Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

089

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————


...

Kunikida Doppo nhìn Dazai Osamu, mà Dazai Osamu nằm ngửa trên sàn, nhắm mắt nghiền, tiếp theo gã đi đến bên cạnh Dazai Osamu.

"Còn định giả chết đến bao giờ nữa hả đồ đần. Dậy mau." Kunikida Doppo đạp cơ thể Dazai Osamu một phát.

"Hở? Tôi còn muốn ngủ thêm tí nữa mờ." Dazai Osamu bĩu môi.

"Lại có chuyện khẩn cấp à?"

"Ừ, tên thủ phạm thật dọa bắn rơi máy bay. Nếu cậu không phải kẻ chủ mưu đứng sau vụ đe dọa này, thì mau giúp một tay đi."

"Biết ngay Kunikida thể nào cũng dùng nó bắn tôi mà." Dazai Osamu vẫn như cũ nằm trên đất mỉm cười.

"Vẫn chứng nào tật nấy. Muốn bày mưu gì cũng được, nhưng đừng kéo tôi vào mấy màn kịch không đâu nhé." Kunikida Doppo ném khẩu súng vừa dùng để bắn về phía Dazai Osamu.

Nhưng Kunikida Doppo vừa nói như thế, một giây sau mọi người nhìn thấy 【 Kunikida Doppo 】 động thủ thật rồi!

Tanizaki Junichirou kinh hãi: "Sao có thể thế được?! Ngài 【 Kunikida 】 【 anh ta 】!!"

Ngài 【 Kunikida 】 anh ta động thủ thật rồi!!!

Ngài Dazai!!!

Nhìn Dazai Osamu ngã xuống, La Sinh Môn của Akutagawa Ryuunosuke trong nháy mắt đánh úp về phía Kunikida Doppo mà không có chút dấu hiệu nào.

Kunikida Doppo phản ứng kịp thời né tránh một đòn nguy hiểm này, sau khi hắn miễn cưỡng tránh né, Akutagawa Ryuunosuke lại ra đòn.

Sắc mặt Nakajima Atsushi có chút tái nhợt nhìn Dazai Osamu, cậu nỗ lực miễn cưỡng lên tinh thần, động não đang rối bời để suy nghĩ.

Nếu sau này 【 cậu 】 vẫn có thể gặp được ngài Dazai, nói rõ là ngài Dazai đã không...

Nghĩ như vậy, vẻ mặt của Nakajima Atsushi khá hơn nhiều.

Nakahara Chuuya: "Akutagawa!"

"Dazai không sao!"

Nghe được câu này, Akutagawa Ryuunosuke hơi hơi tỉnh táo lại. Cậu dừng tấn công, xoay người tới gần Dazai Osamu.

Quả nhiên, sau khi 【 Kunikida Doppo 】 khẽ đạp Dazai Osamu một phát, Dazai Osamu khôi phục lại dáng vẻ nhảy nhót tưng bừng.

Đám người Tanizaki Junichirou thở phào nhẹ nhõm.

"Hóa ra là giả chết, làm tôi sợ quá." Tanizaki Junichirou đặc biệt buồn cười.

Nakahara Chuuya nhìn Dazai Osamu còn định ngủ thêm chút nữa, tâm nhất thời cứng lên, ngủ tiếp Akutagawa sẽ nổi khùng mất.

"Khẩu súng vừa rồi của ngài 【 Kunikida 】 là..." Miyazawa Kenji hơi thắc mắc.

Kunikida Doppo: "Dị năng lực của Dazai là vô hiệu hóa, nên khẩu súng đó là do dị năng lực 「 Độc Bộ Ngâm Khách 」 biến thành."

Dazai Osamu bắt lấy súng lục. Khẩu súng trong trên tay anh ta biến lại thành tờ giấy trong cuốn sổ.

"Nhưng sao cậu biết? Chủ tịch đã đưa cho tôi khẩu súng y chang vậy. Cậu không sợ tôi dùng nó bắn cậu ư?"

"Dĩ nhiên là vì tôi tin Kunikida rồi. Kunikida cẩn trọng sẽ không thể bất thình lình đem súng thật ra để dọa đâu." 

"Từ 'tin' thốt ra từ miệng cậu nghe tởm thật đấy."

Khẩu súng Kunikida Doppo dùng để bắn Dazai Osamu, được tạo ra thông qua dị năng lực 「 Độc Bộ Ngâm Khách 」, ban đầu là tờ giấy bên trong cuốn sổ.

Viên đạn cũng là vật được sinh ra nhờ dị năng lực, bởi vậy lúc chạm đến cơ thể Dazai Osamu, trong nháy mắt Dazai Osamu đã kích hoạt dị năng lực vô hiệu hóa năng lực khác, làm viên đạn biến mất.

"Nhờ đâu mà cậu phát hiện ra lúc đầu vậy?"

"Nhờ mấy lời nói của cậu đấy."

Đời nào Dazai lại có thể nghiêm túc nói câu 'Nếu là cậu, tôi lãnh đạn cũng chẳng sao' như thế này.

Trong lúc làm cộng sự với Dazai, Kunikida Doppo học được một chuyện, khi Dazai thốt ra mấy câu sến sẩm kiểu đó thì tám chín phần mười anh ta đang bỡn cợt người khác.

Ngay cả tình hình lần này, Dazai cũng vui vẻ nói: 'Thế là chết được rồi!' mới là phản ứng bình thường. Anh ta lập dị mới là bình thường, bình thường mới là bất ổn.

Quả nhiên, sau khi Kunikida Doppo dứt lời, mọi người liền nhìn thấy khẩu súng 【 Kunikida Doppo 】 ném cho Dazai Osamu đã bị vô hiệu hóa, biến lại thành tờ giấy trong cuốn sổ.

Miyazawa Kenji: "Ra là thế."

"Ây... hình dung của ngài 【 Kunikida 】 kỳ quặc ghê, mãi tôi mới có thể hiểu được." Tanizaki Junichirou nói.

Lập dị mới là bình thường, bình thường mới là bất ổn.

"Phản ứng của Dazai cũng thật sự là vậy mà, vậy nên câu vừa nói đó quả nhiên là có nghĩa."

"Với lại một điều nữa, về cây bút máy này. Nó không phải nút kích nổ, là máy nghe trộm, đúng chứ?"

"Trúng phóc." Dazai Osamu cười cười chỉ vào Kunikida Doppo.

Kunikida Doppo trong cái nghề thám tử đã lâu như vậy không phải là để trưng. Có thể biết nó có phải là nút kích nổi hay không, chỉ cần nhìn gần là có thể biết.

Dazai vì muốn để máy nghe trộm mất đi tác dụng, bởi vậy mới dựng lên vở kịch này. 

Dazai nhìn ra gã sẽ chuẩn bị thiết bị gây nhiễu không dây, khiến cho máy nghe trộm mất đi hiệu lực.

"Nó bị tráo từ lúc nào?"

"Ở cửa hàng bán đồ câu cá, chúng ta đã chen qua đám người tụ tập tới xem cái xác đúng không? Thủ phạm là một trong số đó. Thật đúng là, lại còn đúng cây bút máy tôi yêu thích nữa. Tôi phải bắt đền mới được. Dù nó cực kì khó viết." 

"Khi đó, hắn cũng bí mật đưa máy nghe trộm, kể cả mảnh cờ màu xanh cho cậu nhỉ?"

Kẻ địch hẳn là định dùng cách này để đổ tội cho Dazai là thủ phạm thật sự. Có điều, đối phương tìm nhầm đối tượng rồi. 

"Bởi vì là cậu, nếu biết kẻ địch sẽ tiếp cận với mình, chắc chắn sẽ không có chuyện bỏ qua đúng không?"

"Đương nhiên. Tôi chấp nhận đóng vai chủ mưu suốt là vì khoảnh khắc đó. Nhằm lúc hắn tiếp cận tôi để cài máy nghe trộm trên người tôi, tôi liền gắn máy phát tín hiệu định vị vào hắn. Tính đánh phủ đầu tôi á, đợi hai ngàn năm nữa nhé."

Dazai Osamu nhìn thấu hết thảy kế hoạch của kẻ địch, dứt khoát hùa theo kế hoạch này.

「 Tông Đồ Xanh 」  là loại tội phạm không làm bẩn tay của chính mình, nhất định sẽ chuẩn bị kẻ khác để gây án. Bắt cóc, đánh bom đều giao cho kẻ khác thực hiện, vì không để bản thân bị nghi ngờ, mọi tình hình đều được dựng cẩn thận.

Nếu thế, thân phận, nhiệm vụ này của 「 Tông Đồ Xanh 」, có phải cũng sẽ được chuyển cho người khác. Vậy nên Dazai Osamu liền tương kế tựu kế.

"Đặt máy nghe trộm?"

"Dazai cũng mắc công thật nhỉ."

"Bị tráo lúc đó á? Tôi không thấy." Tanizaki Junichirou kinh ngạc nói.

Ozaki Kouyou cười khẽ, "Tính đánh phủ đầu Dazai à, vậy thì kế hoạch bị phản tác dụng cũng không phải chuyện gì lạ."

"Thông minh quá sẽ bị thông minh hại." Fukuzawa Yukichi nhạt tiếng nói.

Kunikida Doppo một lần nữa cảm thán.

Dazai thật sự một kẻ đáng sợ.

Kẻ địch là hiện thân của kế hoạch thân kinh bách chiến, có thể điều khiển cả kẻ đặt bom. Đối mặt với kẻ địch như vậy, chỉ muốn nhìn thấu ý định đổ tội cho mình của đối phương, cần có khả năng quan sát ở mức độ đáng kể.

Nhưng Dazai đã lợi dụng cái bẫy để nhét nó vào kế hoạch của mình, dùng nó như một mũi xiên để dụ kẻ địch ra, thọc ngược lại vào người đối phương.

"Chà, kẻ cài máy nghe trộm giờ đang cười như được mùa nhỉ. Tôi đã bị cộng sự nghi ngờ, bị chính cộng sự xử quyết. Cho nên đây là thời cơ tuyệt hảo để kẻ địch đánh một quân bài tiếp theo."

Kunikida Doppo gật đầu. Việc đe dọa bắn rơi máy bay vào thời điểm mấu chốt này, tám phần mười không phải là ngẫu nhiên.

Khi nghe trộm cuộc nói chuyện của gã và Dazai thông qua máy nghe trộm, kẻ địch hẳn tin rằng Dazai sẽ bị xử quyết. Và phần niềm tin gần như là đáp án chính xác. Tiếp theo nhằm ngay lúc Dazai ngã xuống, gửi bức thư đe dọa thứ ba.

"Với Trụ sở Thám Tử mà nói đây là thời điểm tệ nhất. Không thể nhảy lên chiếc máy bay đang bay để loại bỏ thiết bị kia. Trong khi đó tôi là kẻ được cho rằng đã viết email đe dọa, vừa nãy bị Kunikida bắn chết. Cùng đường mạt lộ chỉ có thể đầu hàng chịu thua, Trụ sở Thám Tử coi như xong đời."

Đúng. Kunikida Doppo gật đầu, nếu dựa theo kịch bản của kẻ địch, thì vốn dĩ chuyện sẽ biến thành như vậy.

—— Nếu đối tượng không phải là Dazai.

...

Mọi người vô cùng đồng ý với suy nghĩ của 【 Kunikida Doppo 】.

Kẻ địch là hiện thân của kế hoạch thân kinh bách chiến, có thể điều khiển cả kẻ đặt bom. Đối mặt với kẻ địch như vậy, chỉ muốn nhìn thấu ý định đổ tội cho mình của đối phương, cần có khả năng quan sát ở mức độ đáng kể.

Nếu là bọn họ, không hẳn là có thể lập tức nhận ra được. Chớ nói chi là trái với tính toán.

Nhưng Dazai có thể lợi dụng cái bẫy để nhét nó vào kế hoạch của mình, dùng nó như một mũi xiên để dụ kẻ địch ra, thọc ngược lại vào người đối phương.

Dazai quả nhiên là Dazai.

"Như 【 Odasaku 】 nói rồi đấy, bất hạnh của kẻ địch ở chỗ kẻ thù của hắn là Dazai." Sakaguchi Ango nói.

Oda Sakunosuke gật gù.

Sau đó mọi người liền nhìn Dazai Osamu hai người liên lạc với máy bay chở hành khách.

Thiết bị liên lạc thông tin hình ảnh thông qua 【 Trụ sở Thám Tử 】 truyền hình ảnh tới màn hình điện thoại của 【 Kunikida Doppo 】. Trong hình ảnh hiện lên chỗ ngồi của hành khách bên trong máy bay.

Hơn nữa người cầm nó trong tay không phải là người phụ nữ vừa rồi, mà là một bé gái khoảng chừng mười tuổi.

Bọn họ nhìn vẻ mặt dịu dàng của Dazai Osamu, giọng điệu cũng mềm nhẹ mà động viên bé gái, cũng để bé gái đưa bộ đàm cho cơ trưởng.

Sau đó, bọn họ cũng nhìn thấy trong không gian trắng toát, hai dị năng giả đã từng thấy này đang trong nhà kho.

Nhìn Dazai và 【 Kunikida Doppo 】 giữa chừng đổi đối thủ, mọi chuyện được giải quyết dễ dàng.

Cơ thể của bọn họ cũng cùng Dazai Osamu hai người chạy ra ngoài nhà kho.

Máy bay chở hành khách hạ trên mặt đất, bầu không khí phát ra tiếng ầm ầm. Bọn họ nhìn lên bầu trời.

Dưới bầu trời, ngay trước mắt bọn họ, máy bay chở hành khách to lớn áp sát, lướt qua bọn họ, như bị hút vào mặt đất phía trước, bay về phía đường phố, bay về phía mặt đất.

Sau đó máy bay chở hành khách nguy hiểm mà lướt trên mặt đất, đầu máy bay nhổng lên. Khôi phục độ cao, một cơn gió mạnh cuộn lên trên mặt đất, hướng về phía tà dương mà bay lên.

Chiếc máy bay chở hành khách màu trắng như bị bầu trời đỏ sẫm lúc tà dương hút vào, cuối cùng biến mất.

Dazai Osamu cùng 【 Kunikida Doppo 】 vẫn phóng tầm mắt tới màn cảnh này.

Mà bọn hắn hiện đang bên cạnh bọn họ cũng phóng tầm mắt nhìn cảnh này.

Như thường lệ, một ngày nọ khi đang bận bịu giải quyết núi báo cáo khổng lồ, Kunikida Doppo được gọi vào phòng Chủ tịch.

"Tôi xin phép." Sau khi chào hỏi, Kunikida Doppo bước vào phòng Chủ tịch.

"Công việc đến đâu rồi?" Fukuzawa Yukichi hỏi trong khi mắy vẫn như cũ nhìn tài liệu trên bàn.

"Vẫn tối mắt tối mũi ạ, hơn nữa Dazai lại còn lặn mất tăm. Cậu ta bảo ghét công việc văn phòng rồi quăng hết văn bản báo cáo cho bên hành chính, trốn biệt tăm không chịu nhận thẩm vấn từ tổ điều tra của quân cảnh."

"Cậu ta chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Cơ mà cho chết thì cậu ta lại mừng quá, nên tôi tính làm sao để cậu ta sống dở chết dở."

"Thế thì tiến hành ở nơi kín kín ấy, đừng để cảnh sát biết là được." Fukuzawa Yukichi thu dọn đống tài liệu, cất vào phong bì sau đó mới ngẩng đầu nhìn Kunikida Doppo.

"Vậy Kunikida, cậu có câu trả lời cho bài tập chưa?"

Bài tập.

—— 「 Bài kiểm tra đầu vào 」.

Kunikida Doppo nhận nhiệm vụ Fukuzawa Yukichi giao cho gã, đánh giá xem Dazai Osamu có thể gia nhập trụ sở không.

"Chuyện về Dazai, thì tôi đã có kết luận. Một tên tệ hại nhất. Bơ lệnh đàn anh, chưa xong việc đột nhiên lặn mất tăm, thích tự tử, dễ dãi với phụ nữ, ghét việc nặng lại lười xử lý công văn. Cậu ta như kẻ tiên phong không thích ứng xã hội. Nếu cậu ta làm công việc khác, thì đảm bảo chưa đầy ba ngày đã bị đuổi cổ."

Kunikida Doppo dừng lại ở đây, rồi mới nói ra mấy câu đã được quyết định từ lâu, "—— Nhưng, về mặt thám tử mà nói, Dazai là nhân tài kiệt xuất. Không đến mấy năm nữa, cậu ta sẽ thành một trong những nhân viên điều tra hàng đầu của Trụ sở Thám Tử chúng ta. Cậu ta —— đạt yêu cầu."






















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro