Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

160

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————



Khoảnh khắc nhìn thấy 【 Nakajima Atsushi 】 và 【 Izumi Kyouka 】 đi theo 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, Miyazawa Kenji liền nở nụ cười: "Ha ha ha, 【 Atsushi 】 lại tự vả nữa rồi."

Tanizaki Junichirou cũng nở nụ cười, cậu nhìn Nakajima Atsushi: "Ha ha ha ha, cho tôi hỏi tí, mặt cậu đau không Atsushi?"

Nakajima Atsushi thành thực trả lời: "... Tôi không đau, còn 【 cậu ta 】 thì tôi không biết."

"【 Atsushi 】 thật sự 'thẳng thắn kiên định' đấy, rất có khí phách." Yosano Akiko cũng trêu nói.

...

"Tầm mắt của 【 Akutagawa 】 tốt thật sự, xa như vậy vẫn có thể nhìn thấy 「 La Sinh môn 」." Tanizaki Junichirou nhìn về phía 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 đang nhìn.

Nhưng mà ngoại trừ tầng tầng sương mù dày không có thứ gì khác.

"Tôi chưa từng thấy gì cả."

Miyazawa Kenji nhìn nơi mà  【 Nakajima Atsushi 】 bọn họ bước ra, chớp mắt một cái, không khỏi thì thầm: "Vậy thì mật đạo của 【 Port Mafia 】 chính là đường nước ngầm sao?"

Nó khác với những gì cậu nghĩ.

Nhìn bóng lưng của 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 muốn một mình đối phó với 「 La Sinh Môn 」, Tanizaki Junichirou không nói gì chê bai: 【 Akutagawa 】 này, 【 cậu 】 đã quên 【 cậu 】 vừa ra trận theo kiểu nào rồi à?"

Ozaki Kouyou nhìn bóng lứng của 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, nghe thấy 【 cậu ta 】 nói, không khỏi cười, hơi ngố đó, 【 Akutagawa 】.

Nakajima Atsushi nhìn Bạch Hổ cùng Dạ Xoa Bạch Tuyết xuất hiện, thấp giọng nói: "Lại đuổi theo."

"Với tôi, con người chỉ là những cỗ máy xác thịt, hành xử như nhau thôi." Đứng ở đất nước Tatsuhiko, nơi trưng bày vô số pha lê màu đỏ, Shibusawa Tatsuhiko đột nhiên nói ra lời như vậy.

"Mọi thứ vừa nhìn là hiểu ngay, mọi thứ đều cực kỳ tẻ nhạt."

Dazai Osamu cùng Fyodor không nói một lời nghe Shibusawa Tatsuhiko thao thao bất tuyệt phát biểu nhận xét.

"Nhưng có một người mà ngay cả tôi cũng không thể nào hiểu được." Shibusawa Tatsuhiko đi quanh phòng như đang tìm kiếm pha lê, nói tới đây đột nhiên ngừng lại, "Là tôi."

Gã mang theo cực kỳ vẻ chăm chú tiếp tục nói: "Ngay cả bản thân tôi cũng không nhìn thấu được trong đầu tôi đang suy nghĩ gì... Nó giống như 'khoảng trống' giữa các dòng văn bản trong tiểu thuyết vậy."

"Anh không có bạn sao?" Dazai Osamu bất đắc dĩ hỏi Shibusawa Tatsuhiko.

"Tôi không cần bạn!" Shibusawa Tatsuhiko nhắm mắt lại chậm rãi cười nói, "Vì tôi luôn hiểu rõ tâm trí người khác mà."

Shibusawa Tatsuhiko quay lại nhìn Dazai Osamu và Fyodor đang đứng cạnh nhau ở trung tâm đất nước Tatsuhiko, lời nói tràn ngập tự tin:

"Chắc chắn tôi sẽ vượt qua ranh giới của mình, qua khoảng không hư vô, để tới thế giới rộng lớn hơn."

Dazai Osamu không có hứng thú để cười: "Nếu thật sự có bạn thì anh sẽ không nói thế nữa đâu."

Shibusawa Tatsuhiko không để ý đến lẩm bẩm của Dazai Osamu, chỉ kiên trì với niềm tin của chính mình tiếp tục nói: "Sẽ sớm tới thời khắc đó thôi... Vì tất cả dị năng lực ở Yokohama này sẽ đều thuộc về tôi."

Kế hoạch của gã không thể xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, nguyên nhân rất đơn giản.

Gã như kẻ chi phối mà bước đi, đi tới trung tâm của đất nước Tatsuhiko, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Dazai Osamu.

Sau đó, gã mang theo nụ cười có chút khinh bỉ thì thầm nói: "Cậu nghĩ có tồn tại một người có thể vượt qua được chính dị năng lự của mình không? Dù cho chỉ có một."

"Lại quay lại đây nữa rồi." Tanizaki Naomi cảm khái một tiếng, lập tức đặt tầm mắt lên ngườ Dazai Osamu, "Thân hình của ngài Dazai đẹp quá đi mất, dù nhìn lâu cũng không chán tí nào."

Miyazawa Kenji nhìn Dazai Osamu ba người, đột nhiên nói: "Ngài Dazai ba người bọn họ có thể lập nhóm debut đó."

Lập nhóm debut, nói vậy đi.

Giả như nhóm ngài Dazai debut, nhất định rất được chào đón.

Mà được chào đón nhất khẳng định là ngài Dazai.

Tanizaki Junichirou bối rối khi nghe  【 Shibusawa Tatsuhiko 】  nói  "Đây chính là cảnh giới mà chúng ta không thể nào hiểu được sao?"

"Bạn?" Shibusawa Tatsuhiko nhíu mày, trạng thái của hắn cùng đồng vị thế đại khái tương đồng, vậy nên nếu muốn không muốn nhàm chán liền muốn có bạn à?

Có lẽ vậy.

Bây giờ hứng thú của hắn với Dazai rất lớn.

Nghe được một từ bạn, Oda Sakunosuke cùng Sakaguchi Ango liếc mắt nhìn nhau.

Miyazawa Kenji gãi đầu một cái, "Tuy rằng em không hiểu 【 anh ta 】 đang nói gì, nhưng cảm giác có bạn hay không có bạn thật sự rất khác."

Mặt cậu lộ ra nụ cười xán lạn tiếp tục nói: "Do đó có thật nhiều bạn thì thật sự mỗi ngày em đều rất vui luôn!"

Tanizaki Junichirou: "【 Yokohama 】 có ngài Dazai, có 【 chúng ta 】, có mọi người, chúng tôi sẽ không để 【 các người 】 thành công."

"【 Anh ta 】 sẽ không được như ý, bởi vì 【 Yokohama 】 có ngài Dazai và 【 chúng ta 】 ở đây." Vẻ mặt của Nakajima Atsushi kiên định.

Khóe môi của Yosano Akiko khẽ cong lên, "Có muốn cược 【 cậu ta 】 sẽ tự vả không?"

"Tôi cược."

Tanizaki Junichirou: "Tôi cũng cược."

Tanizaki Naomi: "Tôi cũng vậy."

Nakajima Atsushi: "Tôi nữa."

Miyazawa Kenji nhấc tay: "Em cũng cược, nhất định sẽ tự vả."

Shibusawa Tatsuhiko: ..

Trái ngược với suy nghĩ của Shibusawa Tatsuhiko, phần lớn mọi người quả thật không thể chiến thắng được dị năng lực của mình, nhưng có số ít người có thể.

Tuy rằng trong thời gian ngắn tạm thời không thể chiến thắng dị năng lực của chính bọn họ, nhưng thời gian trôi qua, bọn họ sẽ dựa vào niềm tin kiên quyết không rời của mình, quyết tâm cùng dũng khí, chiến thắng chính mình.

Đúng như trong dự liệu, Nakajima Atsushi ba người đều chiến thắng dị năng lực của mình.

Khu đất xây dựng được ống thép bao quanh trở về yên tĩnh, không nhìn ra dấu hiệu quay đầu trở lại của Bạch Hổ.

Triệt để đánh bại nó...

Bởi vì đánh bại Bạch Hổ mà cố sức, thêm vào lúc trước mệt mỏi, hai chân của Nakajima Atsushi đều không còn sức lực, cậu ta ngã ngồi xuống đất.

Izumi Kyouka đuổi theo chạy về phía Atsushi, cũng ngồi trước mặt cậu ta, có chút lo lắng nhìn vết thương trên cánh tay cậu ta.

"Không sao... Lấy lại được năng lực rồi thì chúng sẽ tự lành nhờ khả năng hồi phục của Bạch Hổ." 

Izumi Kyouka lúc này mới thả lỏng thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh giống như phát hiện cái gì ngẩng đầu lên.

Nakajima Atsushi thắc mắc nhìn lại theo tầm mắt của cô ta, nhìn thấy trong sương có một toà tháo cao đen kịt sừng sững.

Hiện tại bọn họ đã đánh bại dị năng lực đã tấn công bọn họ, chỉ còn lại Shibusawa Tatsuhiko. Việc tiếp theo bọn họ phải làm, chính là đi tới Mukurotoride.

Quan trọng nhất chính là, anh Dazai đang ở đó.

Nakajima Atsushi không biết anh Dazai đang âm mưu gì, thế nhưng...

"Chỉ cần có thể cứu anh Dazai ra, nhất định anh ấy sẽ giúp mọi người giải quyết những vấn đề này." Nakajima Atsushi tin chắc như vậy thấp giọng nói.

"Đúng là tự mình chiến mình." Nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 quyết đấu với 「 La Sinh Môn 」, Miyazawa Kenji nói.

Yosano Akiko: "Những lúc này ấy, tính chất của dị năng lực tấn công là vướng víu nhất."

"Nếu muốn đánh bại dị năng lực để lấy lại dị nó, thì phải phá tan viên pha lê màu đỏ trên trán 【 chúng."  Akutagawa Ryuunosuke nhìn đồng vị thể trước sau né tránh, nói nhỏ.

"【 Atsushi 】 quên mất dị năng lực của 【 cậu ta 】 là đao thương bất nhập sao?" Nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 giơ súng lên bắn, Tanizaki Junichirou bất đắc dĩ đỡ trán.

"Hơn nữa thiện xạ của 【 Atsushi 】..." Tanizaki Junichirou muốn nói lại thôi, cuối cùng lại khéo léo mà nói: "Thiện xạ của 【 Atsushi 】 vẫn cần được luyện tập hơn nữa."

Thiện xạ của 【 Atsushi 】 quả thực chỉ xung quanh viên pha lê.

Nakajima Atsushi yếu ớt nói: "Nhưng viên pha lê đó ở gáy lận, không đánh trúng cũng là rất bình thường."

...

Nhìn thấy 「 La Sinh Môn 」  rơi xuống dung nham, vẻ mặt của Kunikida Doppo trong nháy mắt khó có thể dùng lời diễn tả được, "Cái tư thế này..."

Nên nói không hổ là học trò của Dazai không?

Cách ùm xuống nước cũng giống nhau, mặc dù là dị năng lực.

Nakahara Chuuya khoanh tay, giọng điệu hơi cao lên: "Động tác chỉ đạo —— tên Dazai kia."

"Chờ đã! Mạnh như thế ư?!" Nhìn thấy 「 La Sinh Môn 」 không chút tổn hại đi lên từ dung nham nổi bong bóng cuồn cuộn, Tanizaki Junichirou cả kinh.

Chẳng lẽ vải của 「 La Sinh Môn 」... Là thứ phòng cháy phòng nhiệt độ cao sao?

!

Nakajima Atsushi: Bất cẩn đến vậy luôn?

Miyazawa Kenji cũng thán phục không ngớt, "Nó giống như vừa bơi lội thoải mái bên trong ý rồi leo lên bờ vậy."

Akutagawa Ryuunosuke và đồng vị thể như thế, rất hài lòng, "Không hổ là dị năng lực của 【 mình 】."

Nakajima Atsushi không nói gì, rất là không hiểu, hai tên Akutagawa đến tột cùng đang kiêu ngạo cái gì chứ?

Nó càng mạnh càng khó đối phó đấy, ô kê không?

...

Izumi Kyouka sửng sốt nhìn bóng lưng trước mắt, không khỏi mà tiến lên một bước.

Mẹ...

Chẳng biết lúc nào, trên khuôn mặt của Izumi Kyouka đã chảy xuống một hàng nước mắt.

Ozaki Kouyou thở dài, khom lưng lau đi nước mắt của cô bé.

...

Tanizaki Junichirou: "Cuối cùng cũng xong, tiếp theo sẽ là Mukurotoride, giải quyết 【 Shibusawa Tatsuhiko 】."

Miyazawa Kenji: "【 Atsushi 】 vẫn đang suy nghĩ cách cứu ngài Dazai, thật sự là trước sau vẫn luôn nghĩ về ngài Dazai."

Kunikida Doppo: "Dazai không cần 【 chúng ta 】 cứu, chắc chắn cậu ta đã sắp xếp kỹ càng rồi."

Yosano Akiko: "Đúng vậy, chỉ cần chúng ta hoàn thành nhiệm vụ của chính mình, không cản trở là được."

"Em lấy lại được dị năng lực rồi đúng không?" Nhìn Izumi Kyouka tiếp nhận điện thoại di động từ Dạ Xoa Bạch Tuyết dường như không còn hung hãn tấn công nữa, Atsushi hỏi xác nhận với Izumi Kyouka.

Izumi Kyouka khẽ gật đầu, buộc dây điện thoại di động lại, đeo lại lên cổ.

Nhìn thấy bộ dáng này của cô ta, Nakajima Atsushi cũng yên tâm. Chỉ là, còn có một vấn đề.

Dị năng lực của chính cậu ta.

Nakajima Atsushi cúi đầu nhìn cơ thể của chính mình, nhíu mày, "Năng lực hồi phục của Bạch Hổ của anh vẫn chưa quay lại."

Cậu ta bị thương không khỏi hẳn, toàn thân đều còn đang đau.

Rõ ràng đã đánh bại Bạch Hổ rồi, tại sao lại vậy?

"Sao chỉ có dị năng lực của Kyouka là trở lại?"


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro