Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

120

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————




Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

"Nghe bảo là chúng ta đã thu được thông tin về cách đánh bại 「 The Guild 」, có thật không ạ?!" Nakajima Atsushi đùng đùng đẩy cửa, lớn tiếng nói.

"Đúng vậy." Tanizaki Junichirou nhìn Nakajima Atsushi, "Họ đang lên kế hoạch tác chiến bên trong đấy."

Trong phòng họp, trên tấm bảng trắng dán đầy những thông tin dày đặc, trên bàn cũng xếp đầy thông tin.

Mà Dazai Osamu và Edogawa Ranpo cách hai chỗ ngồi và ngồi trên ghế. Dazai Osamu đăm chiêu nhìn thông tin trên bàn, hai chân Edogawa Ranpo gác trên bàn, hơ hững ăn đồ ăn vặt.

Nakajima Atsushi rón ra rón rén thò đầu ra nhìn về phía bọn họ.

"Chỗ thông tin này ấn tượng thật đó, giá trị liên thành đấy." Khóe miệng Dazai Osamu ngậm lấy ý cười, nhìn về phía Edogawa Ranpo. 

"Cậu thích dùng sao thì dùng, tôi không có hứng thú." Edogawa Ranpo cầm lấy một ly Coca Cola.

Khung cảnh trong nháy mắt lại thay đổi, mọi người đứng bên trong 【 Trụ sở Thám Tử Vũ Trang 】, sau đó đột nhiên bị giật mình khi 【 Nakajima Atsushi 】 bỗng nhiên mở cửa.

"【 Atsushi 】 cũng thật là, sao lại phản ứng dữ dội vậy chớ, giật cả mình." Tanizaki Junichirou vẫn còn sợ hãi.

Miyazawa Kenji: "【 Tanizaki 】 thì lại không giật mình."

"..."

Nakajima Atsushi: "Tôi nhớ lúc này chúng ta cũng nhận được thông tin về 「 The Guild 」, là ngài Ranpo mang đến."

"À, tôi đấu thắng người ta đấy." Edogawa Ranpo miễn cưỡng nói.

Lúc đó, sau khi bọn họ nhận được thông tin, do Edogawa Ranpo một mình lên kế hoạch. Vì lẽ đó bọn họ cũng không thể hiểu rõ về từng bước của kế hoạch, hiện tại có ngài Dazai, bọn họ có lẽ sẽ có thể biết được đã xảy ra chuyện gì.

Thời điểm 【 Nakajima Atsushi 】 nhìn trộm, mọi người cũng đến nhìn với sự chờ mong đầy cõi lòng.

Ngược lại với 【 Nakajima Atsushi 】, bọn họ nhìn trộm một cách quang minh chính đại.

Edogawa Ranpo nhìn Dazai Osamu, đôi mắt màu xanh lục lóe sáng.

"Nếu định lợi dụng thông tin này để tấn công 「 The Guild 」 một nhát trí mạng thì... đột nhập vào đấy cùng bom ha?" Dazai Osamu nghiêng đầu, vẻ mặt đăm chiêu.

"Hả? Thế không được đâu. Gặp đánh lén khi bị phát hiện, rơi xuống nước, cuối cùng là thất bại."

Dazai Osamu chớp chớp mắt, mãi mới nói: "Cũng đúng, vậy thì ta cứ để Sở Đặc Vụ vào cuộc rồi cho Kenji vào đó, thế nào?" 

"Quên đi. Nó sẽ là cuộc chiến trên bộ đấy, và trở thành cuộc chiến tiêu hao tinh thần thể lực."

"Đúng nhỉ... Đúng thật là vậy. Xem ra vẫn phải cho Atsushi ra tay sao?"

Nakajima Atshushi vẫn đang ngơ ngác lắng nghe, nghe thấy tên của cậu, đôi mắt đang mơ hồ nhìn quanh bỗng nhất thời sáng lên.

"Ừ —— mà dùng 「 Tế Tuyết 」 cũng không tệ."

"Cũng đúng... Còn cách đột nhập thì sao ạ?"

"Chuyênn đó cứ để Sở Đặc Vụ lo." Edogawa Ranpo cắn một miếng bánh quy, vẻ mặt khẽ động, nhất thời xụ xuống.

Bánh dở quá đi...

"Rồi, tôi lập tức sắp xếp." Dazai Osamu gấp tờ thông tin thành máy bay, sau đó ném đi. 

"Lên núi nhé?"

Máy bay giấy lượn qua Edogawa Ranpo.

"Biển đi."

"Đã rõ." Dazai Osamu đứng dậy.

"???" Bị máy bay giấy va vào, Nakajima Atsushi nhơ nhác nhìn bọn họ.

Miyazawa Kenji: "Đột nhập và đặt bom nghĩa là 【 chúng ta 】 lẻn vào Bạch Kình để đặt bom sao ạ?"

"Có thể." Tanizaki Junichirou nói: "Nhưng nghe ngài 【 Ranpo 】 nói hình như là không làm vậy được." 

Nakajima Atsushi: "Ngài Dazai vừa nói xong vậy mà đã vứt cái kế hoạch đó rồi lại nghĩ xong kế hoạch khác rồi ư?"

"Người Hổ nói toàn lời vô nghĩa."  Akutagawa Ryuunosuke hừ lạnh một tiếng. 

Tanizaki Junichirou: "Có thể đây chính là brainstorming¹ đi.

¹ 头脑风暴: dịch thô: đầu óc bão táp 」. Nghĩa thứ nhất, đây là cụm từ thường để giải quyết một vấn đề hoặc tạo ra một ý tưởng hay, một cách tập hợp một nhóm người để suy nghĩ về điều gì đó cùng một lúc (nghĩa tiếng Trung). Nghĩa thứ hai, xuất phát từ từ 「 brainstorm」 trong từ điển Anh - Mỹ, là dạng động từ của 「 brainstorming 」, là một danh từ, nó tương đương với 「 brainwave 」 trong từ điển Anh - Anh, có nghĩa là nguồn cảm hứng và những ý tưởng hay.

Nakajima Atsushi: "Hở? Sao đột nhiên nhắc đến 【 tôi 】 vậy?!"

Nghe ngài Dazai đột nhiên nói đến 【 cậu 】, Nakajima Atsushi kinh ngạc.

Tanizaki Junichirou cũng hơi kinh ngạc, "Vừa rồi không phải vẫn đang nhắc tới 【 Atsushi 】 sao? Sao lại đột nhiên nhắc đến tôi thế?"

Ý tưởng này có phải nhảy nhanh quá rồi không?!

Hay là nói tốc độ suy nghĩ của bọn họ quá chậm?

Sử dụng 【 Sở Đặc Vụ 】... Mi mắt Sakaguchi Ango hơi cụp xuống, đầu óc không ngừng chuyển động, sử dụng 【 Sở Đặc Vụ 】 để đột nhập vào... đêm tối?

Đôi mắt màu rượu vang đỏ nguy hiểm của Fyodor nhìn chằm chằm Dazai Osamu, khóe miệng ôm lấy ý cười không tên.

Hắn hiểu rõ hết thảy kế hoạch của Dazai.

Sở dĩ để 【 Nakajima Atsushi 】 ra tay, là bởi vì cậu ta là dị năng giả thuộc loại chiến đấu, có thể giải quyết bất trắc sau khi lẻn vào Bạch Kình. Hơn nữa đối với 【 Nakajima Atsushi 】 mà nói, cũng là một cơ hội để rèn luyện.

Mà 「 Tế Tuyết 」 của 【 Tanizaki Junichirou 】 có thể giúp cho 【 bọn họ 】 lặng yên không một tiếng động tới gần Bạch Kình.

Cho tới 【 Sở Đặc Vụ 】...

Fyodor liếc mắt Sakaguchi Ango một cái, hay là Dazai sớm đã có kế hoạch dự phòng.

Nghĩ đến tình cảnh Dazai Osamu và 【 Sakaguchi Ango 】 xảy ra tai nạn xe trước đó, hắn không khỏi thấp giọng nở nụ cười.

Cuối cùng, đám người Tanizaki Junichirou bối rối.

Miyazawa Kenji mờ mịt: "Gì mà núi biển vậy ạ? Ngài Dazai bọn họ đang nói ẩn ý gì thế ạ?"

Tanizaki Junichirou cũng là mờ mịt, "Phần đầu tôi có thể hiểu được, nhưng phần sau tôi hoàn toàn không hiểu gì cả." 

Đầu Nakajima Atsushi đầy dấu chấm hỏi mà nhìn Dazai Osamu.

Cậu cũng không hiểu.

"Đây chính là cuộc trò chuyện được các ông trùm mã hóa đó." Tanizaki Junichirou chấp nhận sự thật mình chỉ là một người tầm thường cực kỳ phổ thông.

Đắc ý đầy mặt Edogawa Ranpo: "Không hổ là Dazai."

Hoàn toàn đồng bộ với suy nghĩ của 【 tôi 】...

Đáng ghét! Ngài Ranpo đây cũng phải có Dazai Osamu!

Ozaki Kouyou cảm khái nhìn Dazai Osamu và 【 Edogawa Ranpo 】, "Cảnh này trông như đạo diễn và biên kịch đang nói chuyện vậy đó."

Yosano Akiko: "Kịch bản này vốn là cứu Yokohama, ngăn chặn Bạch Kình rơi xuống?"

Miyazawa Kenji: "Wao! Vậy ngài Dazai là người cầm kịch bản rồi!" 

"Ngài 【 Ranpo 】 cũng là người cầm kịch bản đấy nhé." Edogawa Ranpo bất mãn với 【 mình 】 bị lãng quên, hoặc là bất mãn với 【 mình 】 không được nhắc đến cùng Dazai Osamu.

Vậy nên Miyazawa Kenji lại lặp lại một lần, chỉ có điều là có thêm tên Edogawa Ranpo.

"Chào, Ango! Giờ đã đỡ chưa?" Một tay Dazai Osamu cầm hoa tươi, một tay cầm giỏ trái cây, nụ cười xán lạn nhìn Sakaguchi Ango nằm trên giường bệnh.

Đầu quấn băng vải, chân bó thạch cao bị treo ở cuối giường, mặt Sakaguchi Ango không cảm xúc nhìn anh ta.

"Hôm nay nhìn anh đẹp trai lắm đó! Tôi có chút tin tốt cho anh này!" Dazai Osamu đặt đồ trên tay để một bên ở trên bàn, kéo ghế ngồi một bên.

"Vì anh bị 「 The Guild 」 tấn công nên mới bị thương, cứ để Trụ sở Thám Tử chữa cho anh nha! Chỉ cần sử dụng năng lực chữa trị của chị Yosano, liền có thể trở thành sản phẩm mới sáng lấp lóa đó!" 

Lông mày của Sakaguchi Ango khẽ nhúc nhích, "Vậy thì... Thù lao là gì?"

"Thù lao? Tui làm sao mà biết chứ!" Dazai Osamu kinh ngạc cực kỳ, "Cho dù là lúc nào, Sở Đặc Vụ và Trụ sở Thám Tử luôn hỗ trợ nhau không phải sao?"

"Ra là thế..." Sakaguchi Ango cầm lấy kính mắt đeo lên, "Ý là 'Vậy nên cuộc chiến lần này, Sở Đặc Vụ cũng phải tham chiến' à?"

"Đúng vậy. Nếu anh hiểu như thế nào thì nó là như thế đó."

Bọn họ đứng trong phòng, ánh mắt kinh ngạc nhìn 【 Sakaguchi Ango 】 nằm trên giường.

"Ngài 【 Sakaguchi 】?" Nakajima Atsushi nhìn 【 Sakaguchi Ango 】, "Vết thương này là bị tai nạn xe trước đó phải không ạ?" 

Mặt Sakaguchi Ango không cảm xúc.

À... Cũng xảy ra tai nạn xe, 【 hắn 】 bị thương nặng, trái lại Dazai không có một tí tẹo sứt sẹo nào, nếu nói bên trong không có vấn đề thì hắn cũng chẳng tin.

Lúc này bọn họ nghe được tiếng cửa mở, liền xoay người nhìn lại.

"Ngài Dazai." Akutagawa Ryuunosuke đi theo bên cạnh Dazai Osamu.

Nhìn thấy Dazai Osamu với nụ cười xán lạn khác thường, khóe miệng Kunikida Doppo khẽ nhếch, nghĩ lại trước đó Dazai có nói để 【 Sở Đặc Vụ 】 ra tay, trong lòng nhất thời lau nước mắt thông cảm cho 【 Sakaguchi Ango 】.

Nhìn vẻ mặt tươi cười của Dazai Osamu, tâm tình của Nakahara Chuuya khó nói, chậc một tiếng, "Không có việc gì mà tỏ ra ân cần, không phải gian cũng là trộm. Chắc chắn không có lòng tốt rồi."

"Sản phẩm mới lấp lóa sáng lên... Đây là mô tả kiểu quái gì vậy." Khoé mắt Tanizaki Junichirou hơi giật.

"Đúng là lấp loá sáng lên này!" Miyazawa Kenji cười nói, "Lúc trước cả người 【 chúng ta 】 cũng thật sự sáng lên lấp lóa sau khi được chị 【 Yosano 】 chữa trị đó."

Odasaku : "【 Ango 】 thật sự rất hiểu Dazai đấy."

Sakaguchi Ango âm thầm phản bác, không, chỉ là 【 tôi 】 nhìn thấu dự định của cậu ấy mà thôi.

Nói vậy 【 hắn 】 đã quen với việc hành xác của Dazai.

"Theo như tôi biết thì có cô gái đó đang bị giam trên một chiếc máy bay không người lái dùng để cách ly những dị năng giả nguy hiểm." Nhìn Dazai Osamu cầm giỏ trái cây, Sakaguchi Ango nói.

"Đúng vậy." Dazai Osamu lấy ra một quả dâu tây từ trong giỏ trái cây, cắn một cái, "Thế nên tôi mới để Sở Đặc Vụ hỗ trợ thu xếp một chút. Các người làm được không?"

"Đương nhiên, Sở Đặc Vụ có thể lách luật và cấp lệnh ân xá cho cô bé đó..." Đôi mắt của Sakaguchi Ango nhàn nhạt nhìn anh ta, "Tiền đề là.."

"Cô bé đó phải thật sự là thành viên của Trụ sở."

...

Tanizaki Junichirou nhìn động tác của Dazai Osamu, không biết nói gì, "Sao ngài Dazai lại ăn trước vậy ha?"

Không phải đến thăm 【 Sakaguchi Ango 】 sao?

Nakahara Chuuya khoanh tay, "Đúng là Dazai. Cậu ta sẽ làm vậy đấy."

Vẻ mặt của Sakaguchi Ango khẽ ngừng lại, ăn trái cây dường như sẽ đưa cho 【 hắn 】 ngay trước mặt 【 hắn 】 luôn...

Không hổ là cậu, Dazai.

Oda Sakunosuke: "Có thể Dazai mang trái cây tới là mình ăn, còn hoa mới là đến thăm 【 Ango 】."

"Gì cơ?! Vậy ra Kyouka không phải là thành viên của Trụ sở Thám Tử sao ạ?!" Nakajima Atsushi khiếp sợ.

Tanizaki Junichirou: "À... Tôi nhớ là 【 Chủ tịch 】 chỉ đồng ý cho 【 Kyouka 】 ở lại 【 Trụ sở Thám Tử 】 thôi, 【 Kyouka 】 vẫn chưa làm bài kiểm tra đầu vào mà, 「 The Guild 」 đến rồi."

"Là vậy sao..." Vẻ mặt của Nakajima Atsushi ủ rũ. Izumi Kyouka cụp mắt, im lặng không nói.

"Đúng là Sở Đặc Vụ có quan hệ hợp tác với Trụ sở Thám Tử thật." Sakaguchi Ango nói, "Nhưng việc đặc xá cho người không phải là thành viên của trụ sở, lại còn là kẻ giết người, quyền hạn của tôi không làm nổi." 

"Hỗ trợ về mặt khác..." Sakaguchi Ango khẽ nhắm mắt dừng lại vài giây, "Như giúp các người trong các chiến dịch chống lại 「 The Guild 」, ngược lại tôi thật sự rất tình nguyện mà cung cấp."

"Thật sao?" Dazai Osamu than nhẹ, sau đó đứng dậy, "Tôi sẽ tới thăm anh lần nữa đấy."

Ngay khi Dazai Osamu sắp đẩy cửa rời đi thì, Sakaguchi Ango đột nhiên lên tiếng gọi anh ta lại.

"Dazai, đổi lấy y tế chữa trị, tôi đồng ý 'giao dịch' này với cậu để cung cấp hỗ trợ. Vậy nên nói cho tôi nghe."

"Lúc bị một chiếc xe lạ đâm, chỉ có túi khí chỗ tôi bị hỏng..." 

"Cậu biết nguyên nhân chứ?"

Nghe vậy, Dazai Osamu dừng lại, anh ta khẽ cười thành tiếng, quay đầu lại nhìn Sakaguchi Ango, khóe môi hơi cong lên. 

Nhưng trong con ngươi màu diều lại không có một chút ý cười, chỉ có hơi lạnh thấu xương.

Bùn đen nơi sâu xa trong con ngươi kéo dài cuồn cuộn, tràn ngập toàn bộ con ngươi.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro