165
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
【 Shibusawa Tatsuhiko chẳng biết xâm nhập vào đất nước Tatsuhiko từ lúc nào lại buông con dao găm đã đâm sâu vào lưng Dazai.
"Kế hoạch sắp xong trong nháy mắt lại bất cẩn, ra là cậu cũng chỉ có thế." Shibusawa Tatsuhiko mang theo giọng điệu thất vọng cùng trào phúng mà nói.
Sau lưng gã, sàn nhà và những bức tường của đất nước Tatsuhiko đều biến thành trong suốt, có thể thấy rõ số lượng pha lê dị năng lực khổng lồ của bộ sưu tập.
Bộ sưu tập mà Dazai Osamu nhìn thấy cũng như tiếp nhận, chỉ là một phần nhỏ của tảng băng chìm.
Dazai Osamu vô lực đổ người về phía trước, ôm ngực rên rỉ nói: "Mình đã khóa cửa rồi mà..."
Anh ta nhìn về phía cánh cửa, rồi nhìn về phía Fyodor khóa cửa.
Fyodor vẫn đang cười, gã nhìn Dazai Osamu bị Shibusawa Tatsuhiko đâm bị thương, như nhìn thấy một món đồ cực kỳ thú vị.
Chỉ bằng vẻ mặt của gã, Dazai Osamu liền rõ ràng.
"Ra là thế." Dazai Osamu lẩm bẩm nói. Anh ta cảm giác máu tươi ấm nóng đang chầm chậm chảy ra, nhuộm chiếc áo khoác dài màu trắng của mình thành vệt máu tròn, " mình sa sắc trưởng áo khoác thượng nhiễm ra hình tròn vết máu, "Đây là lúc sự phản bội bắt đầu."
"Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Càng nhiều trò giải trí càng vui mà." 】
"Không phải đã khóa cửa rồi sao? Sao 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 vào được thế?" Tanizaki Junichirou có chút tức đến nổ phối chạy đến chỗ cửa lớn.
Cậu cẩn thận quan sát, phát hiện cửa cũng không bị khóa.
Trong đầu cậu hiện ra động tác khóa cửa vừa rồi của 【 Fyodor 】, sắc mặt khó coi, "【 Fyodor 】 với 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 cùng phe rồi."
Miyazawa Kenji cũng nhìn thấy, "Căn bản là cửa không bị khóa."
"Ngài Dazai!" Nhìn thấy bóng người Dazai Osamu ngã xuống, Akutagawa Ryuunosuke cùng Nakajima Atsushi ở gần theo bản năng vươn hai tay ra muốn đỡ được anh ta.
Nhưng cơ thể Dazai Osamu lại xuyên qua tay bọn họ, lúc xuyên qua còn dẫn theo một vài điểm sáng không có nhiệt độ.
Cảnh tượng này khiến Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryuunosuke sửng sốt vài giây, bọn họ nhìn hai tay giao nhau, lấy tốc độ nhanh nhất thu lại, mỗi người đều tặng cho đối phương một ánh mắt ghét bỏ.
Đôi mắt của Kunikida Doppo tối sầm, hắn biết 【 Fyodor 】 và 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 có mối quan hệ hợp tác.
Nhưng không ngờ tới kết quả lại như vậy...
Sắc mặt của Nakahara Chuuya cũng rất khó coi.
Hắn nhìn Dazai Osamu ngã xuống, vừa liếc nhìn toàn bộ không gian mơ hồ hiện ra điểm sáng lạnh lẽo, biết lúc này thế giới dị điểm đang dần trở nên bất ổn do tâm tình tình mãnh liệt của bọn họ.
Nếu hắn cũng rơi vào sự tực giận cực độ, chỉ sợ bọn họ sẽ sớm kết thúc thế giới dị điểm.
Mà những người có mặt ở đây cũng biết rõ điều này, vì lẽ đó đều cố gắng hết sức để kìm nén tâm tình ngột ngạt của chính mình.
【 Fyodor căn bản không hề liên thủ với Dazai Osamu. Kế hoạch của gã là, dụ Dazai ở cùng mình, và để Shibusawa đâm một dao từ phía sau lưng.
Vẫn như cũ là cục diện hai chọi một, chỉ có điều thay đổi thành viên mà thôi. Không phải Dazai Osamu cùng Fyodor đánh với Shibusawa Tatsuhiko, mà là Dazai Osamu đánh với Shibusawa Tatsuhiko cùng Fyodor.
Fyodor làm bộ hợp tác với Dazai Osamu, gọi Dazai Osamu vào đất nước Tatsuhiko, để anh ta nhìn thấy động tác khóa cửa của mình. Trên thực tế cửa cũng chẳng có khóa, bởi vậy Shibusawa Tatsuhiko mới có thể tự do tiến vào đất nước Tatsuhiko. 】
"Quả nhiên là 【 anh ta 】!" Tanizaki Junichirou bực tức nói, "Quá đáng thật đấy!"
Miyazawa Kenji cũng nói: "Đúng vậy."
Yosano Akiko mím môi, "Vậy tình hình hiện tại là 【 Fyodor 】 và 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 liên thủ đâm sau lưng Dazai, rồi tiếp theo 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 cũng sẽ bị 【 Fyodor 】 đâm sau lưng hử?"
Kunikida Doppo: "Nếu là vậy, ngư ông đắc lợi là 【 Fyodor 】 rồi."
Edogawa Ranpo cụp mắt nhìn khuôn mặt có chút đau đớn của Dazai Osamu, vẻ mặt trong nháy mắt tối sầm.
Cho dù sợ đau thì cậu vẫn muốn chọn cách này sao?
Edogawa Ranpo ngước mắt, tâm tình vừa rồi trong nháy mắt đã biến mất không còn tăm hơi, hắn tức giận ồn ào: "Dazai ẩu quá rồi!"
Chúng tôi ở đây lo lắng sợ hãi vì cậu, thế mà cậu lại diễn kịch theo người khác.
Bị thương còn không quên diễn, ẩu quá rồi đấy!
【 "Thế," Dazai Osamu đau đớn thở hổn hển, ngẩng đầu dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tatsuhiko Shibusawa, "Giờ các người định làm gì tiếp?"
Dazai Osamu ngã trên mặt đất.
"Tiếp đó ấy hả, tôi đã được dị năng lực mà tôi muốn rồi." Shibusawa Tatsuhiko nhẹ nhàng giơ tay lên, "Chính là cậu."
Ánh mắt của gã lấp lánh nhìn xuống Dazai Osamu nằm trên mặt đất, nói: "Ngay từ lúc bắt đầu, cậu vẫn luôn là mục tiêu duy nhất của tôi.
Ánh mắt của gã rất rất sáng, trông gã như một đứa trẻ bắt tâm tâm niệm niệm làm mẫu vật côn trùng.
Dazai Osamu bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: "Tôi cứ tưởng con dao gọt hoa quả này chỉ lamv mình đau chút xíu thôi, tôi còn thấy kỳ lạ là tại sao anh lại dùng nó nữa kìa."
Anh ta liếc nhìn Shibusawa Tatsuhiko một chút, "Ra là độc nhỉ."
"Là chất gây mê chết người." Shibusawa Tatsuhiko lộ ra nụ cười tàn bạo, nói nhỏ với Dazai Osamu ngay cả một ngón tay cũng không thể cử động được, "Nếm thử cái chết đi."
Tiếng nói của gã nghe vào thậm chí có chút vui vẻ, "Thứ mà cậu đã khao khát từ lâu." 】
Kunikida Doppo cau mày: "Mục tiêu của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 vẫn luôn là Dazai ư?"
Lẽ nào hắn vừa bắt đầu suy nghĩ liền sai rồi? Mục tiêu của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 không phải là 【 Atsushi 】?
Miyazawa Kenji: "Tại sao vậy ạ?"
"Chẳng lẽ 【 anh ta 】 muốn dị năng lực của ngài Dazai sao?" Tanizaki Junichirou vắt hết óc chỉ ra được đáp án này.
Nakajima Atsushi hít vào một hơi, không khỏi lẩm bẩm nói: "Tiền đề để dị năng lực biến thành pha lê là..."
Kẻ nắm giữ dị năng lực đã chết.
Trong con ngươi màu đỏ của Shibusawa Tatsuhiko lóe lên một tia đàng tiếc, nhưng lập tức lại dâng lên một tầng hứng thú, hắn có chút tò mò không biết dị năng lực của Dazai sau khi bị tách ra chính là hình dáng gì.
Đều nói vật theo chủ, vậy thì viên pha lê dị năng lực của Dazai sẽ ra sao?
"Trên dao có độc." Mặt Yosano Akiko tối sầm, "Là chất gây mê chết người."
Cô cau mày, trong đầu đột nhiên hiện ra viên thuốc trước đó Dazai đã uống ở quán bar.
"Không phải ngài Dazai đã uống một viên thuốc khi ở quán bar trước đó rồi sao?" Nakajima Atsushi cũng nhớ lại, lòng cậu mang may mắn nói rằng: "Có lẽ ngài Dazai đã sớm dự liệu được sẽ xảy ra chuyện gì nên mới uống viên thuốc giải đó trước?"
Nghe Nakajima Atsushi nói, những người khác cũng nhớ lại.
Tanizaki Junichirou: "Nếu thật sự ngài Dazai đã chuẩn bị thuốc giải trước đó, vậy thì giờ ngài Dazai đã không sao rồi không phải sao?"
Thế nhưng cậu nhìn Dazai Osamu trông như chưa từng uống thuốc giải như thế, hơi cuống lên, "Nhưng sao ngài Dazai..."
Mori Ougai mở miệng: "Nếu giờ thuốc giải có tác dụng thì mọi việc Dazai sắp xếp trước đó sẽ như củi ba năm thiêu một giờ."
Mọi người nhìn Dazai Osamu, im lặng.
【 "Anh... Đã làm những gì thế..." Dazai Osamu yếu ớt nói, nụ cười chế giễu trên khuôn mặt vẫn bất biến.
Tầm mắt dần dần mơ hồ, cảm giác của tứ chi cũng dần dần đi xa.
Thế giới mà Dazai Osamu biết bắt đầu sụp đổ, thay vào đó, là càng ngày càng gần cứu rỗi -- vĩnh viễn an tâm.
Bóng tối ảm đạm vô tận cùng cái chết đang chầm chậm mà dịu dàng ôm lấy Dazai Osamu.
"Thích thật đấy..." Mang theo nụ cười nhẹ, Dazai Osamu nhắm hai mắt lại.
Hơi thở thoi thóp hoàn toàn biến mất rồi.
Cơ thể của Dazai Osamu không còn sức lực.
Mái đầu bông xù ngâm trong vũng máu.
Đây chính là Dazai Osamu trong nháy mắt đã ngưng thở. 】
"Ngài Dazai!" Nakajima Atsushi thất kinh hô lên, "Không phải đã nói ngài Dazai uống thuốc giải rồi sao? Sao lại——!!"
Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu nhắm mắt phảng phất không còn sự sống, ngột ngạt đau xót phẫn nộ cùng khủng hoảng vẫn mãi trong lòng cuối cùng bạo phát.
Hai con ngươi của Akutagawa Ryuunosuke đen kịt như mực, như một vùng đầm lầy tăm tối, toả không gian trống rỗng cùng nguy hiểm.
La Sinh Môn phía sau cậu hướng lên trời gầm thét lên, quanh thân mơ hồ có một luồng khói đen quanh quẩn.
—— Tinh thần của Akutagawa Ryuunosuke lúc này cận kề tan vỡ, hoặc là nói đã tan vỡ rồi.
Tâm tình của Nakahara Chuuya trong nháy mắt mất khống chế, đôi mắt màu xanh lam dần dần tối sầm lại, 【 hắn 】 đâu? Sao 【 hắn 】 không ở đây?!
Không, sẽ không.
Vẻ mặt của Nakahara Chuuya bỗng nhiên trầm tĩnh lại.
Sẽ không.
Dazai cậu ta sẽ không chịu chết mà không có kế hoạch gì, huống chi đang trong giai đoạn quan trọng yếu như vậy.
Nếu anh ta tiến cử 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 cho 【 Yokohama 】, vậy thì khẳng định đã có kế hoạch của chính mình, mà cái này...
Nakahara Chuuya nắm chặt nắm đấm, tình hình này chắc chắn cũng sớm có dự liệu, dù sao trước đó anh ta cũng đã uống thuốc giải rồi.
Về phần tại sao bây giờ vẫn chưa có tác dụng, Nakahara Chuuya cũng không rõ.
Đôi mắt của Fyodor lóe lên vệt đen tối, khóe môi thế mà lại từ từ tạo thành một độ cong không rõ ý.
「 Song Hắc 」 sao?
Tâm tình của những người khác cũng đều dao động dữ dội, ngoại trừ có mấy người cực lực kìm nén tâm tình ngột ngạt tâm tình của chính mình, nhưng tâm tình dao động dữ dộng của nhiều người như vậy đã làm cho sự ổn định của thế giới dị điểm sớm đã có dấu hiệu sụp đổ đang dần dần sụp đổ.
Chưa kể Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryuunosuke bộc lộ mãnh liệt như vậy vẫn chưa khôi phục lý trí.
Mọi người chỉ thấy ba người trước mắt dần dần hóa thành những vệt đốm sáng tiêu tan giữa trời, sau đó cảnh tượng hiện ra.
Không có hình chiếu, mọi người chìm vào bên trong bóng tối vô tận. Không đợi mọi người phản ứng lại, trong bóng tối đột nhiên sáng lên, như kỳ tích được sinh ra trong bóng tối của sự tuyệt vọng.
Đám ánh sáng này khiến thế giới đen tối sụp đổ, khiến mọi người trong bóng tối và tuyệt vọng đều cảm thấy chói mắt, không tránh khỏi theo bản năng nhắm mắt lại, đồng thời cũng cảm thấy động viên ấm áp kỳ lạ.
Sau khi những cảm xúc tiêu cực bị đè nén, thì tâm tình của đám người này mới dần dần hòa hoãn lại, dĩ nhiên là thế giới bắt đầu xảy ra thay đổi.
【 Nakajima Atsushi một mình bước trên con đường đá.
Sau khi hoàn thành việc chuẩn bị chỗ dừng chân, đơn giản là sau khi mở cuộc họp nhỏ để bàn bạc kế hoạch, anh Kunikida liền chỉ thị cậu ta đi tìm Chủ tịch.
Vì lẽ đó anh Kunikida tối nay mới tới.
Không biết là thủ tục sai hay là do sự can thiệp của người khác, Tanizaki cùng em gái cậu ta, Tanizaki Naomi được sắp xếp ở cùng một căn phòng.
Sau khi anh Kunikida nghe được tin tức, hoàn toàn biến sắc, một câu "Dù nói như thế nào đi nữa cũng không được", rồi liền chạy đi xử lý giấy tờ cải chính.
Nakajima Atsushi mở to mắt nhìn xung quanh, đập vào mắt là tất cả đều rất mới lại.
Ngôi nhà mái đá và những bức tường trát vữa, những bức tượng đầu thú bằng đá cứng đờ trợn mắt nhìn thẳng lên bầu trời, mái hiên của thư viện màu trắng được trang trí tinh xảo, tất cả đều là những thứ từ khi sinh ra chưa từng thấy, chỉ có ở trong sách hoặc ảnh mới nhìn thấy cảnh tượng Lodon ngày xưa.
Nakajima Atsushi nghĩ thầm: Thật sự giống như đang đặt chân đến nước ngoài vậy.
Nakajima Atsushi chưa từng xuất ngoại, vì lẽ đó ở một loại mức độ nào đó mà nói, con tàu này chính là trải nghiệm ngước ngoài đầu tiên của cậu ta.
Nakajima Atsushi cảm thấy mình như biến thành một nhân vật được lên sàn trong cổ tích.
Sau những ngõ hẻm có yêu tinh, trong lâu đài có vua cùng hoàng hậu đang ở, và trong bóng tối dưới lòng đất, khuôn mặt của Jack The Ripper mang theo nụ cười âm trầm đang mài đao -- chỉ cần còn thở, những ảo tưởng như vậy tựa hồ sẽ lấp đầy lá phổi. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro