045
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----
【 ...
"Và... Đúng rồi. Cậu Dazai, mặc dù cậu nói cậu đã biết ai là kẻ đứng sau 「 Arahabaki 」... Nhưng có thật không? Hay đó chỉ là lời nói dối để bắt nạt cậu Chuuya?" Randou hỏi.
"Cả hai." Dazai Osamu cười nói, "Tôi nói như vậy trước mặt Chuuya một phần là để cậu ta chấp nhận đánh cược, nhưng thật sự tôi biết rõ danh tính thủ phạm."
"Ồ... Đó là ai?"
"Là anh đấy, anh Randou."
Im lặng.
Cũng không phải chỉ yên tĩnh, mà là sự yên lăng trong đó tất cả âm thanh đều biến mất.
"Anh đã mạo danh thành tiền nhiệm, khắp nơi lan truyền lời đồn về 「 Arahabaki 」." Dazai Osamu không nhanh không chậm nói.
... 】
"À..." Miyazawa Kenji bỗng nhiên tỉnh ngộ giống như gật đầu, "Hóa ra là ngài 【 Randou 】."
"Nhưng tại sao ngài 【 Randou 】 phải làm như vậy vậy ạ?" Miyazawa Kenji gãi gãi sau gáy, nói.
"Làm sao mà ngài Dazai thấy được ngài 【 Randou 】 tạo dựng được sự sống lại của tiền nhiệm?" Tanizaki Junichirou vẫn không hiểu, chỉ dựa vào vài lời của 【 Rando 】, ngài Dazai đã lập tức nhìn ra thủ phạm chính là ngài 【 Randou 】?
"Chờ đã..." Tanizaki Junichirou đột nhiên phản ứng lại.
Biển? Nghĩ đến lời của Fyodor, Tanizaki Junichirou mơ hồ đoán được.
Akutagawa Ryuunosuke cũng đoán được, nếu như là trước khi phố Suribachi hình thành, xác thực có thể nhìn thấy biển. Nhưng đây đã là chuyện tám năm trước.
Mà sự kiện 「 Arahabaki 」 cùng sự kiện sống lại của đời trước đã xảy ra trong vòng hai tuần, vì lẽ đó vào lúc này, ở phố Suribachi không nhìn thấy biển.
Tuy rằng không biết tại sao 【 Randou 】 lại nói dối, nhưng có thể khẳng định chính là, nhất định là 【 anh ta 】có vấn đề.
【 ...
"Thật đáng tiếc." Dazai Osamu nhún vai một cái, "Anh đã phạm một sai lầm, một sai lầm rất cơ bản. Nếu tôi nói cho anh biết nhất định anh sẽ hối hận đấy."
"Sai lầm gì?"
"Là biển." Dazai Osamu, dựng đứng ngón trỏ nói rằng, "Anh đã từng nói. Lúc anh nhìn thấy 「 Arahabaki 」 bị ngọn lửa đen bao trùm, có thể nhìn thấy xa xa, là biển, bề mặt xám cứng như sắt thép, gió êm sóng lặng."
"À... Đúng là tôi có nói vậy. Vì đó là những gì tôi thấy, vậy thì sao... ?"
"Anh vẫn chưa nhận ra à?"
"Chưa... Tôi vẫn chưa nhận ra chỗ không ổn. Nói cho tôi đi."
"Được rồi." Dazai Osamu gật đầu cười, "Nghe rõ đây, sự kiện xảy ra ở trung tâm của phố Suribachi, sau đó phố Suribachi vì bị nổ tung đã biến thành một thung lũng lưu vực bán cầu. Nói cách khác--"
"À!" Randou đột nhiên lên tiếng, cũng ý thức được, "À... Thì ra là vậy."
"Chính xác." Dazai Osamu gật đầu, "Anh làm sao có thể thấy được...biển. Anh đang ở trong một chỗ trũng cực lớn đường kính ước chừng hai kilomet, cho dù có rướn cổ cũng không thể thấy được biển."
"Vậy thì, chú ý tới chỗ này cũng rất đơn giản. Vậy nên tại sao anh muốn nói anh thấy biển? Ngoại trừ điều này bản tường trình của anh quả thực rất hoàn hảo, ngay cả một chỗ mâu thuẫn cũng không thấy." 】
Mọi người lại một lần nữa được chứng kiến đa trí gần như quái vật của Dazai Osamu, bọn họ lờ mờ biết được thủ phạm là bởi vì nắm giữ góc nhìn của Thượng Đế. Mà Dazai Osamu chỉ bằng đại não thông tuệ của mình cùng manh mối liền nhìn ra thủ phạm là kẻ nào.
Mori Ougai nhìn Dazai Osamu trên mặt lờ mờ mang theo mỉm cười, trong lòng rục rà rục rịch, nhưng đảo mắt lại nhẹ nhàng thở dài.
Thật sự cũng rất muốn có một Dazai mà...
Chỉ là duy trì loại tâm tình này không tới một phút, Mori Ougai liền nhìn kỹ về phía 【 Rando 】.
Ở trong ấn tượng của lão, Randou chỉ là một cán bộ cực kỳ sợ lạnh. Trước khi lên nắm quyền, Randou cũng chỉ là một nhân vật cấp thấp không được hoan nghênh.
Sau khi lão lên nắm quyền, mơ hồ nhận ra được năng lực của anh ta có ích, hơn nữa lão cần người, Port Mafia mới cũng cần dòng máu mới chảy vào. Cứ như vậy lão liền đề bạt Randou làm một trong những cán bộ.
Nhưng có một ngày, một người đàn ông không biết từ đâu tới đây trực tiếp giết chết Randou, không có nguyên do.
Hơn nữa tình cảnh lúc ấy cũng đầy các điểm đáng ngờ.
Nhưng sau đó lão cũng không có thời gian để àm rõ, bởi vì có đông đảo những kẻ ngoại lai kỳ lạ lục tục tới Yokohama gây sự.
Sau khi những kẻ ngoại lai kỳ quái này tới Yokohama gặp bọn họ, lão luôn cảm thấy bọn chúng hưng phấn gì đó.
Nhưng không lâu sau đó tâm tình lại nôn nóng bất an.
Bọn chúng như đang tìm kiếm ai đó, cụ thể tìm ai thì lão cũng không rõ.
Bởi vì khi chúng nói ra chữ kia trước mặt, lão giống như không nghe được gì như thế.
Sau đó bọn chúng gây ra nhiều chuyện ngay ở Yokohama, năng lực của chúng giống với năng lực của bọn họ, cũng rất quái lạ.
Nhưng vào ngay ngày 19 tháng 6 hôm ấy, tất cả những kẻ ngoại lại quái lạ ấy cùng nhau biến mất. Không có bất kỳ dấu hiệu, như thể chúng chưa từng ở đó.
Thình lình xuất hiện, cũng đột nhiên biến mất.
Mà hiện tại lão cũng mơ hồ biết bọn chúng tìm ai.
Là Dazai...
【 ...
Randou yên lặng nghe Dazai Osamu nói chuyện, thở dài như đã từ bỏ.
"Cậu và cậu Chuuya đã đánh cược đúng chứ?" Randou nói, "Cậu đã thắng, bởi vì cậu đã tìm ra thủ phạm trước."
"Anh Randou, tôi muốn cảm ơn anh rất nhiều." Dazai Osamu khẽ cười nói, "Cứ như vậy thì Chuuya sẽ làm chó của tôi cả đời--"
Đang lúc này, trên nóc nhà vang lên một đợt âm thanh từ xa tới gần.
Nghe được dư âm của âm thanh còn văng vẳng bên tai, Dazai Osamu thở dài.
Có một thứ gì đó phá vỡ bức tường lao vào căn phòng, sau đó tác động phương ngang đánh bay cơ thể Randou đến bên ngoài.
"-- Bắt được anh rồi!" Một trận tiếng kêu cuồng bạo vang lên.
"Và tôi đã thắng cược với tên khốn nham hiểm kia! Thủ phạm, chính là anh!"
Randou xuyên thủng tường bay ra bên ngoài, rơi trên mặt đất sau lăn vài vòng.
Một bóng người nho nhỏ đứng ở phía trên.
Dazai Osamu trừng mắt nhìn: "...U oa!" 】
"Tránh bẫy hoàn hảo ghê!" Miyazawa Kenji kinh ngạc.
"Đây cũng là may mắn quá đi." Tanizaki Junichirou nói.
Có điều, lượng hơi thở của tên 【 Nakahara Chuuya 】 này thật sự rất mạnh mẽ.
【 "Tiếc quá nhưng anh đã bị bắt." Đứng ở nơi đó mặt đầy nụ cười đắc ý, không cần nhiều lời chính là Nakahara Chuuya.
"Anh không thể trốn thoát khỏi mắt tôi đâu. Tôi cũng đã nhìn thấu lời nói dối của anh từ lâu rồi--" Nakahara Chuuya nói, sau đó nhìn thấy người kia, "À này này này tên khốn nạn nham hiểm! Sao mày lại ở đây hả!"
"Đây là lời của tôi mới đúng á tên lùn." Dazai Osamu một mặt phiền chán nhìn Nakahara Chuuya, "Tôi nói trước rồi, tố cáo thủ phạm đầu tiên cũng là tôi. Tôi đang nói rõ tội đây."
"Hả? Có nghĩa là mày vẫn chưa nói hết đúng không? Vậy thì tao thắng rồi, tao đã quật ngã tên thủ phạm này đấy. Có nghĩa là tao thắng, kẻ chiến thắng là kẻ mạnh nhất. Đây chính là chân lý của thế giới."
"Chính vì là tên như cậu nên cả thế giới mới đầy những kẻ nửa nạc nửa mỡ đó." Dazai Osamu một mặt căm ghét, "Cậu cũng phát hiện ra chỗ mâu thuẫn của biển nên mới tìm tới Randou ha?"
"Biển?" Nakahara Chuuya một mặt mờ mịt, "Mày đang nói cái quái gì thế?"
"Hở? Vậy đến cùng làm sao mà cậu phát hiệnbra Randou mới là thủ phạm?"
"Nghe này, lúc nghe hắn nói không phải liền biết rồi à. Tất cả bản tường trình cho tới nay đều nói là đã nhìn thấy boss tiền nhiệm, thế nhưng chỉ có tên này nói nhìn thấy bản thể của 「 Arahabaki 」, làm quái gì có chuyện đó, cho nên tao lập tức biết hắn đang nói dối."
Randou bị Nakahara Chuuya giẫm nằm trên đất, rên rỉ mở miệng, "Vậy thì cậu... vì không tin có thứ gọi là thần tồn tại, cho nên cậu mới cảm thấy tôi là thủ phạm?"
"Ha ha, không. Ngược lại đấy, bởi vì các vị thần tồn tại... Tôi mới nghi ngờ anh." Nakahara Chuuya dứt khoát nói.
"Tôi biết, hơn nữa anh tuyệt đối không thể nhìn thấy hắn ở phố Suribachi được..." 】
"Ây..." Tanizaki Junichirou bị câu trả lời của 【 Nakahara Chuuya 】 là cho nghẹn họng.
Cảm giác được bao hàm.
Cũng nghe 【 Randou 】 nói chuyện, bọn họ lại không nghe ra.
Thế nhưng làm sao mà 【 Nakahara Chuuya 】 thấy được là 【 Randou 】?
"Hắn là chỉ 「 Arahabaki 」 ạ?" Nakajima Atsushi nói.
"Nghe ý của ngài 【 Nakahara 】, 【 hắn 】 thật sự giống như có liên quan đến 「 Arahabaki 」 sao?" Tanizaki Junichirou chần chừ nói.
"Hơn nữa, thật sự là thần có tồn tại sao?"
"Thần?" Nakahara Chuuya thấp giọng cười nhạo.
Làm quái gì có cái gọi là thần, có điều nó chỉ là một lọ chứa 「 Arahabaki 」 được con người thử nghiệm chế tạo ra mà thôi.
Hắn thậm chí ngay cả người cũng không được tính nữa là.
【 Nghe tới đây, aura của Randou thay đổi. Bởi lạnh mà run rẩy, dừng lại.
"Cậu biết... 「 Arahabaki 」 thật sự tồn tại à?" Từ trong hàm răng Randou nhả ra mấy từ này.
"À, anh cũng nhìn thấy đúng không? Tám năm trước... Không phải, nếu vậy anh đã không thể miêu tả nó chính xác đến như vậy được."
"À... Tôi có thấy." Randou nghiến răng nghiến lợi nói, "Không chỉ là tôi nhìn thấy, mà tôi còn hứng chịu vụ nổ còn ở khoảng cách gần nữa."
"Bất ngờ thật... Tôi bị thương nặng thoi thóp, đang ở trên bờ vực sinh tử. Tôi bị mất trí nhớ do xung kích cùng lửa, lang thang đầu đường Yokohama. Sau đó tiền nhiệm phát hiện ra tôi, để tôi gia nhập Mafia..."
Randou dùng tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm Chuuya nói: "Cậu Chuuya, cậu biết mà phải không -- vị trí hiện tại của 「 Arahabaki 」."
...
Nakahara Chuuya không trả lời ngay, gã nhìn lòng bàn tay của chính mình, lại lật mu bàn tay kiểm tra lại. Thời gian do dự đã được dành cho động tác như thế. Có điều, cuối cùng gã cũng từ bỏ giống như thở dài một hơi.
"Tôi biết rõ, anh muốn biết đến như vậy tôi sẽ nói cho anh biết."
Đôi mắt xanh thẳm của Nakahara Chuuya vô cùng trong suốt, trong suốt như thể gã có thể hấp thụ mọi thứ mà gã thấy vào trong đó, "「 Arahabaki 」 à --" Gã hít sâu một hơi, lại phun ra ngoài.
Sau đó gã nói.
"Chính là tôi." 】
"「 Arahabaki 」 là 【 Nakahara Chuuya 】 sao?!" Tanizaki Junichirou kinh hãi.
Nghĩ vậy, ánh mắt của cậu chuyển hướng Nakahara Chuuya, nếu là đồng vị thể, Nakahara Chuuya này cũng vậy sao?
Nghĩ đến các loại lời đồn về 「 Arahabaki 」, Tanizaki Junichirou vẫn còn có chút không dám tin, nếu đúng là vậy, Nakahara Chuuya này cũng coi như là thần ư?
Không chỉ Tanizaki Junichirou nghĩ như vậy, những người khác cũng đều nghĩ như vậy.
Nakahara Chuuya cũng không để ý đến ánh mắt của những người khác. cũng không quan tâm lời của 【 Randou 】, hắn chỉ bình tĩnh nhìn Dazai Osamu.
Đang nhìn thấy anh ta giống như kinh ngạc lùi về sau một bước, trong lòng Nakahara Chuuya không biết tại sao có một nỗi sung sướng không tên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro