069
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----
【 ...
Khi tỉnh lại, Oda Sakunosuke đang nằm trên giường.
Hai tay quấn băng vải. Sau khi ngồi dậy, gã rên rỉ lên tiếng vì cơn đau lưng do phải hứng chịu từ vụ nổ.
Đây là phòng riêng trong bệnh viện.
Rất sạch sẽ, trống trải, yên tĩnh như nhà xác.
Một người đàn ông mặc áo quần áo đen đeo kính đen đứng canh gác ở cửa. Ngay khi chạm mắt với Oda Sakunosuke, liền lặng lẽ rời phòng, đi gọi người. 】
Nhìn 【 Oda Sakunosuke 】 trên giường bệnh, Tanizaki Junichirou nói: "Là ngài Dazai cứu ngài 【 Oda 】 sao?"
"Chắc vậy." Miyazawa Kenji nói.
"Ừm." Oda Sakunosuke lên tiếng.
"Tên đó đi gọi ngài Dazai phải không?"
"Chắc thế. Ngài Dazai rất quan tâm ngài 【 Oda 】mà."
"Cũng đúng."
【 "Chào, anh tỉnh rồi hả, Odasaku. Thấy sao rồi?" Không lâu sau đó, vẻ mặt Dazai Osamu hớn hở đi vào.
"Như đang chịu hậu quả của tất cả các cơn say trong năm mươi năm tới cộng lại." Oda Sakunosuke nhìn quanh trả lời, "Tìm được Ango không?"
"Không. Thuộc hạ của tôi chỉ tìm thấy mỗi Odasaku nằm gục ở hiện trường vụ nổ thôi. Còn phe địch đã biến mất đến cả cái bóng cũng chẳng thấy. Akutagawa cay cú lắm vì đã 'giết hụt kẻ phản bội rồi'."
"Ango ở chỗ đó thật hả?" Giọng của Dazai Osamu vô cùng bình thản.
Oda Sakunosuke rõ ràng mười mươi, kể lại đầu đuôi chuyện xảy ra ở đống đổ nát.
"Ango bị bắt, vụ nổ, André • Gide, cùng đội đặc nhiệm đồ đen có đúng không." Dazai Osamu đặt ngón tay cái cạnh khóe miệng, bày ra tư thế suy nghĩ.
Trong khoảng một phút, cứ như vậy anh ta cũng không nhúc nhích.
Chỉ thấy ánh mắt Dazai Osamu lấp lóe, như đang dõi theo gì đó vô hình.
Mà Oda Sakunosuke cũng im lặng chờ đợi.
"Những chuyện đã xảy ra có thể chia làm hai nhóm lớn." Dazai rốt cục cũng mở miệng, "Một là hoạt động tấn công của tổ chức tội phạm Mimic, hai là hoạt động bí mật của Ango cùng đội đặc nhiệm đồ đen." 】
"Mmic tấn công và hoạt động bí mật của 【 Sakaguchi Ango 】 cùng đội đặc nhiệm áo đen." Fyodor cùng Dazai Osamu trùng lặp nhau.
Fyodor sững sờ, tiện thể nở nụ cười.
Nụ cười có ý tứ sâu xa.
Không ưa nụ cười như đắc ý của Fyodor, Nakahara Chuuya xem thường lên tiếng.
"Chậc! Tôi đây cũng có thể nghĩ ra."
Ozaki Kouyou liếc mắt, không nhịn được cười.
Khóe miệng Edogawa Ranpo giật giật. Hừ! Bản đại nhân đây cũng có cùng cảm giác hiểu ngầm với Dazai, không cần nghĩ cũng biết.
Là bản đại nhân không so đo với các người, nếu không...
Hừ hừ!
Như biết trong lòng Edogawa Ranpo đang buồn bực, Fukuzawa Yukichi liếc mắt nhìn hắn.
"Quả nhiên là đi gọi ngài Dazai." Dáng vẻ Tanizaki Junichirou một mặt muốn nói 'tôi đoán đúng rồi'.
【 ...
"Tôi chưa nắm hết được mô típ tấn công của chúng. Nhưng chắc chắn chúng định thâth sự san bằng lãnh địa của Port Mafia. Ngay cả ma quỷ dưới địa ngục cũng chẳng điên rồ đến vậy."
"Điển hình là Akutagawa, đã lập đội ngũ võ thuật để chống trả... Nhưng chúng ta thậm chí còn chưa biết gì về năng lực của thủ lĩnh phe địch, chúng ta đang ở thế bất lợi."
"Dị năng giả Akutagawa đó, tôi nhớ hình như là thuộc hạ của cậu đúng không?" Oda Sakunosuke vừa lần tìm lại ký ức vừa nói: "Nghe bảo cậu ta có năng lực tấn công khá mạnh, ngay cả cậu ta cũng không đối phó được sao?"
"Akutagawa ấy hả, là một thanh kiếm không vỏ." Dazai Osamu khẽ mỉm cười, "Chẳng mấy chốc cậu ta sẽ trở thành dị năng giả mạnh nhất Port Mafia. Nhưng giờ phải có người dạy cậu ta cách cất kiếm đi đã." 】
Akutagawa Ryuunosuke khi nghe đến 【 Oda Sakunosuke 】 nói dị năng lực của【 cậu 】có lực tấn công mạnh thì, đôi mắt đen kịt không dao động, nhưng sau những lời nói của Dazai Osamu lại khiến con ngươi của cậu ta trong nháy mắt co rút nhanh.
Ngài Dazai.... Ngài Dazai anh ấy...
Chấp niệm cuồng nhiệt ẩn giấu nơi sâu trong đôi mắt đen kịt của Akutagawa Ryuunosuke bùng cháy như một viên đá lửa, cậu cuồng nhiệt mà kích động nhìn ngài Dazai của cậu.
Trong đầu cậu thời khắc lặp đi lặp lại câu nói của Dazai Osamu, sắc mặt tái nhợt do bệnh phổi nhiều năm nhân từ từ hồng hào, ánh mắt cũng từ từ rơi vào những cảm xúc không tên.
Tanizaki Junichirou không nói gì nhìn Akutagawa Ryuunosuke, bộ dáng này của Akutagawa làm cậu nhớ tới tình cảnh lúc trước. Chỉ cần ngài Dazai khen 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, cậu ta liền sẽ như vậy.
Bất luận là bên ngoài ra sao, cậu chỉ có thể mặt than gật đầu, và 'ừm' một tiếng.
Quả thực không giống cậu của bình thường , hoặc là nói chỉ cần liên quan tới ngài Dazai, Akutagawa biến thành một người khác.
Đổi kẻ lạnh lùng u ám, tàn nhẫn vô tình
"Dáng vẻ này của Akutagawa nhìn quen quá..." Miyazawa Kenji nhìn dáng vẻ mặt than vô thần của Akutagawa Ryuunosuke nhìn về phía trước, nhớ lại.
Nakahara Chuuya không muốn nhìn bộ dáng si mê của thuộc hạ hắn, chỉ là một câu bình thường thôi, hắn thật sự không hiểu.
Hắn cũng biết, trong lòng Akutagawa, một câu nói bình thường do Dazai nói liền sẽ mang một ý nghĩa khác.
Nghĩ đến, mặt mày Nakahara Chuuya cũng tối lại.
Chậc, tên Dazai này.
【 Oda Sakunosuke cảm thấy kinh ngạc, gã chưa từng nghe Dazai khen thuộc hạ hết lời vậy bao giờ.
"Cậu ta xuất sắc vậy sao?"
"Lần đầu thấy cậu ta ở khu ổ chuột thì tôi đã phải rùng mình đấy. Tài năng của cậu ta cao hơn người khác rất nhiều. Dị năng lực cũng có sức tàn phá quá lớn, hơn nữa tính tình cũng cứng đầu. Cứ mặc kệ như vậy thì cậu ta sẽ bị sức mạnh thao túng, chẳng bao lâu nữa sẽ tự diệt mất."
Dazai chưa bao giờ chủ động nhận ai làm thuộc hạ, khi đối tượng là thiếu niên sắp chết đói trong khu ổ chuột lại càng không có khả năng.
Nhưng Dazai chắc là có suy nghĩ riêng của anh ta. 】
"Ngài Dazai..." Akutagawa Ryuunosuke kích động nhìn Dazai Osamu.
Oda Sakunosuke nhìn Dazai Osamu, có ý kiến gì sao?
【 "Trở lại chuyện chính, mối đe dọa trước mắt quả nhiên vẫn là Mimic. Năm cán bộ lớn đã họp và quyết định dốc toàn lực của tổ chức để nghênh chiến Mimic. Hiện giờ đang trong trạng thái cảnh giác cao độ."
Cuộc họp của Năm cán bộ lớn là cuộc họp nhằm đưa ra những ý kiến quyết định cực kỳ quan trọng quyết định đường lối tương lai của tổ chức, có tính phục tùng rất cao. Lần họp gần nhất cho tới nay là vì trận Long Đầu Kháng Tranh.
Oda Sakunosuke một lần nữa thấy rõ Mimic là mối đe dọa lớn đến mức nào.
"Vẫn chưa rõ mục đích của đội đặc nhiệm đồ đen." Dazai Osamu nói, "Vừa rồi, thuộc hạ của tôi bao gồm cả Akutagawa bị chúng tập kích. Chúng cứ như con thú dữ nuốt chửng rắn độc vậy. Cuộc giao tranh đang diễn ra trên đường lớn trước bảo tàng mỹ thuật——"
Oda Sakunosuke vừa nghe Dazai Osamu nói vừa xuống giường. Tuy rằng các ngón tay vẫn còn hơi tê nhưng nó lại không ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu.
"Odasaku, anh định đến đó chắc?" Giọng Dazai Osamu như quở trách. 】
"Bị thương thì nên nằm trên giường đi, có chuyện gì không thể chờ vết thương lành rồi nói à?" Tay cầm dao chẻ củi của Yosano Akiko hơi ngứa, người của thế giới này đã xảy ra chuyện gì vậy? Mỗi người đều thích bị thương hả?
Oda Sakunosuke hiểu rõ mình, vì lẽ đó cũng biết đồng vị thể lúc này muốn làm gì.
【 Hắn 】 thiếu nợ một ân tình.
【 "Định dốc toàn lực của mafia để nghênh chiến mà không phải sao?" Oda Sakunosuke vừa trả lời vừa mặc chiếc áo khoác treo trên tường.
"Tôi tưởng Odasaku không thích đánh đấm giao tranh?" Dazai Osamu cười nói.
"Không thích." Oda Sakunosuke vừa nói vừa đeo đai mang súng, "Nhưng có vài chuyện cứ không yên trong lòng. Như món nợ ân tình với hai người nào đó chẳng hạn..."
Sau khi chuẩn bị xong, Oda Sakunosuke băng qua phòng bệnh.
Dazai Osamu im lặng nhìn gã.
Khi gã ra tới cửa phòng bệnh thì, Dazai Osamu ném cho gã một thứ. Gã bắt lấy, tiếng kim loại lập tức vang lên, mở bàn tay ra nhìn, đó là chìa khóa xe của gã.
Tiếp theo Dazai Osamu mở miệng: "Nợ nần gì đấy quên rồi thì thôi. Đối phương cũng chả nhớ đã cho anh vay cái gì."
"Tôi thì khó quên lắm." Oda Sakunosuke quay đầu lại nói, "Dazai, cậu đã cứu tôi mấy lần trong vụ này. Thuộc hạ của cậu đang bị tấn công mà đúng không? Họ cần chi viện."
"Mới có nhiêu đó mà anh đã nghĩ là nợ tôi, trái lại lại khiến người ta cảm thấy bị tổn thương đấy." Dazai Osamu vô lực nở nụ cười, "Vậy chủ nợ còn lại là ai?"
Oda Sakunosuke không trả lời câu hỏi kia, mở cửa phòng, rời đi.
Dazai Osamu cũng không tiếp tục truy hỏi, mắt tiễn gã rời đi. Không cần nói ra khỏi miệng, bọn họ đều có ý tưởng giống nhau. 】
"Ngài 【 Oda 】 còn nợ ân tình của ai nữa vậy ạ?" Miyazawa Kenji nói.
"Hai người, một là Dazai, hai là..." Kunikida Doppo trầm tư. Nghe lời của bọn họ, Oda Sakunosuke nhìn nụ cười nhợt nhạt trên khuôn mặt Dazai Osamu, hắn im lặng bừng tỉnh.
Đúng rồi, ai đó...
Sakaguchi Ango thì lại giật giật khóe miệng, là 【 hắn 】 sao?
【 ...
"Anh không thích thưởng thức nghệ thuật sao?"
Đầu tên lính bay ngang, đập vào bức tường bên cạnh rồi nảy lên, lăn lông lốc về phía chân chủ nhân. Sau đó không lâu, mặt cắt ngọt xớt trên cổ anh ta phun ra máu tươi.
Bóng đen từ phía trên bay xuống, áo choàng hắn đón gió, phồng lên tuyệt đẹp.
Tên lính Mimic tiếp sau phát hiện ra khác thường, vội giơ súng.
"Thô thiển. Ở đây có những tác phẩm nghệ thuật hiện thân của tinh thần nhân loại, nên tỏ lòng kính trọng đi."
Bóng người xoay chuyển, áo choàng đen chậm rãi xoay tròn.
Áo choàng đen của cậu ta một phân thành ba, mỗi dải hóa thành một lưỡi dao sắc bén không trọng lượng, phóng ngang.
Đầu tiên là súng trường bị cắt thành hai nửa. Lộ ra mặt cắt rất đẹp, các bộ phận bên trong súng bị cắt rơi xuống. Tiếp theo rơi xuống chính là mấy ngón tay cầm súng. Mấy ngón tay lặng lẽ trượt xuống, rơi lộp bộp xuống sàn.
Cuối cùng, ngực của tên lính Mimic cầm súng cũng tách ngang, thân trên ngả về trước, thân dưới ngả về sau, cả cơ thể đổ xuống đất.
Bọn lính còn lại may mắn tránh được phạm vi tàn sát của những lưỡi dao đen, nhất loạt giơ súng nhắm ngay áo choàng đen, bóp cò súng.
"Súng là vũ khí của lũ ngu." 】
Mọi người khiếp sợ đứng tại chỗ, bọn họ nhìn 【 Akutagawa 】 trực tiếp đảo ngược thế cuộc nghiền ép bọn lính Mimic ngăn cản 【 cậu ta 】.
Lúc bọn họ đang nhìn bóng lưng của Dazai Osamu thì, không gian liền trong nháy mắt chuyển đổi. Mà bọn họ chỉ có thể nhìn 【 Akutagawa 】 ung dung giải quyết lính Mimic, bọn họ căn bản là không làm ra bất kỳ phản ứng nào, hơn nữa không gian này chuyển đổi thực sự là quá nhanh, căn bản là không thể thích ứng được.
Akutagawa Ryuunosuke nhìn 【 Akutagawa 】, tay không khỏi nắm chặt.
Loại mạnh mẽ này, Akutagawa Ryuunosuke nghĩ đến bản thân cậu. Tuy rằng không có ngài Dazai dạy dỗ cậu, nhưng cậu cũng không kém so với 【 Akutagawa 】.
Cho dù cậu cũng chưa từng triển khai 「 La Sinh Môn 」 đến mức như đồng vị thể như thế, nhưng cậu cũng tự mình nghiên cứu ra các chiêu thức khác, nghĩ tới đây, con ngươi của Akutagawa Ryuunuosuke u ám.
Nhưng xét cho cùng thì vẫn yếu hơn rất nhiều.
Nhưng có một điều 【 Akutagawa 】 mãi mãi cũng không thể so sánh được với cậu, đó là thể thuật của cậu ở Port Mafia gần như chỉ dưới ngài Nakahara Chuuya. Vì lẽ đó về điểm này mà nói, cậu mạnh hơn nhiều so với 【 Akutagawa 】.
Nghĩ rồi, vẻ mặt của Akutagawa Ryuunosuke lại càng ngày càng âm trầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro