059
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
"Hừ!" Yosano Akiko lạnh lùng cười một tiếng với 【 Mori Ougai 】/ Mori Ougai, "Quả nhiên lời như vậy 【 ông ta 】 vẫn có thể nói ra."
"Ngài Dazai rõ là cán bộ của 【 ông ta 】, và 【 ông ta 】 cũng thừa nhận, sao có thể nói ngài Dazai như vậy chứ?" Tanizaki Junichirou nói.
"Đúng vậy!" Miyazawa Kenji phụ họa.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người bất kể là trên lời nói, hay là trong lòng đều đang cảm Dazai Osamu vô giá, đồng thời còn khiển trách mãnh liệt 【 Mori Ougai 】 là một kẻ đáng khinh.
Cảm giác được ánh mắt như có như không của mọi người, Mori Ougai cười khổ trong lòng.
Tuy rằng cũng là Mori Ougai, nhưng bọn họ thực sự là hai người mà. Hơn nữa...
Nghĩ đến những lời cuối cùng mà 【 Mori Ougai 】 nói với 【 Oda Sakunosuke 】, e rằng 【 lão 】 đang muốn lợi dụng 【 Oda Sakunosuke 】 để đối lấy Giấy phép kinh doanh dị năng lực.
Một sát thủ không giết người đối với 【 lão 】 mà nói cũng không được 【 lão 】 sử dụng, vậy chỉ có thể phát huy giá trị khác của 【 anh ta 】 mà thôi.
Rõ ràng có nhiều cách, biết rõ 【 Oda 】 là người bạn quan trọng của Dazai, rõ là...
Nhưng một mực lựa chọn cách như thế, đây thật sự là giải pháp tốt nhất sao?
Suy cho cùng, vấn đề về bản thân vẫn nằm trên người ngươi, 【 Mori Ougai 】.
【 Cùng lúc ấy, Dazai Osamu đang ở cảng.
Từ cảng Yokohama đi bộ mười phút dọc bờ biển thì sẽ đến khu nhà kho được bao quanh bởi rừng nhân tạo. Bên trong bày ra dãy thuyền loại nhỏ đã cạo sạch số đăng ký, xe cộ hàng trộm đến từ các nơi trên thế giới, máy phân tách lớn dùng để chế tạo thuốc nổ.
Chưa nói đến người dân xung quanh, ngay cả cảnh sát nếu không có việc cũng chẳng bao giờ vào đây. Đây là khu vực do xã hội đen mà tiêu biểu là Port Mafia quản lý, nói cách khác là khu vực nguy hiểm.
Sáng nay có ba cái xác bị sóng đánh dạt bào bờ.
"Hãy dàn xếp đừng để sự việc tới tai cảnh sát. Rồi gọi đám công nhân dọn dẹp đến chở xác đi."
Ở hiện trường nơi mấy cái xác dạt vào, một đám đàn ông mặc đồ đen đang lặng lẽ hành động, họ là thành viên của Port Mafia.
Bởi vì xác bị đánh dạt vào bờ là đồng nghiệp của họ —— tức là thành viên của Port Mafia. Hơn nữa bởi tính chất nghiêm trọng của tình hình, một trong năm cán bộ lớn sẽ sớm tới thị sát hiện trường. 】
"Một trong năm cán bộ lớn, là ngài Dazai sao ạ?" Tanizaki Junichirou suy đoán.
"Em mong là ngài Dazai." Nakajima Atsushi thầm nói.
"Em cũng mong là vậy." Miyazawa Kenji cũng nói vậy.
【 "Điều tra xem những cái xác này có gia đình không, nếu như có..." Chỉ huy hiện trường Hirotsu Ryuurou đến đây ngưng lại một chút, "Để tôi giải thích rõ với gia đình họ."
Hirotsu Ryuurou rút chiếc đồng hồ vàng chạy dây cót ra khỏi túi áo, xác nhận thời gian, "Cán bộ sắp tới rồi. Trước đó, phải tổng hơp xong tình hình thiệt hại."
"Chào buổi sáng —— mọi người!" Người chưa thấy đã nghe tiếng trước.
Gần như cùng lúc Hirotsu Ryuurou đang nói, một giọng nói vang lên từ phía bên kia của khu rừng nhân tạo. Tất cả mọi người quay lại nhìn, mặt căng thẳng.
Xuất hiện vừa rồi là thanh niên, có thể gọi là thiếu niên. Đầu, cổ, cánh tay đều quấn băng vải, tóc bù xù, bước chân xiêu vẹo.
Anh ta chính là Dazai Osamu, một trong năm cán bộ lớn của Port Mafia.
Hirotsu Ryuurou lập tức dụi tắt điếu xì gà, nhét vào gạt tàn trong túi áo. Hết thảy đám mặc đồ đen đặt tay lên ngực, cúi gập người chào.
"Chờ tui tí, tui sắp xử xong cái bàn khó nhằn này rồi. Á tiêu rồi, bị vượt mặt rồi! Ăn đòn đi! Chết tiệt, chúng tránh được rồi!"
Dazai Osamu vừa đi vừa vật lộn với máy chơi game cỡ nhỏ. Bởi quá chăm chú vào màn hình trong tay, bước chân hết sức bất ổn, nếu mặt đất xuất hiện một chút gồ ghề thì có thể bị ngã sấp mặt.
"A a, thật là, chơi bao lần cũng không thể phá đảo được bàn này! Không thể coi thường sự thay đổi nhỏ đột ngột này mà, cứ quay lại đoạn này thì —— á lại bị vượt rồi!" 】
"Dazai ra trận cũng thật có phong cách riêng đấy." Ozaki Kouyou cười nói.
"Đi không khéo, coi chừng ngã sấp mặt." Kunikida Doppo nhìn bóng người loạng choạng của Dazai Osamu, nói.
Hơn nữa lúc làm nhiệm vụ lại còn lười biếng chơi game, không thể nghiêm túc một chút hả?
Kunikida Doppo chỉ tiếc mài sắt không thành kim.
"Ngài Dazai đang chơi gì thế ạ?"
Vừa có tấn công dữ dội lại còn vượt mặt nữa.
Miyazawa Kenji nói, tò mò đi về phía Dazai Osamu, cậu ló đầu nhìn màn hình máy chơi game.
Nakajima Atsushi cùng Akutagawa Ryuunosuke cũng sáp lại xem.
"Ra là vậy." Nhìn hình ảnh trong máy chơi game, Nakajima Atsushi bỗng nhiên lẩm bẩm giống như hiểu ra.
Akutagawa Ryuunosuke nhìn Dazai Osamu, yên lặng nghĩ, không biết 【 cậu 】 có hoàn thành tốt nhiệm vụ mà ngài Dazai đã giao cho 【 cậu 】 hay chưa.
【 "Cậu Dazai." Thay mặt đám thuộc hạ không hề mở miệng, Hirotsu Ryuurou lo lắng đề phòng lên tiếng, "Tôi xin lỗi vì đã làm phiền cậu đến đây. Lính canh kho vũ khí đã bị giết. Tình hình cụ thể là..."
"Lâu lắm rồi mới có kẻ không biết tiếc mạng, lại còn dám nhắm vào kho vũ khí của Port Mafia! Thủ đoạn là..." Dazai Osamu hỏi trong khi vẫn chú ý vào máy chơi game.
"Họ bị trúng khoảng 10 đến 20 phát đạn 9 li, chết ngay tại chỗ. Ngoài ra, vũ khí được bảo quản trong kho cũng bị lấy đi. 40 khẩu súng tự động, 8 khẩu súng ngắn, 55 khẩu súng lục, 2 khẩu súng bắn tỉa, 80 quả lựu đạn, còn có tổng 18 kilogam thuốc nổ hiệu suất cao."
"Khóa điện tử quản lý ra vào bị mở bằng mật khẩu đúng. Vẫn chưa rõ mật khẩu bị lộ theo cách nào——"
"Vậy để tôi xem thử. Cái này nhờ ông đấy."
"Dạ?"
Đột nhiên bị ép phải đỡ lấy máy chơi game nhỏ, vẻ mặt của Hirotsu Ryuurou trở nên cứng ngắc.
"Bí quyết là đi căn đúng thời điểm sử dụng vật phẩm tăng tốc khi trên đường thẳng ở giữa màn chơi. Thế xác đâu?"
"À, vâng... mấy cái xác được đặt bên cạnh bãi đá chắn sóng —— Ơ, giờ, giờ phải ấn nút nào ạ?"
Mặc cho Hirotsu Ryuurou đang luống cuống cầm ngược máy chơi game, Dazai Osamu nhẹ nhàng thong thả bước về phía đó. 】
Hirotsu Ryuurou nhìn dáng vẻ luống cuống tay chân của đồng vị thể, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Dazai Osamu.
Mori Ougai trầm tư nhìn mấy cái xác trên đất.
Ba cái xác được đặt cạnh nhau. Tất cả đều đeo kính râm, thân mặc đồ đen, cho đến tận hôm qua đều là những gã đàn ông cường tráng.
Có lẽ là do ngâm nhiều giờ trong biển, da đã sưng phù, có điều không thảm hại như xác người chết đuối. Bởi vì thời điểm bị vứt xác xuống biển thì gần như máu của bọn họ đã hết, chìm xuống đáy biển.
Hơn nữa vết đạn hầu như xuyên thủng người...
Hẳn là bị tấn công ở khoảng cách gần. Nhưng làm sao có thể ở khoảng cách như vậy mà không bị phát hiện?
Khóe miệng của Mori Ougai khẽ nhếch, có thể thấy được kỹ năng rất tốt.
Vậy nên Dazai sẽ giải quyết như thế nào đây?
Cùng Mori Ougai quan sát mấy cái xác còn có đám người Fukuzawa Yukichi, Fyodor.
Tương tự như Mori Ougai, bọn họ cũng đều nghĩ tới cùng đi tới một hướng.
【 "Hừm..." Không mấy hứng thú, Dazai Osamu nhìn xuống ba cái xác được xếp ngay ngắn, "Thậm chí súng còn chưa rút ra khỏi bao. Bất cẩn thật. Với lại... các vết đạn hầu hết xuyên thủng người. Với từng này viên đạn xuyên thủng người cùng ngần này lỗ đạn có nghĩa là bị súng tiểu liên tấn công ở khoảng cách gần rồi."
"Có thể áp sát mà không bị phát hiện, kỹ năng khá đấy. Tôi bắt đầu có hi vọng rồi. Hình ảnh giám sát của nhà kho đâu?"
Câu cuối cùng là nói với Hirotsu Ryuurou.
Vẻ mặt Hirotsu Ryuurou ủ dột nhìn xuống máy chơi game trong tay, hình ảnh điện tử thân xe bị hư hỏng nặng xuất hiện trên màn hình.
"Mất mặt quá..." Hirotsu Ryuurou dùng giọng nói nhỏ đến mức không thể nghe thấy được mà lẩm bẩm.
Dazai Osamu nhìn Hirotsu Ryuurou với vẻ mặt thắc mắc, như đã quên mất tiêu vụ mình đưa máy chơi game cho Hirotsu Ryuurou.
"Ông Hirotsu." Dazai Osamu nheo mắt.
"Vâng... Nếu có thể cho một cơ hội nữa, tôi nhất định sẽ thành công." Hirotsu Ryuurou một lần nữa cầm lấy máy chơi game cất lời. 】
"Đột nhiên tôi cảm thấy ngài 【 Hirotsu 】 hơi đáng thương..." Tanizaki Junichirou thấp giọng nói thầm.
Tuy rằng không phải là việc mà ông ta tự mình trải qua, nhưng Hirotsu Ryuurou vẫn bất đắc dĩ mà buồn cười lắc đầu một cái.
"Chuyện gì vậy?" Ozaki Kouyou nhìn mấy cái xác, đi vài vòng quanh mấy cái xác.
Ánh mắt của mọi người cũng đổ dồn lên mấy xái xác trên đất.
"Tổ chức nào làm vậy ạ?" Tanizaki Junichirou nhìn mấy cái xác nói.
Kunikida Doppo nhìn kỹ mấy lần, "Giống như những gì Dazai nói, vết đạn hầu như xuyên thủng người, có thể thấy rằng nó được bắn ở khoảng cách gần."
"Mà tình huống như thế nếu không tiến hành bất kỳ phòng bị nào, hoặc không giữ tâm trạng đề phòng với người bên mình, chính là những kẻ tấn công có thực lực nghiền ép những kẻ mặc đồ đen của Port Mafia."
"Đầu tiên là loại trừ 【 Trụ sở Thám Tử 】." Nakajima Atsushi nói.
Tanizaki Junichirou gật đầu.
"Người kia là ai?" Miyazawa Kenji nói, ánh mắt bất giác nhìn về phía Edogawa Ranpo.
Ánh mắt của những người khác cũng đều nhìn Edogawa Ranpo.
"Nhìn bản đại nhân làm gì, dù sao cậu bé Dazai cũng sẽ nói thôi." Edogawa Ranpo chỉ thản nhiên nói.
Mọi người câm nín, chỉ có thể coi như thế thôi.
Bọn họ nhìn về phía Dazai Osamu, hy vọng có thể nghe được kết quả.
【 "Tên thuộc hạ gây chuyện do dính ma túy chú nên mau chóng xóa sổ hắn đi." Đột nhiên, Dazai Osamu không đầu không đuôi nói.
"Ma tuý?" Trên mặt Hirotsu Ryuurou mất đi màu máu, "Không, đâu ai dám dính đến mấy thứ đó. Dĩ nhiên thuộc hạ tôi cũng vậy... Thuộc hạ tôi rất ưu tú..." 】
"Ma tuý?" Mori Ougai khẽ cau mày, lão nhìn về phía Hirotsu Ryuurou trán đổ mồ hội lạnh.
Hirotsu Ryuurou im lặng, việc này cũng đã xảy ra với bọn họ.
"Là thuộc hạ biết tình hình nhưng không báo," Hirotsu Ryuurou rũ mắt, "Những tên thuộc hạ đó tôi giải quyết rồi ạ. Chỉ là tôi không báo cáo với boss."
"Quên đi." Vẻ mặt Mori Ougai bình thản, không nhìn ra phản ứng gì, "Nếu đã giải quyết thì xong hết rồi, nhưng..."
Hirotsu Ryuurou hiểu ý, lập tức cung kính nói: "Tôi sẽ không tái phạm nữa."
"Sao đột nhiên ngài Dazai lại nói vậy thế?" Tanizaki Junichirou nhìn Nakajima Atsushi nói.
"...Tôi cũng không biết." Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu, giọng điệu nhẹ nhàng như tự lẩm bẩm.
Nhưng trong lòng cậu nhưng có một suy đoán như có như không.
Ozaki Kouyou khẽ nở nụ cười, "Dazai cậu ấy..."
"Bản chất linh hồn của cậu ấy là dịu dàng..."
Mặc dù coi như cực kỳ lạnh lùng vô tình, vô căn cứ mà suy đồi, hơn nữa theo đuổi cái chết. Nhưng sâu trong linh hồn anh ta trước sau vẫn luôn có một chút dịu dàng và thuần khiết mà ngay cả anh ta cũng không nhận ra được.
Đó là sự 'dịu dàng' độc nhất của Dazai đối với mọi thứ trên thế giới.
【 "Khẩu súng bên hông kìa." Dazai Osamu chỉ vào khâut súng lục mà Hirotsu Ryuurou giắt ở thắt lưng bộ vest.
Hirotsu Ryuurou nhanh chóng lấy tay che khẩu súng giắt ở thắt lưng của bộ vest. Đây cũng không phải là có ý định, mà là hành động phản xạ vô thức.
"Bình thường ông Hirotsu đâu mang súng. Hơn nữa ông Hirotsu là người sử dụng vũ khí cẩn thận. Xét từ cách mà ông tùy tiện giắt ở thắt lưng, khẩu súng đó vừa không phải là đồ của ông cũng không phải là hàng đem bán. Xét thêm cả tình trạng chăm sóc bảo dưỡng, là súng ctra thuộc hạ. Tôi nói đúng chứ?"
Hirotsu Ryuurou im lặng không đáp, Dazai Osamu tiếp tục nói: "Thân là chỉ huy đội trăm người thì ước chừng ông Hirotsu có khoảng hai mươi tên thuộc hạ. Chẳng lẽ là mượn súng của thuộc hạ sao? Không, vào thời điểm này buổi sáng, chẳng có yêu cầu dùng đến súng cả. Là tịch thu."
"Tại sao ư? Bởi vì trên tay cầm của súng có dính bột trắng và dấu máu. Nhưng trên người ông Hirotsu thì không có bột trắng hay dấu máu gì. Là thuộc hạ của ông dính vào ma túy nên làm loạn đúng không?"
"Nhìn quầng thâm dưới mắt của ông Hirotsu thì hẳn là tối hôm qua đã xảy ra chuyện. Vậy nên ông đã trói thuộc hạ lại, rồi tịch thu vũ khí. Bởi chú không biết hắn sẽ còn làm gì." 】
"Đỉnh quá." Miyazawa Kenji thán phục, vẻn vẹn mấy câu nói mà đã ra nguyên nhân kết quả của chuyện này rồi.
"Tất nhiên," Nakajima Atsushi cùng vinh đều yên, "Ngài Dazai mà lị!"
"Vậy thì kẻ nào đã giết những tên kia?"" Tanizaki Junichirou nghĩ mãi không ra.
"Lúc này ấy..." Fyodor cúi thấp đầu nhìn ba cái xác, lông mi khẽ run, giống như con bướm sắp tung bay.
Là Mimic ư?
"Mimic?" Mori Ougai chống cằm, biểu hiện đăm chiêu.
【 "Tại..." Hirotsu Ryuurou hạ thấp giọng đáp lời.
Dazai Osamu lại ngắt lời tiếp tục nói: "Tên thuộc hạ đó đã làm trái với tôn chỉ của tổ chức, ông Hirotsu. Buôn bán ma túy có thể thu được lợi nhuận cao đấy, nhưng chuyện phiền phức kéo theo cũng nhiều."
"Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt, cơ quan kiểm soát tội phạm ma túy, rồi đội giám sát các tổ chức phản xã hội của bên quân cảnh. Tất cả sẽ thành cái cớ tuyệt vời cho các tổ chức chính phủ đang chờ chúng ta sơ sẩy. Mỗi tịch thu súng thì chưa đủ đâu."
"Nhưng..."
"Ông Hirotsu, mặc dù tôi không hiểu tại sao, nhưng cán bộ lại bị người khác đẩy lên. Chỉ cần trở thành cán bộ, dù không muốn cũng phải có thuộc hạ."
"Nhưng tôi không phải dạng khéo léo dùng một đám oắt con vô dụng để tạo ra thành quả. Nên tôi sẽ nhanh chóng loại bỏ những thứ vô dụng, ông nên xử lý những tên thuộc hạ kia đi." 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro