141
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
Tanizaki Junichirou ha ha cười: "Ngài 【 Kunikida 】 lật mặt nhanh thật đó..."
Nói rồi, cậu bước vào.
Nhưng, Tanizaki Junichirou nhìn căn phonhf bừa bộn, biểu hiện trong nháy mắt trống không.
Những người khác cũng đều rơi vào một loại im lặng khó tả.
Nakajima Atsushi đã sớm biết trước nếp sống của anh Katai, vì lẽ đó khi nhìn thấy cảnh tượng này lần nữa, cậu hơi quen rồi.
"Chuyện này..." Tanizaki Junichirou khó khăn đi loanh quanh hai lần, biểu hiện nhất thời muốn nói lại thôi, dừng rồi lại muốn, cuối cùng cũng khéo léo mà nói: "Nơi này bừa bộn quá."
Bốn phía đều chất đầy các đồ bỏ đi có mùi khó tả, đồ đạc trong phòng loạn quả thực bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế bức chết.
Đặc biệt là nhà bếp, nơi này chất đầy bát đĩa bẩn chưa được rửa, trông ra có rất lâu rồi không rửa sạch, phía trên dường như còn có các loại ruồi côn trùng đậu trên đó.
Ozaki Kouyou hơi nhíu mày, ống tay rộng khẽ che miệng mũi, không nói tiếng nào.
Miyazawa Kenji không có phản ứng gì, cậu nhìn thiết bị điện tử phía trước, trừng mắt nhìn.
Yosano Akiko nhìn không gian phòng không còn đủ chỗ để cho bọn họ đứng, khóe miệng khẽ giật.
Nhìn cảnh tượng này, trán Kunikida Doppo nổi gân xanh, phảng phất như cảm thấy đau tim ngay lúc đó một lần nữa.
"Tên —— 【 Katai 】 này! Tên hikikomori chết tiệt kia!"
【 Chỉ thấy trong chăn có thứ gì đang động đậy, mãi lúc sau mới truyền đến tiếng ủ rũ.
"Hu hu Kunikida, tôi xong rồi." Từ trong chăn có một mái đầu rối ló ra, "Tôi chỉ còn nước sống nốt đời mình trong cái futon đau khổ này cho đến chết."
Kunikida Doppo không nói gì, bất đắc dĩ nên quen rồi, "Lại nữa à, lần này là gì đây?"
Cựu thành viên của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang —— Tayama Katai.
Dị năng lực —— Futon.
"Bên ngoài futon của tôi là địa ngục." Tayama Katai ngồi thẳng lên, hồn bay phách lạc nói: "Tất cả những gì đẹp đẽ đều nằm trên bầu trời tôi không thể chạm tới, tất cả những thú vị đều nằm dưới đáy biển."
"Ghen tị với mấy con bọ trong futon của tôi quá."
"Anh Ku... Kunikida, là anh ta sao...?" Nakajima Atsushi nhìn Tayama Katai đang sắp trầm cảm, hơi khó tin.
Cậu ta không biết làm sao nhìn Kunikida Doppo đang rửa chén.
"Ừm!" Kunikida Doppo vừa cầm khăn lau vừa cầm chén, xem ra là đang rửa chén, "Dị năng lực của Katai là dị năng lực có thể điều khiển mọi thiết bị điện tử trong tầm mắt, đồng thời tốc độ xử lý nhanh hơn người thường vài chục lần." 】
"Đây chính là nhà của dân chơi game sao?" Yosano Akiko nói.
Tanizaki Junichirou cảm thán: "Có lúc tôi cũng muốn trong futon đợi đến lúc trời đất già đi, không muốn ra ngoài."
"Em cũng thế." Miyazawa Kenji nói.
Kunikida Doppo một lời bóc trần bọn họ, "Các cậu chỉ muốn nằm ườn ra giường thôi."
Sắc mặt Tanizaki Junichirou ngượng ngùng, cậu nhìn về phía Kunikida Doppo, có chút ngạc nhiên, "Chả lẽ anh Kunikida chưa bao giờ nghĩ sẽ lười biếng trên giường sao?"
Nakajima Atsushi: "Anh Kunikida rất coi trọng việc quản lý thời gian đó, nên hẳn là không có vụ đó đâu."
"Cũng đúng."
"Futon?" Lông mày Ozaki Kouyou hơi nhíu, "Giống với tên dị năng lực này của 【 cậu ta 】."
Nhìn dáng vẻ khó có thee tin của 【 Nakajima Atsushi 】, Tanizaki Junichirou nở nụ cười
"Nói thật là, nếu không phải đã từng thấy qua bộ dạng của ngài 【 Katai 】, người bình thường thật sự sẽ cho rằng ngài 【 Katai 】 là nhà của dân chơi game bình thường đó."
Mặc dù ngài 【 Katai 】 đúng thật là dân chơi game.
"Đúng đấy, lúc vừa mới nghe anh Kunikida nói anh Katai có thể điều khiển mọi thiết bị điện tử trong tầm mắt, đồng thời tốc độ xử lý nhanh hơn người thường vài chục lần, tôi không thể tin ngay được."
Nakajima Atsushi cũng nói: "Lúc đó vẻ mặt của tôi cũng y giờ đó."
【 "Gấp vài chục lần á..." Nakajima Atsushi hơi khó tưởng tượng, cậu ta nhìn thiết bị điện tử phía trước, trừng mắt nhìn, "Anh ta điều khiển hết những thứ này sao ạ?"
"Năng lực của anh ta có thể so sánh với đon vị tình báo của quân đội đấy." Kunikida Doppo giải thích: "Nhưng, anh ta không thể tập trung ở mấy nơi anh ta thấy thoải mái nhất."
"Nơi duy nhất anh ta có thể sử dụng dị năng lực là ở bên trong tấm futon đó đấy."
"Hu hu hu." Tayama Katai xoay người lại, "Chuyện xưa rồi."
Anh ta khịt khịt mũi, ủ rũ cúi đầu nói: "Bây giờ, tâm trí tôi đang bị lung lay, không còn có thể sử dụng dị năng lực của mình được nữa. Tôi chẳng hơn gì một cái thùng rác lớn trong căn phòng này."
Nakajima Atsushi kinh ngạc.
Kunikida Doppo nghiêng ngườii, biểu hiện khó có thể tin, "Gì cơ? Anh không thể sử dụng dị năng lực được á? Tại sao vậy?"
"Thì..." Tayama Katai cúi thấp đầu, môi khẽ nhếch, mãi mới nói ra nguyên nhân.
"Cảm nắng á?!"
Sau khi biết được nguyên nhân Tayama Katai không thể sử dụng dị năng lực, Kunikida Doppo và Nakajima Atsushi khiếp sợ lên tiếng.
Giọng nói khiếp sợ bất thình lình vang lên chấn động đến con mèo tam thể đang ngủ say bên ngoài. 】
Đôi mắt của Miyazawa Kenji nhất thời lóe sáng, "Tuyệt quá!"
"Chẳng hơn gì thùng rác trong căn phòng này..." Kunikida Doppo bất đắc dĩ đỡ trán, "Là nói mình đó hả?"
"Nhưng, không thể sử dụng dị năng lực... Chuyện gì thế này?" Kunikida Doppo có chút bất ngờ.
"Không thể sử dụng dị năng... Dị năng lực cần tập trung tinh thần, là do buồn phiền trong lòng sao? Có lẽ có mấy cái tâm tình gì đó quấn lấy anh ta." Fyodor nhàn nhã nói.
Nakajima Atsushi: "Nhưng mà tâm tình khó hiểu nào có thể gây khó dễ cho dân chơi game đây?"
Hơn nữa đây là việc bọn họ chưa từng gặp, sau khi gặp anh Katai, cậu và anh Kunikida rất thuận lợi mà điều ra được thông tin của con chip.
Sau đó cũng không có xảy ra bất ngờ gì.
"Cảm nắng?!" Mọi người đều khiếp sợ.
"Ôi trời, 【 Katai 】 đang rễ tình đâm sâu cảm nắng ai vậy ta?" Yosano Akiko rất hứng thú nói.
"Ra là ngài 【 Katai 】 mắc bệnh cảm nắng nên mới không sử dụng được dị năng lực." Miyazawa Kenji nói.
【 Ánh mắt của Tayama Katai si ngốc nhìn về phía trước, dường như nhìn thấy người trong lòng, "Ba ngày trước, tôi tới cửa hàng lụa để vá lại cái futon của mình, đang trên đường về, tôi đã có một cuộc gặp khó quên..."
"Với Nadeshiko tóc đen."
"Nadeshiko tóc đen?" Kunikida Doppo nghi nói.
"Dáng đứng duyên dáng như hoa bách hợp, khí chất thần bí như một giấc mơ hay ảo ảnh, như gần như xa, khiến người ta không nhận rõ mộng ảo và hiện thực."
Tayama Katai dường như đang bóng dáng mảnh mai trong bộ đầm trắng, mái tóc đen nhánh khẽ bay theo làn gió nhẹ.
"Tôi bị thu hút bởi vẻ đẹp của cô ấy tới mức phải lấy hết sức mình để chụp một tấm của cổ."
"Chẳng phải đó là phạm pháp sao?" Ánh mắt Nakajima Atsushi hơi ngờ nghệch.
Tayama Katai vẫn chìm đắm trong ảo tưởng. "Trái tim của tôi, cô ấy đã đánh cắp nó thậm chí dù cách gần 500 mét."
"Gần 500 mét á? Khá là xa đấy." Kunikida Doppo không nói gì.
"Tôi không nghĩ đó gọi là gặp đâu?" Nakajima Atsushi thẹn thùng.
Tayama Katai lấy điện thoại ra, tìm thấy tấm hình mà anh ta đã cố hết sức để chụp môt tấm. Kunikida Doppo và Nakajima Atsushi nhất thời tò mò đi tới phía sau Tayama Katai.
Trong khung cảnh mờ, khuôn mặt của thiếu nữ rất đẹp.
"Cô ấy đẹp thật đấy." Nakajima Atsushi không khỏi cảm thán. 】
"Ra là đi ra ngoài." Tanizaki Junichirou nói: "Tôi nói rồi mà, một dân chơi game mà ở nhà miết làm sao mà đang yêu được."
"Mà, người đó là ai vậy?" Ozaki Kouyou tò mò nói.
"Nadeshiko¹ tóc đen..." Nakajima Atsushi nói: "Mô tả hơi rộng."
¹ 「 Yamato Nadeshiko 」: là cụm từ dùng để chỉ hình mẫu người phụ nữ hoàn hảo.
Miyazawa Kenji: "Đây chính là người tình trong mắt hóa Tây Thi."
"Chụp ảnh mà chưa có sự cho phép, này là xâm phạm quyền riêng tư rồi còn gì." Kunikida Doppo nói: "【 Atsushi 】 nói đúng, 【 Katai 】, là phạm pháp đấy."
Tanizaki Junichirou nói: "Thị lực của ngài 【 Katai 】 rất tốt, chưa nhìn chính diện lại còn cách tận gần 500 mét mà đã nhất kiến chung tình rồi."
Lúc 【 Tayama Katai 】 lấy tấm hình ra thì, mọi người tò mò tiến lên vừa nhìn.
Sau khi nhìn thấy người trong tấm hình, có hai người hơi biến sắc.
Vẻ mặt của Akutagawa Ryuunosuke nhất thời lạnh xuống, lại có kẻ dám đánh chủ ý lên 【 em gái 】 cậu!
Khuôn mặt giấu dưới lớp khẩu trang của Akutagawa Gin ửng đỏ, ánh mắt cô hơi long lanh ngượng ngùng.
Là 【 cô 】...
Dĩ nhiên là để người ta nhìn thấy rồi.
"Đẹp quá." Miyazawa Kenji khen.
"Đúng là đẹp thật, có thể làm cho 【 Katai 】 nhất kiến chung tình ở khoảng cách xa như vậy." Yosano Akiko nói.
Nghe thấy bọn họ khen, khuôn mặt giấu dưới lớp khẩu trang của Akutagawa Gin càng ngày càng đỏ, hai bên tai trắng nõn cũng được màu đỏ chót che kín.
Ngược lại chính là áp suất quanh thân Akutagawa Ryuunosuke càng ngày càng thấp.
Tanizaki Junichirou: "Có thể chụp rõ ở khoảng cách xa như thế, ngài 【 Katai 】 quả nhiên là đã tập trung hết sức mạnh để chụp nhỉ."
【 "Hu hu hu hu!" Tayama Katai ngửa đầu đau khổ, "Đó là một tình yêu không bao giờ thành được!"
"Nói chuyện với phụ nữ á?" Anh ta run run cơ thể, ủ rũ cúi đầu nói: "Tôi giỏi nói chuyện với mấy con chuột chũi hơn"
Nói xong, trong mắt anh ta dần dần xuất hiện nước mắt, trùm chăn, bắt đầu trốn, "Quả nhiên chỉ có Yoshiko là tình yêu duy nhất của tôi!"
Nakajima Atsushi không rõ: "Yoshiko?"
Kunikida Doppo khoanh tay, "Đó là tên của tấm futon này."
"Tại sao anh ta lại đặt tên cho nó vậy ạ?"
Kunikida Doppo không trả lời, chỉ thở dài một hơi, "Cuộc điều tra sẽ không tới đâu nếu còn như này nữa."
Nakajima Atsushi liếc mắt nhìn gã, cúi đầu đăm chiêu.
A...
Chỉ có anh Katai có dị năng lực để điều tra con chíp đó, nhưng hiện giờ anh ta vãn đang cảm nắng nên sử dụng dị năng lực được...
Đầu Nakajima Atsushi đột nhiên lóe lên ánh sáng, cậu ta nắm tay, đập nắm tay đó lên lòng bàn tay còn lại, "Đúng rồi! Cứ để Trụ sở Thám Tử vì cô gái Nideshiko tóc đen đó đi, rồi anh Katai tỏ tình với cổ!"
Kunikida Doppo và Tayama Katai kinh hãi đến biến sắc. 】
"【 Anh ta 】 sợ giao tiếp với phụ nữa ạ?" Tanizaki Naomi nói: "Không dám thổ lộ với cô Nadeshiko tóc đen đó sao?"
Tanizaki Junichirou gật đầu: "Hẳn vậy rồi."
"Ra là futon của 【 anh ta 】 cũng có tên." Miyazawa Kenji cười xán lạn, "Em cũng có một con bò, tên Gyuugyuu."
"Hơn nữa em cũng có đủ loại dụng cụ, chúng đều có tên riêng, cũng là em nghĩ ra đó."
Nyuunyuu... Nakajima Atsushi không nói gì, đây là chơi chữ bò đó hả?
Huống hồ, làm gì có ai đặt tên cho dụng cụ chứ...
Ồ không, có hai người, một là ngài 【 Katai 】, một là Kenji.
Hay là cũng phải thêm đồng vị thể của bọn họ vào nhỉ.
Nhìn thấy ý đồ xấu của 【 Nakajima Atsushi 】, Akutagawa Ryuunosuke trong nháy mắt nhìn chằm chằm【 cậu ta 】 giống như nhìn con hổ chết.
Tanizaki Junichirou thấy 【 Nakajima Atsushi 】 đưa ra chủ ý như vậy, mở miệng nói: "Để ngài 【 Katai 】 tự đi tỏ tình... Ý này của 【 Atsushi 】 là muốn giết chết một kẻ ngại giao tiếp mà."
Kunikida Doppo cũng nói: "Để 【 Katai 】 cực kỳ ngại phụ nữ đi tỏ tình..."
Nói rồi hắn lắc đầu một cái, cũng cảm thấy không thể làmđược.
Nakajima Atsushi: "Không được, vậy làm sao bây giờ?"
Kunikida Doppo nhìn 【 Tayama Katai 】, "Vậy thì phụ thuộc vào 【 Katai 】 rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro