155
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
【 "Thấy không? Giờ anh đang không biết ý định thật sự của tôi là gì." Dazai Osamu bình tĩnh mà nói, "Có thể tôi đang giúp anh, cũng có thể lợi dụng và phản bội anh."
Dazai Osamu không nhìn Shibusawa Tatsuhiko, từ lời nói của anh ta không thể phán đoán lời anh ta nói là thật lòng hay không.
Shibusawa Tatsuhiko chỉ mỉm cười đáp lại khiêu khích của Dazai Osamu, "Chỉ có mình cậu cảm thấy tôi là không thể thấy được thôi."
Dazai Osamu lẳng lặng nhắm mắt, nói: "Quả nhiên anh cần được cứu rỗi thật rồi."
"Vậy cậu nghĩ ai có thể cứu rỗi được tôi đây?" Shibusawa Tatsuhiko nhẹ giọng cười nhạo nói.
"Ai biết... Một thiên thần chăng?" Dazai Osamu cầm lấy đầu lâu trang trí trên bàn ăn, "Cũng có thể là ác quỷ."
Trên mặt đầu lâu có một vết sẹo xiên bên trái.
Trong lúc vô tình, số quả táo có dao găm trong đó đã tăng đến ba quả. Cùng lúc đó, giọng nói của người thứ ba tham gia vào cuộc trò chuyện của Dazai Osamu và Shibusawa Tatsuhiko.
"Theo tôi thấy thì ý định của hai người đều đã rõ cả rồi." Người đàn ông thứ ba xuất hiện ở đây nhanh cười nói vui vẻ, lấy đi đầu lâu trong tay Dazai Osamu, "Với mấy lời nói dối như thế thì không bao giờ dựng nên được vở kịch hay đâu, khán giả xem cũng sẽ thấy mất hứng nữa đấy."
Áo khoác nhìn qua rất ấm áp tung bay theo gió, gót giày mỗi lần bước trên sàn nhà lại đạp ra vang dội.
Người đàn ông tóc đen vừa tới đầu đội mũ lông của Xô Viết, phần che tai lung lay mỗi khi bước đi.
Gã liêc nhìn Dazai Osamu và Shibusawa Tatsuhiko bằng đôi mắt màu thạch anh tím. 】
Yosano Akiko hơi cảm khái: "Góc nghiêng chết người."
Nakahara Chuuya: "Cũng đã nói rồi, tên khốn Dazai này bị 'bắt' chắc chắn là có mục đích!"
Khóe môi hắn khẽ, "Dazai cũng đã nói thật, nhưng người nghe lại không tin."
Hậu quả là bị nhiều thiệt thòi.
Fyodor cụp mắt, trong đầu nhanh chóng vận chuyển, thiên thần... Có thể là chỉ 【 Nakajima Atsushi 】, mà ác quỷ...
Fyodor không tránh khỏi mà cong môi, ác quỷ cũng rất thích hợp với 【 hắn 】, dù sao chỉ có ác quỷ mới có thể không kiêng dè gì sáng tạo ra một thế giới không có dị năng lực.
Kunikida Doppo nhìn quả táo trên khay chẳng biết lúc nào lại tăng thêm một con dao găm, nhìn 【 Fyodor 】 đang từ từ đi tới.
Quả nhiên, quả táo có cắm dao găm đại diện cho số người.
"Ba kẻ có dị năng lực, đồng thời lại còn có trí tuệ mà người bình thường không sánh được tụ tập cùng một chỗ." Yosano Akiko híp mắt lại: "Quả nhiên là muốn gây rắc rối ở 【 Yokohama 】."
Ozaki Kouyou che miệng: "Ba người một sân khấu."
Edogawa Ranpo khẽ mở mắt, một lời nói toạc ra: "Tuy rằng chỉ có ba người, nhưng cũng lại có bốn cái quần."
Từng người đều mang ý xấu riêng.
"Dựng kịch bản..." Tanizaki Junichirou không có gì để nói, "【 Yokohama 】 nguy rồi."
【 "'Quỷ nhân' Fyodor..." Shibusawa Tatsuhiko vui vẻ chào đón gã, "Cậu làm đồng phạm của tôi, nên cậu cũng nhảy một chút đi."
"Đồng phạm?" Dazai Osamu ở một bên bật cười, "Anh ta là kẻ có khả năng phản bội anh lớn nhất đấy."
"Cậu nói rất đúng." Fyodor vui vẻ mà tỏ vẻ tán thành, không khách khí ngồi xuống chỗ bên cạnh bàn ăn.
Nghe thấy cuộc nói chuyện của Dazai Osamu cùng Fyodo, Shibusawa Tatsuhiko cũng lẳng lặng ngồi xuống.
Vẻ mặt của gã vô cùng nhu hòa, tràn ngập tự tin, "Tới giờ vẫn chưa có ai vượt được những toan tính của tôi xuất hiện... Tôi kỳ vọng vào cậu đấy."
Mục đích và suy nghĩ của ba người không giống nhau lại đan xen vào nhau. Ai có thể đạt được mục đích của chính mình bây giờ vẫn là ẩn số, bởi vì không có ai biết mục đích của bọn họ là gì.
"Nhưng," Fyodor nói như đang hát rằng, "Những kẻ đáng thương nhất vẫn là lũ dị năng lực giả trong thành phố này."
Trên mặt của gã lộ ra nụ cười lạnh lẽo, khiến người ta liên tưởng đến nơi giá lạnh băng tuyết, "Dù sao thì, cho dù ba người chúng ta ai là người thắng cuối cùng, chúng cũng sẽ biến mất hết." 】
"Quả là một cảnh tượng nổi tiếng của thế kỷ." Tanizaki Junichirou nhìn ba người kia, nói, "Kiềng ba chân¹."
¹ 「 三足鼎立: thế ba chân vạc 」, mỗi chân đứng về một phía, nói một cách ẩn dụ, một tình huống trong đó có ba mặt đối lập nhau.
"Cũng rõ trong lòng rồi..." Fyodor nhẹ giọng nói nhỏ, con ngươi màu đỏ của hắn lóe lên ánh sáng không tên.
"【 Shibusawa Tatsuhiko 】 không nghe thấy sao? Ngài Dazai nói rồi, 【 Fyodor 】 sẽ phản bội 【 anh ta 】." Nakajima Atsushi nói.
Mori Ougai híp mắt: "Hoặc là 【 cậu ta 】 và 【 Fyodor 】 trong lúc đó mưu tính liên quan tới Dazai cũng khó nói."
Tâm trạng Nakajima Atsushi cả kinh, lẽ nào 【 bọn họ 】 đáng tính toán với ngài Dazai ư!?
Tanizaki Junichirou bĩu môi: "Mới không phải, ngài Dazai chắc chắn sẽ làm cho 【 anh 】 ngạc nhiên đấy."
"Kỳ lạ quá, ngài Dazai bọn họ sao lại nhắm mắt nói chuyện hết vậy ạ?" Miyazawa Kenji kỳ lạ nói rằng, đôi mắt của cậu lúc xem cái này, lúc nhìn cái kia.
Là không muốn nhìn thấy đối phương sao?
Hay là đang chơi cái gì mà ai mở mắt trước sẽ thua hả?
"Ừm." Tanizaki Junichirou cũng nhìn thấy.
"Nếu đây là đàm phán mạt chược, vậy thì cậu sẽ ba thiếu một²." Yosano Akiko nói.
² 「 三缺一: tam khuyết một 」. Đây là một thuật ngữ được sử dụng trong trò chơi mạt chược, vì trò chơi mạt chược cần 4 người để bắt đầu trò chơi nên nếu chỉ có 3 người thì gọi là ba thiếu một.
Ba thiếu một...
Có thể cùng đánh mạt chược với ba người trí tuệ này cũng chỉ có 【 Ranpo 】.
Kunikida Doppo bất đắc dĩ: "Ba người 【 bọn họ 】 đang đấu nhau, chúng ta xác thực như đang gặp vạ lây vậy."
【 "Nhỡ không lấy lại được dị năng lực thì anh biết làm gì đây?" Nakajima Atsushi thở dài một hơi, thấp giọng nói.
Xe nhanh như chớp chạy trong sương mù dày đặc, xuyên qua khu phố Trung Hoa. Vì xe không giảm tốc độ khi rẽ nên mỗi lần cua, lốp xe cũng sẽ phát ra tiếng chói tai.
"S-sương dày mà lái nhanh thế thì có an toàn không vậy?" Nakajima Atsushi có chút sợ sệt hỏi Izumi Kyouka, nhưng nhận được câu trả lời bình tĩnh từ người sau.
"Em thuộc hết đường ở Yokohama rồi, cái này không liên quan gì tới kỹ năng sát thủ hay dị năng lực của em hết, trước khi Dạ Xoa đuổi kịp thì chúng ta phải cố gắng kéo dài khoảng cách."
Nakajima Atsushi im lặng, lại nghĩ tới tình huống bây giờ, câu ta âm thầm thở dài một câu: Dị năng lực bị tách ra.
"Trước đây, khi anh biết mình biến thành hổ và làm tổn thương mọi người ở khắp bới vì dị năng lực của mình, anh đã ước giá mà mình không có dị năng lực như vậy." Nakajima Atsushi tự giễu phát ra bực tức, "Không ngờ có một ngày anh lại bị chính con hổ đó tấn công."
Cậu ta lơ đãng nhìn Izumi Kyouka, Izumi Kyouka dùng ánh mắt kiên định nhìn thẳng phía trước, ngược lại với bất an của Nakajima Atsushi.
"Dạ Xoa Bạch Tuyết đã giết bố mẹ em, em xưa nay chưa từng coi nó là bạn hết." Cô ta quả quyết nói, "Nếu nó chống đối em, em sẽ đánh bại nó."
Izumi Kyouka mới vừa nói xong lời gay gắt này, nóc xe liền truyền đến tiếng vật gì đó bị cắt rời. 】
Nhìn tốc độ chạy xe của 【 Izumi Kyouka 】 ở trong sương mù, Kunikida Doppo thấy quỷ dị liên tưởng đến trải nghiệm lái xe lần trước của Dazai.
Hắn dường như nhìn thấy bộ dạng kia của đồng vị thể, trong nháy mắt cảm động lây.
【 Izumi Kyouka 】 này có thể so với Dazai đấy.
Yosano Akiko: "【 Kyouka 】 rất đáng tin đấy. Gặp chuyện bình tĩnh quyết đoán, kỹ năng lái xe cũng rất tốt."
Có lẽ khá hơn Dazai một chút.
"Đúng vậy, 【 Kyoka 】 rất đang tin luôn đó ạ." Tanizaki Naomi cũng cảm khái nói.
Akutagawa Ryuunosuke chế giễu nhìn 【 Nakajima Atsushi 】: "Sợ dị năng lực rồi lại ỷ lại vào dị năng lực."
Izumi Kyouka nhìn 【 cô 】, hơi cụp mắt, Dạ Xoa Bạch Tuyết không phải kẻ địch, là đồng bạn.
Là vật duy nhất ba mẹ để lại cho mình.
【 Sao vậy? Nakajima Atsushi đột nhiên run lập cập.
"Tới rồi." Izumi Kyouka lẳng lặng dời tầm mắt tìm đến nơi dó.
Một lát sau, có một cây kiếm đâm từ nóc xe xuống.
"Ư! A..." Nakajima Atsushi miễn cưỡng tránh được lưỡi kiếm sắc bén đâm từ nóc xe xuống. Cây kiếm quen thuộc, là Dạ Xoa Bạch Tuyết.
E là Dạ Xoa Bạch Tuyết đã ở trên mui xe của bọn họ rồi. Izumi Kyouka đột nhiên đánh tay lái, định ném Dạ Xoa Bạch Tuyết từ trên mui xe xuống.
Lưỡi dao lại đâm thủng nóc xe lần nữa, mục tiêu lần này là Izumi Kyouka, cô ta tránh được đòn đánh này, kiếm của Dạ Xoa Bạch Tuyết đâm xuống chỗ tài xế ngồi.
Phải mất một lúc lâu mới rút lưỡi kiếm ra khỏi ghế lại được, nên Izumi Kyouka không bỏ qua cơ hội ngắn ngủi này, cô ta một phát bắt được cổ của Nakajima Atsushi, mang theo cậu ta nhảy ra từ trong xe.
Nakajima Atsushi chỉ kịp hít một hơi khí lạnh, liền bị Izumi Kyouka kéo ra ngoài xe. Nói chính xác hơn, là bị cô ta ném ra ngoài xe.
Cơ thể của Nakajima Atsushi đập mạnh xuống đất. 】
"Oa ôi trời ——! Vị trí này, hơi hiểm hóc đấy." Nhìn thấy lưỡi kiếm sắc bén hiện ra ánh sáng lạnh lẽo đâm vào giữa hai chân 【 Nakajima Atsushi 】, Miyazawa Kenji sợ hết hồn.
Cái này chẳng lẽ là phụ nữ thành phố đó hả?
Tanizaki Junichirou thở phào nhẹ nhõm: "Nguy hiểm thật."
Nakajima Atsushi trừng mắt nhìn, còn chưa kịp phản ứng.
Vừa xảy ra gì thế?
Yosano Akiko nhíu mày, "Nếu trong nháy mắt đó 【 Atsushi 】 không tránh kịp, hoặc nếu thanh kiếm của Dạ Xoa Bạch Tuyết bị lệch một chút thì tai nạn khác có thể sẽ xảy ra, không, là chuyện cũ."
Nhìn thấy 【 Izumi Kyouka 】 trong vài giây thoát được khỏi cảnh nguy hiểm, Miyazawa Kenji nói: "Phản ứng nhanh quá!"
Tanizaki Naomi: "Ngầu quá! Mức độ bạn trai của 【 Kyouka 】 cao ghê!"
Akutagawa Ryuunosuke: "Ngoại trừ một tên Người Hổ nào đó chả giúp được gì."
【 Không có Izumi Kyouka làm tài xế, xe đột nhiên mất lái, đâm thẳng vào cột điện rồi nổ tung, làn khí bị đẩy ngược do vụ nổ đến mức bụi bặm bay tứ tung.
Làn sóng xung khích cùng tác động của việc lăn trên đất khiến Nakajima Atsushi cuộn người lại, cậu ta nhìn thấy Izumi Kyouka tiếp đất với tư thế nhẹ nhàng rất khác với mình, đồng thời nhanh chóng giơ con dao găm lên.
Cậu ta nhìn theo tầm mắt của Kyouka, chỉ thấy Dạ Xoa Bạch Tuyết dùng kiếm chém tản bụi bặm. Có vẻ vụ nổ không gây thiệt hại gì cho cô ta.
Dạ Xoa Bạch Tuyết đánh úp về phía Kyouka, Kyoka dùng dao găm ngăn lưỡi kiếm của Dạ Xoa Bạch Tuyết. Hai người bắt đầu thế trận tấn công phòng thủ, dao và kiếm va chạm nhau dữ dội.
Để giúp Izumi Kyouka, Nakajima Atsushi dùng tay run rẩy lấy ra khẩu súng mà Kunikida Doppo đưa cho cậu ta, nhằm ngay Dạ Xoa Bạch Tuyết.
Nhưng, viên đạn lại không ra.
Cạch cạch.
Súng phát ra tiếng giống như có món đồ gì bị kẹp lại.
"Á, chốt an toàn cầu chì... Thôi chết." Nakajima Atsushi vừa nói thầm, vừa luống cuống tay chân thao túng súng lục.
Viên đạn không bắn ra được là bởi vì cậu ta chưa mở chốt an toàn, cận ta vẫn chưa quen thuộc với súng ống, lúc sử dụng cũng khó tránh khỏi bối rối. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro