048
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----
Ra là vậy... Một tay Fyodor khoanh trước ngực, một tay chống cằm, đăm chiêu.
Tuy rằng không rõ tại sao cuối cùng Dazai lại trở thành thành viên của 【 Trụ sở Thám Tử Vũ Trang 】, nhưng có thể khẳng định trước khi gia nhập Trụ sở Thám Tử, Dazai vẫn ở 【 Port Mafia 】.
Về phần tại sao lại rời 【 Port Mafia 】...
Tuy rằng không thể nói hắn hiểu rất rõ 【 Mori Ougai 】, nhưng hắn cũng biết, bản thân hắn biết Mori Ougai là người mắc bệnh đa nghi quá nặng.
Vậy thì 【 Mori Ougai 】 cũng không ngoại lệ.
Mà thôi năng lực của Dazai, có thể đe dọa đến địa vị của 【 Mori Ougai 】 vào thời điểm nhất định.
Vì thế, có thể 【 Mori Ougai 】 đã làm gì đó, từ đó mà trở thành kíp nổ khiến Dazai rời 【 Port Mafia 】.
"Có lẽ là từ lúc này, ngài Dazai bắt đầu nghiêm túc rồi." Tanizaki Junichirou nói.
Đồng thời cũng là khởi đầu của việc đặt chân vào 【 Port Mafia 】.
Oda Sakunosuke nhìn Dazai, phảng phất nhìn thấy nơi sâu xa trong mắt anh ta lóe lên ánh sáng yếu ớt.
Ánh sáng vô cùng yếu, chỉ cần có xáo trộn nhỏ là sẽ tắt.
Loại ánh sáng kia, là ánh sáng nho nhỏ đối với cuộc sống, là đối thế giới, ngay cả Dazai cũng chưa từng nhận thấy.
"Chậc." Nakahara Chuuya quay mặt đi.
Hơn nữa cá cược kia rõ ràng là ngươi thua rồi.
【 ...
Giữa Dazai Osamu cùng Randou, bóng tối u ám xuất hiện, đó là hình dáng của xác chết trên người quấn quanh bộ đồ cũ.
"Đã tới giờ chết dành cho mấy đứa nhóc rồi đấy, nhóc con!" Giọng nói của đời trước khàn khàn nói.
Được ánh sáng của cái chết bao quanh, lưỡi hái màu bạc hạ xuống.
Nhưng, Dazai Osamu không dời tầm mắt. Mà là dùng vẻ mặt vẫn cực kỳ bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào lưỡi hái sắc bén, như thể biết nó tuyệt đối sẽ không xé xác mình.
Mà sự thật là -- lưỡi hái sắc bén ngừng lại.
Ngay trước mũi Dazai.
"Khiến người khác cáu thật đấy, tên khốn nham hiểm." Nakahara Chuuya trên không nói, "Dĩ nhiên là sẽ bị mày dự đoán đến nước này rồi!" 】
"Gì cơ! Dự đoán?" Tanizaki Junichirou ngơ ngác.
Bọn họ có từng nói nói đề tài liên quan đến 'dự đoán' hả?!
Miyazawa Kenji cũng giống như nhớ ra cái gì đó nói: "Đúng rồi, kế hoạch tác chiến ấy?"
Cậu nhớ tới ngài Dazai dường như chỉ nói về nguyên nhân tại sao lại xuất hiện hứng hú với Port Mafia, cũng không có nói chi tiết đến kế hoạch tác chiến.
Cậu cũng nhớ rõ cậu không có bỏ qua cuộc nói chuyện giữa ngài Dazai bọn họ, vì lẽ đó, ngài 【 Nakahara 】 nói 'dự đoán', dự đoán của ngài Dazai đến cùng là nói từ lúc nào?
Là thời điểm cậu không biết, cậu lại bỏ qua cái gì sao?
Miyazawa Kenji nói, mọi người cũng nhận ra được.
Luôn cảm giác bọn họ cùng Dazai không phải ở trogh cùng một thế giới, hơn nữa, tại sao 【 Nakahara Chuuya 】 lại hiểu được?
Bất giác, ánh mắt của mọi người chuyển hướng Nakahara Chuuya.
"Nhìn tôi làm gì? Tôi không biết."
Tuy là nói như vậy, nhưng Nakahara Chuuya biết giữa bọn họ có ngầm hiểu, mặc dù quan hệ của bọn họ mâu thuẫn như vậy.
Nghĩ, trong lòng Nakahara Chuuya vẫn đè ép tâm tình có dấu vết cuồn cuộn.
【 "Ồ..." Lưỡi hái của thủ lĩnh đời trước, bị cái gì đó màu đen trói lại.
Đó là đồ cưỡi ngựa của Nakahara Chuuya, điều khiển trọng lực ném áo jacket từ trên không, quấn lấy cán lưỡi hái, niêm phong chuyển động của lưỡi hái bằng trọng lượng đó.
Thuận theo trọng lượng, áo jacket làm rơi lưỡi hái khổng lồ. Lưỡi há khổng lồ rơi trên mặt đất phát sinh ra tiếng vang lanh lảnh, mà áo jacket thì lại trở về trọng lượng ban đầu mềm mại rơi xuống.
"Ừ rồi aa aaaaaaaa!"
Nắm đấm của Nakahara Chuuya nện thẳng xuống đời trước, từng quyền từng quyền có thể so với thiên thạch nóng rực. Tấn công kéo tới liên tục không ngừng nện vào cơ thể của đời trước, đánh trúng, từ từ đánh tan tác.
"Hự..." Cơ thể không phải người của đời trước bị phá hủy, lửa phun ra từ trong vết thương, đời trước bị đẩy lùi về sau.
"Muốn giữ mối quan hệ với mặt đất hả thưa ngài!"
Nakahara Chuuya cách không trung chộp lấy khuôn mătn đời trước, sóng trọng lực màu đen lớn dâng trào từ bề mặt tiếp xúc. Đồng thời, cơ thể của đời trước từ trên không đột nhiên va chạm mặt đất.
Lấy đời trước làm trung tâm, mặt đất nứt ra tỏa ra những vết nứt. Mặc dù đời trước nằm trên mặt đất, Nakahara Chuuya cũng không làm trọng lực chậm lại. Mà sử dụng trọng lực lớn nhất, đè cơ thể của đời trước xuống mặt đất.
"Ngay cả cơ thể không phải người này... cũng phải câm miệng thôi." Đánh nát mặt đất, hầu như một nửa cơ thể gần chìm trong đất, đời trước khẽ cười nói, "Tiếc thật đấy. Có điều làm tốt đấy, nhóc con."
"Niêm phong thuộc hạ lại." Nakahara Chuuya kêu lên, "Nhân lúc này, lên đi Dazai!"
"Không cần cậu nói!" Dazai Osamu bắt đầu chạy trên đất. Anh ta giơ cao nắm đấm, đến gần Randou.
Trong con ngươi của anh ta không chút vẩn đục, mà là tràn đầy sự trong trẻo của bầu trời sau cơn mưa.
Con ngươi của anh ta ai cũng chưa từng ngờ tới, chỉ có nhân tài nắm giữ quyết định phải sống sót mới có chúng, rực rỡ của bầu trời. 】
"..."
Mọi người im lặng, ánh mắt lại chăm chú nhìn Dazai Osamu lúc này đặc biệt khiến người khác không thể dời tầm mắt.
Lúc này Dazai Osamu phảng phất mới chính thức sống trên thế giới này.
Thế giới này cũng mới chính thức được Dazai Osamu để trong mắt, trở thành thế giới nguyên bản duy nhất trong số nhiều thế giới song song.
Thế giới này là độc nhất vô nhị, bởi vì Dazai Osamu.
Edogawa Ranpo đột nhiên mở mắt nhìn Dazai Osamu, hắn nhìn sâu vào ánh sáng rực rỡ trong mắt Dazai Osamu.
Đây chính là... nguyên nhân họ bắt đầu trở nên khác?
Màu mắt của Fyodor tối lại.
Nếu chỉ như vậy, vậy tại sao trong thế giới của bọn họ không có Dazai Osamu? Đằng sau nhất định đã xảy ra gì rồi.
【 ...
"Nè, muốn tôi nói cho anh biết tại sao đến giờ không dùng hai tay để đấu không?" Nakahara Chuuya vừa nói vừa bước về phía Randou, dưới chân gã, vô số hòn đá nhỏ rung động lơ lửng.
"Tôi chưa bao giờ đánh nhau mà thua cả, cũng chưa từng rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc... Đây là đương nhiên. Dù sao tôi cũng không phải người. Phần nhân cách của tôi ấy, theo lời anh nói thì nó chính là trang bị an toàn đấy..."
"Có điều nó chỉ là đồ trang trí để dán vào rìa của sự hợp nhất các sức mạnh khổng lồ như một lò luyện mà thôi. Tôi nói đó là tâm tình đấy, anh có thể hiểu rồi chứ?"
Nakahara Chuuya bước một bước vào khoảnh không không hề có thứ gì, bắt lấy hạt bụi nhỏ bé trong không khí, gã dùng một chân giẫm lên hư không, sau đó chân còn lại lại bước lên khoảng không tiếp theo.
Cứ như vậy, như leo lên bậc thang vô hình, Nakahara Chuuya đi về phía Randou.
"Cho nên tôi mới niêm phong hai tay. Cứ như vậy, một ngày nào đó cục diện tôi thua trận cũng sẽ đến. Không phải đang thưởng thức trận chiến, mà là thời điểm bảo vệ mình cũng sẽ đến. Cứ như vậy, tôi cảm thấy có một chút quyến luyến..."
"Đây là đối với tôi, kẻ là vật trang trí, cũng đối với tôi không phải là chủ sở hữu của cơ thể này." Nakahara Chuuya đạp không trung nhảy lên. 】
Nakahara Chuuya nhìn về phía 【 Nakahara Chuuya 】, bên tai nghe 【 hắn 】 nói chuyện, con ngươi tối sầm.
Xưa nay không động thủ sao? À...
Nakahara Chuuya lặng yên nắm chặt nắm đấm, sương mù đen nhạt tràn ngập ở đáy mắt. Đã có lúc hắn từng nghĩ như vậy, nhưng tất cả đã tan nát khi hắn ở tuổi mười bốn.
Vẻn vẹn vì tưởng tượng một người sống tiếp.
Mà từ đó về sau, trọng lực của hắn cũng bị hắn mở ra đến cực hạn, không giống như 【 Nakahara Chuuya 】.
Vì lẽ đó, vận mệnh cũng thật không công bằng. Nhưng hắn cũng sẽ phá tan cái gọi là vận mệnh tồn tại trong hư không này.
【 Biến thành một con chim săn mồi xé rách bầu trời đêm đỏ rực, Nakahara Chuuya bay lượn. Từ ngay phía trước gã, Không Gian Con hóa thành sóng lớn chặn đường. Đối mặt với người đàn ông có khả năng ép bức tường của kiến trúc như đường cát.
"A a a a!" Tiếng vang đi kèm quần áo cùng da thịt xé rách, Nakahara Chuuya phá tan Không Gian Con. Toàn thân đầy vết thương, nhiều chỗ đang chảy máu, dù vậy tốc độ của gã cũng không giảm bớt.
"Dùng quần áo cùng cơ bắp của chính mình tăng trọng lực và mật độ à, chịu đựng xung kích à... !" Randou khiếp sợ.
Máu nhỏ xuống chảy dài về phía sau, xương cốt toàn thân kêu gào. Nhưng khóe môi Nakahara Chuuya vẫn vẽ lên nụ cười đáng sợ.
Sử dụng trọng lực hướng ngang để gia tốc bản thân một lần, Nakahara Chuuya như quả pháo sống nhằm phía Randou. Không có bất kỳ bức tường có thể ngăn cản bản thân Nakahara Chuuya bay lượn hóa thành sát ý. Không kịp đúc thành bức tường Không Gian Con, cho dù dùng đời trước làm lá chắn cũng không kịp.
Nắm đấm của Nakahara Chuuya, đâm thật sâu vào bụng Randou. Cơ thể Randou uốn lượn thành hình "<".
Sau đó Nakahara Chuuya lại gia tốc một lần nữa, hóa thành một trận gió xoáy dữ dội sống. Một cú móc phải xé rách không khí. Lợi dụng cú đá trái sử dụng phản lực. Lấy chân phải treo trên không làm trục, chân trái giống như sấm sét hạ xuống. Lại dùng trọng lực cố định lại gót chân, nhấc đầu gối phải hướng về dưới cằm của đối phương đá một cái.
Nắm đấm, cú đá, nắm đấm, nắm đấm, nắm đấm, cú đá, nắm đấm. Các đợt tấn công vô hạn từ bốn phương tám hướng kéo tới, như một cỗ máy nặng nề bị nén liên tục tấn công. Mà hết thảy đợt tấn công, đều chuẩn xác bắn trúng điểm chí mạng của Randou. Giống như một cơn bão của nắm đấm và cú đá mãi mãi giáng xuống, một đòn tức là sự chuẩn bị cho đòn tiếp theo, tấn công lại gia tốc lại tấn công.
Ai cũng không có cách để ngăn cản.
Đòn đá về phía trước nhằm vào ngực -- lợi dụng tấn công như vậy Chuuya xoay người dọc lại. Như bánh xe bình thường vẽ ra một dư ảnh trên không trung, dùng hết sức đạp xuống. Xung kích lan tràn bên trong không gian, bốn phía tất cả đều chấn động.
Randou không thể chống đỡ được, đột nhiên va xuống mặt đất. Đất bụi mù mịt.
"... Đỉnh ghê..." Dazai Osamu đứng theo dõi toàn bộ quá trình kinh ngạc lẩm bẩm nói. 】
Akutagawa Ryuunosuke cũng nhìn thấy sức mạnh của 【 Nakahara Chuuya 】, tuy rằng cậu trực thuộc cấp trên Nakahara Chuuya thiếu một chút gì đó, nhưng cũng biết cậu cùng 【 hắn 】 có chênh lệch.
Cậu nhìn Dazai Osamu rồi lại một lần nhìn chằm chằm 【 Nakahara Chuuya 】 không chớp mắt.
【 Nakahara Chuuya 】 rất mạnh, mà chỉ có kẻ mạnh mới xứng được ngài Dazai để ở trong mắt.
Ngài Dazai...
Nakahara Chuuya nhìn không nói, chỉ đến thế. Hắn nhìn về phía Dazai Osamu, không thể so với Ô Trọc, so với 【 hắn 】 tôi mạnh hơn rất nhiều.
"Đỉnh thật." Mặc dù biết Dazai Osamu không nghe được, nhưng Oda Sakunosuke vẫn gật đầu phụ họa.
Ozaki Kouyou cụp mắt, nghĩ đến Nakahara Chuuya thời niên thiếu.
Khi Mori Ougai mang về một thiếu niên, cô biết đây chính là Nakahara Chuuya thủ lĩnh -「 Vua Cừu 」mà lão luôn chú ý.
Lúc đó vẻ mặt của Nakahara Chuuya u ám, ánh mắt phảng phất chìm trong bóng tối đã lâu không thấy ánh sáng. Mà khắp toàn thân phủ đầy vết thương to to nhỏ nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro