Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

062

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————



"Chắc ngài Dazai sẽ không bắt máy đâu ha?" Tanizaki Junichirou chần chờ nói rằng.

"Ây..." Nakajima Atsushi cũng không đoán được, nhưng trong lòng cậu cũng nghĩ ngài Dazai sẽ không bắt máy.

Hẳn là vậy?

"Dazai sẽ bắt máy hả?" Yosano Akiko có chút ngạc nhiên.

Bọn họ sau này nhìn thấy Dazai tìm trăm phương ngàn kế để lười biếng trong lúc làm việc, đồng thời còn làm đủ mọi việc để gây rắc rối cho 【 Kunikida Doppo 】.

"Tôi đoán là sẽ bắt máy đó." Ozaki Kouyou suy đoán.

Oda Sakunosuke im lặng, hắn có loại dự cảm, Dazai sẽ bắt máy.

Quả nhiên, sau một khắc, những người không tin Dazai sẽ bắt máy lại bị vả thẳng vào mặt.

Bởi vì không gian xảy ra thay đổi.

Dường như hai thế giới ghép lại với nhau, bên trái là 【 Oda Sakunosuke 】 đang chạy, bên phải là Dazai Osamu ở bến cảng.

Có thể nói là trong nháy mắt, bên kia lập tức kết nối được.

"Dazai à?"

"Chà, hiếm ghê mới thấy Odasaku gọi cho tôi đó. Tôi có linh cảm đã xảy ra vụ gì rồi nè! Phư phư... để tôi dùng bộ não thiên tài này đoán xem nha. Tóm lại là Odasaku đột nhiên nghĩ ra một trò đùa rất thú vị, đứng ngồi không yên nên mới cho tôi ha——"

Giọng nói vui vẻ của Dazai Osamu vang lên.

"..." Đêm nay Khang kiều yên tĩnh¹, đây là miêu tả tốt nhất về tâm tình của mọi người giờ khắc này.

¹ 沉默是今晚的康桥: Im lặng là Khang kiều đêm nay / Im lặng là cầu Cambridge đêm nay 」. Đây là câu thơ trong bài thơ rất nổi tiếng 「 Tạm Biệt Khang Kiều 」 của nhà thơ Trung Quốc Từ Chí Ma (「 Khang Kiều 」 là tên phiên âm tiếng Trung của Đại học Cambridge). Bởi vì có chỗ giải thích là 「 Từ Chí Ma làm bài thơ này rồi thực sự tạm biệt Cambridge về Trung Quốc theo đuổi tình yêu đích thực của cuộc đời, tiếc là người ấy đã đi lấy chồng 」(wordpress: lynnsalcove). Có thể hiểu là mỗi người im lặng để theo đuổi suy nghĩ riêng (?).

Mọi người bị Dazai Osamu vả vào mặt đều nhìn vào điện thoại được kết nối ngay lập tức trong tay Oda Sakunosuke, lại nhìn Dazai vừa nghe tiếng điện thoại di động vang lên cũng không thèm nhìn một cái lập tức bắt máy, vẻ mặt không cần nói cũng biết.

"Ồ, không hổ là ngài Dazai, vẫn luôn hành động ngược đời² như thế." Tanizaki Junichirou chậm rãi nói.

² 常理出牌: ra bài không theo lẽ thường/không theo quy tắc 」 chỉ ý chí, lời nói, việc làm không theo lẽ thường.

"Đúng vậy, là người luôn có thể làm người khác bất ngờ trong bất kỳ tình huống nào." Miyazawa Kenji cũng phụ họa nói.

Nakajima Atsushi khóc không ra nước mắt nhìn Dazai Osamu, ngài Dazai, anh lừa dối tình cảm của tôi.

Kunikida Doppo bình thường nhưng vẻ mặt rất ghen tỵ, hắn nghĩ đến một phần lớn cuộc sống sau này của 【 hắn 】 sẽ gà bay chó nhảy đều liên quan tới Dazai.

Tại sao giữa người với người lại có những sự khác biệt lớn đến thế.

"Tôi vừa bị bắn tỉa." 

Oda Sakunosuke vừa dứt lời, Dazai Osamu hít vào một hơi, giọng nói ngắt quãng.

"Ở chỗ Ango. Giờ tôi đang đuổi theo tay bắn tỉa, vị trí của tên đó là tòa cao ốc đối điện phố bán sách cũ. Nếu muốn trốn thoát chỉ có thể băng qua chùa Kokuyoji, hoặc thông qua lối dẫn tới cửa ra vào của bến tàu giao hàng, hoặc qua phía sau khu phố mua sắm Mifune."

"Anh muốn tôi chặn đường tên đó hả?" Giọng nói bình tĩnh của Dazai Osamu vang lên.

Trong phút chốc Oda Sakunosuke cảm thấy không biết làm sao.

Sở dĩ gọi điện thoại cho Dazai, là bởi vì lúc này chẳng thể nhờ ai khác. Nhưng Dazai lại là một trong năm cán bộ lớn, là chỉ huy của mafia, chỉ đứng dưới thủ lĩnh. Bình thường sẽ có thuộc hạ theo sau, và phải chờ khoảng một tháng mới có thể nhìn gặp được.

Gọi để sai bảo cậu cán bộ kia, chẳng khác gì nhờ tổng thống dắt chó đi dạo. 

"Dazai, giờ tôi đang giữ "Thông Điệp Bạc". Nếu cậu không phiền——"

"Thôi nào, không có nó cũng chẳng sao. Anh đang gặp nguy hiểm mà không phải sao?" Dazai Osamu dùng tông giọng hào hứng nói, "Tôi lập tức cho thuộc hạ chặn đường ngay, tôi cũng đến đó luôn đây. Đừng đuổi sát quá nhé, Odasaku."

Oda Sakunosuke cảm ơn rồi cúp điện thoại.

"Mối quan hệ tốt quá đi." Ozaki Kouyou cảm khái, "【 Oda 】 lúc gặp phải vấn đề không thể giải quyết thì có thể lập tức nói với Dazai, mà Dazai cũng không phụ lòng sự tin cậy này, cũng có thể ngay lập tức trả lời 【 cậu ta 】."

Kunikida Doppo triệt để im lặng.

Hắn ghen. 

Hắn thừa nhận vào lúc này hắn ghen.

Chênh lệch giữa người và người vào lúc này tàn nhẫn phơi bày ra ngoài, thật sự là tàn nhẫn như vậy. Làm người ta thấy chua chua cay cay như chanh vậy.

Oda Sakunosuke không biết tại sao tâm tình rất vui vẻ, ánh mắt hắn vẫn nhìn Dazai Osamu có hành động sau khi cúp điện thoại.

"Ngài Dazai tốt với ngài 【 Oda 】 quá đi." Đang nhìn Dazai Osamu từ chối 【 Oda Sakunosuke 】 sử dụng 「 Thông Điệp Bạc 」 và cũng đồng ý giúp đỡ, Miyazawa Kenji thấp giọng nói.

Nakajima Atsushi im lặng một lát, cậu nói: "Ngài Dazai bọn họ là bạn thân mà."

Akutagawa Ryuunosuke từ đầu tới cuối duy trì im lặng, ánh mắt cậu trước sau nhìn kỹ đánh giá 【 Oda Sakunosuke 】, phảng phất muốn tìm ra chỗ nào của 【 hắn 】 có gì đáng giá để ngài Dazai quan tâm.

...

"Odasaku! Cúi xuống!"

Lúc này Oda Sakunosuke nghe thấy giọng nói của Dazai Osamu.

Trước khi nghe thấy giọng nói, gã cũng đã biết chuyện này sẽ đến. Vậy nên gã nhào người về phía trước, hạ thấp cơ thể, nằm sấp xuống mặt đương. Trong con hẻm chật hẹp lập tức vang lên ánh sáng cùng tiếng nổ mạnh.

Nhờ dị năng lực mà Oda Sakunosuke biết trước nên vẫn hạ thấp người trên mặt đất, bịt tai, nhắm mắt lại, chờ luồng sáng biến mất. Bất quá đối với tầm nhìn đột nhiên gặp phải lựu đạn gây choáng, hai tên địch không nhìn thấy gì nữa, nên cũng hết cách tránh màn tấn công tiếp theo.

Tiếng nổ mạnh từ trên trời giáng xuống vang vọng khắp con hẻm.

Ánh sáng, tiếng đổ vỡ, tiếng vang chói tai của kim loại rách toạc, thêm vào đó là tiếng mặt đất và tường vỡ nứt. Cơn mưa đạn 9 mili trút theo phương ngang, bay vù vù qua đầu Oda Sakunosuke.

Bốn gã đàn ông mặc áo đen ập tới từ một đầu hẻm. Tất cả đều mang súng tiểu liên giắt bên hông, đi ngang qua Oda Sakunosuke.

Là thành viên của Port Mafia.

Một khi cơn mưa đạn của súng tiểu liên trút xuống trong con hẻm chật hẹp không có gì che chắn, thì kể cả người dày dặn kinh nghiệm mạnh mẽ bao nhiêu cũng chẳng thể tránh nổi. Hai gã đàn ông quần áo tơi tả hứng làn đạn như mưa bão, phát ra những tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi.

Vừa ngẩng đầu lên, nhìn thấy máu phụt ra từ hai tấm áo rách của những gã đàn ông. Hoá lỏng thành sương mù dày đặc vây quanh những gã đàn ông, tiếp theo truyền đến tiếng lép nhép, bắn tung tóe lên hai bức tường.

Lý do mọi người mắt thấy 【 Oda Sakunosuke 】 kẻ không giết người, từ từ rơi xuống thế hạ phong, trong lòng không khỏi sốt ruột cho gã.

Một mực tín điều gì cơ chứ, mạng cũng sắp tiêu tan. 

Cũng may là lúc cấp bách Dazai Osamu đến rồi.

Nhưng sau khi tiếng súng yên tĩnh, bọn họ nhìn tình cảnh máu tanh, trong lòng vẫn không khống chế được cảm thấy một luồng khí lạnh dâng lên.

Ánh mắt Akutagawa Ryuunosuke đầy sùng bái tôn kính nhìn Dazai Osamu, quả nhiên là ngài Dazai, xưa nay đều là sấm rền gió cuốn, mạnh mẽ dứt khoát, không có lấy một chút mềm lòng.

Khóe miệng Mori Ougai mang theo ý cười nhàn nhạt, lão nhìn Dazai Osamu thân trong máu tanh như thế, bóng tối sâu thẳm trong mắt lão cùng cộng hưởng theo.

Thực sự là quyến rũ.

Đôi mắt của Fyodor dao động, hắn cười nhìn Dazai Osamu như đang đứng ở địa ngục vô tận mời hắn, thấp giọng nở nụ cười.

Chính là như thế, cậu và tôi nên cùng ở trong vực thẳm địa ngục xưng vua. Vì sao lại quay trở lại tronh thế giới bình thường vậy? Chỉ vì 【 Oda Sakunosuke 】? 

"Anh phiền ghê cơ, Odasaku. Chỉ cần anh muốn, anh có thể xử chúng trong một lần hít thở cơ mà."

Dazai Osamu xuất hiện với những bước chân nhẹ nhàng, vẻ mặt giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ huýt sáo vậy. Đối với Dazai Osamu mà nói, cho dù là con hẻm đầy tiếng súng tiểu liên gầm rít cũng chẳng khác gì trung tâm mua sắm sạch sẽ vào ngày nghỉ.

Bởi vì Dazai Osamu đã chìa tay ra, Oda Sakunosuke liền nắm chặt lấy tay anh ta mà đứng dậy, nhìn quanh con hẻm.

"Cậu giết chúng rồi sao?" Oda Sakunosuke nhìn hai tên sát thủ đã bị hạ gục.

"Ừm. Cho dù bắt sống cũng chẳng hi vọng có thể moi được thông tin. Bọn này ưa vị thuốc độc nhét trong răng hàm lắm.

Oda Sakunosuke không trả lời, trong lòng nặng trịch, như có một tảng đá nặng đè lên.

Dazai Osamu mỉm cười nói: "Tôi biết chứ, anh không phải muốn hỏi như vậy đúng không? Nhưng Odasaku à, chúng là cao thủ giao chiến đấy. Cho dù là anh, không muốn giết bọn chúng cũng rất khó."

"Cậu nói đúng." Oda Sakunosuke gật đầu. Dazai luôn đúng, mà gã thì chỉ toàn sai lầm.

"Anh có vẻ không vui... Bóp méo chủ nghĩa của anh, tôi xin lỗi." Dazai Osamu nói, trên mặt hiện lên nụ cười mỉm.

Dazai Osamu hầu như chưa bao giờ nói câu 'xin lỗi' như thế với ai, bởi vậy mà lời của anh ta chân thật cách kỳ lạ, cũng rất chấn động.

Kunikida Doppo chịu đủ khiếp sợ, hắn chỉnh lại chiếc kính vì nhân khiếp sợ mà hơi trượt thấp.

Dazai vậy mà cũng sẽ nói 'xin lỗi'?! Đây là trời nắng thấy mưa đỏ sao?

Nakahara Chuuya khinh thường một tiếng trong lòng, cảm thấy Dazai Osamu trơ trẽn hai mặt. 

Với 【 Oda Sakunosuke 】, chỉ là mồm mép không đúng, hơn nữa còn có thể nhận ra được cảm xúc không phải là cảm xúc tệ, vì thế xin lỗi. Mà đúng...

Nói thí dụ như một 【 hắn 】 khác, 【 Nakahara Chuuya 】.

Với 【 hắn 】, mấy chuyện xấu chính là ý định cất giấu rượu vang cùng xe máy bảo bối, cho dù biết 【 hắn 】 sẽ vì đó mà nổi giận cũng sẽ làm, không lo lắng chút nào cho 【 hắn 】.

Sau khi làm những việc này cũng chưa hề nghĩ tới việc nơi 'xin lỗi' với 【 hắn 】.

Đáng ghét thật đấy, tên cá thu Dazai này. Đặc biệt là cá thu Dazai Osamu hai mặt.

"...Dazai có khá nhiều ngoại lệ với 【 Oda 】 nhỉ." Ozaki Kouyou hơi kinh ngạc, "Quả nhiên không hổ là bạn thân ha?" 

"Thật sự cũng chẳng có mấy người được hưởng vinh dự này đâu, dù sao thì có vẻ như 【 Oda 】 hiện tại là người duy nhất." Yosano Akiko cũng nói.

Dazai Osamu phàn nàn về nguyên tắc của gã, nhưng Oda Sakunosuke từ lâu gòn nghe nhiều hơn thế, chỉ giải thích với Dazai Osamu chuyện đã xảy ra với gã trong phòng Sakaguchi Ango.

Sau khi nghe Oda Sakunosuke nói rõ, Dazai Osamu nhắc nhở gã rằng khẩu súng trên mấy cái xác là súng lục kiểu cũ của Châu Âu từ Bóng ma xám được sử dụng bởi tổ chức tội phạm dị năng lực Mimic. 

Đây là lần đầu tiên Oda Sakunosuke nghe nói đến tên này, các tổ chức phạm tội đối đầu với mafia ở khu bến cảng ở cũng không hiếm thấy, có điều, trên thế giới có bao nhiêu tổ chức tội ohajm sở hữu tay bắn tỉa chuyên nghiệp có tay quan sát đi kèm đây?

Dazai Osamu cũng nhìn ra vẻ ngờ vực trên mặt Oda Sakunosuke, nhưng anh ta chỉ có thể biểu thị sự việc còn đang điều tra.

Nghe vậy, Oda Sakunosuke có cử động. 

Gã giơ két sắt màu trắng lên, "Đây là thứ trong phòng Ango, nhưng không có chìa khoá nên không mở được. Chỉ cần có thể biết bên trong là gì, chắn sẽ có manh mối—— "

"Gì, thế thôi á?" Dazai Osamu lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, "Đơn giản thôi, cho tôi mượn một tẹo."

Nakajima Atsushi đè xuống ghen tuông trong lòng, chuyển sự chú ý lên trên người Dazai Osamu.

"Thời của Vua mở khóa đến rồi!" Tanizaki Junichirou nhìn động tác của Dazai Osamu, biểu hiện nóng lòng muốn thử.

Cậu muốn trộm.

Miyazawa Kenji lại hiếm thấy đăm chiêu.

Vua mở khóa?

"Không phải ngài Dazai của chúng ta là vua mở khóa của Yokohama sao?" Đôi mắt Miyazawa Kenji sáng ngời, "Viết tắt là 'Vua mở khóa Yokohama'! Thế nào?" 

Miyazawa Kenji hỏi dò, ánh mắt nhìn về phía mọi người.

Vua mở khóa Yokohama? Đây là tên quái quỷ gì vậy?

"Nói thế, có nghĩa là ngài Dazai, chẳng khác nào tiền của vô tận sao?" Nakajima Atsushi nghĩ đến một ý khác.

Akutagawa Ryuunosuke trừng mắt với Nakajima Atsushi, "Ngài Dazai không thuộc về ngươi, Người Hổ!"

Nakajima Atsushi sững sờ, "Tôi không nói ngài Dazai thuộc về tôi..." Ngừng một chút, Nakajima Atsushi đột nhiên nghĩ đến, nếu ngài Dazai...

Không không không! Làm sao cậu có thể nghĩ như vậy! Cậu không có nghĩ như vậy đâu, trái lại là Akutagawa, đúng! Là Akutagawa! Akutagawa nói ra trước, điều này nói rõ cậu ta chắc chắn là nghĩ tới rồi!

Nghĩ vậy, ánh mắt Nakajima Atsushi tức giận nhìn về phía Akutagawa Ryuunosuke trước tiên, "Tôi chưa từng nghĩ thế! Là cậu nghĩ thế mới đúng, nếu không phải tại sao cậu lại nói như vậy!"

Akutagawa Ryuunosuke nín nghẹn, cậu không có nghĩ tới, cậu chỉ nghĩ Người Hổ nhất định sẽ nghĩ như vậy nên mới nói, Người Hổ nói như vậy có nghĩa là cậu ta chắc chắn có nghĩ tới.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt Akutagawa Ryuunosuke nhìn Nakajima Atsushi cũng tràn ngập tức giận.

Đám người Tanizaki Junichirou và Miyazawa yên lặng cách xa hai người.

Oda Sakunosuke đưa két sắt cho Dazai Osamu.

Dazai Osamu lắc két sắt, sau khi xác nhận bên trong có tiếng động, từ trong đám rác dưới chân, tìm một cái kẹp giấy vốn là đồ của văn phòng phẩm. Anh ta dùng đầu ngón tay khẽ bẻ cong đầu nhọn của chiếc kẹp giấy rồi chọc vào lỗ khóa két sắt.

Chỉ thấy Dazai Osamu lắc kẹp giấy. Không tới một giây, tiếng bánh răng khớp nhau lách cách vang lên.






————

Chúc anh sống lâu thật lâu, luôn hạnh phúc và lúc nào cũng bị mọi người yêu thương!!! Bảo bối của em, sinh nhật vui vẻ và an lành! ♡












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro