082
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----
Cảnh báo: Không nên đọc ban đêm vì tui sẽ không chịu trách nhiệm cho tiếng cười của bất cứ ai ((((=
【 Bóng trăng ngâm mình trên những gợn sóng lăn tăn trong vịnh.
Kunikida Doppo đi giữa đám đông có thể lờ mờ thấy được cảng Yokohama. Tiếng sóng lớn ganh cùng huyên náo ban đêm, ánh trăng so đo với đèn đường.
Phía sau Kunikida Doppo, Dazai Osamu nhảy nhảy nhót nhót theo sau.
Hội chứng nấm tăng động của Dazai Osamu làm phí mất nửa ngày, hiện giờ rốt cục mới có thể bắt đầu công việc.
"Kunikida, dị năng lực cậu sử dụng lần trước á -- ờ, 「 Độc Bộ Ngâm Khách 」 nhể? Triển phát nữa cho tôi xem đê!"
"Dẹp. Dị năng lực không phải để chơi đùa. Hơn nữa dị năng lực của tôi mỗi lần sử dụng lại tốn thêm một trang sổ."
"Sổ này là sản phẩm giới hạn của nghệ nhân có tiếng một năm chỉ sản xuất một trăm cuốn, giả cả cũng không hề rẻ. Sao có thể dùng lãng phí để mua vui cho cậu?" Kunikida Doppo kiểm tra đồng hồ đeo tay sau đó quay đầu lại, "Mà đừng nói chuyện này nữa Dazai, nhanh cái chân lên! Chúng ta sẽ trễ hẹn mất."
"Ồ về thời gian, Kunikida, chúng ta không có hẹn rõ thời điểm gặp người cung cấp thông tin đúng không?"
"Sai rồi! Tôi đã nói trên điện thoại, 'khoảng 19 giờ tối'."
"Thì hiện tại vừa đúng 19 giờ nè. Đi bộ chỉ năm phút nữa là đến, đâu có trễ."
"Đồ đầu đất! Nếu nói 'khoảng 19 giờ', nghĩa là trong 20 giây giữa 18:59:50 đến 19:00:10 theo đồng hồ của tôi!"
"Đồng hồ của cậu thì chỉ cậu biết thôi đó Kunikida..." Dazai Osamu vừa đi vừa oán giận.
Tiện thì, đồng hồ đeo tay của bởi Kunikida Doppo vào mỗi sáng sớm khi rời giường thì, đều sẽ sử dụng dụng cụ chuyên dụng để đồng bộ hóa theo thời gian tiêu chuẩn, bởi vậy sai số chưa đến một giây. 】
Mí mắt Kunikida Doppo hơi giật, 「 Độc Bộ Ngâm Khách 」 là thứ có thể tùy tiện mua vui cho cậu à?"
Hơn nữa cuốn sổ đó là trang bị đặc biệt, là sản phẩm giới hạn, trang giấy bên trong cũng có hạn, giá cả thậm chí còn đắt hơn. Sao có thể tùy ý như vậy được.
"Đúng vậy, có thể có đồng hồ này chỉ có mỗi anh Kunikida thôi." Tanizaki Junichirou tràn đầy hiểu biết.
Có lần cậu trải qua chuyện như vậy khi làm nhiệm vụ cùng anh Kunikida, khi đó cậu cũng hết sức kinh ngạc và cũng không biết nói gì.
Miyazawa Kenji: "Ngài Dazai bọn họ muốn đi đâu vậy ạ?"
"Không biết nữa." Nakajima Atsushi nhìn xung quanh, cũng không rõ ràng.
【 "Đây đều nhờ ai đó ăn nấm vui vẻ mà cả ngày chả làm việc được. Cấm tiệt nhé. Nếu muốn ăn thì ăn cho đúng nấm độc chết người ấy."
"Ầy, cũng thật sự là một khắc lên tiên mà."
"Cậu ổn hộ chưa? Còn thấy voi hồng bay trên trời nữa không?"
"Voi á? Ngố vừa, voi thì bay thế nào được. Bay trên trời phải là trùng đế giày màu tím cơ."
Tên này đúng là hết thuốc chữa rồi chăng?
Mỗi lần nói chuyện với Dazai Osamu, Kunikida Doppo càng cảm thấy mối nghi ngờ của thực sự rất ngu ngốc.
Người đàn ông này là gián điệp? Tà ác? Việc ác mà tên này có thể làm, nhiều lắm chính là phi vào đường ray, gián đoạn giờ tàu chạy không phải sao?
Lời tuy như vậy, nếu Dazai Osamu chỉ là một kẻ hề hước vô tích sự thì việc càng đơn giản hơn nhiều, chỉ cần đá đít anh ta đi là xong. Đối với Kunikida Doppo mà nói, đó là chuyện cầu cũng không được, có điều--
"Dazai, cậu còn nhớ nhiệm vụ tiếp theo chúng ta sẽ giải quyết là gì không?"
"Tiêu diệt trùng đế giày màu tím."
"...Từ nãy tôi đã nghi rồi, cậu cố tình nói nhảm hả?" 】
"Ha ha..." Kunikida Doppo cười gằn, hắn nhớ rõ Dazai vừa nãy còn nói cái gì mà bầu trời phía tây có đàn voi lớn màu hồng đang nhảy múa, không chỉ có vậy, hắn còn nhớ rõ lúc đó Dazai còn nhảy nhót loạn xạ theo nữa.
Giờ cậu đang cùng 【 hắn 】 nói voi lớn không biết bay?!
Quả thực đại nợ!
Hơn nữa trùng đế giày biết bay à?! Lại còn màu tím!
Miyazawa Kenji: "Có vẻ đàn voi lớn không biết bay thật."
Nghe vậy Tanizaki Junichirou đỡ trán, "Vấn đề là lúc vừa mới ở 【 Trụ sở Thám Tử 】, ngài Dazai nói anh ấy nhìn thấy bầu trời phía tây có đàn voi lớn màu hồng đang nhảy múa, mà hiện tại ngài Dazai lại nói đàn voi lớn không biết bay."
"Hơn nữa không chỉ đàn voi lớn không biết bay, ngay cả trùng đế giày cũng không biết bay!"
"Tiêu diệt trùng đế giày màu tím..." Yosano Akiko cười cười, "Tôi cảm thấy Dazai đang cố ý trêu 【 Kunikida 】 vậy."
Kunikida Doppo nhịn một chút, mới nhịn xuống muốn bẻ gãy cây bút.
Hắn nhịn.
Dù sao kẻ hiện giờ đang bị chơi đùa không phải hắn, mà là 【 Kunikida Doppo 】.
Nghĩ như vậy, Kunikida Doppo liền bình tĩnh lạ thường hơn rất nhiều, tâm hắn tĩnh nhìn Dazai Osamu, quả nhiên, nhẫn nại là có ích.
【 "Ahaha, là cái kia chứ giề? 「 Điều tra nhà ma 」.
Vẻ mặt Dazai Osamu tươi cười, không quan tâm khi nói ra câu này làm Kunikida Doppo cau mày.
Hôm qua nhận được email, bên trong có một tin ủy thác.
Đây thật sự là một lá thư quanh co dài dòng, nói một cách đơn giản chính là ý, 'Nhờ điều tra tòa nhà phát ra âm thanh quái dị gần chỗ thân chủ sống'.
Sau khi nhận được email đó thì phí hoa hồng cũng được gửi đến Trụ sở Thám Tử bằng thư bảo đảm. Kiểm tra phong bì thì thấy trừ đi kinh phí dự kiến, nó chứa gấp đôi giá ủy thác thông thường.
Nếu như vậy, chẳng có lý do gì để từ chối cả, cuộc điều tra sẽ được tiến hành như bình thường.
Nhưng -- có điều đáng lưu tâm
Không có họ tên người ủy thác.
Người ủy thác là ai? Sống ở đâu? Làm cách nào để liên lạc với người ủy thác? Những vấn đề này hoàn toàn không có được câu trả lời. Có thể cố ý ẩn danh, nhưng đã như thế, cũng không thể báo cáo kết quả điều tra được.
Bởi vậy Kunikida Doppo cùng Dazai Osamu rơi vào tình thế khá khó khăn trong việc tìm kiếm 'người ủy thác'.
"Biết đâu kẻ ủy thác lại là một âm hồn bất tán, Lừa đám thám tử chúng ta đến nhà ma, rồi ôm cậy đợi thỏ mà xồ ra nuốt chửng--"
"Dốt vừa thôi! Trên đời này làm gì có chuyện ma nào mà con mà lại gửi email!"
Có điều, cho dù đối phương có là ma, Kunikida Doppo cũng không sợ.
Bọn họ vừa tám nhảm, vừa đi về phía khu kho hàng ở cảng. Những dãy nhà kho bằng gạch đỏ phản chiếu ánh trăng, lờ mờ hiện lên trong đêm tối. 】
"Ha ha ha ha, tôi thấy ngài 【 Kunikida 】 có thái độ kính sợ tránh xa đối với ma và những thứ tương tự như vậy." Tanizaki Junichirou nói.
Miyazawa Kenji: "Là vì ngài 【 Kunikida 】 sợ ma hả?"
Kunikida Doppo không quan tâm lời bọn họ, cho dù tên 【 Kunikida Doppo 】 đó sợ ma, thì hắn cũng không sợ.
Một email không có họ tên người ủy thác, ngoại trừ phí hoa hồng thì không có thông tin nào khác. Theo tính tình của chính mình, lúc này nhất định hắn sẽ đi điều tra kẻ ủy thác.
Kunikida Doppo nhìn 【 Kunikida Doppo 】, vì lẽ đó 【 hắn 】 cùng Dazai đi tìm 【 Rokuzou 】?
Kunikida Doppo theo bản năng khẽ cau mày, vậy thì nó gần đủ với nội dung xem ảnh lúc trước trong không gian trắng toát kia rồi.
Tại sao vậy? Hai việc tương đồng ngoại trừ có mặt【 Atsushi 】 hay không thôi.
Bài kiểm tra đầu vào lần này của Dazai cùng sự kiện 「 Tông Đồ Xanh 」 có liên quan đến nhau sao?
Fyodor híp mắt nhìn 【 Kunikida Doppo 】 cùng Dazai, hắn cũng phát hiện vấn đề của việc này nằm ở chỗ đó.
【 Kunikida Doppo cùng Dazai Osamu bước vào nhà kho cũ nhỏ hơn những nhà kho xung quanh một chút. Trần rất cao, vữa thạch cao trên tường tróc ra từng mảng vì ngấm gió biển.
Bọn họ vừa ngửi mùi sắt thép linh kiện, mùi dầu nhớt máy móc, cùng mùi bụi cũ kĩ và mùi thời gian, vừa ấn chuông cửa văn phòng.
Sau khi một tiếng trượt lách cách như va vào tấm sắt vang lên, khóa điện tử được mở ra.
"Vào đi!" Tiếp theo bên trong truyền đến tiếng trả lời cao vút.
Kunikida Doppo băng qua cánh cửa gỗ phong nặng trịch đã mở khóa điện tử điều khiến từ xa, rồi tiến vào căn phòng.
Không gian bên trong khoảng ba mơi mét vuông. Trên vách tường, trên sàn nhà chất đầy thiết bị điện tử, các đi-ốt phát sáng nhấp nháy rọi sáng căn phòng tối. Giữa phòng đặt nhiều máy vi tính, quạt làm mát kêu tựa chó hoang gầm gừ. Trên bàn bày bốn màn hình tinh thể lỏng, mỗi một màn hình hiển thị một hình ảnh khác nhau.
"Chào Bốn Mắt, hôm nay vẫn làm nô lệ cho cuốn sổ đó à?" 】
Miyazawa Kenji kinh ngạc: "Là 【 cậu ta 】 ư?!"
Vẻ mặt đám người Tanizaki Junichirou cũng có thay đổi.
"Có vẻ bài kiểm tra đầu vào của ngài Dazai gần giống với sự kiện Tông Đồ Xanh sau khi 【 em 】 vào trụ sở ấy!" Nakajima Atsushi nói.
Fukuzawa Yukichi khẽ cau mày.
"Có liên quan gì sao?" Yosano Akiko thắc mắc.
Vẻ mặt Mori Ougai không rõ.
Toàn trường cũng chỉ có Edogawa Ranpo không vội, mắt hắn khẽ nhắm, vẻ mặt thản nhiên.
Tuy rằng không nhìn ra ý thức của thế giới nguyên bản tại sao làm như thế, nhưng tóm lại cũng không gây bất lợi gì với Dazai.
【 ...
"Vứt chuyện này sang một bên đi đã, nay anh đến muộn vậy? Hiếm khi như vậy đấy, sao thế, hẹ hò với ghệ à?" Rokuzou tủm tỉm cười giơ ngón út lên¹.
¹ Cách người Nhật ám chỉ người yêu, tình nhân.
"Sai bét. Tôi chỉ hẹn hò với cô gái mình sẽ cưới thôi. Huống hồ sáu năm nữa tôi mới cưới, có ghi ở phần kế hoạch tương lai trong sổ đây." Kunikida Doppo vừa lật xem cuốn sổ, vừa trả lời.
"Gì cơ, Bốn Mắt, anh đã nhắm được cô nào rồi á?"
"Theo kế hoạch thì bốn năm nữa sẽ có."
"À, thế hả..."
Kunikida Doppo vừa lật xem cuốn sổ, vừa nghiêm túc trả lời. Thiếu niên thì lại mở to hai mắt, há to mồm, giống như cực kỳ kinh ngạc.
"Trung thành với lý tưởng và kế hoạch mới là người lớn. Nhìn tôi mà học hỏi đi nhóc."
"Ờ... Tuy rằng cũng biết tính Kunikida rồi, nhưng sao mấy lời vừa nãy vẫn hơi..." Băng qua cửa gỗ Dazai Osamu xuất hiện từ phía sau lưng Kunikida Doppo. 】
Tanizaki Junichirou há miệng thành hình chữ O, cậu kinh dị nhìn 【 Kunikida Doppo 】, một lát cậu lại nhìn về phía Kunikida Doppo, "Anh Kunikida, anh cũng vậy hả?"
Kunikida Doppo không hiểu phản ứng của Tanizaki Junichirou tại sao lại mạnh như vậy.
Nhìn dáng vẻ Kunikida Doppo giống như ngầm thừa nhận, Tanizaki Junichirou khép lại miệng.
Thậm chí ngay cả hôn lễ cũng đã định thời điểm tổ chức, thậm chí ngay cả đối tượng kết hôn cũng đã được lên kế hoạch. Vậy nếu đến lúc đó vẫn chưa tìm được đối tượng kết hôn thì làm sao bây giờ? Có phải ngay cả hôn lễ cũng không cần tổ chức?
Trong ngày thường nhìn dáng vẻ anh Kunikida cũng không giống như có bạn gái mà?!
"Lý tưởng và kế hoạch của ngài 【 Kunikida 】 cũng xa quá rồi." Miyazawa Kenji thán phục.
"Trung thành với lý tưởng và kế hoạch không sai, nhưng như 【 Kunikida 】 này thì..." Yosano Akiko không tỏ rõ ý kiến, "Hay là thôi đi."
Mọi người cũng không nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro