Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

049

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----



Đồng thời cộng thêm những nội thương không thể chữa trị, mặc dù là Yosano Akiko của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang cũng không cách nào chữa trị.

Lại nhìn 【 Nakahara Chuuya 】 lúc này, biểu hiện của Ozaki Kouyou hơi hoảng.

Dazai Osamu dứt lời, một bóng đen nhanh chóng lao về phía anh ta, nương theo mà đến còn có ánh kiếm của lưỡi hái.

Là tiền nhiệm!

"Nào, Chuuya!" Dazai Osamu nghiêng người tránh thoát tập kích, hô to với Nakahara Chuuya.

Nhìn Dazai Osamu mấy lần né tránh tấn công của tiền nhiệm, lòng bàn chân của Nakahara Chuuya lún xuống lòng đất, cuộn lên từng trận tro bụi, cả người gã hiện ra vầng sáng màu đỏ sẫm, đưa tay đưa về phía Dazai Osamu.

"Mày tới đây mới đúng, tên khốn Dazai."

"Giờ chết của cậu đến rồi, nhóc con." Nhìn Dazai Osamu mấy lần tránh thoát tấn công của ông ta, tiền nhiệm nổi giận.

Có lẽ vì sự giận dữ này, ông ta nhanh chóng một đòn trực tiếp chuẩn xác đánh úp về phía cánh tay mà Dazai Osamu chặn ở trước người.

Đó là cánh tay mà Dazai Osamu quấn băng vải.

"!" Con ngươi của Nakahara Chuuya co rút nhanh.

Randou nhếch khóe môi, khẽ cười thành tiếng.

Tiền nhiệm hưng phấn, con ngươi đỏ lên, đồng thời tăng thêm cường độ trong tay.

"Ngài Dazai!" Hốc mắt của Nakajima Atsushi sắp nứt ra rồi.

Akutagawa Ryuunosuke vô ý thức nắm chặt nắm đấm, cậu từng lần từng lần một nói với chính mình.

Ngài Dazai sẽ không sao cả, đây chỉ là chuyện đã xảy ra trong quá khứ, ngài Dazai đỉnh nhất nên chắc chắn cũng đã lường trước được tình huống như thế.

Nhất định sẽ không sao...

Hai con mắt của Akutagawa Ryuunosuke mơ hồ hơi đỏ.

Tất cả mọi người căng thẳng lo lắng nhìn Dazai Osamu.

Fyodor nhìn cánh tay Dazai Osamu, nhận ra được ý định của Dazai.

Hạ thấp tinh thần cảnh giác của địch với lý do bị thương, đồng thời lại phản công bất ngờ.

Nhưng, không có đổ máu xảy ra.

Sau khi lưỡi hái đâm thủng băng vải, tấm nhựa phía dưới băng vải vỡ vụn, đồng thời cũng lộ ra một tấm sắt cứng.

"Gì hả?!" Tiền nhiệm kinh hãi.

Mà Dazai Osamu đã lợi dụng lúc này đưa tay hướng về phía Nakahara Chuuya ở đối diện.

"Chuuya!"

"Lại đây! Dazai!"

Thân ảnh của hai người dưới các loại lực cản mà tới gần nhau.

"Đừng mơ làm được!" Randou thấy thế, sau khi kiểm soát kéo Không Gian Con, cố gắng kiểm soát Nakahara Chuuya lùi về sau, rời xa Dazai Osamu.

Nhưng mà không có tác dụng, Nakahara Chuuya vẫn mưa gió bất động vững chắc như núi.

"Không thể nào?!" Randou không dám tin.

Nakahara Chuuya cắn răng, gã nhìn Dazai Osamu từng chút từng chút tới gần gã.

Cuối cùng hai người thành công nắm tay nhau.

Một chùm ánh sáng chói lòa phát ra từ nơi hai người nắm tay nhau, nhanh chóng hình thành sóng xung kích năng lượng khổng lồ.

Không Gian Con tiêu tan.

Cơ thể Randou bị ép lún sâu dưới nền đất, cuộn lên từng trận bụi mù mịt.

"Làm em sợ đó." Miyazawa Kenji hoãn tâm tình sốt sắng, tình hình vừa rồi của ngài Dazai thật sự doạ đến cậu, "Ra là ngài Dazai không bị thương."

Tay nắm chặt 'Lý Tưởng' của Kunikida Doppo lỏng ra, hắn đẩy gọng kính, nói: "Chung quy chẳng ai có thể ngờ rằng dưới lớp băng vải của cánh tay của cậu ta lại có một tấm sắt chứ?"

Cũng chỉ có mỗi Dazai mới có thể nghĩ ra được.

"Ý nghĩ hay đấy." Mori Ougai cười nói.

Vẫn hay vẫn hay...

Nakajima Atsushi thở phào nhẹ nhõm, cậu nhìn Dazai Osamu bình yên vô sự, lại thở dài, "Khi nào ngài Dazai mới thôi hù dọa chúng ta đây..."

Ánh mắt của Akutagawa Ryuunosuke có chút sững sờ, lập tức mím môi, cậu lại không thể đoán được dụng ý của ngài Dazai.

Thế nhưng ngài Dazai, lần sau tại hạ nhất định sẽ hiểu rõ dụng ý của ngài.

Nhìn thấy động tác nắm tay của Dazai Osamu cùng 【 Nakahara Chuuya 】, vẻ mặt của Nakahara Chuuya lạnh lùng.

Mặc dù là đồng vị thế, hắn cũng cảm thấy chói mắt.

So với Nakahara Chuuya, những người khác lại hết sức lơ đi động tác kia.

"Vậy là chuyện này kết thúc rồi ạ?" Tanizaki Junichirou nhìn 【 Randou 】 không nhúc nhích, chần chờ nói.

Vẫn chưa, nhìn thấy động tác tinh tế của 【 Randou 】, Fyodor nghĩ thầm trong lòng.

Sau khi chờ bụi đất tiêu tan, một bóng người loạng choạng đứng dậy.

Nakahara Chuuya nhìn, vẻ mắt cứng đờ.

"Tuyệt vời." Randou đứng thẳng đối diện trong bụi đất, cho dù chịu đựng mức tấn công đó, trên người anh ta cũng không có một chút tổn thương nào, trên mặt cũng không hề có đau đớn.

"Cậu Chuuya, sức mạnh vũ trang và sự thành thạo của cậu, cậu đã nắm giữ sức mạnh khác với 「 Arahabaki 」. Cậu không phải thần linh, mà là con người vô cùng mạnh."

"Ồ vậy à...cảm ơn." Nakahara Chuuya lạnh lùng nói.

Randou vừa nhìn về phía Dazai Osamu, "Không hổ là dị năng giả phản dị năng lực, cậu Dazai."

"Sao mà sánh được với anh Randou." Trên mặt Dazai Osamu mang theo nụ cười nhàn nhạt.

"Gì vậy?!" Nhìn thấy 【 Randou 】một lần nữa đứng lên, Tanizaki Junichirou khiếp sợ, "Lành lặn không mất một sợi tóc luôn!"

Kunikida Doppo nhìn có gì đã xảy ra, nói: "Tuy rằng sóng xung kích cũng lan đến gần 【 Randou 】, nhưng chủ yếu nhất vẫn là Không Gian Con đã chặn phần lớn tổn thương cho 【 anh ta 】.

"Nhưng..."

"Mặc dù thật sự Dazai có thể vô hiệu hóa dị năng lực của giả dị năng, nhưng vẫn phải có sự tiếp xúc cụ thể."

"Hóa ra là vậy." Miyazawa Kenji gật gù.

"Lại có động tác rồi!"

Một cái bóng bỗng nhiên hạ xuống trên người Nakahara Chuuya, phía trên đầu gã, là khuôn mặt giống xác chết của thủ lĩnh tiền nhiệm thân mặc đồ đen.

Ánh sáng bạc thoáng hiện vung xuống đầu gã.

"Ha." Nakahara Chuuya nhanh chóng né tránh, nhưng tiền nhiệm lại theo sát không nghỉ.

Cùng lúc đó Rando cũng vung một tia dọc về phía Nakahara Chuuya, trực tiếp ép Nakahara Chuuya trên đất. Không chỉ vậy, đòn tấn công kế tiếp của tiền nhiệm cũng thuận theo mà tới.

Nakahara Chuuya không thể lập tức đứng dậy né tránh, bởi sử dụng khí lực quá nhiều mà thoát lực. Gã giơ hai tay lên để phòng thủ, chuẩn bị tác dụng trọng lực ngay khi chạm vào lưỡi hái sắc bén -- nhưng, Không Gian Con lại xé toạc trọng lực, tạo ra vết nứt.

Tiền nhiệm nhắm vào vết nứt này, lưỡi hái sắc nhọn chuẩn xác đâm vào.

Hướng mặt với Nakahara Chuuya, Randou nghiêm túc đưa tay ra, đầu ngón tay sáng lên ánh sáng của dị năng lực.

Là tính hấp thụ Nakahara Chuuya làm dị năng lực của mình.

"Không cần lo đâu. Thật ra, sau khi dị năng hóa thì linh hồn và nhân cách của cậu cũng chỉ đơn giản là thông tin bề ngoài thôi... Nhưng tôi e rằng, bây giờ cũng giống như vậy đi." Ánh sáng dị năng lực bao quanh cơ thể Nakahara Chuuya.

Nhưng--

"Cảm ơn nhiều nhé--" Nakahara Chuuya nhanh chóng đứng lên -- trở tay cầm lưỡi hái đâm thật sâu xuyên qua lồng ngực Randou.

"Tại... sao... ?" Randou sững sờ nhìn lưỡi hái đâm vào lồng ngực anh ta.

Nakahara Chuuya vẫn còn sống, khắp người đầy vết thương cùng vết nứt, trong cơ thể cũng bị gãy vài cái xương, vẫn chưa chết.

Gã tiến lên một bước ấn mạnh chiếc lưỡi hái khổng lồ trong tay lưỡi hái sắc bén đâm thông qua lồng ngực Randou, máu tươi phun ra.

"Làm sao... có thể."

"Tôi cũng cáu vãi ra rồi đấy." Nakahara Chuuya vết thương đầy mặt nói, "Kết quả là đến cuối cùng mọi chuyện đều giống như kế hoạch của tên khốn nham hiểm kia."

Cách nơi này rất xa, Dazai Osamu đứng đó.

"Xin lỗi nhé anh Randou." Trên tay trái của Dazai Osamu chẳng biết lúc nào cầm một dải ruy băng đỏ.

Đó là -- để chơi Nakahara Chuuya một vố, Dazai Osamu đã dùng nó khi trang trí căn phòng, dải ruy băng quá dài đó.

Những sợi dây ruy băng thật dài rơi trên mặt đất, ẩn hiện khéo léo trong bóng tối dưới những mảnh gạch vụn nổi giữa không trung. Một trong số đó, biến mất trong quần áo của Nakahara Chuuya.

"Cái này cũng là kế hoạch của ngài Dazai sao ạ?" Miyazawa Kenji nói.

"Đây là một công đôi việc." Kunikida Doppo nói: "Lần vừa rồi để 【 Nakahara Chuuya 】 thoát khỏi tầm kiểm soát của Không Gian Con, đồng thời phá hủy Không Gian Con."

"Có lẽ để tránh thất bại, bọn họ đã chuẩn bị thứ này. Sau khi【 Randou 】 chạm vào dây ruy băng được【 Nakahara Chuuya 】 liên kết, mà đầu kia của dải ruy băng là Dazai, vậy thì dị năng vô hiệu hóa có thể triển khai."

"Bằng cách này, 【 Randou 】 sẽ không thể sử dụng dị năng lực được."

"Kế hoạch này hay thì hay đấy, nhưng tôi lại không hiểu kế hoạch tác chiến bọn họ bàn bạc từ lúc nào ấy." Tanizaki Junichirou nói, "Quả nhiên là không phải ai cũng có thể trở thành cộng sự của ngài Dazai."

"Nói vậy cũng đúng!" Miyazawa Kenji đồng ý.

Cộng sự của ngài Dazai không phải là sức chiến đấu tối đa 【 Nakahara Chuuya 】 của 【 Port Mafia 】, mà chính là chủ tịch đời kế tiếp 【 Kunikida 】của 【 Trụ sở Thám Tử Vũ Trang 】.

Đây thật sự không phải là thứ mà người bình thường làm không nổi.

"Lúc anh Randou đánh sập các tòa nhà xung quanh, tôi đã chỉ thị cho Chuuya nhặt dải ruy băng này. Ngay từ đầu." Trên mặt Dazai Osamu hiện ra nụ cười trẻ con.

"Tôi dùng dị năng lực liên kết bản thân với dải ruy băng. Nakahara Chuuya duy trì tư thế đâm lưỡi hái, nói rằng, "Sau đó giấu phía dưới quần áo, quấn quanh người."

"Sau đó một đầu khác do tôi cầm." Dazai Osamu nhấc dải ruy băng anh ta đang cầm, nghiêng đầu cười nói, "Làm vậy sẽ ra sao nhỉ?"

"Dải ruy băng mà cậu đụng vào... có thể vô hiệu hóa dị năng lực." Rando đau đớn nói rằng, "Nói cách khác... cắt đứt Không Gian Con và sóng xung kích, đưa ra tác dụng của 'áo giáp' à..."

"Chính là vậy." Nakahara Chuuya rút lưỡi hái ra, từ vết thương của Randou tràn ra lượng lớn máu tươi.

Đống gạch vụ và đá sỏi xung quanh lơ lửng, mất đi sức mạnh tiếp theo rơi xuống mặt đất.

"Chuyện này, thật là... khủng khiếp, bọn nhỏ."

Mâu xâm nhập khí quản tràn ra từ miệng Randou, nhỏ xuống vũng máu của mình, trộn lẫn, là âm thanh ẩm ướt vang lên.

Rất rõ ràng -- là vết thương chí mạng.

"Lần này là thật sự kết thúc này." Tanizaki Junichirou nhìn 【 Randou 】 ngã xuống, nói.

Nhìn thấy Dazai nghiêng đầu cười, Oda Sakunosuke bị moe ghé thăm một cách kỳ dị.

Dazai đáng yêu quá đi...

Lại là một ngày Dazai gạ gẫm.

Đương nhiên, cũng là một ngày Kunikida Doppo chụp ảnh.

Nhưng sau khi Randou ngã xuống, Dazai Osamu chậm rãi đi tới trước mặt tiền nhiệm.

"Mặc dù chỉ cần anh Randou chết, sau khi Không Gian Con biến mất, tất nhiên cả ông cũng sẽ biến mất như vậy thôi."

"Nhưng..."

Tiền nhiệm không cam lòng nhìn Dazai Osamu, muốn dành cho anh ta một đòn. Nhưng còn chưa hành động, Dazai Osamu ngay lập tức một quyền đánh vào trong miệng ông ta.

"Chí ít ăn một quyền của tôi đi, xem như tôi tặng ông lễ vật lớn vậy."

Mấy giây sau Dazai Osamu thu tay về, lẳng lặng nhìn tiền nhiệm biến mất. Sau đó một tấm sắt rơi xuống từ trong ống tay áo của Dazai Osamu.

...

"Ây..." Tanizaki Junichirou không có gì để nói.

Dù sao cũng sắp tan biến, ngài Dazai còn bù đắp một quyền, chẳng lẽ trả đũa cho nhát lưỡi hái mà tiền nhiệm đã đả thương anb ta sao?

"Ngài Dazai làm sao có thể đặt tay trong miệng 【 ông ta 】 vậy?!" Nakajima Atsushi chỉ quan tâm đến cái này, "Không vệ sinh miếng nào cả! Phải sát khuẩn tay mới đúng."

"Atsushi nói đúng lắm." Miyazawa Kenji cũng nói: "Trong thôn của chúng tôi, nếu như không cẩn thận đụng phải thứ không sạch sẽ, nhất định phải tiến hành sát khuẩn, nếu không sẽ bị nhiễm bệnh."

"Chuyện này rất nghiêm trọng, không biết phía sau (?) Dazai có sát khuẩn hay chưa."

"Tôi cảm thấy hẳn là đã sát khuẩn rồi." Kunikida Doppo cũng bị bọn họ dẫn lạc rồi, hắn suy đoán nói.

...

"Chưa kể, thời điểm cánh tay của Dazai lộ ra tấm sắt, thật sự có điểm giống ảo thuật." Nghe được lời của 【 Nakahara Chuuya 】, Tanizaki Junichirou nói.

Một cộng sự khác? Mori Ougai trầm tư.

Nếu như 【 Randou 】 thật sự là 【 Rimbaud 】, đồng bạn này của anh ta cũng có thể là một tình báo viên của Châu Âu. Nghĩ đến 'Randou' bị 'giết' ở thế giới bọn họ, vậy thì 【 Randou 】 ở thế giới bọn họ chính là cộng sự.

Mà kẻ 'giết' 'Randou' mới thật sự là Randou.

Ngược lại.

'Cậu không phải là 「 Arahabaki 」, mà là một con người được chọn làm chỗ chứa để kiểm soát 「 Arahabaki 」.'

'Sức mạnh của cậu cũng không phải là đến từ 「 Arahabaki 」, mà là đến từ chính sự mạnh mẽ của bản thân cậu.'

'Mặc kệ trong cơ thể cậu ký túc cái gì, cậu chính là cậu của bây giờ.'

Nghe 【 Randou 】, vẻ mặt của Nakahara Chuuya trong nháy mắt ngơ ngác nhưng đảo mắt lại khôi phục vẻ mặt bình tĩnh.

Lại không phải nói với hắn.

Tuy là nghĩ như vậy, nhưng khúc mắc trong lòng Nakahara Chuuya liên quan tới 「 Arahabaki 」đã được nới lỏng.

Nói thật, thật sự nhìn thấy 【 Randou 】 chết đi, bọn họ vẫn còn có chút cảm thấy đáng tiếc cho 【 anh ta 】.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro