095
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
Kunikida Doppo: "Tôi có linh cảm không lành."
Tanizaki Junichirou: "Tôi cũng vậy."
Nakajima Atsushi: "..."
Miyazawa Kenji: "Sao ạ?"
Yosano Akiko nghĩ đến dáng vẻ Miyazawa Kenji ngày thường xử lý những sự cố, biết rằng 【 Miyazawa Kenji 】 cũng như Dazai, không thể đưa ra ý kiến gì tốt cả.
Nhưng đối với 【 Nakajima Atsushi 】 mà nói, nếu đối với 【 cô 】...
Ừm... Hay là 【 cô 】 đổi cách chữa trị, kết hợp cả cưa điện và dao bổ củi chẳng hạn.
Yosano Akiko cụp mắt nghĩ, nhếch miệng tạo thành một nụ cười quái dị.
Trong lòng Nakajima Atsushi đột nhiên có cảm giác sởn cả tóc gáy không tên.
【 "Vật tay với em, chỉ cần thắng em là được!"
Mọi người trong phòng họp im lặng, mặt nghiêm trọng. Ngay cả Dazai Osamu cũng im lặng.
Làm gì có cơ thắng.
Dị năng lực của Miyazawa Kenji —— 「 Vô Úy Cụ Vũ 」, là dị năng lực giúp cường hóa cơ thể, cho phép đánh bật lại mọi khó khăn thử thách bănhf sức mạnh cơ bắp. Nói một cách đơn giản là quái lực, có thể dễ dàng ném quăng một chiếc xe hơi.
Cậu ta đã từng đấu sumo với ba lực sĩ cực mạnh. Và cả ba người cũng bị ném bay cùng lúc theo đường parabol, tới giờ vẫn chưa biết rơi xuống đâu.
Vật tay với một Miyazawa Kenji.
Trong đầu những người tham gia cuộc họp hiện lên hình ảnh cậu tân binh 'Huhu aaaa!' thảm thiết, không chỉ vai mà ngay cả cánh tay cũng bị gãy rời.
"Ưm, thực sự là..." Tanizaki Junichirou vẫn nín lặng giờ run như cầy sấy mà nói xen vào.
Cậu ta dùng vẻ mặt cứng ngắc nhìn quanh mọi người trong phòng họp. Nhìn thấy Yosano Akiko khẽ mỉm cười, thấp giọng nói, "Cũng hay đấy..." Sau đó, Tanizaki Junichirou quyết định mau chóng chuyển chủ đề.
"Còn, còn ý tưởng nào khác không?" 】
"..." Mọi người rơi vào trong sự im lặng quỷ dị.
"Sao thế ạ? Em thấy hay mà?" Miyazawa Kenji không hiểu tại sao bọn họ lại im lặng.
Nakajima Atsushi nghi ngờ nhìn Miyazawa Kenji, cậu không nghĩ đến hậu quả nếu cậu thật sự vật tay với Kenji.
Vừa nghĩ đến hậu quả khi tay mình có khả năng bị gãy rời, Nakajima Atsushi rùng mình.
Yosano Akiko mỉm cười hiểu ý.
【 Miyazawa Kenji cũng chẳng để tâm, "Ý tưởng khác ạ?"
Cậu ta vừa đi đi lại lại với đôi chân trần vừa bắt đầu suy nghĩ.
"Theo em thì kết quả điều tra quả thật đòi hỏi sự cần cù tích lũy, nỗ lực qua từng ngày. Miyazawa Kenji vỗ tay nói, "Không phải lập tức sồn sồn lao vào căn cứ của kẻ địch, là tất cả sẽ được giải quyết —— Chủ tịch hẳn sẽ nói vậy đúng chứ ạ?"
"Cho nên em mới nghĩ ra cái này nè, cạnh nhà em có thửa ruộng đang không trồng trọt gì. Mỗi ngày trồng trọt chăm chỉ cày cấy ở đó, sau đó dựa trên sản lượng thu hoạch vào mùa thu để quyết định xem người mới có đỗ hay không. Chủ ý rất tuyệt đúng không ạ?"
Tất cả mọi người đều nín lặng nhìn Tanizaki Junichirou, đó là ánh mắt muốn cậu ta nói gì đi.
"... Ừ...ừm..." Bất đắc dĩ, Tanizaki Junichirou đành hưởng ứng với giọng kỳ cục, "Tôi nghĩ mọi người ở đây sẽ đồng ý với nửa đầu kế hoạch... Nhưng phải đợi đến mùa thu thì lâu quá...? Đúng không anh Kunikida?"
"Ờ, ờm." Đột nhiên bị gọi tên, Kunikida Doppo giật mình nhảy dựng lên. 】
Tanizaki Junichirou thông cảm nhìn 【 Tanizaki Junichirou 】 bị ép phải phản bác.
Làm khó dễ 【 cậu 】 ghê, vừa nghe các mục mà người khác chưa được kiểm tra bằng trải nghiệm, lại còn phải phản bác nữa.
Quá khó.
Nakajima Atsushi thắc mắc nhìn phản ứng khá lớn của 【 Kunikida Doppo 】, "Ngài 【 Kunikida 】 đang suy nghĩ kế hoạch gì sao? Phản ứng lớn như vậy."
Kunikida Doppo quỷ dị im lặng, hắn nghĩ hắn có thể biết 【 hắn 】 đang suy nghĩ gì.
Nakahara Chuuya nghi ngờ liếc mắt nhìn Kunikida Doppo, sau đó dời tầm mắt.
Thôi vậy, ngược lại cũng chẳng thực hành.
Huống hồ hắn cũng muốn biết 【 Kunikida Doppo 】 sẽ nghĩ suy nghĩ của Dazai ra làm sao.
Nếu có thể, hắn cũng có thể gia nhập.
【 "Thế ạ?" Miyazawa Kenji chuyển động đôi mắt to tròn ngây thơ, mặt tiếc nuối, "Vậy, dùng nghi thức cực kì phổ biến ở quê em làm kiểm tra đi?"
"Há, nghi thức đó thế nào?" Tanizaki Junichirou nhướng mày.
Miyazawa Kenji xuất thân từ chốn nông thôn cực kỳ hẻo lánh, nằm sâu trong vùng núi Đông Bắc, phải băng rừng vượt đầm mới tới được. Mãi đến tận hai tháng trước khi được Fukuzawa Yukichi chiêu mộ rồi gia nhập Trụ sở Thám Tử, cậu bé vẫn sống cuộc sống rất mộc mạc với đồng ruộng và bò vây quanh.
Đó là lý do tại sao Miyazawa Kenji lại hồn nhiên như một đứa trẻ mọc lên từ đất.
"Để gia nhập hội thanh niên hỗ trợ công việc đồng áng nói chung cần có mấy tiêu chuẩn cần đạt, chẳng hạn như ví dụ này thì sao?" Miyazawa Kenji dựng thẳng một ngón tay lên rồi nói, "Dự đoán đúng thời tiết ngày mai này."
"Ồ... Thú vị ghê. Những nhà nông quả nhiên rất chú trọng thời tiết. Vậy không dựa vào dự báo thời tiết, chỉ cần đoán đúng thời tiết ngày mai coi như đỗ?"
"Không, không chỉ ngày mai, mà là cả một tháng sau cơ."
"...Hả?"
"Nghĩa là dựa trên trạng thái của đất đai và sinh hoạt để dự đoán ấy. Em cũng làm được ấy. Nắng, âm u, nắng, nắng, nhưng sáng sớm và chiều tối có mưa rào bất chợt..." Sau đó Miyazawa Kenji thao thao bất tuyệt toàn bộ thời tiết của cả một tháng. Tiếc là tất cả mọi người đều đơ người, không một người nhớ được nội dung. 】
Mọi người cũng ngơ luôn.
Nakajima Atsushi kinh ngạc: "Này, cái này là bình thường đó hả?!"
Nếu chỉ cần là nói đúng thời tiết của vài ngày, vậy thì cậu còn miễn cưỡng có thể làm được, nhưng cả một tháng, lại còn những thứ ngổn ngang cậu nghe không hiểu...
Cậu không làm được! 【 Cậu 】 cũng không làm được!
Thật sự không làm được!!!
Miyazawa Kenji: "Cái này bình thường lắm ý, người quê em ai cũng biết hết."
Nội tâm Tanizaki Junichirou hò hét: Nhưng chúng tôi không phải người quê cậu! Còn cái nào cho 100 điểm cơ bản nữa không!
【 "Này... siêu thật đấy, nhưng..." Tanizaki Junichirou rốt cục mở miệng, "Còn gì khác không?"
"Còn chứ, trò chuyện được với bò thì đỗ này. Trò chuyện được với chó cũng đỗ này."
"Làng Kenji siêu thật đấy..." Tanizaki Junichirou mờ mịt lẩm bẩm.
"Ngoài ra có thể cầu mưa cũng đỗ. Người mà có thể làm cho cây non biến thành cây to trong vòng một ngày cũng đỗ."
"Làng gì toàn những người xuất chúng vậy!"
"Xây xong nhà văn hóa trong một đêm cũng đỗ."
"Toyotomi Hideyoshi à?"
"Đánh bại tà thần cũng đỗ."
"Có thật ư?"
"Với cả..."
"Khoan, đợi đã!" Tanizaki Junichirou không nhịn được nữa lên tiếng ngăn lại, "Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến bài kiểm tra đầu vào của Trụ sở Thám Tử, hơn nữa nếu cứ tiếp tục, khéo sẽ lạc đề tới tận xa tít tắp, tiếc thật đấy nhưng phải dừng lại thôi."
Miyazawa Kenji nghiêng đầu, tiếc nuối nói: "Ui —— thế ạ?"
Tanizaki Junichirou quay đầu lại, đúng lúc thấy Dazai Osamu đang ghi dòng chữ 'Toyotomi Hideyoshi' trên bảng trắng. 】
Nakajima Atsushi: "Làm thân với gấu đen còn không thể nói gì đến bò với chó."
Nhìn 【 Miyazawa Kenji 】 giống như có nói cũng chưa hết, Tanizaki Junichirou kinh ngạc đến đơ người, hóa ra quê của 【 Kenji 】 siêu vậy sao?
Ánh mắt của cậu không tránh khỏi mà nhìn về phía Miyazawa Kenji.
Chú ý tới tầm mắt của Tanizaki Junichirou, Miyazawa Kenji thắc mắc nhìn về phía cậu, "Sao vậy ạ?"
Nhìn dáng vẻ chân chất thật thà, ngây thơ của Miyazawa Kenji, Tanizaki Junichirou cảm thấy ngột ngạt.
Ngay cả Mori Ougai cũng không nói gì, nhưng không thừa nhận cũng không được, trong làng của Miyazawa Kenji tồn tại những người có năng lực kì lạ.
Mọi người thấy Dazai Osamu bọn họ tranh luận cực kỳ gay cấn về bài kiểm tra đầu vào.
Dazai Osamu đề xuất, 【 Kunikida Doppo 】 nhanh chóng bác bỏ, 【 Kunikida Doppo 】 đề xuất, 【 Yosano Akiko 】 lại có ý kiến; 【 Yosano Akiko 】 đưa ra ý kiến, 【 Tanizaki Junichirou 】 liền nói: "Cách đó hơi..."
Để tuyển được người mới toàn diện cho Trụ sở Thám Tử —— 【 Nakajima Atsushi 】, Dazai bọn họ đoàn kết nhất trí nhiệt tình bàn luận —— nhưng chuyện không phải như vậy, đơn giản là vì cá tính của tất cả 【 bọn họ 】 đều quá kỳ lạ, nên căn bản là vẫn chưa đề ra được kế hoạch nào 'vừa phải'.
Vẻ mặt Tanizaki Junichirou hốt hoảng: "Vẫn lặp đi lặp lại vậy..."
Mỗi người đưa ra moitj ý kiến, những người khác cũng có ý kiến. Tranh luận hồi lâu vẫn chưa ra kết quả.
Nakahara Chuuya: "Cuộc tranh luận này chính là do Dazai làm việc đâu đâu không đủ ảnh hưởng đấy."
Theo bọn họ trước khi nhìn thấy bài kiểm tra đầu vào của 【 Nakajima Atsushi 】, rõ ràng là thuộc về đề xuất ban đầu của Dazai bọn họ về việc 'Giải quyết việc vặt trong trụ sở'.
Nói cách khác 【 bọn họ 】 tranh luận đến cuối cùng vẫn là chọn phương bình thường nhất.
Y bộ não của Dazai không phải là người bình thường này, không thể không nghĩ tới.
Vì lẽ đó mở cuộc họp này căn bản cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Nakahara Chuuya nâng tay đè vành mũ, che vẻ mặt lại.
Cuộc họp do 【 Kunikida Doppo 】 đề xuất ám chỉ...
Dazai cũng thật là 'vì thuận thế' thôi.
【 "Người mới cần có lòng dũng cảm." Đôi môi quyến rũ của Yosano Akiko mím thành một đường, "Vậy làm thế này nhé —— mọi người nhìn đi, tay trái ai cũng có ngón út phải không?"
Tất cả mọi người đều nhìn ngón út của mình.
"Bắt đầu từ ngón út tay trái, bẻ rời từng ngón tay như này này... đến tận ngón út tay phải thì dừng, nếu thằng bé chịu đựng được cả mười ngón đều bị bẻ rời thì đỗ."
"Dã man quá!" Tanizaki Junichirou phát ra tiếng kêu thảm.
"Thôi thì... Tám ngón vậy."
"Nhượng bộ gì mà vô nghĩa thế!" 】
"!!!" Con ngươi mọi người chấn động.
Chuột chũi rít gào¹ trong lòng Tanizaki Junichirou, dã man quá rồi!!!
¹ 「 土拨鼠尖叫 」 nó là cái meme con chuột (?) gào đó. Tui để cuối chương nhá.
Hơn nữa tám ngón với mười ngón khác nhau chỗ nào?! Cậu thấy mười ngón đau hơn tám ngón gấp mấy lần ấy!
Dù sao thì sau khi bẻ rời tám ngón, vẫn còn hai ngón nguyên vẹn, vẫn đau vãi ra (bởi vì vẫn cảm nhận được cơn đau). Nhưng ít nhất sau khi mười ngón bị bẻ rời thì hoàn toàn mất luôn cảm giác (sẽ không thấy đau nữa đâu).
Không ham đau.
Cơ thể Nakajima Atsushi đột nhiên run lên, biểu hiện sợ hãi.
Hình phạt kiểu gì đây?!
May là may là...
Bên trong những biểu hiện sợ hãi cùng phức tạp, khuôn mặt Yosano Akiko đầy ý cười, dường như cực kỳ lạ lùng.
"Này có gì đâu, sau khi bẻ rời thì 【 tôi 】 sẽ chữa cậu lành lặn trở lại thôi mà."
Tanizaki Junichirou khóc không ra nước mắt, nhưng vấn đề là đau lắm đó.
Này sẽ là bóng ma tâm lý tồn tại suốt đời không thể quên được đâu!
————
¹
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro