Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

103

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————




Vừa dứt lời, cơ thể của Nakajima Atsushi trong nháy mắt bị kiếm xuyên qua. Izumi Kyouka sững sờ quay đầu nhìn Nakajima Atsushi ngã trên đất, Dạ Xoa Bạch Tuyết hiện ra vầng sáng xanh lam chậm rãi xuất hiện từ bụi cỏ sau lưng bọn họ.

"Bộ dáng máu me tung tóe của thú vật gây hại trông cũng đẹp nhỉ."

Ở phía trước Izumi Kyouka, Ozaki Kouyou cầm ô đỏ chậm rãi đi tới, "Em không cảm thấy vậy sao?"

"Kyouka yêu quý của tôi, em có biết tôi đã lo lắng đến cỡ nào không, buồn phiền đau lòng vì em, từ khi mang em trở lại..." Đợi tới lúc tới bên cạnh Nakajima Atsushi, Ozaki Kouyou một cước tàn nhẫn giẫm mạnh lên người cậu ta, "Loại thú vật này."

Đau đớn khiến Nakajima Atsushi rên rỉ lên tiếng, vẻ mặt lo lắng của Izumi Kyouka nhìn cậu ta.

"Nhưng, không cần phải lo nữa." Ozaki Kouyou dừng chân, xoay người đưa tay về phía Izumi Kyouka, "Không có chuyện gì khiến em buồn phiền nữa đâu, tôi sẽ bảo vệ em."

Ozaki Kouyou muốn mang Izumi Kyouka về Port Mafia, nhưng lại bị Nakajima Atsushi ngăn cản, nhưng lúc này cậu ta không phải là đối thủ của Ozaki Kouyou.

Mà sau khi Izumi Kyouka thỏa hiệp, Ozaki Kouyou mới tha cho Nakajima Atsushi. Nhưng ngay lúc Izumi Kyouka và Ozaki Kouyou đi được mấy bước, cô ta đột nhiên ra tay.

Nhưng Ozaki Kouyou cũng nhanh chóng cảm nhận được.

...

Tanizaki Junichirou: "Tuy là thế, nhưng... Tôi thấy 【 Atsushi 】 hình như là bị đâm trúng rồi." 

Miyazawa Kenji gật đầu, "Em cũng thấy vậy."

"【 Atsushi 】 đáng thương quá, lúc cũng chịu đòn cả."

Nakajima Atsushi bất lực.

"Chị Kouyou..." Nhìn thấy 【 Ozaki Kouyou 】 khóc, Izumi Kyouka sửng sốt, cô mờ mịt luống cuống nhìn về phía Ozaki Kouyou, tay nắm lấy góc áo mình.

Là 【 cô 】 đã để chị 【 Kouyou 】 đau lòng rồi sao?

"Không sao đâu." Ozaki Kouyou cười dịu dàng với Izumi Kyouka, nhưng giọng điệu lại ngầm chứa ý lạnh, "Toàn là những kẻ có ý xấu, tâm không yên dụ dỗ 【 Kyouka 】. Vậy nên không phải là 【 Kyouka 】 sai."

Trong mắt chỉ có dị năng giả cặn bã? Đây không phải là đang nói  【 Mori Ougai 】 / Mori Ougai sao?! Yosano Akiko không thích cau mày, sao lại là 【 bọn họ 】?

"【 Atsushi 】 chịu đòn thật luôn kìa." Tanizaki Junichirou nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 mỗi lần bị hạ gục vẫn có thể đứng lên, tiếp tục chịu đòn, không khỏi cảm khái, "Giống bao cát quá."

Miyazawa Kenji: "Với cả giống lật đật nữa!" 

Nakajima Atsushi không muốn nói nữa.

"Ồ! Đúng lúc thật." Lúc Ozaki Kouyou và Kunikida Doppo bọn họ đối mặt thì, một giọng nói xen vào bọn họ.

Thanh niên quần yếm cao bồi thong dong nhìn bọn họ, "Nhanh một giây là khai chiến rồi, nếu đến trễ chút thì dễ dàng hơn nhiều."

"Anh làm không?" Nói rồi, thanh niên nhìn gã đàn ông bên cạnh.

"Không có vấn đề gì, nhưng nhiều người nhìn tôi quá, cả người rất ngứa." 

"Đành vậy, 「 The Guild 」 cho bao nhiêu tiền thì làm cho xong bấy nhiêu thôi." John - Steinbeck nhếch miệng cười nói.

Thành viên của 「 The Guild 」, John • Steinbeck, dị năng lực —— 「 Bồ Đào Phẫn Nộ 」.

"A, mệt quá, ngứa quá, mệt và ngứa quá." Giọng nói của Howard • Phillips • Lovecraft bình tĩnh quỷ dị mà nói.

Thành viên của 「 The Guild 」, Howard • Phillips • Lovecraft, dị năng lực —— 「 Cựu Chi Phối Giả 」.

Kunikida Doppo: "Là 【 bọn họ 】..."

Người của 「 The Guild 」.

Tanizaki Junichirou: "【 Anh ta 】 cầm cái gì trên tay thế ạ?" Nói rồi, cậu càng tiến đến người thanh niên kia, sau đó bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Há, là quả chanh."

"Chanh sao?" Nakajima Atsushi đi tới, "Tôi lại cứ tưởng là khoai tây cơ."

"Chanh?!" Kajii Motojirou ngạc nhiên thích thú.

Kunikida Doppo nhìn hai kẻ đang nói chuyện không coi ai ra gì kia, "Họ là dị năng giả trong... 「 The Guild 」 sao?"

"À đúng rồi, nhường đường ở giữa ra nha." John cười nói: "Đồ sắp được gửi đến đây rồi mà."

Kunikida Doppo cau mày.

Nakajima Atsushi kinh ngạc, giống như nghe được thanh âm gì, cậu ta ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lập tức kinh ngạc, "Đó là gì thế?!"

Một thứ gì đó như quả cầu ánh sáng nhanh chóng hạ xuống từ giữa bầu trời ngay giữa bọn họ, sau đó uy lực khổng lồ phá hủy mặt đất, uy lực tạo ra những trận bụi đất cực mạnh.

Đợi khi bụi đất tan đi, bốn bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.

"Không ổn! Bắn đi!" Nhận ra lai lịch của bốn người đó, Ozaki Kouyou dứt khoát ra lệnh cho đám người mặc đồ đen nổ súng. 

...

"Đồ à..." Kunikida Doppo cau mày, đột nhiên nghĩ tới điều gì, hắn nhìn bầu trời xanh thẳm không mây, hai con mắt híp lại.

Nakajima Atsushi cũng nghĩ đến, đoạn này đại khái cũng giống bọn họ. Tuy rằng không có Kyouka, nhưng sau khi John và Lovecraft đến, ba người nữa cũng đến.

Bọn họ cũng xuất hiện giống như bây giờ.

Mặt Trời chói sáng chiếu sáng toàn bộ Yokohama, tia sáng chiếu vào tượng Thánh nữ ở đài phun nước, tia nước phun ra không ngừng.

"Phải rồi, anh Poe và cô Louisa đâu rồi?" Một người đàn ông thân mặc trang phục linh mục xoay người hỏi những người đằng sau. 

"Họ sợ độ cao nên ở nhà rồi." Thiếu nữ che ô thản nhiên nói, sau đó cô ta khẽ nhắm mắt, giọng điệu xem thường, "Chết đi thì tốt rồi."

Sau đó nhấc chân đi tiếp.

"Công việc nhẹ nhàng quá nhỉ, ngài mục sự." Lại một người đi ngang qua gã đàn ông, cậu ta ung dung cười nói.

Gã đàn ông không biết đang nhìn gì, chỉ thấy vẻ mặt thương xót nhắm mắt của anh ta, sau đó xoay người, "Xin Chúa hãy ban ân sủng cho những kẻ tội lỗi tày trời."

Đài phun nước ngừng phun, xuất hiện đầy xác của Port Mafia ở khắp nơi.

Kunikida Doppo cúi thấp đầu ngồi dựa vào cây cột, không rõ sống chết, Nakajima Atsushi và Miyazawa Kenji bất động nằm trên đất, máu tươi tràn ra từ trên người bọn họ.

Fukuzawa Yukichi cau mày.

Đôi mắt của Yosano Akiko nhất thời sáng lên, "Ôi chà, nhiều người cần phải chữa trị rồi."

Yosano Akiko vừa nói chuyện, những người đã từng nhận sự chữa trị của cô nhất thời nổi da gà.

Nakajima Atsushi không biết nhớ ra cái gì đó, vẻ mặt sợ hãi.

Cùng một phản ứng với cậu còn có Kunikida Doppo và Miyazawa Kenji.

Tanizaki Junichirou đồng cảm nhìn bọn họ, cậu nhớ tới lần đó cũng như vậy, do anh Kunikida và Kenji đi tìm Atsushi, nhưng cũng không ngờ gặp được Kyouka các cô, sau đó là 「 The Guild 」.

Cuối cùng vẫn là chị Yosano tìm được nhóm Atsushi trước, cũng mang bọn họ về.

Lúc đó cậu đang ngồi tại chỗ làm việc của mình, tiếng kêu thảm thiết quả thực có thể làm nổ Trụ sở Thám Tử.

Khủng bố quá rồi!

May là lúc đó cậu không đi. 

Chỗ tối đột nhiên sáng lên, đó là đèn phẫu thuật.

Nakajima Atsushi giãy giụa mở mắt ra, cậu ta mờ mịt nhìn bốn phía, phát hiện toàn thân mình bị trói trên một chiếc giường phẳng, "Đây là đâu? Mình nhớ là mình bị kẻ địch hạ gục."

"Bị thương nặng quá nhỉ, cậu nói đúng đấy, Atsushi." Trong bóng tối có đốm lửa ma quái màu đỏ sáng lên, một bóng người chậm rãi đi tới, "Nào, tới giờ chữa trị rồi."

Nakajima Atsushi, nguy hiểm!

Khi bọn họ xuất hiện trong bóng tối thì, Nakajima Atsushi liền biết rồi.

Cậu nhìn đồng vị thể mờ mịt, biểu hiện có chút hả hê cười trên nỗi đau của người khác, sau đó lùi lại mấy bước.

Tự lo lấy đi, đồng vị thể. 

"Chị 【 Yosano 】 lúc này đáng sợ quá đi." Miyazawa Kenji khẽ lùi về sau một bước.

Không chỉ có hai người bọn họ, Kunikida Doppo và Tanizaki Junichirou cũng lùi lại mấy bước, còn có một số người cũng lùi lại mấy bước.

Yosano Akiko thì ngược lại, cô đi tới bên cạnh 【 Yosano Akiko 】, biểu hiện hưng phấn khác thường, dao chẻ củi trong tay rục rà rục rịch.

Ngay cả Fyodor cũng có chút tê cả da đầu, mặc dù là có ít hệ dị năng chữa trị, nhưng cách chữa trị này thì...

Con ngươi của Nakajima Atsushi chấn động dữ dội, cậu ta sợ hãi nhìn người vừa tới, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt, sau đó đột nhiên run rẩy một cái, vẻ mặt càng thêm hoảng sợ.

Chỉ thấy hai mắt Yosano Akiko hiện ra ánh sáng đỏ tay cầm một cái cưa điện đang hoạt động, những chiếc răng cưa không ngừng xoay trên cưa điện, bắn ra những đốm lửa màu vàng, "Hôm nay dùng cái này thôi."

Nakajima Atsushi nhìn chiếc cưa điện gần trong gang tấc, vẻ mặt sợ hãi đến nỗi méo mó, nước mắt sợ hãi không ngừng tuôn ra từ trong mắt.

"Không muốn đâu aaaaaa!!!!!"

...

"【 Atsushi 】 tội nghiệp." Lùi tới nơi mà cậu tự cho là an toàn, Tanizaki Junichirou đồng cảm nhìn 【 Nakajima Atsushi 】.

Nakajima Atsushi nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 được 'chữa trị', mặc dù là lùi lại mấy bước, cậu dường cũng đồng cảm lây.

Trong lòng cậu khóc không ra nước mắt, đối với việc chữa trị thì cậu lại có bóng ma tâm lý.

Mori Ougai nhìn tình cảnh này, khóe miệng không tự chủ được khẽ nhếch, không ngờ rằng đã nhiều năm như vậy rồi, cách chữa trị của Akiko càng ngày càng đơn giản thô bạo. 

Trong Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

Nakajima Atsushi, Kunikida Doppo cùng Miyazawa Kenji đã khôi phục hoàn toàn về thể xác, 'rạng rỡ tươi đẹp' nằm nhoài trên mặt bàn.


"Chán mấy người." Yosano Akiko khoanh tay đứng một bên giống như bất đắc dĩ lại tự oán giận nói rằng, "Không có năng lực của tôi thì mấy người giờ đang ở dưới đấy hết rồi."

"Họ sao rồi?" Fukuzawa Yukichi từ từ đi tới.

"Chủ tịch!" Nghe thấy giọng nói của Fukuzawa Yukichi, Kunikida Doppo vội vã tỉnh lại, gã đứng lên, cực kỳ hổ thẹn, "Thật lòng xin lỗi, có tôi ở đây vậy mà..."

"Không sao, tôi ra ngoài một chút." Mặt Fukuzawa Yukichi không cảm xúc, không nhìn ra tâm tình gì.

"Nhưng bây giờ ra ngoài nguy hiểm lắm ạ..." Nakajima Atsushi lo lắng ngẩng đầu.

Nhìn bóng người rời đi của Fukuzawa Yukichi, Yosano Akiko cảm thán, "Xem ra ngài ấy nổi giận lắm rồi nhỉ."

Vẻ mặt của Tanizaki Junichirou thương hại: "Nhìn giống nửa sống nửa chết thế kia."

Nakajima Atsushi có chút hoảng hốt: "Đây chính là cảm giác 'tái sinh' đấy, còn sống là tốt rồi."

Đặc biệt là khi không bị thương.

Miyazawa Kenji ghé sát vào 【 Nakajima Atsushi 】, giọng điệu kinh ngạc, "Mặt anh 【 Atsushi 】 giống như phát sáng ấy!"

Tanizaki Junichirou cũng tò mò ghé sát vào nhìn kỹ, "Đúng này! Thật sự giống như một thứ gì đó mới vừa ra lò ý."

Đôi mắt Nakajima Atsushi trống rỗng, kiểu ví von của cậu cũng thật là...

Lúc bọn họ vẫn còn đang nhìn, cảnh tượng đột nhiên lóe lên, cảnh tượng trong nháy mắt thay đổi.

Port Mafia.

Trên bàn ăn xếp đầy các loại bánh kem ngọt ngào.

"Nè, Elise, ăn nhiều quá không tốt đâu." Mori Ougai đứng sau lưng Elise nhìn cô bé ăn không ngừng lo lắng nói.

"Tại sao? Đồ ngọt là chính nghĩa mà." Elise nhai bánh kem trong miệng, nói không rõ.

"Nói thì nói thế..." Trán Mori Ougai toát ra mồ hôi lạnh.

"Em cũng có thể mặc bộ đầm của Rintarou mua lúc trước đấy cho ngài xem." Elise từ tốn nói.

Mori Ougai vừa nghe, trước đó còn do dự trong nháy mắt ném ra sau đầu, ông ta lại lấy ra một cái bánh kem dâu tây, vẻ mặt chờ mong nói: "Em ăn thêm không?" 

"Boss, Trụ sở Thám Tử đến hiện trường sớm hơn chúng ta, đưa chị Kouyou đi rồi." Lúc này, Nakahara Chuuya đi vào, "Một trong năm cán bộ cấp cao bị chúng bắt làm con tin, chúng ta không thể manh động được."

Đối với hành vi giống như ấu dâm của Mori Ougai như thế, gã đã quen rồi.

"Để ta nghĩ chút." Mori Ougai chống đầu trên ghế của Elise, đột nhiên giơ tay lên nói: "Được! Giết chủ tịch của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang đi."

Ông ta ngẩng đầu, lộ ra nụ cười xảo trá, "Ám sát tốt hơn. Chỉ cần thuê sát thủ bên ngoài thôi."

"Không cần phải tốn sức cũng có thế tập trung đối phó 「 The Guild 」 rồi."















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro