Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

123

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————




Miyazawa Kenji: "Dazai sẽ làm gì đây?"

Ánh mắt của Akutagawa Ryuunosuke vẫn nhìn chằm chằm Dazai Osamu.

"Tôi luôn cảm thấy..." Tanizaki Junichirou lén lút liếc nhìn Akutagawa Ryuunosuke một cái, nuốt những lời sau xuống.

Sẽ không tốt tí nào cho 【 Akutagawa 】.

Ozaki Kouyou nhìn vẻ mặt của Dazai Osamu, dựa theo phong cách nghiêm khắc của Dazai đối với 【 Akutagawa 】, cùng với thời gian lúc này lại không còn nhiều, mà 【 Akutagawa 】 lại hết sức cố chấp với Dazai...

Nghĩ vậy, Ozaki Kouyou than nhẹ một tiếng, cô đã có thể đoán được kết quả.

Nhìn tiến triển của tình hình, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người im lặng.

Nakahara Chuuya: "Có ai lại đối xử với người khác như thế không? Dazai cũng tàn ác quá rồi."

Đối với người khác đã tàn nhẫn, đối với mình càng ác hơn.

Thật không biết nói thế nào với tên cá thu này cả. 

Tanizaki Junichirou: Nếu nói sẽ không tốt cho 【 Akutagawa 】. 

Ánh mắt của Miyazawa Kenji đồng tình chỉ nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】.

Mặt Akutagawa Ryuunosuke không cảm xúc, không nhìn ra phản ứng gì.

Nakajima Atsushi: "Ngài Dazai vẫn còn cách."

Miyazawa Kenji gật đầu, ngạc nhiên nói ra: "Vâng, mỹ nhân kế của ngài Dazai rất ổn luôn ạ."

Mỹ nhân kế?! Mọi người kinh hãi.

Vẻ mặt của Yosano Akiko vi diệu, nói theo một ý nghĩa nào đó, đúng thật là 'mỹ nhân kế'.

Ozaki Kouyou: "Bởi vì biết 【 Akutagawa 】 chấp nhất với cậu ấy, vì lẽ đó Dazai mới ra tay như thế."

Tuy rằng cô có thể hiểu được cách làm vào lúc này của Dazai, nhưng không thể không nói, rằng: chuyện này hơi tàn nhẫn với 【 Akutagawa 】.

Ánh sáng của 【 Akutagawa 】 xuất hiện vào lúc nghe thấy trong nháy mắt đó vụt tắt.

Sau khi Fitzgerald giống như đang lẩm bẩm một mình thì Nakajima Atsushi đã tới chỗ ông ta.

Nhưng mà đối với Nakajima Atsushi mà nói, Fitzgerald và cậu ta không phải ở cùng một đẳng cấp, rất nhanh liền bị hạ gục.

Như nhận ra được gì đó, Fitzgerald hơi liếc mắt, "Ồ, là một vị khách quý. Quý ngài bị lạc đường sao? Hừm..."

Ông ta dừng một chút, "Ngài Agua... Aguaga..."

"Akutagawa." Cuối hành lang, Akutagawa Ryuunosuke từ từ đi tới.

Fitzgerald bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Đúng, chính là nó."

Miyazawa Kenji: "Ơ, 【 Atsushi 】 thật sự là ngày nào cũng bị tẩn nì."

Nếu không phải bị 【 Akutagawa 】 tẩn dọc đường, thì chính là bị kẻ địch tẩn dọc đường.

"Atsushi cũng hay như vậy mà." Tanizaki Junichirou cũng nói, "Khả năng chống đỡ tiến đánh cũng mạnh quá rồi."

Giống như con gián có đập thế nào cũng không chết.

Nhìn thấy 【 Fitzgerald 】 tùy ý lấy ra 100.000 đô, hai con mắt của Miyazawa Kenji nhất thời lấp lánh toả sáng, "100.000 đô..."

Vẻ mặt của Tanizaki Junichirou cũng có chút ghen tỵ, "Dị năng lực này cũng thực dụng quá đi mất."

Giàu thật đấy! Tôi cũng muốn.

Yosano Akiko: "Đặc biệt là những kẻ có tiền phần lớn đều rất biết kiếm tiền."

Kunikida Doppo: "Liệu sau khi dị năng lực của Dazai chạm vào 【 ông ta 】, những tờ tiền đó sẽ biến mất, hay là..."

Kunikida Doppo nuốt xuống những lời sau, nhưng mọi người đều hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, đồng loạt im lặng.

Sau khi nghe những gì 【 Fitzgerald 】 nói, Nakajima Atsushi nở nụ cười, "Nhưng ngài Dazai đã đoán trước được dự đoán của 【 ông 】 rồi."

Nakajima Atsushi nghĩ như vậy, cũng tin như vậy.

Chắc chắn ngài Dazai đã đoán trước được rồi.

Tanizaki Junichirou cũng mù quáng tin tưởng: "Đúng vậy! Ngài Dazai đã sớm biết rồi."

"Chỉ một 「 The Guild 」, căn bản không làm khó được ngài Dazai." Akutagawa Ryuunosuke nói. 

Miyazawa Kenji nhìn bóng người từ từ xuất hiện ở phía trước,【 Akutagawa 】 đuổi kịp rồi kìa."

【 Atsushi 】 thảm ghê, hai phía đều có địch.

Tanizaki Junichirou âm thầm cằn nhằn, Agura và Akugawa là cái quỷ gì.

Trong mạch điện sóng âm vô hình, có cái gì đó đang lặng lẽ kết nối với máy bay không người lái.

Trên máy bay không người lái, ở giữa một chiếc lồng vuông được tầng tầng xích sắt bao quanh, bên trong là Izumi Kyouka ngồi vùi đầu im lặng.

"Này, Kyouka, em có nghe thấy tôi không? Dazai đây." Dazai Osamu thông qua micro nói với Izumi Kyouka: "Chúng tôi đã thương lượng với Sở Đặc Vụ rồi, có thể đưa em hạ cánh."

"Giờ tôi sẽ dạy em cách lái chiếc máy bay không người lái đó, đầu tiên đi tới buồng điều khiển..."

"Ổn rồi." Izumi Kyouka vẫn im lặng lên tiếng ngắt lời Dazai Osamu, "Đủ rồi, em đã chịu đủ rồi..."

Vẻ mặt của Dazai Osamu không thay đổi, "Vậy sao, tôi hiểu rồi."

"Nói thật với em, thật ra Trụ sở Thám Tử chả có lý do gì để cứu em cả." Giọng điệu của Dazai Osamu bình tĩnh, "Bởi vì em vẫn chưa phải là thành viên của trụ sở."

"Trụ sở Thám Tử có một bài kiểm tra đầu vào, mà em vẫn chưa qua được nó. Bài kiểm tra đầu vào chính là thử thách nội tâm của em có ý chí và lòng dũng cảm hay không, trái tim của em có đủ sức mạnh để cứu những người khác dù cho họ có là người xa lạ hay không."

Izumi Kyouka khẽ mở đôi mắt trống rỗng, "Em... Hẳn là em sẽ trượt bài kiểm tra..." 

Dazai Osamu nhắm mắt im lặng vài giây, trong đầu lóe lên bóng dáng của một người đàn ông tóc đỏ. 

"Thật sự làm người ta khó chịu đấy." Anh ta mở mắt, khẽ híp mắt, không thấy rõ tâm tình, " 「 Một kẻ đã từng giết người thì không có quyền trở thành một người tốt 」... Em có thật sự tin như thế không?"

"【 Kyouka 】?!" Nhìn thấy thân hình gầy nhỏ kia, Ozaki Kouyou cả kinh, ánh mắt chứa đau lòng cùng lo lắng, theo bản năng mà tiến lên vài bước.

Izumi Kyouka kéo ống tay áo của Ozaki Kouyou, ánh mắt rơi trên người 【 Izumi Kyouka 】.

Sakaguchi Ango nghe những lời nói của Dazai Osamu, trong lòng không nói gì, vậy mà 【 cậu ấy 】 vẫn giúp sao?

"Ơ,【 tôi 】 kìa." Nhìn thấy bóng người chợt lóe lên trong đầu của Dazai Osamu, Oda Sakunosuke chợt nói.

Nakajima Atsushi: "Bởi vì ngài Dazai nghĩ đến ngài 【 Oda 】, cho nên mới nói như vậy sao?"

Mọi người im lặng.

Khuôn mặt của Mori Ougai không cảm xúc nhìn Dazai Osamu, 【 Oda Sakunosuke 】 có ảnh hưởng rất lớn với Dazai nhỉ.

Edogawa Ranpo khó chịu bĩu môi, nhưng cũng không nói gì.

Fyodor chỉ cười, không nói gì.

"【 Odasaku 】 muốn trở thành người bình thường nhưng không có tư cách. Mà cô 【 Kyouka 】 có cơ hội nhưng không chấp nhận." Sakaguchi Ango nói.

Hiện tại hắn ít nhiều gì cũng hiểu rõ 【 Odasaku 】, cho nên mới phải nói như vậy.

Nakajima Atsushi nhìn ý cười nhàn nhạt trên mặt Dazai Osamu, luôn cảm thấy đang miễn cưỡng vui vẻ cười cười, ngài Dazai có nghĩ vậy không? 

Từ 【 Port Mafia 】 đến 【 Trụ sở Thám Tử 】.

"Xin chào, cậu Akutagawa." Fitzgerald mỉm cười nói với Akutagawa Ryuunosuke, "Mặc dù tôi rất muốn chào đón cậu một cách nồng nhiệt, nhưng như cậu thấy đấy, giờ tôi khá là bận rộn."

"Nếu cậu có thể vui lòng chờ một chút..."

Akutagawa Ryuunosuke dường như không nghe thấy mấy lời này, cậu ta lướt qua Fitzgerald, đi tới trước mặt Nakajima Atsushi đang vô cùng nhếch nhác.

Sau đó trực tiếp một cước đá Nakajima Atsushi ngã lăn, "Đứng lên, ai cho phép cậu nằm đó hả? Lần này tôi tuyệt đối sẽ không ở để cậu chạy thoát, đứng lên và chiến đấu đi!"

Toàn thân Nakajima Atsushi đau đớn không ngớt, bị Akutagawa Ryuunosuke đá một cái, không khỏi rên lên một tiếng.

Tình huống vô cùng gay go...

Fitzgerald cản trở quá, hiện giờ ngay cả Akutagawa cũng...

Quả nhiên... Từ lúc vừa mới bắt đầu mình...

Akutagawa Ryuunosuke ở trên cao nhìn xuống Nakajima Atsushi đang im lặng, "Mới nãy cậu đã nói 'Hoàn toàn không thể hiểu được hành động' của tôi, đúng không?"

"Nhưng, trái lại tôi lại cảm thấy cậu mới kẻ khó hiểu nhất." Nói rồi trong đôi mắt đen kịt của cậu ta hiện ra một tia chán ghét, "Ánh mắt sợ hãi kia của cậu cũng không tin vào dị năng lực hay sức mạnh của mình."

"Nhưng bất kể là ở trên con tàu này, hay là ở đây, cậu vẫn lao đầu vào nó và đặt mạng sống mình vào cuộc chiến vô nghĩa."

"Cậu lấy đâu ra cái lòng tự trọng vớ vẩn đó vậy hả?"

Mỗi lần nói một câu, Akutagawa Ryuunosuke đều tàn nhẫn đá một cước vào Nakajima Atsushi.

Tanizaki Junichirou: "【 Akutagawa 】 chỉ phớt lờ 【 cậu ta 】 thôi."

Ánh mắt của Miyazawa Kenji đồng tình rơi trên người 【 Nakajima Atsushi 】, "【 Atsushi 】 thảm thật đấy, bị 【 Fitzgerald 】 tẩn xong, lại bị 【 Akutagawa 】 tẩn."

Akutagawa Ryuunosuke cười nhạo, "Ngay cả chút đau đớn này mà còn không chịu được thì, vậy thì 【 ông ta 】 còn yếu hơn cả Người Hổ. Tất nhiên, Người Hổ chỉ hơn 【 ông ta 】 một chút thôi, hơn đến nỗi cũng có thể bỏ qua không tính." 

Mặt của Nakajima Atsushi không cảm xúc cười gằn, "Tôi không cần bất kỳ lời đánh giá nào của cậu."

Akutagawa Ryuunosuke: "Tôi còn chẳng buồn đánh giá cậu nữa đấy Người Hổ."

"Này này, đau đầu ghê vậy đó..." Một bên bị Akutagawa Ryuunosuke bơ hoàn toàn, Fitzgerald thấy thế không khỏi mở miệng, "Đừng có đá chiến lợi phẩm của tôi như vậy chứ!"

"Cho dù không phải như vậy, cậu cũng đừng lờ tôi đi như thế, khiến tôi khó chịu lắm đó..."

Một lưỡi nhọn màu đen đâm về phía ông ta.

Fitzgerald nhanh chóng đưa tay ngăn cản tấn công.

"Câm miệng, món chính của tôi là tên Người Hổ." Akutagawa Ryuunosuke hơi nghiêng đầu nhìn Fitzgerald, "Món tráng miệng thì nên ngoan ngoãn ở yên đấy cho đến khi tôi xơi xong món chính."

"..."

"Tôi sẽ không quên những mệnh lệnh của Port Mafia." Cậu ta nghiêng người sang, "Sau khi tôi thu lại từng mảnh của tên Người Hổ thì sẽ chơi với ông sau, cứ thoải mái mà xử cho xong đấy giấy tờ của ông trong lúc chờ đi."

Miyazawa Kenji: "Hoàn toàn không thấy ai."

"Vậy mới nói, đôi lúc 【 Akutagawa 】 lại sỉ nhục người khác một cách dễ dàng như vậy." Tanizaki Junichirou nói.

Akutagawa Ryuunosuke hừ lạnh, tầm mắt lạnh lẽo liếc mắt nhìn cậu.

Tanizaki Junichirou nhất thời im bặt, trong lòng cậu âm thầm chỉ, cậu nói 【 Akutagawa 】, chứ không phải Akutagawa.

Tuy rằng hai người đều là Akutagawa Ryuunosuke.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tanizaki Junichirou nhất thời có chút chột da.

Nakajima Atsushi sờ sờ cằm, "Cảm giác có thể sẽ chọc giận 【 cậu ta 】 vậy."

Yosano Akiko: "Không phải là có thể, là nhất định."

Quả nhiên như bọn họ dự liệu, sau một khắc 【 Fitzgerald 】 liền phản kích .

"Tôi ghét bị xếp ở vị trí thứ hai lắm." Fitzgerald nhếch môi, ý cười lạnh lùng, "Tôi muốn thay đổi thứ bậc của chúng ta."

Dứt lời một tay ông ta tóm lấy lưỡi nhọn màu đen trong tay, tay không kéo Akutagawa Ryuunosuke vào, đồng thời một quyền tấn công về phía Akutagawa Ryuunosuke.

cậu ta nhìn thấy đòn tấn công của mình bị ngăn cản, biểu hiện hơi kinh ngạc.

"Được thôi." Akutagawa Ryuunosuke bình tĩnh nói một tiếng, sau đó đột nhiên lùi về sau, phía sau hai con thú màu đen hung hãn đột nhiên đánh úp về phía Fitzgerald.

Fitzgerald không sợ chút nào, tay không tiếp được con thú màu đen. Lúc Akutagawa Ryuunosuke kinh ngạc, nhân cơ hội đó áp sát cậu ta, trực tiếp một quyền tàn nhẫn mà đánh vào bụng Akutagawa Ryuunosuke, sau đó không chờ cậu ta phản ứng lại mà đá bay.

Đá Akutagawa Ryuunosuke đập lên tường.

"Có cố gắng đấy... Nói đi nói lại," Fitzgerald tao nhã gảy gảy cổ áo, nhìn Akutagawa Ryuunosuke, "Bí quyết thành công thứ tư của tôi — cậu muốn biết không?"

"Không cần."

La Sinh Môn —— Thủy Triều Đen!!

Phía sau Akutagawa Ryuunosuke dâng lên một làn sóng lớn dâng trào mãnh liệt gầm lên đánh úp về phía Fitzgerald.

"500.000 đô." Fitzgerald thản nhiên nói, trong tay chẳng biết từ lúc nào cầm một tấm thẻ đen, hóa thành một trận ánh sáng vàng chói mắt.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro