Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

114

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----



Tanizaki Junichirou nhìn xung quanh "Giờ là lúc bắt đầu cuộc họp bí mật sao ạ?"

Oda Sakunosuke im lặng đi tới bên cạnh Dazai Osamu, ánh mắt rơi trên người anh ta, Dazai, đang suy nghĩ gì?

Đôi mắt của Mori Ougai trong nháy mắt tối sầm lại, lão liếc mắt nhìn Dazai Osamu, hơi cụp mắt, lại còn gọi 【 lão 】 là boss?

Hơi hơi... Khó chịu chút đấy.

...

"Với những lý do sau, đầu tiên là--"

"Anh đã đọc T • Schelling chưa?" Mori Ougai đột nhiên mở miệng.

"Cái gì?" Fukuzawa Yukichi trong thời gian ngắn chưa kịp phản ứng, vẻ mặt trong nháy mắt hơi sửng sốt.

"John • Nash và Henry • Alfred • Kissinger thì sao?" Mori Ougai lại cười nói ra tên của hai người.

"Họ đều là những học giả chuyên nghiên cứu về chiến lược trong chiến tranh đấy ạ." Dazai Osamu vừa nhắc nhở Fukuzawa Yukichi, sau đó nhỏ giọng thầm thì: "Nhờ ơn người nào đó đã nhồi hết vào đầu tôi."

"Tôi có đọc Tôn Tử." Fukuzawa Yukichi nói, sau đó khẽ liếc mắt Dazai Osamu một cái.

...

Fukuzawa Yukichi và Mori Ougai đồng thời dùng vũ khí của mỗi người đặt ngay chỗ trí mạng của đối phương.

"Không phải anh đã từ bỏ thanh katana của mình rồi sao? Ngài Fukuzawa, 「 Ngân Lang 」 Cô Kiếm Sĩ?" Mori Ougai cong môi, tính áp bức trong con ngươi hiển lộ ra hết.

"Dùng dao mổ để giết người, vẫn lỗ mãng như cũ, bác sĩ Mori." Fukuzawa Yukichi hơi nhấc mắt, sắc mặt lạnh lùng, "Anh vẫn còn hứng thú với những bé gái sao?"

Đôi mắt của Mori Ougai híp lại, giống như vạch rõ ngọn ngành, "Còn anh vẫn tám nhảm với mấy con mèo chứ hả?"

Tiếp theo một cái chớp mắt, toàn bộ không gian nơi hai người đang đứng biến thành đốm sáng màu xanh lục và tan biến.

Miyazawa Kenji: "Tôn Tử ạ?"

Fukuzawa Yukichi: "Là 《 Binh Pháp Tôn Tử 》 của Hoa Quốc."

"Ồ~" Miyazawa Kenji gật đầu.

Tanizaki Junichirou lặng lẽ liếc mắt nhìn Mori Ougai, "Người nào đó... chính là boss của 【 Port Mafia 】 sao?"

Yosano Akiko lạnh lùng nói: "Chỉ có 【 ông ta 】 thôi."

...

Bởi vì đồng vị thể của hai người đều ở đây, mặc dù có vô số lời than vãn đếm không hết về việc 【 Mori Ougai 】 và 【 Fukuzawa Yukichi 】 vạch trần nhau, bọn họ cũng không dám làm càn quá mức mà thảo luận.

...

"Gặp lại nhé, Dazai." Đi ngang qua Dazai Osamu thì, Mori Ougai đột nhiên nói: "Lời mời cậu về Port Mafia làm cán bộ vẫn còn hiệu lực đấy."

"Còn lâu." Dazai Osamu giả bộ kinh ngạc cười, "Nói cho cùng, người đá tôi ra khỏi Port Mafia chính là ông đó."

Mori Ougai cũng kinh ngạc theo, "Không phải cậu bỏ là vì cậu thích sao?"

"Lúc đó ngài Mori sợ phải không?" Con ngươi màu diều của Dazai Osamu tối tăm sâu thẳm, như hố đen thời khắc cuốn người khác vào bóng đêm vô tận, "Sợ rằng một ngày nào đó tôi sẽ chiếm lấy cái ghế boss, và cắt đứt cổ họng ông."

"Giống như ông đã làm với tiền nhiệm của mình vậy."

Hirotsu Ryuurou đứng phía sau Mori Ougai im lặng nhìn tất cả những thứ này.

Mori Ougai nhìn Dazai Osamu, từ từ vẽ lên đường cong trên môi.

"Ác quỷ thì cũng nghĩ người khác thế thôi."

"Tôi phản đối việc hợp tác với ông."

"Ôi trời, sao 【 Mori Ougai 】 hay ngủ giữa ban ngày vậy nhỉ." Yosano Akiko trào phúng cười, một lời hai ý nghĩa.

Mori Ougai cười yếu ớt, phảng phất trong lời nói của Yosano Akiko là nói người khác chứ không phải đang nói lão, "Đúng vậy nhỉ."

Yosano Akiko cười nhạo, không nói chuyện.

Fyodor không nhịn được thấp giọng nở nụ cười, ác quỷ thì cũng nghĩ người khác thế thôi sao? Xem ra quan điểm của chúng ta nhất trí rồi.

Không giống bọn họ, đám người Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryuunosuke chìm đắm trong nụ cười của Dazai Osamu

Nakajima Atsushi: Ngài Dazai đẹp quá đi.

Akutagawa Ryuunosuke: Không hổ là ngài Dazai, cho dù chỉ là một nụ cười bình thường thôi mà cũng... cũng đẹp đẽ xuất sắc như vậy.

Đêm tối dần, trăng sáng treo cao trên bầu trời đêm. Dưới bầu trời đêm, vô số bóng cây điên cuồng nhảy múa, thỉnh thoảng còn có vài tiếng kêu quái dị, làm cho người ta có một loại cảm giác âm u thâm trầm.

Dazai Osamu một thân một mình đi tới căn phòng nhỏ giam cầm Yumeno Kyuusaku.

Cùng lúc đó, Port Mafia.

Mori Ougai nhìn nơi đời trước đã từng nằm, hai con mắt híp lại.

Lúc này Hirotsu Ryuurou khẽ đẩy cửa ra.

"Lính của chúng ta sao rồi?" Mori Ougai không có động tác gì, chỉ nói.

"Đã vào vị trí chuẩn bị tốt như lệnh của ngài." Hirotsu Ryuurou cung kính trả lời.

Ông ta nhấc mắt nhìn bóng lưng của Mori Ougai, nói: "Boss, tôi đã phục vụ cho Port Mafia từ khi boss tiền nhiệm vẫn còn."

"Đúng vậy, ông cũng có thâm niên kha khá đấy, ông Hirotsu." Mori Ougai xoay người nhìn Hirotsu Ryuurou.

"Trong những năm cuối cùng của ngài ấy, thế giới ngầm của thành phố này đã lụi bại dưới tay ngài ấy, bởi vì tiền nhiệm mắc bệnh, vì lẽ đó mới thay đổi thất thường." Hirotsu Ryuurou duy trì tư thế cung kính từ đầu tới cuối, "Port Mafia hỗn loạn không ngừng, phân tranh ngày càng mở rộng."

"Nếu tiếp tục kéo dài, thành phố này sớm muộn cũng sẽ tàn lụi." Hirotsu Ryuurou cụp mắt, "Vào lúc ấy, ngài trở thành boss."

"Ông đang cố nói gì vậy?" Ánh mắt của Mori Ougai bình tĩnh, nhưng là ngầm có mấy phần nguy hiểm.

"Không có gì, chỉ là--" Hirotsu Ryuurou hơi khom người, "Cậu Dazai ít nhiều cũng hiểu được dụng ý của ngài."

Nhìn cảnh tượng thay đổi, Tanizaki Junichirou có chút run lẩy bẩy, cảnh tượng này... Khá giống khúc nhạc dạo đầu của phim kinh dị...

Miyazawa Kenji: "【 Trụ sở Thám Tử 】 cử Dazai đi cứu 【 Q 】 sao?"

Còn không chờ Nakajima Atsushi cùng Akutagawa Ryuumosuke chạy về phía Dazai Osamu, cảnh tượng trong nháy mắt một lần nữa thay đổi.

Nakajima Atsushi: "Dụng ý?"

Ánh mắt của Mori Ougai sâu thẳm, khóe môi vẽ lên một độ cong.

Không gian sử dụng chúng để phác họa, vẽ ra hai cảnh tượng, một bên là 【 Port Mafia 】, một bên là Dazai Osamu.

Ngay lúc Dazai Osamu vẫn đang quan sát, vài tia sáng cực mạnh đột nhiên chiếu về phía Dazai Osamu.

Dazai Osamu trong mắt tựa hồ kinh ngạc, anh ta khẽ đảo mắt.

"Chào buổi tối." John cùng Lovecraft đi ra từ trong bụi cây rậm rạp, "Chiến lược gia của bọn tôi rất giỏi đoán động tĩnh của kẻ địch đấy."

"Là bẫy à..." Dazai Osamu thấp giọng nở nụ cười.

Port Mafia.

"Kể cả lúc đó nếu Dazai không có ý chiếm đoạt vị trí của tôi, tất cả các quyết định của tôi đều hợp lý và tối ưu." Mori Ougai bình tĩnh nói: "Tôi cũng không hối hận."

"..." Mori Ougai nhìn chiếc giường trắng im lặng vài giây, "Nhưng nếu Dazai vẫn là cánh tay phải của tôi, thì 「 The Guild 」, căn bản chả là gì cả..."

Nhìn Dazai Osamu rơi vào cảnh khốn khó, đám người Tanizaki Junichirou nhất thời trở nên lo lắng.

Tanizaki Junichirou: "Làm sao bây giờ. Nhiều người như vậy, Dazai có kế hoạch gì không?"

Nakajima Atsushi nhìn chằm chằm Dazai Osamu, mím môi, "Ngài Dazai chắc chắn đã lên kế hoạch từ lâu rồi."

Nakajima Atsushi chỉ có thể tự thôi miên như vậy, nếu không cậu sẽ mất kiểm soát mất.

Tinh thần của Akutagawa Ryuunosuke căng thẳng nhìn Dazai Osamu, lúc này suy nghĩ của cậu cùng Nakajima Atsushi nhất trí.

Miyazawa Kenji: "Chắc chắn sẽ ổn cả. Ngài Dazai chưa bao giờ làm chuyện anh ấy chưa chắc chắn."

Kunikida Doppo chú ý tới vẻ kinh ngạc không thể giả của Dazai Osamu, âm thầm liếc mắt một cái, lần kinh ngạc này... Là chiến thuật thôi, hẳn là vậy rồi.

Hơn nữa cánh tay bị thương... Cũng là giả đi.

A... Cũng giống Dazai vậy, hắn cũng nhìn thấu rồi.

Lúc này đối với Dazai, Kunikida Doppo thông minh hơn bao giờ hết.

Khóe môi Mori Ougai kẽ cong, đúng là cười trên nỗi đau của người khác mà, cho dù 【 ngươi 】 có hối hận như thế nào đi nữa, Dazai cũng không trở về.

【 'Ác quỷ thì cũng nghĩ người khác thế thôi'.

Nghĩ đến những gì Dazai Osamu nói lúc đó, Mori Ougai mở miệng: "Ông Hirotsu, đưa tôi bộ đàm để liên lạc với tiền tuyến."

"Tôi đã mang tới đây rồi." Hirotsu Ryuurou đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu.

"Dù tôi có nói thế với Trụ sở Thám Tử, nhưng thật sự hai bên có thể hình thành một liên minh thật sự là một quyết định đúng đắn."

Vài gã đàn ông cầm súng trường vây quanh Dazai Osamu.

"Liêm minh bản chất chính là 'trả trước một cái giá'."

Lovecraft bỗng nhiên nghiêng đầu, một tảng đá cực lớn đột nhiên đập tới.

"Trước tiên là lỗ vốn một lần cho bên kia, sau khi tổn thất trở thành lợi ích gấp trăm lần, hai bên có thể đặt hiềm khích trong quá khứ sang một bên, liên minh mới có thể thành lập."

John kinh ngạc nhìn Lovecraft bị tảng đá đẩy lùi, đột nhiên, con ngươi của anh ta phóng to.

Một bóng người lặng yên đáp trên tảng đá lớn.

Tiếp theo một cái chớp mắt, vô số súng đột kích nhắm ngay bóng người, vô số viên đạn bay tới.

Mà người kia chỉ duỗi một tay ra, quanh thân hiện ra ánh sáng đỏ, viên đạn liền bị bình phong vô hình ngăn cản, sau đó rơi xuống đất.

Dazai Osamu khẽ nhắm mắt, anh ta đỡ trán than thở, tựa hồ sớm đã đoán được như vô cùng ghét bỏ.

"「 Song Hắc 」, bộ đôi đáng sợ nhất của thế giới ngầm, trong quá khứ, đã từng quét sạch cả một tổ chức dị năng lực của địch chỉ trong một đêm..." Ánh mắt của Mori Ougai sâu xa nhìn ra ngoài cửa sổ Yokohama, "Tái sinh một lần nữa trong tối nay."

"Lực lượng tiên phong đối đầu với 「 The Guild 」 -- đây là làn khói của cuộc phản công lần này."

Đôi mắt của Mori Ougai híp lại, đây là... Chuẩn bị cử 【 Chuuya 】 ra sao?

Tanizaki Junichirou: "Hai người đáng sợ nhất của tổ chức mafia... A chuyện này..."

"Song Hắc à..." Nakahara Chuuya cụp mắt thấp giọng nói.

Hai mắt Miyazawa Kenji sáng long lanh, "Lần ra trận này, đẹp trai quá."

Nakajima Atsushi thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt sùng bái của cậu nhìn Dazai Osamu, nói rằng ngài Dazai sẽ ổn cả.

Kunikida Doppo liếc mắt nhìn Nakahara Chuuya, đoán được người đến là ai. Hơn nữa nhìn là biết căn bản không cần lo lắng gì về Dazai, chắc chắn anh ta đã sớm đoán được 【 Port Mafia 】 sẽ cử 【 Nakahara Chuuya 】.

Nếu không hắn không nghĩ ra tại sao Dazai lại là dáng vẻ kia.

Nakahara Chuuya nhận ra được ánh mắt của Kunikida Doppo, nhưng lúc này hắn lại không đếm xỉa tới Kunikida Doppo, hắn nhìn dáng vẻ đặc biệt ghét bỏ của Dazai Osamu, nhất thời nghiến răng nghiến lợi.

Ha? Thái độ này của cậu là gì vậy hả?! Cậu nghĩ 【 tôi 】 muốn tới chắc?!

"Để tao nói thẳng một điều nhé." Bụi đất dày đặc dần dần tan đi, hiện ra kẻ đang đạp lên xác chết, Nakahara Chuuya mặc áo khoác đen, một tay đút vào túi quần, một tay chỉ vào Dazai Osamu, vẻ mặt cực kỳ khó chịu, "Giải quyết xong lũ cặn bã này, tiếp theo sẽ đến lượt mày đấy."

Vẻ mặt của Dazai Osamu ghét bỏ, "Hừ -- biết ngay thế nào cũng thành như này mà, thảo nào tui cứ cảm thấy khó chịu từ sáng tới giờ..." 】

Miyazawa Kenji hồn nhiên mà nói: "Ra là người ngài Dazai không muốn gặp là ngài 【 Nakahara 】 sao?"

Tanizaki Junichirou đỡ trán không nói gì, Kenji cậu vẫn nhớ kỹ chuyện này ha.

"Hả?! Người không muốn gặp rõ ràng là 【 tôi 】 mới đúng đấy!" Nakahara Chuuya trong nháy mắt nhìn về phía Miyazawa Kenji.




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro