067
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----
【 "Vậy à? Tôi cũng không biết đấy."
"Vớ vẩn! Thôi bốc phét lộ liễu thế đi!"
"Ừm, vậy... thực ra, cá om thiu... cũng không tệ lắm đâu, ngon lắm đấy."
"Ý tôi không phải muốn cậu thẹn thùng mà bốc phét!"
"Nhắc tới chuyện đồ nhắm tôi bỗng thèm rượu ghê."
"Được đấy, vậy thì đến quán cũ đi. Dẫn cả tay kế toán thực tập này theo luôn. Được không?"
"Ờ."
"Đã nói với hai người là tôi rất bận —— "
"Odasaku, có cách này để khiến anh ta hết bận. Chỉ cần chúng ta ôm chặt từ hai phía, cho mùi hôi, bùn, dầu dây sang anh ta luôn, thế là hôm nay anh ta khỏi làm việc nữa!" Dazai Osamu cười đặc biệt nham hiểm.
"Được đấy."
"Cậu, cậu bảo sao cơ! Định đe dọa tôi chắc!"
"Ma mới, mafia khômg đe dọa ai bao giờ, chỉ xuống tay luôn thôi. Odasaku anh lo bên phải nha."
"Hiểu rồi."
"Đợi đã, đây là bộ đồ đẹp nhất của tôi đấy... Dừng lại, tôi sẽ điên lên mất... á á á——"
... 】
"Odasaku, 【 anh 】 cũng nuông chiều Dazai quá rồi." Nhìn 【 Sakaguchi Ango 】 bị Dazai và 【 Odasaku 】 ra tay độc ác, Sakaguchi Ango không thể làm gì thở dài.
Hắn nhìn về phía Oda Sakunosuke, muốn biết hắn nghĩ gì.
Oda Sakunosuke dừng một chút, chuyển tầm mắt từ trên người Dazai Osamu tới trên người Sakaguchi Ango, im lặng một lát, mới nói: "Có vẻ không phải vậy. Dazai ngoan lắm."
Sakaguchi Ango không có gì để nói, anh đây là đang đeo nhiều lự kính dày hả? Anh nhìn từ đâu ra Dazai ngoan hả?
Giống như không tin, Sakaguchi Ango lại lần nữa nhìn kỹ Dazai Osamu, nhưng mà nhìn hồi lâu hắn vẫn không nhìn ra có một chút dáng vẻ ngoan ngoãn.
Là do hắn không đeo lự kính đúng không?
"Ngài Dazai ngoan..." Tổn thương đó.
Tanizaki Junichirou bị ép nuốt những lời sắp nói xuống bụng dưới ánh mắt u ám của Akutagawa Ryuunosuke, trong nháy mắt cậu đổi giọng: "Chủ ý của ngài Dazai hay quá."
Akutagawa Ryuunosuke lúc này mới thoả mãn quay đầu đi chỗ khác nhìn Dazai Osamu.
Không đe dọa, chỉ xuống tay luôn? Mori Ougai trong lòng nói thầm, con ngươi màu đỏ sẫm đựng ý cười.
Này xem như là rêu rao【 Port Mafia 】 đi ha?
...
Không gian một lần nữa lấy 【 Oda Sakunosuke 】 làm trung tâm hóa thành mờ ảo, trở lại cảnh tượng ban đầu.
【 Sau đó, Ango, Dazai cùng gã đến quán bar, bắt đầu trò chuyện.
Quan hệ trên dưới trong công việc hầu như không còn, cũng chỉ là cùng uống rượu, cùng tán gẫu. Chuyện phố xá, chuyện bia rượu, chuyện về những người từng gặp. Giữa bọn họ cũng không có đề tài chung nào để mà nhiệt tình chia sẻ, ngay cả như vậy, những chuyện vụn vặt có thể kể mãi không hết.
Nếu sống trong một thế giới như vậy, vậy thì quan hệ như vậy là rất hiếm, chẳng khác nào cung điện vàng giữa rừng rậm như thế.
Quan hệ như vậy một khi sụp đổ, hẳn là không thể xây dựng mối quan hệ tương tự với ai khác...
Nhưng——
Khẩu súng lục kiểu cũ, mật khẩu két sắt.
Quan hệ giữa bọn họ, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được mà tiếp tục đổ vỡ.
Oda Sakunosuke lẳng lặng ngồi trên ghế, ánh đèn lờ mờ chiếu vào khuôn mặt của gã, giấu đi biểu hiện lúc này của gã. 】
Văn phòng vốn lúc đầu nào nhiệt trong nháy mắt yên tĩnh, ba người cũng chỉ còn lại một người.
Hoặc là không còn gì.
Mọi người cũng lặng lẽ nhìn 【 Oda Sakunosuke 】.
Sau đó không gian thay đổi, đảo mắt mọi người đều ở ngay trong chỗ tối om của cầu thang.
【 Dazai Osamu bước xuống cầu thang.
Đó là cầu thang dẫm đến một căm hầm âm u.
Mà bên trong căn hầm, sương trắng lặng lẽ len qua những kẽ hở trên tường đá, khiến căn hầm ngập khói như giữa hồ. Bức tường đá ẩm ướt, đen đúa, ánh lên vẻ ảm đạm u sầu vì đã hút vào rất nhiều tiếng kêu thảm thiết cùng tuyệt vọng.
Nơi đó là hầm giam của Port Mafia. Kẻ sống bước vào thì nhiều, kẻ sống bước ra cũng rất ít.
Dazai Osamu không nói một câu mà băng qua căn hầm, tới phòng giam đặc biệt nằm tít trong góc.
Phòng giam đặc biệt là một căn phòng hình tứ giác rộng khoảng ba mươi mét vuông. Cánh cửa sắt thấp lùn là lối ra vào duy nhất, ngoài ra ngay cả cửa sổ lấy sáng cũng không có.
Này làm người liên tưởng tới nhà ngục thời Trung cổ, với còng tay xích sắt đầy đủ mọi thứ được thòng từ trên tường xuống. 】
"Ngài Dazai!" Vừa nhìn thấy Dazai Osamu, Akutagawa Ryuunosuke cũng nhanh chóng theo sau anh ta.
Theo sát phía sau chính là Nakajima Atsushi, cậu thấy Akutagawa Ryuunosuke đã chiếm lấy vị trí đi theo sau bên trái Dazai Osamu, chỉ có thể đi theo sau phía bên phải.
Những người khác cũng theo sau nhìn xung quanh.
"Đây là đâu? Nhìn hơi quen quen." Tanizaki Junichirou nhìn cầu thang, nói nhỏ.
Mặt Nakahara Chuuya tối sầm, vẻ mặt nhất thời nghiến răng nghiến lợi. May đây là cầu thang tối đấy, không ai nhìn thấy.
Con cá thu chết tiệt!
Nakahara Chuuya nghĩ đến lịch sử đen tối của 【 hắn 】.
"A em nhớ ra rồi! Là nơi ngài 【 Nakahara 】..." Miyazawa Kenji còn chưa nói xong cũng bị Kunikida Doppo bịt miệng lại.
Muốn chết hay gì?! Đồng vị thể ngay đây này!
【 Giữa gian phòng, tổng cộng có ba cái xác.
Bọn chúng mới chết chưa lâu, chỉ thấy máu vẫn chậm rãi loang rộng trên sàn nhà. Giờ đây chủ nhân đã chết, uổng công vô ích tìm cách thoát khỏi căn phòng bức bối.
Ba cái xác chính là lính của Mimic.
Bị tóm sau khi ngất đi vì khí gây mê trong sòng bạc, Port Mafia đưa tới đây để tra khảo.
"Tôi cần nghe giải thích." Dazai Osamu nói.
Trong phòng giam còn có bốn thành viên khác của mafia. Ba trong số đó đã từng là thuộc hạ đã cùng Dazai truy kích tay bắn tỉa trong con hẻm. Người còn lại là một thiếu niên gầy gò thấp bé, mặc áo choàng đen. 】
"Là 【 Akutagawa 】!"
Akutagawa Ryuunosuke chỉ liếc mắt nhìn 【 cậu 】 rồi nhìn về phía Dazai Osamu.
Có gì đáng để nhìn.
Nhưng vừa nghe đến lời của Dazai Osamu, cơ thể của Akutagawa Ryuunosuke cứng đờ, cậu nhìn cảnh tượng trong phòng giam, vẻ mặt từ từ chăm chú.
Nơi này...
Những người khác cũng nhìn hiện trường, phân tích chuyện đã xảy ra.
Nếu sống bắt được Mimic, vậy thì chắc chắn là sẽ tra khảo. Nhưng hiện tại người của Mimic đã chết hết rồi, chẳng lẽ là bị xử lý sau khi tra khảo sao? Nhưng nhìn dáng vẻ của Dazai thì không giống vậy.
Ozaki Kouyou nghĩ.
【 "Đây là đám lính tiên phong của Mimic tấn công sòng bạc của mafia, bị bắt sau khi hít phải khí gây mê, sau đó chúng tôi mang chúng tới đây." Một tên thuộc hạ mặc vest đen vừa trả lời vừa đẩy gọng kính râm lên.
"Lúc đầu chúng tôi định trả khảo, bắt chúng nôn ra những thông tin về đồng bọn. Cũng đã lấy ra thuốc độc đặt bên trong răng hàm để tự tử."
"Tới đó thì tôi biết rồi, do tôi dàn xếp cả mà. Tôi muốn hỏi chuyện sau đó kìa." Giọng nói của Dazai Osamu vô cùng bình tĩnh.
"Một tên lính tỉnh lại sớm hơn chúng tôi dự tính. Tên thuộc hạ đeo kính râm lắp bắp trả lời, "Trước khi chúng tôi kịp còng tay, hắn đã cướp súng, bắn chết đồng bọn để diệt khẩu."
"Sau đó quay ra tấn công chúng tôi, rồi bị——"
"Bị tôi kết liễu." Thiếu niên mặc áo choàng đen tiếp lời.
Dazai Osamu nhìn cậu ta. 】
Ozaki Kouyou thở dài một hơi nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, 【 Akutagawa 】 cũng được huấn luyện, đây rõ ràng không phải là kết quả mà Dazai mong muốn.
Vẻ mặt của Akutagawa Ryuunosuke đột nhiên cứng đờ, mặc dù không phải ngài Dazai nhìn cậu, cậu cũng cảm thấy có chỗ không đúng.
Cậu nhìn những cái xác của Mimic rồi cực lực suy nghĩ một chút, trong đầu lóe sáng.
Ngài Dazai nhìn người của Mimic chết hết, sợ không tìm được manh mối ư? Nhưng... người của Mimic lại bị 【 cậu 】 giết.
Nhìn đồng vị thể, vẻ mặt của Akutagawa Ryuunosuke có chút phức tạp, lần đầu cậu làm việc cũng không để lại kẻ sống, vậy nên chuyện về sau đều rất khó xử lý. Nhưng cũng may có chị Kouyou chỉ bảo, vấn đề cũng dễ giải quyết hơn nhiều.
Thế nhưng Akutagawa Ryuunosuke nhìn Dazai Osamu bình tĩnh một cách kỳ lạ, không biết tại sao nhưng lại biết lúc này ngài Dazai đang cực kỳ tức giận.
Không phải 'tức giận' bình thường.
Tên đồng vị thể này thực sự là việc thành không đủ, việc bại có thừa.
【 Akutagawa Ryuunosuke mở to mắt ngược lại nhìn Dazai Osamu, ánh mắt sắc bén mà nhìn, "Có vấn đề gì sao?"
"Ra thế. Ồ không, chẳng vấn đề gì cả." Dazai Osamu thẳng tắp nhìn chằm chằm Akutagawa Ryuunosuke, nói tiếp: "Vậy là cậu đã hạ gục đám địch vô cùng ngoan cố và đáng gờm, bảo vệ được đồng bọn mà. Akutagawa, cậu làm tuyệt lắm!"
Trong giọng nói quỷ dị có chứa nụ cười.
Dazai Osamu bắt đầu từ từ bước về phía Akutagawa Ryuunosuke, "Nếu không có dị năng lực của cậu thì không thể hạ gục tên địch mạnh như vậy chỉ bằng một đòn. Không hổ là thuộc hạ của tôi."
"Nhờ cậu mà ba tên địch chết cả rồi. Mất bao công sức giăng bẫy mới bắt sống được chúng đấy. Vậy là mất sạch manh mối."
"Nếu có thể để một tên còn sống, là có thể dò ra hang ổ, mục đích, mục tiêu tiếp theo của địch, tên tuổi, lai lịch và dị năng lực của kẻ cầm đầu bọn chúng. Biết bao thông tin quan trọng, cậu làm tuyệt lắm!" 】
Akutagawa Ryuunosuke đã tự xem mình là học trò của Dazai Osamu khi nghe đến lời Dazai Osamu nói 'Không hổ là thuộc hạ của tôi' thì tinh thần cũng đã hoảng hốt.
Cậu cũng tự nhiên mà quên mất.
"Tôi cảm thấy 【 Akutagawa 】 sắp bị đấm rồi." Tanizaki Junichirou biết rằng cách thức dạy dỗ người khác của Dazai Osamu cực kỳ nghiêm khắc và tàn nhẫn khi xem phim, cậu nhìn vẻ mặt tịaw như không phục của 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, có một loại dự cảm.
"Tôi cũng vậy." Nakajima Atsushi nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Dazai Osamu, nhưng từ trong cảm giác cảm nhận được một trận mưa bão sắp nổi lên.
"Đây chính là cái gọi là trước khen sau chê sao?!" Miyazawa Kenji đột nhiên thầm nghĩ.
"Dazai cáu rồi." Oda Sakunosuke nhìn Dazai Osamu nói. Này không phải rõ ràng sao? Sakaguchi Ango bất đắc dĩ đỡ trán.
"Nói đúng mà." Nakahara Chuuya chỉ nói một câu như vậy.
【 "Không cần thông tin, tôi xé xác cả đám—— "
Dazai Osamu không đợi Akutagawa Ryuunosuke nói xong, đột nhiên đấm vào mặt cậu ta một cái.
Akutagawa Ryuunosuke bị đánh bay, đầu cậu ta đập bốp xuống sàn đá rồi nảy lên, phát ra tiếng trầm tàn nhẫn. 】
Âm thanh đó ảnh hưởng tới Miyazawa Kenji khiến cơ thể cậu không khỏi run run, lòng cậu vẫn còn sợ hãi nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 vẫn chưa thể đứng dậy, nghe tiếng này cảm giác đau quá.
Akutagawa Ryuunosuke hờ hững nhìn.
Này thì tự tiện quyết định, đáng lắm.
【 "Cậu tưởng tôi muốn nghe lý do à. Xin lỗi đã khiến cậu hiểu lầm nhé." Dazai Osamu xoa xoa các khớp ngón tay của bàn tay vừa vung đấm.
"Khụ..." Akutagawa Ryuunosuke rên rỉ. Bởi đầu đập mạnh xuống sàn, cơ thể lảo đảo, không đứng dậy nổi.
"Anh đấy! Cho tôi mượn súng." Dazai Osamu nói với tên thuộc hạ mặc vest đen. Tên thuộc hạ tuy bối rối nhưng vẫn đưa súng lục cho anh ta.
Dazai Osamu lấy đạn ra khỏi hộp tiếp đạn của khẩu súng, chỉ để lại ba viên rồi lắp hộp tiếp đạn lại.
Sau đó anh ta chĩa họng súng về phía Akutagawa Ryuunosuke đang gục dưới sàn. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro