Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

071

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----




Đột nhiên Oda Sakunosuke nhìn thấy chuỗi hình ảnh.

Gã phản ứng lại với chuỗi hình ảnh đó, cơ thể nhanh chóng ngửa hẳn ra sau. Chỉ thấy một giây trước vị trí đầu gã, đã bị một lưỡi dao như tia chớp đen xuyên qua.

"Tôi đã nghe tên anh, chỉ là một tên nhân viên lâu la hạ cấp." Hơi thở của Akutagawa Ryuunosuke dồn dập mà nói.

Ánh mắt của cậu ta như hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống Oda Sakunosuke, nó tràn đầy giận dữ.

Oda Sakunosuke: "Đúng."

"Anh bảo mình là bạn của anh Dazai... của người đó?" Đôi mắt sắc bén xuyên thấu Oda Sakunosuke, có gì đó đang thiêu cháy đen trái tim Akutagawa Ryuunosuke.

"Phải." Oda Sakunosuke trả lời. 

"Anh Dazai bảo cả trăm năm nữa thì tôi cũng không thắng được anh." Sát khí của Akutagawa Ryuunosuke bùng lên dữ dội.

"Anh ấy hẳn không nói dối. Chính vì vậy mà tôi không thể bỏ qua cho anh được. Lại còn nói tôi kém hơn một tên lâu la hạ cấp? Tại sao? Tại sao? Tại sao chứ?!"

Ba dải vải đen bay tới. Oda Sakunosuke trước đó đã nhìn thấy đòn tấn công bèn lăn sang một bên tránh được, ở phía sau gã, những cái cây bị lưỡi dao đen chém qua rầm rầm đổ xuống đất.

Oda Sakunosuke bất đắc dĩ: "Địch sẽ ập tới khi chúng ta lục đục nội bộ đấy!"

"Tại sao? Tại sao anh Dazai không nhìn tôi...!!"

Tanizaki Junichirou: "Quả nhiên."

"Này này —— đã là lúc nào rồi mà giờ còn thảo luận về những thứ này vậy hả?" Yosano Akiko híp hai con mắt nhìn 【 Akutagawa Ryunosuke 】 phẫn nộ.

Sắc mặt của Nakahara Chuuya hơi tối, tuy nói tên 【 Akutagawa 】 là thuộc hạ của Dazai, nhưng cậu ta cũng là đồng vị thể của Akutagawa trực hệ thuộc hạ, vì lẽ đó luôn có cảm giác deja vu.

May là Akutagawa không giống 【 cậu ta 】, nhưng cũng như 【 cậu ta 】. Như thể đối với Dazai vô cùng chấp nhất, đụng chuyện liên quan tới Dazai liền mất đi lý trí.

"Dazai thật sự là nghiệp chướng nặng nề mà!" Ozaki Kouyou giơ tay che môi, nói.

Khiêu khích nhiều người như vậy.

Mọi người hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Ozaki Kouyou, đôi mắt lóe sáng, ánh mắt khẽ dời.

Nakahara Chuuya xì cười một tiếng, giơ tay đè vành mũ, che đi biểu hiện.

Đâu chỉ là nghiệp chướng nặng nề, quả thực...

Chậc!

Oda Sakunosuke cúi thấp cơ thể, thấp đến độ mặt gần như muốn chạm mặt đất. Sau khi chặt đổ cây cối thì dải vải đen quay lại, từ phía sau xẹt qua đỉnh đầu gã. Cây cối một lần nữa đổ xuống.

Thật sự là một dị năng lực đáng sợ. Tầm tấn công cùng tốc độ đều hoàn hảo.

Quan trọng nhất chính là, lưỡi dao cắt đôi mọi thứ mà nó chạm vào, cũng có sức tàn phá phải mạnh nhất nhì trong mafia. 

Có thể làm được ở trình độ này chỉ mới từng ấy tuổi, là một tài năng khiến người khác phải lạnh cả sống lưng, cũng khó trách Dazai lại muốn giữ cậu ta bên cạnh để dạy bảo.

Có điều, hiện giờ không có thời gian để thán phục.

Oda Sakunosuke nổ súng về phía Akutagawa Ryuunosuke.

Nhưng tấm vải đen Akutagawa Ryuunosuke vẫn giữ bên mình chưa dùng để tấn công lại rạch ngang không gian, viên đạn dừng lại sau khi rơi vào mặt cắt đó.

Oda Sakunosuke sớm đã biết động tác phòng thủ, thừa cơ đi vòng sang bên cạnh Akutagawa Ryuunosuke, không chút lưu tình đá vào cánh tay đang bị thương của cậu ta.

"Hự...?!" Akutagawa Ryuunosuke quằn quại đau đớn, bất tỉnh.

Akutagawa Ryuunosuke sắp kiệt sức bởi vì liên tục sử dụng dị năng lực, hơn nữa còn liên tục sử dụng không gian ngăn cách để phòng thủ dù chưa quen làm cho tinh thần mệt mỏi, nên khi bị đá vào vết thương do súng bắn thì đau đớn mau chóng ngất đi. 】 

Tanizaki Junichirou: "Vẫn ổn vẫn ổn, bằng không ngài Dazai mà biết rồi, 【 Akutagawa 】 chắc chắn gặp xui xẻo."

Bởi vì ngài Dazai chắc chắn sẽ tăng thêm giáo dục đào tạo Sparta¹ cho 【 Akutagawa 】.

¹ 斯巴达教育: giáo dục Sparta 」 là mô hình giáo dục mà người học sẽ phải học tập và sinh hoạt theo kiểu quân đội khi mục tiêu du học của là cải thiện trình độ ngoại ngữ cấp tốc, mong muốn đạt được kết quả cao trong thời gian ngắn.

Vì thế Tanizaki Junichirou thở phào nhẹ nhõm.

Sắc mặt Akutagawa Ryuunosuke hơi tối, cậu trào phúng nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 đang trạng thái bất tỉnh, đồ vô dụng.

Cậu vừa liếc nhìn 【 Oda Sakunosuke 】, cảm xúc trong con người hỗn độn, cuối cùng hóa thành lạnh lùng.

Hiện tại lại phải thêm một mục tiêu nữa, ngoại trừ việc phải trở nên mạnh hơn so với đồng vị thể, thì còn phải mạnh hơn cả 【 Oda Sakunosuke 】. Chỉ có vậy, cậu mới có thể gần ngài Dazai hơn.

Hóa ra đã đến cực hạn.

Oda Sakunosuke có nghe nói cách thức huấn luyện của Dazai vô cùng khắc nghiệt. Có điều nhờ thành quả đó mà thực lực phát triển nhanh chóng, nhưng Akutagawa vẫn đang ở tuổi thiếu niên.

Sức mạnh tinh thần đã kiệt quệ từ lâu bởi vì liên tục giao chiến với quân Mimic, tên chỉ huy có dị năng lực và cả gã nữa, cũng không lạ khi cậu ta có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.

Cái chấp nhất của cậu ta đến từ đâu?

Đột nhiên, vẻ mặt vừa rồi của Akutagawa Ryuunosuke hiện lên trong đầu Oda Sakunosuke .

"Tại sao anh Dazai không nhìn tôi...!!"

Akutagawa Ryuunosuke hét lên như cùng đường mạt lộ, từ trong vẻ mặt kia, thoáng có thể thấy được một số cảm xúc khác ngoài phẫn nộ.

"Ồ?" Fyodor có chút kinh ngạc nhíu mày, "Xem ra cũng không đần độn như vậy, tiếc là..."

Tiếc là kết cục đã định.

"Có thể bắt nguồn từ ai? Còn phải nói à, đương nhiên là Dazai rồi." Kunikida Doppo nói.

"Chấp niệm quá sâu." Fukuzawa Yukichi khẽ cau mày, khẽ nói.

Nakajima Atsushi chú ý tới hình dung mà 【 Oda Sakunosuke 】 đối  với 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, cảm xúc khác ngoài phẫn nộ sao? Cậu cụp mắt, tay vô thức nắm chặt, ngài Dazai...

Bởi vì rời đi không đúng lúc, vì lẽ đó lính của Mimic đuổi theo.

Oda Sakunosuke cùng Gide có dị năng lực tương tự, vì lẽ đó hai người ai cũng không nắm được thế cuộc tốt, xem như là cân bằng.

Thêm việc tư tưởng của hai người khác nhau, Oda Sakunosuke muốn trở thành tiểu thuyết gia, muốn dứt bỏ súng đạn, chỉ cầm giấy bút.

Mà kẻ cướp đi mạng người, thì không thể viết về con người, vì lẽ đó gã cũng không tiếp tục giết người.

Mà Gide đang muốn tìm kiếm một nơi đáng giá để chết, Oda Sakunosuke chính là hi vọng duy nhất của bọn chúng.

"Sao cậu vẫn không chịu hiểu... chỉ có cậu là kẻ duy nhất... !" Nói xong những lời này, cảm xúc trong mắt Gide đột nhiên biến mất hệt như ngọn nến phụt tắt.

Con ngươi màu xám của lão cũng biến thành trống rỗng như phế tích kéo dài vô tận, "Cậu không muốn thì tôi đành chịu. Cậu không giết tôi bởi vì cậu không hiểu được ước nguyện của tôi. Mà tôi cũng không giết cậu, bởi vì chỉ có cậu mới là kẻ có thể dẫn chúng tôi đến chiến trường, nơi có ngọn lửa thánh."

Ở lối vào rừng nhân tạo sau lưng Gide, chiếc xe tải chở những tên lính khi không tiếng động mà âm thầm dừng ở chỗ này.

Gide và đám lính như đưa đám mà đau xót, tiếp theo lẳng lặng bước lên xe tải.

Lúc rời đi thì Gide một lần nữa quay đầu nhìn Oda Sakunosuke, nói tiếp: "Tôi sẽ khiến cậu hiểu."

Sắc mặt của lão nhợt nhạt, gtrong giọng nói mang theo bi ai không thuộc về thế gian "Tôi sẽ khiến cậu hiểu tôi. Trong này——"

Gide trỏ mạnh thái dương, "Tôi sẽ cho cậu xem trong này có gì. Như vậy, chắc cậu sẽ hiểu ra sự thật. Rằng giữa cậu và tôi, nhất định phải có một người chết."

Gide lặng lẽ bước đi, lên xe tải và biến mất. Cuối cùng lão còn quăng lại một cái liếc nhìn đủ khiến máu người ta đông đá cho Oda Sakunosuke, phun ra câu tiếp theo: "Cậu nên chờ mong đi."

"【 Gide 】 sẽ không từ thủ đoạn nào để ngài 【 Oda 】 cùng 【 lão ta 】 quyết đấu thật sự." Nhìn vẻ mặt kiên quyết của 【 Gide 】, Tanizaki Junichirou nói.

Miyazawa Kenji: "Nhưng ngài 【 Oda 】 sẽ không dễ đồng ý đâu."

Sắc mặt Nakajima Atsushi hơi u ám: "Nếu ra tay với những đứa trẻ được ngài 【 Oda 】 nhận nuôi thì sao đây?"

Mọi người im lặng.

Đúng vậy. 【 Oda Sakunosuke 】 rất quan tâm đến những đứa trẻ mà 【 hắn 】 nhận nuôi, nếu 【 bọn trẻ 】 gặp nguy hiểm gì hoặc sinh mạng kết thúc, vậy thì 【 Oda Sakunosuke 】 có thể phải chịu đả kích rất nặng.

Vậy thì 【 Gide 】 cũng sẽ thành công, mà 【 Oda Sakunosuke 】  cùng 【 Gide 】 phải có một mất một còn, hoặc là cả hai đều chết.

Nếu như vậy, Dazai / ngài Dazai...

"A —— sao lại có chuyện như vậy vậy?!" Tanizaki Junichirou rất buồn bực.

"Ban đêm thật tuyệt." Dazai Osamu nói: "Ban đêm là thời gian của mafia."

Oda Sakunosuke cùng Dazai Osamu đi dạo trên con phố sầm uất. Những cư dân phố đêm thong dong đi trên phố.

Gió biển ẩm ướt gió phả vào những kiến trúc cả cũ lẫn mới. Sao vàng trên bầu trời đêm nhấp nháy như ánh đèn chiếu rọi mặt đất. 

"Chúng ta đi đâu đây?"

"Đi gặp một người." Dazai Osamu mỉm cười: "Mà, anh cũng khổ ghê cơ, Odasaku. Vừa gặp boss kẻ địch đã bị theo đuổi cuồng nhiệt rồi. Không khéo cuối tuần lại cử hành hôn lễ ấy chứ."

"Tôi không bị theo đuổi." Oda Sakunosuke suy nghĩ một chút, không, đại khái là không, "Đó chỉ là đám lập dị gây chiến chỉ để gây chiến thôi."

"Vậy ư? Câu chuyện rất đáng yêu không phải sao? Dồn công sức chỉ để tìm cách chết, tôi không ngờ luôn đấy." Dazai Osamu nói với giọng hào hứng.

"Nhưng đừng đánh giá thấp những lời hắn nói với Odasaku. Có khi chúng sẽ thay đổi chiến lược không chừng. Tôi sẽ bảo thuộc hạ canh gác xung quanh anh.

Thời gian mọi người ở đây im lặng, không gian biến hóa. 

Bọn họ im lặng nhìn 【 Oda Sakunosuke ] và Dazai Osamu.

"Sao lại có chuyện như vậy? Mặc dù ngài 【 Oda 】 là người của 【 Port Mafia 】, nhưng tại sao..." Tanizaki Junichirou không thể tiếp nhận, "Quan trọng nhất chính là, ngài Dazai nên làm gì đây?"

Ngài 【 Oda 】 là bạn thân của ngài Dazai, ngài Dazai quan tâm 【 anh ta 】 như vậy.

Đôi mắt của Yosano Akiko u ám, cô khẳng định trong này có tác phẩm của 【 Mori Ougai 】. Nhiệm vụ mà 【 Mori Ougai 】 giao cho 【 Oda Sakunosuke 】 lúc trước mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Hơn nữa từ khi đó 【 Mori Ougai 】 liền xác nhận 【 Oda Sakunosuke 】không có ích với 【 Port Mafia 】, có thể 【 lão 】 cảm thấy một tên thuộc hạ không giết người còn không bằng Giấy phép kinh doanh dị năng lực.

Cho dù năng lực của 【 Oda Sakunosuke 】 có mạnh đến đâu, huống hồ bản thân 【 Mori Ougai 】 cũng đã ngăn cản Dazai, nghĩ tới đây, Yosano Akiko cười nhạo trong lòng.

Nói trắng ra Dazai mang lại cho 【 lão 】 giá trị thì đồng thời cũng cho 【 lão 】 mối đe dọa rất lớn, toàn bộ 【 Port Mafia 】 chỉ có một người có thể đe dọa đến 【 lão 】 cũng là Dazai.

Hi sinh một 【 Oda Sakunosuke 】, đổi lấy Giấy phép kinh doanh dị năng lực và ép buộc Dazai, một mũi tên trúng hai con nhạn, cớ sao lại không làm đây.

Càng nghĩ trong lòng Yosano Akiko lại càng phẫn nộ, chỉ nắm chặt dao chẻ củi trong tay mới có thể lắng lại tức giận trong lòng.

Miyazawa Kenji: "Hình dung của ngài Dazai mắc cười ghê."

"Cậu ta lấy đâu ra tự tin nói rằng mình không tốn công để chết đây? Còn nói chưa nghĩ tới?" Kunikida Doppo nghi ngờ lỗ tai của hắn nghe lầm.

Nakajima Atsushi thẹn thùng. 

"Cuộc chiến này sẽ tiếp diễn tới bao giờ?"

Dazai Osamu: "Chưa bàn tới đám lính Mimic, riêng dị năng lực của tên chỉ huy đã phiền chết rồi, tập kích vô hiệu. Bởi vậy ta cần thông tin nội bộ, anh có điểm mấu chốt nào không?"

Thông tin nội bộ của Mimic —— mafia đã bôn ba vì nó, nhưng kết cục trước lại toàn uổng công vô ích.

"Chỉ có Ango thôi." Oda Sakunosuke nói, "Ango đã nhiều năm làm gián điệp hai mang giữa mafia và Mimic. Cậu ấy biết nhiều hơn những gì lần trước nói với tôi."

"Tôi cũng đồng ý với anh." Dazai Osamu gật đầu.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro