Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

050

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————




Một tháng đã trôi qua kể từ hôm đó.

Ngày và đêm tuần hoàn lặp đi lặp lại, bi kịch và hài kịch trong thành phố cũng đang tuần hoàn lặp đi lặp lại. Chuỗi vụ phá hoại bạo loạn mang tên "sự cố Arahabaki" cuối cùng đã kết thúc với chỉ một hung thủ là Randou.

Randou phản bội Mafia, nhà bị thiêu hủy, vật phẩm anh ta có cũng bị ném vào trong biển. Trong tình huống bình thường, theo trình tự của Mafia, đối với kẻ phản bội ngay cả người trong dòng tộc cũng phải chịu sự trừng phạt, nhưng Randou cũng không có sự tồn tại nào có thể gọi là người thân hoặc chỗ trú ẩn.

Sau khi xác được thị chúng một tuần, chôn bên trong nghĩa địa chung có vẻ quê mùa.

Bên trong nghĩa địa chung, gió biển từ biển thổi tới mang theo nồng nặc hơi ẩm.

Trong nghĩa địa yên tĩnh cách xa nơi người ở, có những bia mộ lạnh lẽo vô danh trên đất trống nhô ra từ vách núi. Phía cuối vách núi chính là biển, gió biển mãnh liệt để lộ một bia mộ cheo leo trong không khí.

Trong đó trên một bia mộ, một thiếu niên tùy ý ngồi ở phía trên.

"Ngài 【 Nakahara 】 đang ngồi trên... bia mộ của ngài 【 Randou 】?!" Tanizaki Junichirou khiếp sợ.

"Đây là viếng mộ sao?" Miyazawa Kenji cũng khiếp sợ.

Khóe miệng Nakahara Chuuya giật giật, cũng không biết nói gì.

"Thật là, sau khi chết rồi vẫn gây rắc rối cho người khác là sao vậy ông anh." Mặt Chuuya đầy khó chịu tự nhủ, "Mấy cái hồ sơ mà anh thu thập khi còn sống bị Mafia lấy hết rồi."

"Nhờ anh mà việc điều tra cũng mệt vãi ra. Tám năm trước anh xâm nhập vào cơ sở quân sự nào vậy? Tại sao 「 Arahabaki 」 lại ở nơi đó? Giờ thì manh mối đều bị phá mất rồi."

Trước mắt Nakahara Chuuya, là biển xanh bao la.

Dưới bia mộ, một đóa bồ công anh nho nhỏ hư ảo nở rộ, chập chờn theo gió.

"Quên đi, ngược lại cho dù anh còn sống, cũng sẽ không nói chuyện này với bất kì kẻ nào đâu nhỉ..."

Dùng nửa thân dưới để tạo phản lực, Nakahara Chuuya nhảy xuống từ bia mộ. Gã nhét hai tay vào túi áo khoác, quay lưng bước xa bia mộ của Randou.

"Vậy tạm biệt, tôi sẽ trở lại."

Đang đi trên con đường mòn đối diện vách núi, tầm nhìn của Nakahara Chuuya bị bóng người của thiếu niên chặn lại.

"Cậu ở đây à. Tớ đang tìm cậu đấy Chuuya."

"Shirase... Là một thiếu niên tóc bạch kim, là một trong bộ ba 「 Cừu 」 tìm Chuuya trong khu trò chơi điện tử.

"Là 【 cậu ta 】..." Tanizaki Junichirou nhìn thấy 【 Shirase 】, "Không biết tại sao, vừa nhìn thấy cậu ta tôi lại có linh cảm chẳng lành."

Lát nữa sẽ không xảy ra cái gì đấy chứ?

"Cảm giác giống như 【 cậu ta 】 có âm mưu gì đó." Nakajima Atsushi nói.

Người của 「 Cừu 」 cho mọi người cảm giác cũng không quá tốt, vì lẽ đó 【 Shirase 】 vừa xuất hiện, tất cả mọi người nghi ngờ 【 cậu ta 】 có âm mưu gì rồi.

Nakahara Chuuya khẽ cau mày, tình cảnh này cũng tương tự hắn, mỗi khi bọn Shirase muốn tính kế hắn thì luôn có thần thái này.

Bắt đầu rồi à?

Mori Ougai đúng là đoán được về sau sẽ xảy ra chuyện gì, lão liếc mắt Nakahara Chuuya, này cũng tương tự lúc trước biết bao.

"Tìm tôi có việc gì à?" Nakahara Chuuya dò hỏi. 

"Tớ muốn xin lỗi cậu." Thiếu niên tóc bạch kim nhún nhún vai, "Lúc trước không phải đã cãi nhau sao? Trong khu trò chơi trò chơi ấy. Sau đó, tớ cũng hiểu ra, cảm thấy không nên cản trở chuyện cậu muốn làm bởi vì mong muốn của mình."

"Vào lúc ấy, cậu cũng muốn bắt hung thủ bằng mọi giá phải không? Nhưng bọn tớ đã nói trả thù tổ chức là ưu tiên nhất... Cậu đúng rồi. Bọn tớ quá ỷ lại vào cậu nên mới không suy nghĩ ra được những cách khác, là bọn tớ không tốt."

Nakahara Chuuya có chút ngoài ý muốn nghe lời nói của đồng bạn.

Thiếu niên tóc bạch kim tiếp tục nói: "Thông qua sự kiện lần này bọn tớ đã hiểu rõ các vấn đề của 「 Cừu 」 cuối cùng là ở chỗ nào rồi. "

Thiếu niên nhẹ nhàng cười nói, "Sau đó mọi người bàn bạc một chút, quyết định cách giải quyết. Cậu có thể nghe tớ nói không?"

Nakahara Chuuya có chút không biết làm sao nói "Vậy hả", bắt đầu đi về phía trước.

"Nhưng nếu đó là quyết định của các cậu thì tôi sẽ nghe." Nakahara Chuuya khẽ thở dài một hơi, đi qua thiếu niên.

"Tôi cũng phát mệt khi vướng vào vụ lằng nhằng này đây. Có thể thêm thời gian nghỉ cũng hợp ý tôi. Vừa đi vừa nói, là cách gì?"

Nakahara Chuuya đi ngang qua thiếu niên, bước đi thong thả trên con đường nhỏ dọc theo núi.

"Em luôn cảm thấy không có việc gì mà vẫn tỏ ra ân cần vậy ta." Miyazawa Kenji gãi gãi sau gáy, "Em chỉ nói vậy thôi."

"Đúng vậy." Tanizaki Junichirou gật đầu.

"【 Cậu ta 】 nói xin lỗi giống như chồn cáo chúc tết g๠ấy." Nakajima Atsushi nói, sau đó cậu nhìn mặt Nakahara Chuuya từ mơ hồ biến thành đen, vội vã lại nói, "Tôi nói gà không phải nói ngài 【 Nakahara 】." 

¹ 黄鼠狼给鸡拜年: hoàng thử lang cấp kê bái niên: chồn cáo chúc tết gà 」 — giả bộ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu.

"Đây chỉ là phép ẩn dụ."

Nakahara Chuuya chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn cậu, không nói gì.

"Hơn nữa, việc 【 cậu ta 】 đại khái cũng không phải chuyện tốt đẹp gì." Tanizaki Naomi ôm lấy cánh tay Tanizaki Junichirou, nói.

Nakahara Chuuya nhìn 【 Nakahara Chuuya 】 bỏ 【 Shirase 】 lại phía sau, trong con ngươi xanh thẳm không nhìn ra tâm tình gì.

"【 Chuuya 】 không nên quay lưng lại với 【 câu ta 】 đâu." Ozaki Kouyou nói, "Nếu thật sự 【 cậu ta 】 muốn làm gì 【 Chuuya 】, cho dù là 【 Chuuya 】chưa đề phòng trước, trong thời gian ngắn cũng không thể tránh khỏi."

"Nói đúng lắm, giờ mà làm việc mờ ám dễ như ăn cháo." Yosano Akiko cũng nói.

"Có thể vấn đề là khi đó ngài 【 Nakahara 】 chưa sẵn sàng đề phòng 【 cậu ta 】 ấy chứ." Tanizaki Junichirou nói. 

Một cơn gió mạnh thổi tới tự bờ biển, vỏ dại của nghĩa địa xào xạc rung động.

Có gì đó nặng nề va vào phía sau lưng Nakahara Chuuya, "phập" một tiếng, Nakahara Chuuya chao đảo về phía trước.

"Đây chính là cách giải quyết."

Nakahara Chuuya chậm rãi quay đầu lại, chỉ thấy thiếu niên tóc bạch kim đang áp sát phía sau gã.

"...Cậu..."

Cùng lúc thiếu niên di chuyển cơ thể, Nakahara Chuuya mất đi thăng bằng, ngã nhào trên đất. Sau lưng gã là một con dao ngắn mới tinh.

Máu tươi dần dần chảy ra từ chỗ đâm sâu của gốc con dao.

"Tấn công từ bên ngoài tầm nhìn khi tâm hồn đang thư thái. Cậu sẽ không có thời gian sử dụng trọng lực." Thiếu niên tóc bạch kim nở nụ cười, nói rằng: "Đúng không, Chuuya? Tôi biết rõ lắm. Dù sao cũng ở chung một thời gian khá dài mà."

"Cậu định... làm gì?" Nakahara Chuuya đau đớn rên rỉ, muốn đứng dậy. Nhưng tay chân run rẩy, không dùng sức được.

"Cậu nên dừng cử động sẽ tốt hơn đấy, tôi đã bôi thuốc chuột vào lưỡi dao rồi." Nụ cười của thiếu niên tóc bạch kim rộng thêm.

"Tay chân của cậu sẽ bị tê, không thể cử động bình thường được. Đáng thương quá, nếu cậu không mạnh mẽ như bây giờ, cậu đã có thể kết thúc nhanh mà không cần chịu đau đớn này rồi."

...

"Khó ưa ghê!" Tanizaki Junichirou hơi bất bình dùm 【 Nakahara Chuuya 】, "Trong lòng ngài 【 Nakahara 】 đã tin tưởng 【 cậu ta 】 như vậy mới không đề phòng."

Cậu không muốn tin, những người kia được ngài 【 Nakahara 】 bảo vệ lâu như vậy, cuối cùng không đền đáp thì thôi, trái lại còn đả thương ngài 【 Nakahara 】 nữa chứ.

Đúng là kẻ vong ân bội nghĩa.

"Mạnh mẽ không có gì sai cả!" Nakajima Atsushi nhìn 【 Shirase 】, nhìn thấy khuôn mặt đắc ý dối trá của 【 cậu ta 】, trong lòng một trận không thoải mái.

"Năm đó chúng còn làm nhiều cái quá đáng hơn nữa cơ." Mori Ougai cười nhạt nhẽo nói, "Đương nhiên, kết cục cũng không khá hơn bao nhiêu."

"Sự can đảm nào đã cho bọn họ hợp tác với 「 GSS 」 vậy, lại còn trong tình huống  khômg có ngài 【 Nakahara Chuuya 】?" Miyazawa Kenji đơn giản là cảm thấy nghi ngờ.

"Có thể là không biết gì?" Nakajima Atsushi chần chờ nói. 

"Làm ơn bỏ giọng điệu nghi vấn ấy đi." Akutagawa Ryuunosuke hiếm thấy tiếp lời.

Đối với loại người tham lam vô độ lại rất sợ chết, còn cực yếu kém không tự mình biết mình, Akutagawa Ryuunosuke cực kỳ xem thường.

Nếu so với bọn người đó thì Nakajima Atsushi tốt hơn một chút.

Nếu Nakajima Atsushi biết Akutagawa Ryuunosuke nghĩ như thế, e rằng chỉ muốn nói: Đừng có so sánh cậu với bọn người kia.

Bọt nước màu trắng tan ra, dội rửa những tảng đá bên dưới vách đá. Trên đường không có con đường bên dưới vách núi, Nakahara Chuuya bước tập tễnh leo lên.

"Mẹ, nó..." Nakahara Chuuya chống hai tay trên tảng đá ẩm ướt, nói: "Vết thương, sâu vãi..." 

Nakahara Chuuya tập trung ý thức trên vết thương sau lưng, dồn trọng lực yếu ớt lên con dao ngắn cắm sau lưng, từng chút từng rút nó ra, ném xuống biển.

Chất độc lan ra, để dị năng lực cùng khả năng cơ thể đều yếu bớt đi.

Thế nào mới có thể giết Nakahara Chuuya vô địch, những người bạn cũ biết rất rõ điều này. Đây là tự nhiên, không giống với Randou, Nakahara Chuuya chưa bao giờ có một chút e dè với tổ chức. Không thể có e ngại, dù sao bọn họ cũng là đồng bạn.

Trên vách núi, các binh sĩ đang gọi gì đó chạy tới chạy lui, còn có thể nghe được tiếng súng bắn xuống bên dưới vách núi. Không tốn thời gian dài, các binh sĩ sẽ bao vây Chuuya.

Điểm ẩn núp của 「 Cừu 」, nơi cất giấu vũ khí, hồ sơ phạm tội... Nakahara Chuuya biết tất cả các điểm yếu của bọn họ, mà bọn họ không thể để gã sống sót đào tẩu. 

Khóe miệng Nakahara Chuuya, vô ý xuất hiện nụ cười.

"Boss cái beep ấy..." Chịu đựng sóng lớn của biển phun tới, Nakahara Chuuya tự nhủ, "Này là, mình, đã tự phá hoại, tổ chức mà..."

Nắm lấu tảng đá, chống đỡ cơ thể để đứng lên. Nakahara Chuuya đi tới sườn dốc nơi có tán cây thưa thớt, gã lê cơ thể ướt sũng đi về phía khoảng trống giữa rừng cây.

Đột nhiên —— phía trước xuất hiện một bóng người.

"Xin chào, Chuuya."

...

Mọi người không muốn thảo luận về 「 Cừu 」 nữa, đều chỉ là yên lặng mà nhìn 【 Nakahara Chuuya 】.

"Mà ngài Dazai ở đâu rồi ạ?" Tanizaki Junichirou nói. 

"Nói đến Dazai, Dazai chẳng phải ở đây rồi sao?" Mori Ougai nhìn bóng người đột nhiên xuất hiện phía trước 【 Chuuya 】, cười nói.

"Ngài Dazai!" Nakajima Atsushi cùng Akutagawa Ryuunosuke như thường lệ trước tiên đi tới bên cạnh Dazai.

Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu giống như một con mèo như thế, mặt đỏ ửng không rõ.

"Ngài Dazai đến tìm ngài 【 Nakahara 】 sao?" Miyazawa Kenji nói.

"Năm mươi năm mươi." Kunikida Doppo cũng không xác định.

Fukuzawa Yukichi nhìn tư thế ngồi xổm như mèo của Dazai Osamu, vẻ mặt hơi động.

Là meo ngồi xổm.

Thật đáng yêu. 

Cho nên nói, tại sao một người đẹp đẽ như vậy  lại thường chẳng đáng tin vậy hả? Yosano Akiko thầm nghĩ.

Là bóng người vóc người thấp bé. Bị bọc đánh, tuy rằng Nakahara Chuuya nghiêm túc lên như vậy, nhưng sự thật lại không phải như vậy.

"Nè Chuuya, nhìn cậu hơi thảm nhỉ, muốn tui giúp một tay hông?"

Là Dazai.

"Dazai... Sao mày lại ở đây..." Nakahara Chuuya mờ mịt rì rầm nói.

"Là công việc thôi. Sau khi tôi nói muốn gia nhập Mafia, ông Mori cao hứng đến mức nhảy cẫng lên, rồi nói sẽ cho tôi một công việc tốt. Tôi đã được giao cho việc bắt đầu chỉ huy quân đội, cũng bất tri bất giác lao vào công việc luôn."

Thuận theo Dazai Osamu, vô số bóng người xuất hiện ở trước mặt. Một nhóm Mafia trang phục màu đen bao vậy, cầm một khẩu súng trường màu đen, mặt không cảm xúc.

Là thành viên Mafia máy móc tàn nhẫn.

"Hẳn là đã biết chuyện 「 Cừu 」 Và 「 GSS 」 thành lập liên minh rồi." Kunikida Doppo nói.

"Vậy nên ngài Dazai 【 bọn họ 】 tới đây là muốn tiêu diệt hai tổ chức này sao ạ?" Miyazawa Kenji nghĩ đến.

Nakahara Chuuya nhìn bóng người thấp bé của Dazai Osamu, tâm trạng có chút không đổi mà vui vẻ lạ thường.

Quả nhiên, sự vui vẻ của con người dựa trên nỗi đau của người khác.

"「 Cừu 」 và 「 GSS 」 dường như đang thành lập liên minh để đối địch với Mafia, và phải dẹp chúng trước khi chúng hợp tác hoàn toàn. Đây là công việc đấy."

"Nhưng, cũng không khó lắm. Tụi này sẽ xong dọn dẹp xong trước bữa trưa đấy." 

Nakahara Chuuya ấn lại vết thương, gấp gáp thở hổn hển nói: "Mục đích của mày... là gì?"

Gã nhìn Dazai Osamu ánh mắt trở nên sắc bén, "Đừng nói, là tình cờ, gặp tao đấy... Tính, cứu tao, để lấy lòng à...?"











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro