Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

051

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————




"Lấy lòng? Cứu cậu? Chuyện đó là không thể. Tôi rất ghét cậu. Hơn nữa tụi này cũng chỉ ở đây để diệt kẻ địch mà thôi."

"Giết tất cả...?" Vẻ mặt Nakahara Chuuya cứng lại rồi, " Cả 「 Cừu 」à?"

Dazai Osamu mỉm cười, im lặng nhìn Nakahara Chuuya vài giây. Sau đó mở miệng, dùng giọng điệu đầy ý tứ sâu xa nói rằng.

"Đúng thế. Phương châm tác chiến là giết tất cả, bởi vì nó là một tổ chức nguy hiểm. Điều đó nói rằng, nếu bất kỳ người ngang hàng nào của tôi biết chi tiết thông tin của kẻ địch, ai có thể góp ý cho tụi này biết cách làm suy yếu thế lực mà không cần giết chết chúng, thì tôi vẫn sẽ không thay đổi chính sách."

"Mày nói, góp ý, của người ngang hàng?" Nakahara Chuuya một mặt nghiêm túc nói. 

"Đúng, một người ngang hàng của Mafia. Kẻ địch góp ý tôi không thể tin, nhưng góp ý của người ngang hàng tôi có thể tin tưởng. Cái gọi là tổ chức chẳng phải là như vậy sao?"

Nakahara Chuuya im lặng, bởi vì gã hiểu Dazai Osamu muốn nói gì.

"Em hiểu rồi!" Nakajima Atsushi đột nhiên lên tiếng, "Ngài 【 Nakahara 】 gia nhập vào Mafia cũng là vì những thành viên của 「 Cừu 」 đó."

"Ý ngài Dazai là nếu như ngài 【 Nakahara 】 gia nhập 【 Port Mafia 】, thì góp ý của 【 anh ta 】 sẽ được chấp nhận." Tanizaki Junichirou nói.

"Tại sao ngài 【 Nakahara 】 vẫn nghĩ về những kẻ đó vậy ạ?" Miyazawa Kenji không hiểu.

"Chỉ là tạo ra một cái kết mà thôi." Nakahara Chuuya lên tiếng, giọng điệu bình tĩnh không lay động.

Mọi người nhìn nhau. 

"Vậy ra là như vậy nên ngài 【 Nakahara 】 mới gia nhập 【 Port Mafia 】 sao?" Tanizaki Junichirou đổi chủ đề.

"Chắc vậy." Kunikida Doppo nói.

...

"Là vậy à?" Nakahara Chuuya nói: "Ngay cả tình huống này tất cả...cũng là sự sắp xếp? Điện thoại trong khu trò chơi điện tử, đã bắt đầu từ lúc đó... Vì không tin tưởng tao, nên mới cài 「 Cừu 」 vào..."

Trong khu trò chơi điện tử, Dazai Osamu từng gọi một cuộc điện thoại cho Mori Ougai, muốn ông ta thả con tin của 「 Cừu 」 ra. Nhờ đó để 「 Cừu 」 chờ mong Nakahara Chuuya trở về, nhưng mục đích là để phạm nhân gặp mặt Nakahara Chuuya nhưng cũng đã ưu tiên hạng mục của vụ việc, và không nói rõ mục đích thật sự của mình với những đồng bạn. 

Kết quả là, 「 Cừu 」 chú ý tới. Sự an nguy của chính chúng đều do tâm tình của Nakahara Chuuya quyết định. 

Tất cả đều đúng với kế hoạch của Dazai Osamu.

Ngay cả cục diện Nakahara Chuuya bây giờ sẽ bị 「 Cừu 」 truy sát Dazai Osamu cũng suy đoán ra rồi. Bản thân đưa ra một đề xuất với Mori Ougai, điều động quân đội hỗ trợ, bây giờ Nakahara Chuuya tuyệt đối không thể từ chối dưới tình hình như thế, đưa ra giao dịch với anh ta.

"Ác quỷ, mà...tên khốn kia."

Nakahara Chuuya ấn lại vết thương rồi đứng lên, sau đó nhìn hướng Dazai Osamu biến mất. Có vẻ như để thấy trước tương lai của bọn họ mà thiếu niên mặc đồ đen tạo ra, mà tìm kiếm những dấu hiệu mắt thường không thể nhận ra.

Sau đó gã nói: "...Không phải à..."

"Kế hoạch này cũng không tồi." Mori Ougai cười yếu ớt, Dazai gia nhập 【 Port Mafia 】 còn đặc biệt thêm một 【 Nakahara Chuuya 】 gia nhập. 

Đây chính là cái gọi là mua một tặng một sao? Quả nhiên, Fyodor hiểu rõ cong khóe môi.

Thật chờ mong 【 tôi 】 đánh cờ cùng 【 cậu 】. 

Con ngươi của Nakahara Chuuya u ám không rõ.

Thật may mắn mà...

"Ngài Dazai đỉnh quá!" Miyazawa Kenji hằng ngày ca ngợi Dazai Osamu, "Ra là bắt đầu từ lúc đó."

"Còn cần cậu nói à." Akutagawa Ryuunosuke xem thường, cậu nhìn bóng lưng Dazai Osamu, "Dự liệu của ngài Dazai mãi mãi không ai có thể địch lại."

...

Dazai Osamu đi trong lối đi ngầm của tòa nhà Mafia, hành lang vừa dài vừa trắng làm hỏng phong cảnh. Cái gọi là vật trang trí chỉ có đèn huỳnh quang, cùng với bình diệt lửa. Đây là một lối thoát hiểm khẩn cấp được sử dụng khi địch tấn công.

Chân trái của Dazai Osamu bị thương, chống nạng. Song song đi bên người Dazai Osamu, thân mặc áo trắng Mori Ougai, cùng với một đứa bé đang ôm một con búp bê.

"Ngài Dazai lại bị thương rồi." Khuôn mặt của Nakajima Atsushi lo lắng, cho dù lúc trước Dazai có tiếng là giả vờ bị thương, nhưng Nakajima Atsushi vẫn tin ngài Dazai.

Bởi vì nếu ngài Dazai thật sự bị thương sao? Lại giống như 【 bọn họ 】 đều cho rằng ngài Dazai lại tự tử đôi cùng quý cô xinh đẹp, nhưng sự thật là ngài Dazai bị 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 quắp lấy.

Cho dù đó là kế hoạch của ngài Dazai.

"Là đứa bé đó!" Tanizaki Junichirou kinh hãi.

Ánh mắt vô thức của Tanizaki Junichirou nhìn về phía Yumeno Kyuusaku bên Port Mafia mà vẫn cho cảm giác tồn tại ấy.

Cậu đến nay vẫn còn nhớ lúc Atsushi đi hộ tống Haruno Kirako cùng Naomi thì, Q phát động dị năng lực của mình với Atsushi, khiến Atsushi đả thương Kirako, thậm chí suýt chút nữa ngộ sát Naomi.

Tại sao là suýt chút nữa đây, bởi vì may là chị Akiko kịp lúc chạy tới cứu Naomi.

Nếu không thì...

Hậu quả khó mà lường được, cậu cũng chịu nổi hậu quả kia.

Tanizaki Naomi khẽ run, giống như nhớ tới cảnh tượng khi đó.

Mà trong "Kế hoạch đốt cháy Yokohama" của Fitzgerald, Yumeno Kyuusaku kết hợp với dị năng lực của John bị 「 The Guild 」 bắt được, kết nối với cảm quan của tất cả cây cối ở Yokohama.

Sau đó nó bị gãy nát dưới sự kích thích không tên của John, anh ta phát động dị năng lực của mình, để một phần năm người dân của toàn thành phố tiếp nhận, toàn thành phố cứ như vậy rơi vào hỗn loạn.

Con ngươi của Yumeno Kyuusaku khẽ di chuyển, nhìn về phía 【 Yumeno Kyuusaku 】.

"Vậy thì, đây là công việc tiếp theo của cậu." Mori Ougai nói rằng.

"Hơ hừm. Nhóc con này là dị năng giả mà... Tôi nói này, giờ dùng chút dị năng lực tới đây xem."

Dazai Osamu đi về phía đứa bé và đứng bên cạnh nó. Bề ngoài đứa bé xem ra chỉ có năm, sáu tuổi, không đáp lại tiếng gọi của Dazai, chỉ ôm con búp bê nhìn chằm chằm phía trước.

"Tôi hỏi rồi, nhóc con này không thể tự mình sử dụng dị năng lực. Nên là cụ thể là dị năng lực gì tôi cũng không biết." Mori Ougai đưa tay đặt trên đầu đứa bé, nói rằng.

"Tôi đang trong bệnh viện của người quen, tôi nghe nói rằng có một đứa nhóc làm đứa trẻ cùng phòng bị thương, lập tức đưa nó tới đây. Có người nói dường như nó có thể làm bị thương đối phương mà không cần động một ngón tay."

"Vạn nhất mà xảy ra chuyện gì sẽ rất nguy hiểm, cho nên muốn để cậu Dazai sử dụng dị năng lực vô hiệu hóa điều tra rõ dị năng lực vủa nhóc con này là cái gì, là như vậy đấy."

Dazai Osamu không kiêng dè chút nào thẳng tắp nhìn chằm chằm đứa bé thấp kia, "Kyuusaku!"

Đứa bé đột nhiên rất vui vẻ nói rằng, "A ha ha! Em là Kyuusaku! Nè, ta đi chơi đi, ta đi chơi đi."

"Rồi rồi. Đợi em lớn thêm tí nữa anh liền chơi với em." Dazai Osamu trả lời với thái độ thân thiện.

Nghĩ đến lịch sử về lực sát thương của Yumeno Kyuusaku, Mori Ougai than nhỏ, dị năng lực tốt thì tốt, nhưng không kiểm soát được dị năng lực cũng có khuyết điểm. 

Nhưng nếu có Dazai...

Nghe được Dazai Osamu nói, hai con ngươi hình ngôi sao của Yumeno Kyuusaku hơi sáng lên, đó là một thứ ánh sáng bệnh hoạn.

Cũng trong một hành lang, vang lên tiếng bước chân của hai người, hai bóng người đang đi tới.

"Trên đây chính là tóm tắt cuộc họp." Bóng dáng của một người trong đó —— một người phụ nữ cao mặc kimono nói. Mái tóc hồng dài như đang cháy rực được buộc lên bằng cây trâm.

"Cậu có thắc mắc gì không, nhóc người mới?"

"Đừng có gọi tôi là nhóc nữa được không vậy?" Bóng dáng của một người khác —— Nakahara Chuuya nói rằng, "Vậy thì tôi có câu hỏi này. Tại sao lại đưa tôi đến cuộc họp vậy, bà chị già?"

"Cậu mới là người đừng gọi tôi là bà chị, tôi vẫn còn chưa tới cái tuổi đó đâu." Người phụ nữa mặc kimono trừng mắt với Nakahara Chuuya. 

"Lý do dẫn cậu tới sở dĩ là về sau sẽ có ích. Cuộc họp lần này đối tượng là với một công ty trực thuộc của Mafia cũng là chủ tịch của một công ty thương mại mới được ông ấy mua lại."

"Bất kể là bưng một chén trà, hay là một câu nói trong lúc trò chuyện, đều có thể ảnh hưởng đến hướng đi của Mafia. Giống như kiểu trước đây chỉ cần cắt đầu đối phương để giải quyết vấn đề đã qua rồi, cậu nên chú ý."

"Ha ha..." Nakahara Chuuya một mặt không thể nào hiểu được gãi đầu một cái, "Nhưng nếu muốn ngồi cùng một người như tôi, lỡ có làm chuyện gì thất lễ,... chọc giận người khác, phải làm sao đây?"

Ozaki Kouyou cười khẽ, cô nhìn về phía Nakahara Chuuya, "Vậy nên Chuuya cậu đến bây giờ vẫn gọi tôi là bà chị đây."

Không biết còn tưởng rằng tôi - bà chị đứng đầu gì đâu đấy.

Được rồi, thân là bộ trưởng của Bộ Thẩm vấn Port Mafia kiêm một trong những cán bộ cô cũng được cho là người đứng đầu.

Nakahara Chuuya đè vành mũ, biểu hiện bất biến.

Ozaki Kouyou trong lòng tiếc nuối, Chuuya càng ngày càng không hài hước nữa đây này.

Nhưng luôn có một ngoại lệ, nghĩ đến Dazai, Ozaki Kouyou nở nụ cười.

"Cũng là hành lang..." Tanizaki Junichirou nói, "Tôi có dự cảm không tốt."

"Tôi cũng vậy." Kunikida Doppo bình tĩnh cầm ít bông không biết lấy ra đâu bịt lỗ tai lại.

Tuy rằng nó không liên quan gì đến tính cách, nhưng nơi nào có Dazai sẽ có ồn ào, huống chi còn có 【 Nakahara Chuuya 】hơi tí là nổ.

Nakahara Chuuya cũng có cảm giác giống vậy.

Sau đó —— từ hành lang đối diện truyền đến giọng nói càng ngày càng gần.

"Tôi nói này ông Mori, nhóc con này, là trai hay gái vậy?" Đây là Dazai Osamu.

"Nói vậy thôi... Chứ tôi chưa hỏi. Sau khi xác nhận gửi tài liệu đi." Đây là Mori Ougai.

Sau đó —— từ hành lang đối diện truyền đến giọng nói cũng càng ngày càng gần.

"Mà này nhóc. Mũ đen trong tay cậu, hôm qua không có ở đây. Nó đâu ra vậy?" Đây là Ozaki Kouyou.

"À à, cái này à. Đây là..." Đây là Nakahara Chuuya.

Giọng nói của hai thiếu niên đan xen nhau.

Đó là vào một ngày, một thời điểm, trên một hành lang nào đó.

Trong lịch sử không để lại dấu vết, không đáng nhắc tới, không để lại bất kỳ ký ức gì, những chuyện vô cùng bình thường. 

Nhưng đó cũng là lúc khoảnh khắc vận mệnh chuyển động.

Mặt Nakahara Chuuya đen lại, khóe miệng hắn khẽ giật.

Hắn nghe tiếng bước chân đối diện càng ngày càng gần, nghĩ đến tình cảnh sống chung trong quá khứ của Dazai cùng 【 hắn 】. Giống Kunikida Doppo, rất muốn dùng thứ gì đó để bịt lỗ tai sắp bị tổn thương của mình lại.

Tại sao đồng vị thể 【 hắn 】 ngay khi gặp Dazai lại phá công lực cơ chứ?

Tuy rằng việc hắn gặp Dazai cũng bị phá công lực.

Mori Ougai nhìn thấy tình cảnh này, cảm giác giống như quen thuộc. Lão trầm ngâm chốc lát, rốt cục nghĩ đến tại sao lại giống như quen thuộc như vậy.

【 Lão 】 đứng ở giữa, mà hai bên là Dazai Osamu và 【 Nakahara Chuuya 】 đồng thời tự mình nói mình tổn thương lẫn nhau.

Mí mắt Mori Ougai giật nhẹ, nụ cười trên khóe miệng yếu ớt cứng đờ.

"... Ơ――!!" 

"A a a a a! Mày!" Tiếng kêu của thiếu niên tràn ngập hành lang.

Các vị đại nhân kinh ngạc nhìn hai người.

"Chuuya! Cậu nghĩ tôi để cậu gia nhập tổ chức là vì cái quái gì hả?" Đi kèm tức giận, Dazai Osamu áp sát Nakahara Chuuya.

"Cậu là chó của tôi! Nếu tôi bảo chân tôi ngứa cậu phải gãi cho tôi, nếu tôi nói tôi muốn ăn soba cậu phải làm thành soba rồi mang đến đây, nếu tôi nói tôi muốn xem kịch thì một mình cậu phải diễn cho tôi xem, đây mới là công việc của cậu!"

"Vậy cậu đang làm cái quái gì vậy, hơn nữa còn trực thuộc bộ của chị Kouyou? Để nhanh lên thang á? Thuận buồm xuôi gió ấy hả! Bạn còn trẻ lắm nên làm từ tầng thấp nhất ngay cho tôi đi đồ lùn!"

"Câm miệng đi tên khốn gian xảo! Tao gia nhập Port Mafia theo ý mình, tao sẽ không trở thành tay sai hoặc con chó của mày đâu nhé! Ai rảnh quan tâm đến mưu đồ của mày là gì!" Nakahara Chuuya cũng không chịu thiệt. 

"Hơn nữa sau đó tao cũng đã điều tra ra sự thật, máy trò chơi điện tử kia là vì có kẻ nào đó đã làm đổ đồ uống lên chỗ điều khiển của tao nên các nút bấm trở nên khó hoạt động! Đó là thi gian lận!

"À ha——? Gian lận á hả Chuuya? Cậu có chứng cứ chứng minh tôi dùng các thủ đoạn bất chính không? Dù nói thế nào đi nữa thì cậu biết đấy, tôi sẽ xuất bản tờ báo 《 Tuần này Chuuya đểu giả 》 và gửi nó cho mọi người trong tổ chức, vậy ra cậu muốn là người đầu tiên giúp tôi cung cấp đóng góp tin tức tài liệu sống cho kỳ mới sao?"

"Ai muốn giúp mày làm nó chứ... Khoan khoan chờ đã! Khi tao gia nhập tổ tức đi chào hỏi, nụ cười trên mặt mọi người đều rất vi diệu, chẳng lẽ bởi vì tờ báo này à!"

Hai thiếu niên liên tục om sòm mắng nhau.

Các vị đại nhận ở một bên bất đắc dĩ nhìn cảnh tượng này. 

...












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro