bị Dazai hù sợ nên lần này 【 Atsushi 】 cũng muốn hù Dazai một phát?" 

"【 Cậu ta 】 thật sự muốn hù Dazai, này vẫn tính là có chút bản lĩnh." Nakahara Chuuya hơi nhíu mày, giống như xem kịch vui mà nói.

Ánh mắt của Akutagawa Ryuunosuke như kiếm đâm vào người 【 Nakajima Atsushi 】, nếu đó là ánh mắt có hình thể rõ ràng, sợ là lúc này 【 Nakajima Atsushi 】 đã bị đâm thành một con nhím.

"Tên Người Hổ này ăn gan hùm mật gấu à? Lại dám doạ ngài Dazai!"

Tanizaki Junichirou âm thầm chê: Cái gì 【 cậu ta 】 cũng không ăn, chỉ ăn gan hùm thôi.

Hơn nữa cậu luôn có loại dự cảm, ngài Dazai cũng sẽ doạ 【 Atsushi 】 và ngài 【 Kunikida 】 nhảy dựng một cái.

Nhưng mà Tanizaki Junichirou không biết chính là, không chỉ 【 Nakajima Atsushi 】 cùng 【 Kunikida Doppo 】 bị sợ hết hồn, ngay cả bọn họ cũng bị giật mình.

"Dazai?" Kunikida Doppo trợn mắt ngoác mồm, "Cậu làm cái quái gì ở đây thế?"

Dazai Osamu kể cả thùng rác đồng thời ngã lật, đôi mắt chớp chớp liên tục.

"Xin lỗi, anh Dazai." Nakajima Atsushi cúc cung xin lỗi, "Em biết là không hay cho lắm, nhưng thấy dịp tốt như thế này chỉ đến một lần trong đời cho nên em lỡ..."

"... Hở..." Dazai Osamu bị Nakajima Atsushi hù đến mức vẫn như cũ mở to hai mắt, không hề trả lời. 

"Lẽ nào anh... Giận ạ?" Nakajima Atsushi lo lắng đề phòng hỏi, "Dạ, em thành thật xin lỗi! Nên nói thế nào đây? Tại em trót bốc đồng..."

Dazai Osamu vẫn như cũ một câu cũng không nói. Không chỉ không nói lời nào, còn toàn thân cứng ngắc, cũng không nhúc nhích, dường như  ngay cả hít thở cũng tạm dừng.

"Anh, anh Dazai? Anh Dazai?" Nakajima Atsushi vội vàng chạy lại gần, định đỡ Dazai Osamu dậy.

Nhưng rồi Nakajima Atsushi kinh hãi, nhảylùi về sau.

"Lạnh... Lạnh quá!" Nakajima Atsushi run, "Mạch không còn đập! Anh ấy chết rồi!"

Nhìn thấy Dazai Osamu thật sự bị hù sợ hãi, mọi người cho rằng chẳng có gì to tát, chỉ nhìn phản ứng của Dazai Osamu có hơi kỳ quái.

"Ra là ngài Dazai cũng bị hù luôn sao?" Miyazawa Kenji nói.

Nakahara Chuuya: "Cậu ta là người, đương nhiên sẽ bị giật mình rồi."

Oda Sakunosuke nhìn vẻ mặt Dazai Osamu bị hù giật mình, biểu hiện nghiêm túc.

Có chút... Đáng yêu.

Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu từ đầu đến cuối không nói chuyện, trong lòng càng ngày càng hoảng, "Ngài Dazai sẽ không xảy ra chuyện gì đâu đúng không..."

Akutagawa Ryuunosuke: "Người Hổ chết cmn tiệt!!"

La Sinh Môn trong nháy mắt xuyên qua 【 Nakajima Atsushi 】 cuốn lấy Nakajima Atsushi.

Tim Kunikida Doppo đập thình thịch, không thể nào, Dazai sẽ không đâu?

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người im lặng.

Dazai bị hù chết hay gì đó, nghe sao khó tin quá nhỉ.

Bọn họ không thể chạm vào Dazai Osamu, chỉ có thể nhìn chằm chẳm 【 Nakajima Atsushi 】, hi vọng 【 cậu ta 】 có thể nhìn ra cái gì.

Nhưng mà kết quả lại làm cho bọn họ suýt chút nữa nghẹt thở.

Nakahara Chuuya không thể tin được, trực tiếp bật thốt lên: "Sao có thể?!"

Dazai bị hù chết hay gì đó, đây chẳng phải là chuyện cười cho toàn thế giới à? Hắn không tin tên Dazai tự tử mấy trăm lần không chết này lại bị người ta hù một cái đã kinh sợ mà ngỏm rồi.

"Người Hổ đúng là đáng chết!"

Lại dám trù ẻo ngài Dazai!!

Nakajima Atsushi sửng sốt, giống như không hề nhận ra La Sinh Môn đang ngày càng quấn chặt cơ thể mình, sao có thể? Sao ngài Dazai có thể...

Những người khác cũng không tin Dazai Osamu lại chết vì bị kinh hãi như vậy.

Sắc mặt của Tanizaki Junichirou có chút tái nhợt, cậu vắt hết óc nghĩ nói: "Có lẽ ngài Dazai thật sự không có chuyện đâu, chỉ là vì cũng muốn hù ngược lại 【 Atsushi 】, nên mới..."

"Nhưng mạch của ngài Dazai không đập..." Miyazawa Kenji lẩm bẩm nói.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro