Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

108

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————



Tanizaki Junichirou không nói gì: "Ngài Dazai thật sự ăn hết rồi sao?"

Miyazawa Kenji tò mò: "Thức ăn cho chó ngon thật ạ? Ngon đến nỗi ngài Dazai ăn hết luôn sao?" Nói rồi, ánh mắt của cậu nhất thời toả sáng, "Em cũng muốn thử một miếng!"

Kunikida Doppo: "Thử đi rồi ngỏm nhé."

Không thấy sao, Dazai chính là ví dụ điển hình đấy.

Oda Sakunosuke: "Đau bụng rồi."

Vẻ mặt Nakahara Chuuya mơ hồ mang theo bất đắc dĩ, "Tôi nói sẽ có chuyện mà."

Sakaguchi Ango: "Chỉ vì trả thù chó thôi đấy, cậu lại ăn sạch thức ăn cho chó luôn..."

Đúng thật là đồ quỷ trẻ con.

Tay cầm gói thức ăn cho chó rỗng không, Nakajima Atsushi liếc mắt nhìn con chó chẳng biết lúc nào đã xuất hiện bên cạnh.

Là con chó vừa mới 'nói chuyện" với Dazai Osamu.

Ánh mắt mong đợi của con chó nhìn Nakajima Atsushi... Gói thức ăn cho chó trên tay cậu.

Nakajima Atsushi: "Trước hết tao sẽ nói với mày một chuyện, người vừa nói chuyện với mày là người rất siêu đấy."

Trên đầu con chó hiện ra dấu chấm hỏi cực cực lớn.

Tanizaki Junichirou: "【 Atsushi 】 bị lây ngài Dazai rồi sao?"

Nakajima Atsushi rất hiểu suy nghĩ của 【 mình 】 lúc này: "Không, chỉ là 【 cậu ta 】 không muốn tin, đang tự an ủi mình mà thôi."

Tuy rằng cái này tự mình an ủi nghe rất giống lời giải thích nhạt nhẽo...

Thiết lập nhân vật Dazai đổi rồi.

Kunikida Doppo: "【 Atsushi 】 bị Dazai làm cho khờ luôn rồi à? Lại nói chuyện với chó nữa chứ."

Miyazawa Kenji: "Vậy con chó đó vẫn luôn ở đó sao ạ? Không phải ngài Dazai vừa ăn sạch thức ăn cho chó ngay trước mặt nó sao?!"

Tàn ác quá! Chuyện này đối với con chó cũng tàn ác quá rồi! Chỉ có thể nhìn không thể ăn.

Và vâng, mọi người nhìn bóng lưng Dazai Osamu với vẻ mặt khó có thể diễn tả bằng lời.

Tanizaki Junichirou im lặng âm thầm trào phúng, con chó cũng thật tội nghiệp, lại đụng phải hai người đầu óc có vấn đề.

Trong nháy mắt, Dazai Osamu, người vừa nãy có vẻ gấp gáp, lại thong thả bước đến lối ra vào sân ga.

"Ở đây không có người ngoài đâu, các người ra được rồi đấy?" Dazai Osamu đứng lại, nhạt tiếng nói. 

Chỉ thấy bóng đen lóe lên, một bóng người nhanh chóng tới phía sau Dazai Osamu, một com dao găm sắc bén kề ngay động mạch chủ ở cổ anh ta. 

"Ồ, là Gin sao, em cao hơn rồi đấy." Dazai Osamu không hoảng chút nào, chỉ cười nhạt nói.

Akutagawa Gin im lặng.

"Anh đã biết bọn tôi theo dõi anh rồi sao?" Phía trước Dazai Osamu, Higuchi Ichiyou đang cầm súng chĩa thẳng vào anh ta.

"Dù sao thì người tạo ra kỹ thuật theo dõi của Port Mafia là tôi mà." Dazai Osamu nói, "Vậy, sao các người lại ở đây?"

"Không cảm thấy nòng súng hướng về anh chính là câu trả lời sao?"

"Tôi không cảm thấy vậy, là một nhóm sát thủ, các người tuyển thành viên cũng tùy ý quá rồi." Dứt lời, Dazai Osamu chỉ chỉ con dao găm ngay cổ, cười nói với Akutagawa Gin, "Gin, cái này nguy hiểm lắm, em bỏ cái này ra được không?" 

Kỳ quái, Akutagawa Gin ngoan ngoãn buông xuống, thu con dao găm vào trong tay áo.

Tanizaki Junichirou: "Ơ chuyện này..."

Đầu Miyazawa Kenji đầy dấu chấm hỏi: "Không phải ngài Dazai phải đi vệ sinh sao ạ? Sao lại đến đây rồi? Ở đây đâu có nhà vệ sinh đâu?"

Nakahara Chuuya phản ứng lại, nhất thời nổi cáu lên, vừa rồi cậu ta thật lòng quan tâm lo lắng là cho chó ăn à?! Dazai lại diễn nữa?!

A —— tên Dazai khốn kiếp này!

Nakajima Atsushi có chút oan ức, ngài Dazai, làm sao mà 【 tôi 】 lại có thể là người ngoài được? Ngay cả khi người ngoài có là 【 cậu ta 】 đi nữa, nhưng tôi thì lại không phải vậy.

Vậy nên ngài Dazai nói người ngoài là đang nói 【 Nakajima Atsushi 】, không phải đang nói cậu.

Nghĩ như vậy, Nakajima Atsushi lại vui vẻ lên.

Không biết làm sao, Tanizaki Junichirou đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, "Có phải ngài Dazai gặp lại 【 Akutagawa Gin 】 và  【 Nakahara Chuuya 】 lại nói gì đó khác nhau không ạ?"

Bạn nhìn đi, đối với 【 Akutagawa Gin 】 thì nói 【 cô ta 】 cao hơn rồi, còn đối với 【 Nakahara Chuuya 】, thì lại nói chẳng có gì thay đổi.

Đây là không phải là chiều cao của 【 Nakahara Chuuya 】 sao? 

"Hả?! Cậu muốn chết phải không!" Nakahara Chuuya nghe hiểu ý trong lời nói của Tanizaki Junichirou.

Akutagawa Ryuunosuke: "Tể môn làm kiếm¹, múa rìu qua mắt thợ."

¹ 宰门弄剑 」, ý chỉ đồ đệ/học trò của Dazai giở trò, nói ẩn ý. ((((=

Higuchi Ichiyou nhất thời nước mắt lưng tròng, "Anh Akutagawa..."

"Đúng là chuyến này có mục đích khác." Higuchi Ichiyou thu tay về, "Tôi có một lời nhắn từ boss."

"Hể? Từ ông Mori hả?" Dazai Osamu giống như kinh ngạc, "Không biết là gì nhỉ?" 

"Đe dọa hả? Phàn nàn sao? Hay là giấy báo tử... Có cả đống khả năng, đau đầu thật ý."

"Lời nhắn là: "Dazai, cậu có hứng thú quay lại làm cán bộ của Port Mafia không?"

Kunikida Doppo: "Hả?! Sao lại có thể được?! Đừng có mơ!"

Nakajima Atsushi: "Ngài Dazai sẽ không quay lại đó đâu!"

Edogawa Ranpo nhắm hờ mắt, "Đừng nghĩ tới chuyện không thể, có tôi ở đây, Dazai không thể quay lại đó được."

Fukuzawa Yukichi: "Chuyện không thể."

Tanizaki Junichirou: "Ngài Dazai sẽ không quay lại."

Người của Trụ sở Thám Tử dồn dập nói không đồng ý, cũng cho rằng 【 Mori Ougai 】 đang nằm mơ giữa ban ngày.

Mori Ougai cười cười, "Ôi chà, xem ra đều không đồng ý nhỉ. Vậy tôi phải cố gắng thêm rồi."

Akutagawa Ryuunosuke mím môi không nói.

Fyodor cười nhạt, không phát biểu quan điểm.

Dazai Osamu nghe xong, như nghe thấy một chuyện cười nào đó, đầu tiên là thấp giọng nở nụ cười, sau đó bắt đầu cười lớn, "Chà, đúng là một lời mời làm người ta vui đấy."

"Tôi vui đến nỗi không biết làm gì mới tốt đây này." Tay Dazai Osamu khẽ gảy mấy sợi tóc lòa xòa trước trán.

"Tôi đã xem hồ sơ của anh rồi, thủ đoạn của anh tàn bạo như muốn moi tim kẻ địch... Máu anh đen như Mafia, hơn bất kì ai trong đất nước này." Higuchi Ichiyou lạnh lùng nói.

Dazai Osamu mím môi, sau đó cười nói: "Tàn bạo chỉ là một loại hình thức mà thôi, không có gì cả."

"Hơn nữa con người cũng sẽ thay đổi mà." Dazai Osamu ung dung không vội, "Khi đó Gin cũng chỉ chừng này thôi nè." Nói rồi, anh ta còn dùng tay khoa tay một hồi, nghiêng đầu nhìn về Akutagawa Gin ở phía sau, "Là một cô bé dễ thương yếu đuối đó nha."

Akutagawa Gin vẫn một mực giữ nguyên im lặng cả kinh, cho dù cô ta có đeo khẩu trang cũng vẫn có thể nhìn thấy trên mặt cô ta hiện lên đỏ ửng, cô ta ngượng ngùng quay đầu, "Làm ơn đừng đổi chủ đề."

Higuchi Ichiyou trợn mắt ngoác mồm, c-con gái...?

Hơn nữa —— giọng nói cũng thật đáng yêu.

Mà một bên khác, vấn đề của Nakajima Atsushi cũng tiến hành như kế hoạch của Mori Ougai.

Nakajima Atsushi có chút lo lắng nhìn Dazai Osamu: "Ngài Dazai..."

Theo Nakajima Atsushi, ngài Dazai vẫn như trước, tuy là khác, nhưng vẫn chưa bao giờ thay đổi. 

Ngài Dazai anh ấy trước sau đang cố gắng từ bóng tối đi tới ánh sáng.

Hơn nữa ngài Dazai cũng không phải trời sinh thuộc về bóng tối, cho dù ngài Dazai có là trời sinh thuộc về bóng tối, vẫn là ngài Dazai của cậu.

Tanizaki Junichirou: "Ngài Dazai không phủ nhận lời của 【 Higuchi Ichiyou 】."

Mori Ougai: "Vậy mới nói Dazai nên là nhân tài trong Port Mafia chúng ta."

Yosano Akiko không chịu được trình độ khônh biết xấu hổ của Mori Ougai, không nhịn được chửi thề một câu, "Muốn cái rắm!"

...

Dazai Osamu: "Nhưng tôi không hiểu được đây, ông Mori thế mà lại cử người đi làm cái trò vớ vẩn này."

"Để bảo vệ anh."

"Bảo vệ tôi?" Dazai Osamu miễn cưỡng ngáp một cái.

"Boss thả Q ra rồi."

Con ngươi Dazai Osamu co rụt lại, "Boss... sao lại vậy? Các người có biết ông ta vừa thả thứ gì ra không?"

...

"Người chịu ảnh hưởng từ lời nguyền của Q, tinh thần sẽ bị tấn công bằng ảo giác, khiến họ tấn công bừa bãi mọi người xung quanh. Thời cơ để lời nguyền được kích hoạt là phá hủy con búp bê, cội nguồn của lời nguyền."

"Nhưng khi con búp bê bị phá hủy thì chỉ có kẻ nhận mới bị nguyền, trở thành kẻ nhận thì điều kiện là người đã từng làm Q bị thương. Kẻ nhận sẽ có một vết bầm giống như bị ai đó tóm mạnh, nên khá dễ để phân biệt."

"Lúc tôi mới vừa tới các cô đã nói là để bảo vệ tôi." Nói rồi, Dazai Osamu đột nhiên nhận ra được chuyện gì, anh ta quay đầu nhìn về phía Nakajima Atsushi, "Chết tiệt!"

...

"Dừng lại, Atsushi, nhìn kĩ đi!"

Lúc Dazai Osamu chạy tới thì, Haruno Kirako đã té xỉu một bên, mà hai tay Nakajima Atsushi lại bóp chặt lấy cổ Tanizaki Naomi.

Mori Ougai không khỏi cười nhạt, đều bị doạ đến nỗi giao cho 【 tôi 】 sao?

"Nakajima Atsushi..." Tầm mắt của Tanizaki Junichirou nhìn chằm chằm về phía Nakajima Atsushi, mặc dù biết chuyện xảy ra là có nguyên nhân, sau đó cũng ra sức 'dạy dỗ' Nakajima Atsushi, để cậu ta dốc sức mà hưởng thụ 'trị liệu' một phen.

Nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn rất tức giận.

Naomi của cậu thật sự suýt chút nữa là tiêu!

Nhìn ánh mắt Tanizaki Junichirou dần dần hung ác lạnh lùng tàn khốc, trán Nakajima Atsushi toát ra mồ hôi lạnh, "Ây... Tanizaki cậu nghe tôi nói..."

Tanizaki Junichirou nhàn nhàn nhìn, "Cậu nói đi."

Nakajima Atsushi nghẹn một cái, "Ây... Chuyện này, chuyện này..." Cậu ấp úng, bây giờ không nói ra được gì, chỉ có thể vô cùng xin lỗi Tanizaki Junichirou và Tanizaki Naomi.

Thấy chuyện đã qua, hiện tại cũng chỉ là bực mình cùng một chút tức giận mà thôi, vì lẽ đó Tanizaki Junichirou cũng tha thứ cho cậu.

Về phần Tanizaki Naomi, cô đã sớm tha thứ cho Nakajima Atsushi từ khi cậu xin lỗi.

Ánh mắt ảm đạm của Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu, ánh mắt lóe lên ánh sáng nhỏ yếu.

Có ngài Dazai ở đây, vậy thì 【 tôi 】 hẳn sẽ không suýt chút nữa lỡ tay giết 【 các cô 】 ấy đi...

Cậu thật sự không muốn một mình khác cũng thiếu chút nữa phạm phải sai lầm lớn.

...

"Biến đi, dị năng lực, Nhân Gian Thất Cách!" Dazai Osamu cầm con búp bê bị xé rách đầu, kích hoạt dị năng lực.

Dưới sự ảnh hưởng của Nhân Gian Thất Cách, con búp bê dần dần hóa thành điểm sáng rồi biến mất.

Dazai Osamu liếc mắt nhìn Nakajima Atsushi rơi vào đau đớn tuyệt vọng, tự giận chính mình, khẽ thở một hơi.

"Mấy người bạn mới của anh dễ bị hủy hoại quá, anh."

Dazai Osamu nâng mắt.

"Nhưng mà không sao đâu, em vẫn mong chờ được phá hủy anh đấy." Tay của Yumeno Kyuusaku vịn vào lan can cửa tàu, cười ngọt ngào nói, "Đáp lễ cho việc anh làm em phải đau khổ, em sẽ để anh nhận đau đớn và phá hủy anh thật nhiều đấy."

Yumeno Kyuusaku, dị năng lực —— 「 Não Tủy Địa Ngục 」.

Dazai Osamu xoay người nhìn Yumeno Kyuusaku, khóe miệng khẽ nhếch, trong mắt không có một chút ý cười nào, "Lần tới tao sẽ không nhốt mày đâu, tao sẽ moi tim mày ra."

"Lần sau hãy cùng chơi với em nhé, anh Dazai!" Đoàn tàu dần dần chạy đi, chỉ để lại giọng nói ngọt ngào của Yumeno Kyuusaku, như những cây thủy sinh ẩm ướt chậm rãi bơi trong làn nước lạnh lẽo tối tăm, chờ đợi được quấn quanh mắt cá chân của những người sắp chết. 】

























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro