Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

169

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————



"Tại tôi có linh tính rằng các cậu sẽ dính vào rắc rối." Dazai Osamu lộ ra nụ cười đắc ý ở trong thùng rác, "Với cả lúc các cậu chính mắt nhìn thấy hiện trường vụ giết hại thuyền trưởng, tôi cũng ở ngay gần đó mà."

"Cái gì? Ở ngay dưới hành lang lòng đất sao?"

"Đúng là tôi không vào được khu vực cơ mật, nhưng đã nhìn thấy các cậu bị dẫn đi. Cũng bởi lúc ấy tôi bám theo tên tội phạm —— tên người Anh mặc vest đen đeo máy ảnh trên cổ." 

Nghe thấy câu này, Nakajima Atsushi kinh ngạc ngẩng đầu lên.

"Đúng rồi," Nakajima Atsushi vội vàng hỏi: "Anh Dazai đã từng bảo em như thế này đúng không? Rằng trộm cướp chỉ là một phần nhỏ trong tai họa đang diễn ra trên hòn đảo này thôi."

"Anh Dazai, anh đã biết trước việc mà tên khủng bố sẽ gây ra rồi đúng không?"

"Cái gì?"Mặt Kunikida Doppo biến sắc, "Thế nào, Dazai?"

"Nếu thế thật thì Kunikida sẽ nhìn tôi với con mắt khác à?"

"Đừng lo, đánh giá của tôi về cậu sẽ luôn ở mức thấp nhất. Đừng thừa nước đục thả câu, nói mau."

"Cảm ơn cậu đã luôn giữ vững đánh giá về tôi." Dazai Osamu cười nói: "Thời gian không nhiều nên tôi sẽ nói ngắn gọn thôi... Tiêu diệt trộm chỉ là cái cớ để tập hợp nhân viên của Trụ sở Thám Tử đến đảo. Còn ủy thác thật sự là..."

Dazai Osamu dừng ở đây, ánh mắt nghiêm túc hẳn mà nói: "Ngăn chặn 「 kẻ biết tương lai 」 kích nổ vũ khí dị năng lực ở vùng biển gần Yokohama."

"Cái gì? Thuyền trưởng bị giết á?" Tanizaki Junichirou cực kỳ kinh ngạc, "Nghĩa là những kẻ bắt giam 【 Atsushi 】 và ngài 【 Kunikida 】  đang nghi hai người họ hợp tác với kẻ khủng bố để tàn sát ư?"

Kunikida Doppo: "Nói chính xác là nghi ngờ 【 Trụ sở Thám Tử 】 là đồng bọn của kẻ khủng bố."

"Cảm giác chuyện này ngày càng khó hiểu." Yosano Akiko trầm ngâm nói.

Đầu tiên là người ủy thác ủy thác 【 Trụ sở Thám Tử 】 giải quyết vụ trộm, tuy nhiên còn chưa biết tên trộm là kẻ nào thì người ủy thác đã bị giết, hơn nữa còn bị cuốn vào cuộc hỗn loạn của bọn chúng, bị nghi là đồng bọn.

Đồng thời hành động phá hoại của kẻ khủng bố rất có thể có liên quan đến người đàn ông mà Dazai đang theo dõi kia.

Mà trong tay người đàn ông kia là vũ khí bí mật có thể thổi bay 【 Yokohama 】.

"Đánh giá luôn cố định ở mức thấp nhất..." Vẻ mặt của Tanizaki Junichirou trở nên phức tạp, cậu nói: "Quả nhiên là ngài 【 Kunikida 】."

Nakahara Chuuya: "Luôn bị nói là cố định ở mức thấp nhất, không biết tự hào về cái gì nữa."

Nếu đánh giá ấy hả, vậy thì Dazai không xứng dùng đánh giá để đánh giá. 

Hơn nữa thuộc tính của Dazai rõ ràng chính là một con cá thu xanh.

Tanizaki Junichirou trợn mắt ngoác mồm: "Ủy thác còn có cả thật giả sao?"

「 Kẻ biết trước tương lai 」?

Trong con ngươi của Fyodor lóe lên một vệt ánh sáng.

Tâm tình của Kunikida Doppo trở nên nặng nề, "Nếu vậy, tên người Anh mặc vest đen, đeo máy ảnh trên cổ mà Dazai đang bám theo chính là 「 kẻ biết trước tương lai 」 sao?"

Hắn nhíu chặt lông mày, không được, manh mối còn chưa đủ, không thể xác định kẻ mà Dazai đang bám theo chính là 「 kẻ biết trước tương lai 」.

"Kích nổ vũ khí dị năng lực...?" Dường như ngay cả Kunikida Doppo cũng phải kinh ngạc.

Dazai Osamu: "Đó là công việc mà tự bên phía chính phủ ủy thác. Như các cậu đã biết, hòn đảo này là một hòn đảo nằm ngoài lãnh thổ, chặn mọi can thiệp của chính phủ nước khác."

"Nên phía ta đã nhờ thuyền trưởng hợp tác, dùng một ủy thác thích hợp để đưa được nhiều nhất các nhân viên của Trụ sở Thám Tử lên đảo."

"Mặt khác, tôi không đi cùng các cậu khi vào đảo mà hành động độc lập để điều tra con đường tên khủng bố dùng để xâm nhập đảo, tôi cũng làm nhiều việc khác, như là thử trộm mấy đồng xu cần dùng khi lưu trú trên đảo."  

Nakajima Atsushi bỗng nhiên nhận ra được một chuyện. Xâm nhập đảo... Trộm mấy đồng xu...

—— Gọi đội bảo vệ!

—— Kiểm tra xem bị trộm gì đi!

"Đừng bảo anh xâm nhập đảo trái phép rồi ăn trộm gì đó nên mới phải chạy trốn nhân viên bảo vệ..."

"Chuẩn, đó là một phần trong nhiệm vụ bí mật của tôi." Dazai Osamu nháy mắt, mỉm cười, "Với lại, xu tôi định trộm là xu vàng, tôi cố trộm cho được để vào khu vực cơ mật của đảo, nhưng cuối cùng lại không suôn sẻ." 

"Cậu... Xâm nhập đảo trái phép ư... ?" Kunikida Doppo loạng choạng, cảm giác đầu váng mắt hoa.

Tanizaki Junichirou vừa nghe liền rõ ràng, "Hóa ra là phía chính phủ ủy thác, tôi nói rồi mà, có gì đó không ổn rồi."

Miyazawa Kenji: "Nói vậy thì thuyền trưởng cũng coi như là người của mình, nhưng giờ lại bị giết, là ai làm mới được?"

"Ra ngài Dazai không chỉ bị người ta biết là kẻ xâm nhập đảo trái phép, lại còn bị người ta truy đuổi vì trộm xu nữa." Nakajima Atsushi nói.

Nakahara Chuuya: "Vậy nên vẫn là phí công vô ích."

Yosano Akiko nhìn sắc mặt khó coi của 【 Kunikida Doppo 】, không khỏi cười nói: "Vui vẻ kinh ngạc của Dazai cuối cùng cũng đưa cho 【 Kunikida 】 rồi."

"Khoan hãy nói, phản ứng của 【 Kunikida 】 thật sự rất buồn cười, cuối cùng tôi cũng cảm nhận được vui vẻ sung sướng của Dazai rồi."

Quả nhiên, vui vẻ của mọi người chính là dựa trên sự đau khổ của người khác.

"Nhưng vì các cậu bị bắt, tôi buộc phải thay đổi kế hoạch và đến cứu. Các cậu rơi vào bẫy của tên khủng bố còn gì." 

"Rơi vào bẫy của tên khủng bố ư... Nhưng bọn em bị bắt là do liên tiếp tình cờ gặp xui xẻo mà?"

"Cậu có chắc không?" Dazai Osamu đột nhiên lấy ánh mắt nghiêm túc mà nói.

Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu.

Dazai Osamu đang nhìn chăm chú vào một điểm vô hình trên không trung, "Chỉ với thủ đoạn giết thuyền trưởng, tên khủng bố đã lật ngược tình thế, đẩy chúng ta vào tình huống nan giải."

"Bây giờ thuyền trưởng chết rồi, Trụ sở Thám Tử đã mất đi trợ giúp, biến thành những kẻ ngoại lai ở trên đảo. Tôi cũng phản ứng chậm nên thành ra tên khủng bố đã thoát khỏi việc bị truy đuổi."

"Lẽ nào... Tên khủng bố cố tình làm tất cả để tạo ra tình cảnh hiện tại?" Nakajima Atsushi nhớ lại hình ảnh tên người Anh mặc vest trong đoạn phim mà camera an ninh quay được. Cho dù nổ súng giết người, nhưng đôi đồng tử màu xanh da trời kia không dấy lên một chút cảm xúc nào.

"Dù sao kẻ địch cũng là tên khủng bố siêu đẳng đã nhiều năm qua mặt cơ quan tình báo các nước. Hơn nữa, biệt danh của anh ta là  Kẻ biết tương lai 」... Hay anh ta thấy trước tương lai thật? Thế thì..."

Thế thì —— Trụ sở Thám Tử không có cửa thẳng.

"Ngài Dazai nói thế, tôi cũng cảm thấy chuỗi diễn biến này quá trùng hợp." Tanizaki Junichirou cau mày, có chút sởn cả tóc gáy.

Cơ thể cậu hơi run lên: "Giống như kiểu có bàn tay vô hình đang điều khiển những thứ này vậy."

Suy nghĩ rất kinh khủng.

Đôi mắt bình tĩnh của Fyodor nhìn khuôn mặt Dazai Osamu, rơi vào trầm tư.

Chỉ cần xóa sổ một người, trong nháy mắt đổi khách làm chủ, từ con mồi bị đuổi bắt chuyển thành thợ săn xem cuộc vui, tình thế trở nên bị động.

Chỉ cần chậm một bước, tất cả liền trong nháy mắt nghịch chuyển.

Nakajima Atsushi lo lắng: "Nếu đối phương đúng thực là có thể biết trước tất cả mọi chuyện..." 

"「 Kẻ biết trước tương lai 」 này có dị năng lực 'biết trước' ư? Biết được hết thảy tương lai sẽ xảy ra chuyện gì?" Miyazawa Kenji hỏi.

Kunikida Doppo: "Không thể, nếu đối phương đúng có dị năng lực 'biết trước', thì không thể 'chìm nghỉm' như vậy được."

"Vậy tại sao 【 anh ta 】 được gọi là 「 kẻ biết trước tương lai 」 vậy? Có liên quan bao nhiêu đến năng lực của 【 anh ta 】?"

Miyazawa Kenji thì lại nghĩ khác với bọn họ: "Trọng điểm không phải là định khiến 【 Yokohama 】 nguy hiểm sao? Nếu vũ khí bí mật trong tay kẻ siêu đẳng, vậy thì không phải là 【 Yokohama 】 sẽ..."

【 Yokohama 】 sẽ bị thổi bay...

Miyazawa Kenji nhìn Dazai Osamu, trong mắt mang theo quả quyết.

Sẽ không, mặc dù kế hoạch của ngài Dazai có chậm hơn kẻ địch một bước, nhưng ngài Dazai vẫn sẽ tuyệt xử phùng sinh (có đường sống trong chỗ chết) trong nghịch cảnh thôi.

Cậu tin tưởng ngài Dazai.

Sắc mặt của mọi người cũng đều nghiêm túc nhìn Dazai Osamu.

Nếu cả Dazai cũng không có cách, vậy thì 【 Yokohama 】...

Edogawa Ranpo khẽ nhắm mắt, che đi tia đen tối lóe lên trong con ngươi.

Mặc dù là chậm một bước, e rằng đây cũng là một trong những kết cục của vô số kế hoạch trong đầu Dazai, mà muốn ra được một đáp án hoàn hảo, sẽ phải có đánh đổi.

Mà đánh đổi cái gì...

Hắn mở mắt, đôi mắt màu xanh biếc nhìn chăm chú Dazai Osamu.

Ai biết được? 

"Anh Dazai, anh không có kế hoạch nào ư?" Mặt Nakajima Atsushi ngưng trọng hỏi dò.

Dazai Osamu không nói gì nhìn cậu ta một lát —— rồi nở nụ cười hì hì có ẩn ý, "Cậu nghĩ là không à?"

Nhìn khuôn mặt tươi cười này, từ đáy lòng Nakajima Atsushi cảm thấy an tâm, khi anh Dazai cười như thế nghia là tất cả đều ổn. 

Sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

"Anh nói cho em biết đi!"

"Đơn giản lắm." Dazai Osamu và thùng rác cùng lăn đến giữa phòng, "Chỉ có một cách để hết bị nghi là đồng bọn của khủng bố. Đó là chúng ta hãy bắt tên khủng bố."

"?"

"Trên trần có lỗ thông gió đúng không?" Vẫn kẹt trong thùng rác, Dazai Osamu duỗi dài tay, "Đây là dưới lòng đất nên lỗ thông gió sẽ nối thẳng lên mặt đất. Dĩ nhiên cái lỗ không rộng, thành lại bằng kim loại trơn, nên người bình thường không thể trèo lên được. Cơ mà..."

Dazai Osamu kêu "Hây!" một tiếng, rồi thò chân ra từ đáy thùng rác. Có vẻ anh ta đã đục sẵn lỗ ở đáy để khi cần thì cho được chân ra ngoài. 

Sau đó Dazai Osamu lục lọi trong thùng rác, lấy ra một đoạn dây kim loại ngắn từ bên trong ra. Chắc là một chiếc ghim kẹp giấy bị vứt đi, giờ đã biến dạng. 

Dazai Osamu khéo léo uốn sợi dây kim loại thành hình dạng như ý muốn, rồi chọc sợi dây nhỏ vào còng tay của Nakajima Atsushi.

Không tới một giây, còng tay của Nakajima Atsushi "cách" một tiếng rồi mở ra.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro