Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

098

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————




"Não có hố¹..." Tanizaki Junichirou muốn nói lại thôi.

¹ 脑袋有洞 」 là một phép ẩn dụ và mang ý nghĩa là suy nghĩ sâu sắc; kỹ lưỡng; sáng suốt; hiểu thấu đáo tình hình thực tế (như nhìn thấu đáy hố sâu) hoặc ám chỉ hành vi vô bổ, không hiểu được. Tui không tìm ra được từ thuần Việt nào để diễn tả đúng nên tui sẽ để nguyên vậy nha.

"Mỗi lần nghe 【 Kunikida 】 nói Dazai như vậy là tôi lại lập tức muốn nhìn xem trong đầu Dazai có phải là có hố không." Tay cầm dao chẻ củi của Yosano Akiko động đậy.

Nakahara Chuuya mặt không cảm xúc: "Tôi muốn cười thật đấy."

Cậu ta thật sự là kẻ đầu óc có hố.

"Không đâu, ngài Dazai hẳn là có suy nghĩ riêng." Nakajima Atsushi phản bác.

Tuy rằng cậu không biết tại sao ngài Dazai lại đồng ý cho 【 cậu 】 gia nhập 【 Trụ sở Thám Tử 】, nhưng cậu biết, ngài Dazai là vì muốn tốt cho 【 cậu 】. 

Ngài Dazai sẽ không làm thương tổn 【 cậu 】.

【 Cậu 】 tin ngài Dazai, cậu cũng vậy.

"【 Kunikida 】 thật sự hiểu rất rõ Dazai này. Giọng điệu này nghe xong liền biết rất có kinh nghiệm." Ozaki Kouyou che môi khẽ cười nói.

"Lời tâng bốc này chẳng có thành ý chút nào." Kunikida Doppo nhìn nụ cười xán lạn trên mặt Dazai Osamu, nói.

"Cho dù cậu có khen tôi thì tôi cũng chẳng lấy làm vui mừng gì. Tóm lại là tôi phải ngậm đắng nuốt cay nhiều lần do cách làm của tên này. Thoái thác, đổ lỗi, trốn tránh trách nhiệm, qua cầu rút ván. Cho dù tôi đã kiên quyết xin thề lần này tuyệt đối sẽ không sa vào bẫy, nhưng không biết từ lúc nào lại chạy theo đúng con đường do Dazai định."

"Nhờ cậu ta mà trong hai năm làm cộng sự với Dazai mà tôi phải chịu nhiều chuyện kinh khủng. Tôi từng bị ép phải nạo vét cống rãnh giữa trời đông, rơi vào phòng thay đồ nữ ở cửa hàng bách hóa, bị ép uống quá nhiều tới mức mất trí nhớ, cuối cùng tỉnh dậy trong phòng ngủ của người khác..."

Yosano Akiko kinh ngạc thốt lên: "Thì ra hai cậu đã từng làm những chuyện thú vị thế cơ à?"

"Anh Kunikida mạnh mẽ quá!" Miyazawa Kenji thì lại đưa ra lời cổ vũ rất không phải lối.

"Vì vậy, lần này Dazai cũng sẽ dùng quỷ kế, để riêng cậu ta có thể thoải mái. Cậu ta được mỗi cái ranh ma mà. Nói trắng ra thì lần này cậu cũng sẽ chẳng động tay vào vệc gì, mà đổ hết việc kiểm tra cho người khác đúng không!"

"Ôi chà Kunikda, tâm lý nạn nhân ăn sâu trong cậu ghê."

"Tại ai hả!"

Tanizaki Junichirou: "Ơ chuyện này..."

Miyazawa Kenji: "... Cuộc sống của ngài 【 Kunikida 】 phong phú thật ý."

Tanizaki Junichirou: "Đáng thương mới đúng."

Nakajima Atsushi: "Ngài 【 Kunikida 】 khổ thật ý."

Kunikida Doppo đã mất cảm giác, nếu một ngày nào đó Dazai không tặng thêm vài phiền phức cho 【 hắn 】, hắn sẽ cảm thấy rất kỳ lạ đấy.

Nakahara Chuuya im lặng nhìn, biểu hiện khó có thể dùng lời diễn tả được.

Bất luận ai làm cộng sự với Dazai, cũng đều kinh khủng như thế.

Quá kinh khủng.

"【 Kunikida 】 rất sợ Dazai lại giở trò không làm việc đây mà, đặc biệt là giao công việc cho 【 cậu ta 】." Yosano Akiko nói.

"Luận là ai bị khủng bố như vậy trong hai năm cũng sẽ sinh ra nhận thức này thôi." Kunikida Doppo khoanh tay, nói.

"Nên là vẫn có thể sống đến bây giờ, trước tiên thì ngài 【 Kunikida 】 thật sự rất mạnh mẽ." Miyazawa Kenji nói.

【  Dazai Osamu đồng tình gật đầu, nói tiếp: "Nhưng đây..."

"Tôi hiểu nỗi lo của Kunikida, trên thực tế nếu như có thể, từ trước đến giờ tôi luôn cố hết sức để trành phiền hà và tốn thời gian. Nhưng trong hoàn cảnh hiện tại thì rất khó trốn tránh đùn đẩy trách nhiệm cho người khác. Bởi vì đây là cuộc họp. Ý kiến mọi người đưa ra chắc gì đã có lợi cho tôi."

"Thế hả? Tôi nghĩ là ngược lại đấy." Kunikida Doppo khoanh tay nói, "Trước mắt thì cuộc họp đang từ từ thành nhận thức chung thỏa đáng nhất là 'gây náo động giả'."

"Nói một cách đơn giản, đây là âm mưu lừa đảo rút thăm, người trúng thẻ kém may mắn coi như xong. Hơn nữa người truy tìm nguồn gốc, lựa chọn thời gian, địa điểm, thành viên của cuộc họp vốn dĩ là cậu."

"Thông qua mọi người, ngay từ đầu cậu cũng đã đoán được 'gây náo động giả' sẽ trở thành phương án thỏa đáng nhất rồi đúng không? Chỉ cần chờ tới lúc quyết định cuối cùng được đưa ra, sẽ dồn hết việc đẩy cho ai đó chứ không phải mình, đây chính là bàn tính của cậu đúng chứ?"

"Hôm nay tôi được Kunikida khen nhiều ghê." Dazai Osamu trưng ra nụ cười ngạo nghễ, "Ra vậy, hóa ra Kunikida đã đề phòng ngay từ đầu rồi. Thế Kunikida có ý kiến gì không, nói chúng tôi nghe đi."

"Rút thăm sẽ do Dazai rút —— dù như thế nào thì tôi cũng sẽ không độc đoán như vậy, nhưng tôi muốn, ít nhất việc lựa chọn phải thật công bằng." Kunikida Doppo nói, "Không phải là ai phụ trách việc nặng, ai lại được việc nhẹ, dù là ai cũng có thể thấy thỏa đáng cho nhiệm vụ được phân chia, không bất công." 

"Tôi hiểu rồi, nghe rất thuyết phục đấy." Dazai Osamu nhìn mọi người trong phòng họp, tiếp theo đột nhiên nói: "Tanizaki, cậu nghĩ sao?"

Nakahara Chuuya thấp giọng nói: "Đúng là tự mình biết mình."

Giọng nói âm u không rõ nghĩa, cũng không biết đang nói ai.

"Ai đang khen cậu chứ?!" Kunikida Doppo hơi quạu mà nói.

"Ừm... Chuyện này, đột nhiên tôi thấy có gì đó."

Tanizaki Junichirou: "Tôi có dự cảm xấu."

Ngài Dazai, không phải là đã phát hiện ra manh mối gì chứ? Nhanh như vậy sao?!

Nakajima Atsushi: "Ngài Dazai phát hiện ra rồi ạ?"

"Lẽ ra phải phát hiện ra sớm." Ozaki Kouyou nói.

"Ơ? Em ấy ạ? À, ừm..." Đột nhiên bị điểm tên, Tanizaki Junichirou luống cuống.

Tanizaki Junichirou khẽ liếc Kunikida Doppo, Kunikida trừng mắt nhìn cậu ta, cũng muốn nói lại thôi.

Tính cách vốn nhút nhát, Tanizaki Junichirou bối rối suy nghĩ, cho rằng lúc này có đồng tình cũng chẳng sao.

"Chuyện này... Cũng hay đấy chứ ạ?" Tanizaki Junichirou ấp a ấp úng nói, "Kiểm tra người mới trước nay cũng không phải việc nhẹ nhàng, hơn nữa chuyện đến nước này mà đùn đẩy việc cho nhau cũng vô dụng." 

"Vậy thì thế này đi." Dazai Osamu vỗ tay một cái, "Cách phân chia công nhiệm vụ do Tanizaki quyết định nhé. Dù là rút thăm hay chơi bài hoa đều được, miễn có thể chọn người mà không bất công. Sau đó chúng ta sẽ tìm được người gánh phần việc nặng nhọc. Kunikida, cậu hết phàn nàn rồi chứ?"

Kunikida Doppo không nói gì nhìn chằm chằm Tanizaki Junichirou.

Tanizaki Junichirou lo lắng im lặng, bởi vì mọi việc diễn ra thuận lợi hơn rất nhiều so với tưởng tượng.

Tanizaki Junichirou: "Sở dĩ đơn giản thuận lợi, là vì ngài Dazai đã thuận theo."

Miyazawa Kenji rất mờ mịt: "Nhưng làm sao mà ngài Dazai phát hiện ra được ạ? 【 Tanizaki 】 bọn họ còn chưa bắt đầu mà ngài Dazai đã biết rồi."

"Ai biết đầu óc của cậu ta phát triển như nào?" Kunikida Doppo nói. 

"Kẽ hở rõ ràng như thế, ai lại không thấy cho được." Edogawa Ranpo lơ đãng nói.

"Quen là có thể." Nakajima Atsushi nói.

"Tôi không quen được." Tanizaki Junichirou đờ đẫn nói.

Nakajima Atsushi thầm nói im trong lòng, vậy thì không có cách nào rồi.

"Nếu vậy..." Tanizaki Junichirou làm bộ suy nghĩ, để tâm tình bình tĩnh lại.

Nên làm như thế nào mới tốt?

Cậu ta nhớ lại lúc bàn luận chuyện này thì, Kunikida Doppo đã nói. Gã nói: "Dazai không sẽ chủ động nói ra điều cậu ta muốn, nhất định sẽ khiến người khác nói thay."

Giả như nói trong Trụ sở Thám Tử, Edogawa Ranpo là bậc thầy suy luận, thì Dazai chính là bậc thầy thao túng tâm lý. Dazai Osamu điều khiển, trói buộc lòng người thông qua một con đường rất phức tạp mà thâm sâu, không ai nhìn thấy được điểm cuối.

Có điều, vẫn phải buộc tiến lên một bước.

"Vậy thì, rút thăm thì sao?" Tanizaki Junichirou nặn ra một nụ cười mà nói, "Trên lá thăm có một con số, cứ theo trình tự như vậy, người rút con số càng nhỏ thì phải nhận phần việc càng nặng, được không ạ?"

Dazai Osamu 'Ừm' một tiếng.

...

"Thế chưa đủ." Kunikida Doppo khẽ cau mày, "Dazai rất giỏi giở trò bịp ở phương diện này đấy, cho dù 【 bọn họ 】 có thiết kế cẩn thận tỉ mỉ, Dazai cũng có thể thần không biết quỷ không hay mà loại bỏ."

"Hơn nữa còn có thể tính toán ngược lại 【 bọn họ 】." Tanizaki Junichirou bổ sung.

"Ngài Dazai là người có thể tay không mở khóa, thì chuyện này làm sao làm khó được anh ấy." Nakajima Atsushi giống như đang nói Dazai của chính bọn họ, giọng điệu cũng cảm thấy may mắn và vinh hạnh.

Akutagawa Ryuunosuke vừa định mở miệng nói chuyện thì bị Nakajima Atsushi cướp trước một bước, ánh mắt của cậu thăm thẳm khẽ liếc Nakajima Atsushi, sau đó dời tầm mắt.

Đều là Người Hổ sai!

"Không hổ là cộng sự, cũng hiểu tính cách của nhau quá nhỉ." Ozaki Kouyou nói.

Nakahara Chuuya 'chậc' một tiếng, không nói gì.

"Cách này..." Nghe được 【 Tanizaki Junichirou 】 nói dùng số của tờ báo cũ để làm thăm, Nakajima Atsushi cúi đầu rơi vào im lặng.

Trong lúc Tanizaki Junichirou làm thăm, những người khác rảnh rỗi bắt đầu đề ra ý kiến của bản thân, nội dung cụ thể cho 'vụ náo động giả'.

Dazai Osamu: "Quả nhiên kịch bản vẫn là truyện cổ tích, cho ẻ xấu bất ngờ tấn công một tiểu thư thì sao? Cậu tân binh đi ngang qua ra tay cứu giúp... Kịch bản tương tự vậy." 

Kunikida Doppo: "Khoan đã, ai sẽ đóng vai kẻ xấu?"

Dazai Osamu: "Chuyện đó quyết định qua rút thăm còn gì? Tôi muốn đóng vai kẻ xấu! Tại có vẻ thú vị đấy!"

Kunikida Doppo: "Không được, vì sọ của người mới sẽ bị lõm vào mất."

Dazai Osamu: "Tôi lại thấy vụ ấy rất hấp dẫn."

Kunikida Doppo: "Không, khoan đã. Vai kẻ xấu có thể chọn băng rút thăm, nhưng vấn đề là vị tiểu thư được cứu kìa. Ai sẽ đóng vai tiểu thư?"

"Tuy nói là rút thăm đấy, nhưng vốn chỉ có phái nữ mới đóng được vai tiểu thư mà thôi..." Dazai Osamu nhìn tầm mắt của mọi người rơi trên người mình, im lặng vài giây, nói: "Tôi hả? Cũng được, thế thì sọ cậu tân binh sẽ bị chẻ đôi mất."

"A, tôi biết rồi, cho Kunikida đóng vai tiểu thư là được!"

"Điên à!" Kunikida Doppo tức đến nổ phổi.

Tanizaki Junichirou vừa làm thăm, vừa tưởng tượng ra hình ảnh một Kunikida Doppo cao ráo mặc bộ váy áo trắng muốt có bèo nhún, làm ra vẻ dịu dàng mà hô 'Ơ kìa —— cậu đã cứu tôi'.

Tuy rằng khá khó nuốt, nhưng chẳng biết vì sao cũng cảm thấy hợp.

Miyazawa Kenji: "Cái này em biết nè, là cốt truyện anh hùng cứu mỹ nhân."

Nakajima Atsushi: "Nhưng tiểu thư... Ai sẽ đóng vai tiểu thư ạ?"

Thành viên nữ của 【 Trụ sở Thám Tử 】 chỉ có 【 Yosano Akiko 】 cùng 【 Tanizaki Naomi 】.

Vừa nghĩ tới vai tiểu thư do 【 Yosano Akiko 】 đóng, Nakajima Atsushi lòng liền sinh hoảng sợ, quá khó để có thể tưởng tượng. 

Không tự chủ được, ánh mắt Nakajima Atsushi theo bản năng mà nhìn về phía Dazai Osamu.

Ngài Dazai...

Không đúng! Cậu đang suy nghĩ gì đấy! Nakajima Atsushi ảo não hoàn hồn.

Tanizaki Naomi cười thâm sâu: "Em cũng muốn đóng vai tiểu thư."

Kunikida Doppo: "Tôi thấy Dazai rất hợp đóng vai kẻ xấu ấy."

Miyazawa Kenji: "Sao ngài Dazai nói anh ấy đóng vai kẻ xấu, sọ của 【 Atsushi 】 sẽ bị lõm ạ?"

Nakahara Chuuya: "Ai biết cậu ta đang nghĩ gì?"

Ozaki Kouyou nhìn ánh mắt 【 bọn họ 】 rơi trên người Dazai Osamu, rõ ràng là muốn Dazai Osamu đóng vai tiểu thư được cứu đó.

Cô cười khẽ: "Tôi thật sự rất muốn nhìn dáng vẻ Dazai đóng vai tiểu thư đấy."

Vừa nói như thế, ánh mắt của mọi người không khỏi rơi trên người Dazai Osamu.

Ánh mắt Akutagawa Ryuunosuke lóe lên, một lát cúi đầu.

Fyodor híp mắt cười, ý cười nơi khóe miệng mang ý tứ sâu xa.

Nakahara Chuuya im lặng, ánh mắt liếc mắt nhìn Dazai, sau đó dời đi, lại liếc mắt nhìn, sau đó lại dời đi, cứ làm như vậy nhiều lần.

Kunikida Doppo vẫn chưa có ý kiến gì liền nghe thấy Dazai nói để hắn đóng vai tiểu thư, nhất thời nổi nóng, "Tên điên này!"

Miyazawa Kenji gãi đầu một cái, "Không biết tại sao em luôn cảm thấy nếu ngài 【 Kunikida 】 đóng vai tiểu thư, cảm giác là lạ sao ý. Nhưng đổi thành ngài Dazai, thì có vẻ hợp đấy chứ ạ?"

Tanizaki Junichirou gật đầu, "Tôi cũng cảm thấy vậy."

Chỉ cần tưởng tượng ra hình ảnh ngài 【 Kunikida 】 cao ráo mặc bộ váy áo trắng muốt có bèo nhún, làm ra vẻ dịu dàng mà hô 'Ơ kìa —— cậu đã cứu tôi'.

Trong lòng liền cảm thấy có loại cảm giác không ổn, thế nhưng nếu như đổi thành ngài Dazai sẽ không có cảm giác đó, trái lại lại có cảm giác chờ mong, cũng không biết tại sao.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro