040
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
----
【 "Ha ha ha ha ha ha." Dazai Osamu tiếp tục xả súng, viên đạn lần lượt trúng mục tiêu, xác của gã đàn ông nảy lên.
"Ha ha ha ha. Hào phóng làm sao. Ha ha ha ha ha."
"Dừng lại, tên khốn quấn băng này!!" Nakahara Chuuya không nhìn nổi, gã từ bên cạnh chộp lấy khẩu súng ngăn cản anh ta.
Dazai Osamu nhìn khẩu súng bị nắm, lại nhìn cái xác dưới chân một chút, sau đó nhìn Nakahara Chuuya, một mặt khó mà tin nổi.
"Ông ta chết rồi, đừng phí đạn vào một kẻ đã chết." Nakahara Chuuya nói.
Dazai Osamu ngỡ ngàng nhìn đối phương.
Đó là một loại -- kỳ diệu, trẻ con hơn Dazai mà bất kì ai khác đã từng thấy, vẻ mặt trẻ con tương xứng với lứa tuổi.
Sau đó, Dazai Osamu lộ ra nụ cười ảm đạm: "Ồ đúng, cậu nói phải. Hầu hết mọi người cũng nghĩ vậy."
Lập tức, anh ta ném khẩu súng lục xuống đất giống như đối mặt với thứ bẩn thỉu, đối với cái xác cùng Nakahara Chuuya cũng không còn hứng thú, rảo bước về phía trước.
Vẻ mặt như vậy đã trở lại với vẻ mặt u ám thường thấy của Dazai Osamu đều không có hứng thú đối với tất cả mọi thứ.
"Ha ha. Bình thường mà? Ha ha ha ha.
Tiếng cười khô khốc của Dazai Osamu hoàn toàn bị rừng cây nuốt chửng hầu như không còn. 】
Nakahara Chuuya không kiểm soát được đi tới trước mặt Dazai Osamu, "Ý cậu là cậu không phải người bình thường sao? Hả?!"
Nhưng cơ thể của hắn chỉ xuyên qua cơ thể của Dazai Osamu, Dazai Osamu cũng không thấy hắn.
Nakahara Chuuya xoay người nhìn bóng lưng Dazai Osamu, hai con ngươi xanh thẳm tối sầm. Hắn vừa nhìn về phía một bên 【 Nakahara Chuuya 】không quan tâm lắm, trong lòng lần đầu tiên trách hắn vì sao không nhìn Dazai Osamu.
Nhưng Nakahara Chuuya cũng biết, lúc này quan hệ của 【 Nakahara Chuuya 】 cùng Dazai Osamu rất không tốt, trái lại còn có chút không hợp nhau, nhưng hắn lại không muốn nhẫn nại.
Hắn cũng không quan tâm mối quan hệ giữa hai người có tốt đẹp hay không, chỉ cần Dazai không lộ ra vẻ mặt như thế, giống như bị toàn thế giới cách ly như thế.
"Nhìn thấy không?" Fyodor đi từ từ đến bên cạnh Nakahara Chuuya, hờ hững nói một câu, "Đấy, trời sinh Dazai không phải là người chung một đường với các người, thế giới cũng không xứng ở cùng cậu ấy."
Cậu ấy nên ở cùng tôi, cùng trầm luân trong bóng tối.
"Hả?! Anh đang nói mớ cái quái gì vậy?!" Nakahara Chuuya trợn mắt lườm hắn một cái.
"Đúng đấy." Mori Ougai cũng nhìn Fyodor, "Nằm mơ giữa ban ngày nhiều quá cũng không tốt đâu."
"Không cần biết các người tranh nhau ra sao, cuối cùng Dazai cũng sẽ là người của trụ sở Thám Tử chúng tôi thôi." Edogawa Ranpo trực tiếp một câu nói giải quyết bọn họ.
"Đúng đấy đúng đấy!" Miyazawa Kenji tán thành.
【 "Hừ hừ lạnh quá... sau khi gió biển thổi vào lạnh gấp ba lần... Thật sự muốn ở trong đất nơi gió không thổi vào đấy, như ấu trùng ve sầu vượt qua quãng đời còn lại..."
Ở biệt thự hai tầng, cán bộ dự bị Randou của Port Mafia đang run rẩy.
Bên trong biệt thự tan hoang, một phía bức tường bị nổ tung bóc ra từng mảng, đèn chiếu sáng từ trần nhà rơi xuống vỡ tan tành. Mọi vật trang trí nhỏ trên tủ đều bị đổ xuống rơi vãi khắp sàn nhà. Những chiếc đĩa màu xanh, những cuốn sách màu rêu, những bức tranh màu cam nằm ngổn ngang trên đất.
Cuối cùng, xác của kẻ địch được thêm vào như vật trang trí cho mặt đất, dòng máu màu đỏ thẫm khiến toàn ngôi biệt thự hiện lên một cảm giác thống nhất.
Quả thực lại như nghệ thuật tiên phong¹ vậy.
¹ Hay còn gọi là 「 Avant-garde 」, là một từ tiếng Pháp, tiếng Anh có nghĩa là 「 advanced-guard 」. Cụm từ này dùng để chỉ những tác phẩm nghệ thuật phá vỡ mọi ranh giới và thách thức khả năng chấp nhận của con người.
"Nguy hiểm thật đấy, anh Randou. Đây, cho anh khúc củi này để đốt lò sưởi này."
"Hừ hừ... cảm ơn cậu nhiều lắm cậu Dazai. Thật sự quá tốt khi trong biệt thự này có lò sưởi... Nếu mà không có thì tôi đã nhảy thẳng vào ngọn lựa đang cháy này để sưởi ấm rồi..."
Randou đang quấn trong chăn lông đón lấy khúc củi từ tay Dazai Osamu, ném nó vào trong lò sưởi. Lửa trong lò sưởi đang cháy phừng phừng như lò thiêu.
"Ê tên khốn quấn kia, mày vớ được khúc cây này từ đâu đấy?" 】
Mọi người theo Dazai Osamu hai người đi tới chỗ Randou.
"Thật sự lạnh đến vậy luôn hả?" Miyazawa Kenji thật sự tò mò về việc 【 Randou 】 lạnh đến mức nào.
"Nghe 【 anh ta 】 nói là biết ngay 【 anh ta 】 lạnh cỡ nào rồi." Kunikida Doppo nói.
"Vậy thì củi mà Dazai cho 【 Randou 】 từ đâu ra đây?"
"Ây... anh Kunikida, là cây cột nhà đó." Nakajima Atsushi đáp.
Đồng thời cậu cũng chỉ về phía Kunikida Doppo.
Chỉ thấy mấy cậy cột chống đỡ trong phòng bị phá hỏng, một trong đó lại còn nghiêng ngả. Mà trên thân cây cột còn có một khe hở nhỏ, rõ ràng là khúc củi này bị Dazai Osamu lấy ra mà.
"..." Khóe miệng Kunikida Doppo khẽ giật, không nói tiếp nữa.
"Thật sự là ngôi nhà sẽ không bị sụp nếu nó bị lấy ra khỏi mấy cây cột này hả?" Tanizaki Junichirou thắc mắc.
【 "Cây cột của căn phòng này á." Dazai Osamu thản nhiên nói rằng.
Bên trong phòng tiếp ứng, Dazai Osamu cùng Nakahara Chuuya nhìn thấy Randou.
Randou là là một tay Mafia kì cựu, bắt đầu từ thời trước vẫn phụng dưỡng tổ chức, nhưng đạt được danh hiệu cán bộ dự bị là bắt đầu từ thời Mori. Thời đại của đời trước vẫn luôn thất bại, bởi vậy người xung quanh vẫn luôn coi anh ta là đảng Mori, nói cách khác so với đời trước, anh ta sẽ thiên về hướng thể chế hiện tại hơn.
"Tôi đại khái đã đoán được lý do anh Randou bị tập kích rồi." Dazai Osamu một bên tùy ý nhặt một cuốn sách ném thẳng vào trong lò sưởi vừa nói, "Để 'khuếch đại lời đồn'. Nếu có thể dùng vụ nổ để giết anh Randou của đảng Mori, mọi người sẽ cảm nhận rõ hơn về 'sự phẫn nộ của tiền nhiệm'."
"Thật ra, trước khi đến đây, tôi đã điều tra xe chỉ huy của 「 GSS 」, tìm ra một cuốn sách hướng dẫn dùng để ngụy tạo vụ nổ đen."
"Vụ nổ đen, là...?" Randou run rẩy hỏi.
...
"Hừ hừ lạnh quá... chỉ huy của 「 GSS 」 là một dị năng giả bình tĩnh lý trí... Hơn nữa có lời đồn rằng hắn có quan hệ rất thân thiết với Tổ chức bí mật 「 The Guild 」 của Bắc Mĩ... Muốn trừng phạt chúng cũng phải chuẩn bị kỹ lưỡng mới được... Cậu Dazai, nhiên liệu của lò sưởi, thêm nữa đi..."
"Đây mời anh." Dazai Osamu đưa bức tranh trông rất có giá trị. "Không cần trừng phạt chúng. Dù sao mục đích của chúng ta là để làm rõ lời nói dối về sự sống lại của tiền nhiệm trước công chúng. Mà này anh Randou, bọn tôi có việc muốn hỏi anh." 】
"Thật luôn, khúc củi ở trên cột nhà." Miyazawa Kenji nói.
"Quên khúc củi đi, tại sao lại lấy bức tranh đắt tiền đi sưởi ấm vậy?" Kunikida Doppo nhìn Dazai Osamu bằng ánh mắt nhìn phá gia chi tử, "Phí của trời."
"Chỉ là một bức tranh thôi, tại hạ có thể làm mấy bức cho ngài Dazai đốt." Akutagawa Ryuunosuke rất là hào vô nhân tính² nói.
² 「 壕无人性: hào vô nhân tính 」 là một từ thông dụng trên mạng, có nghĩa là những người giàu có cố ý hoặc vô ý để lộ tài sản của mình và khiến người bình thường ghen ghét.
Nakajima Atsushi im lặng.
Không biết bây giờ mình gia nhập Port Mafia liệu có kịp không?
【 ...
"Tôi... May mắn còn sống, thế nhưng tất cả đồng đội xung quanh... đều bị thiêu cháy đen. Bởi ngọn lửa đen ấy... Cậu Dazai, tác chiến của cậu rất chính xác. Không cần thiết phải trừng phạt kẻ thù, chỉ cần vạch trần ý đồ của chúng thôi..."
"Cứ làm vậy đi, nhất định phải làm thế mới được. Lý do là vì thứ đó thật sự là thần thánh. Cho dù toàn bộ con người có tập hợp lại cũng hoàn toàn không có khả năng chống lại được..." Trong con ngươi nhạt màu của Randou, rõ ràng dao động hoảng sợ.
Dazai Osamu chưa từng gặp Randou sợ hãi thành như vậy. Randou -- cho dù anh ta đang trên con đường trải đầy hàng trăm cái xác ngoài tiền tuyến, cũng vẫn không nhíu mày, thái độ hoảng sợ của người nắm giữ thủ đoạn lợi hại như vậy, ai cũng chưa từng thấy.
"Nói chi tiết cho tôi biết đi, anh Randou." Dazai Osamu nhàn nhạt nở nụ cười, "Chuyện ngày càng trở nên thú vị."
Randou hắng giọng một cái, dùng ánh mắt u ám nhìn hai thiếu niên, sau đó mở miệng, "-- Câu chuyện xảy ra gần trung tâm phố Suribachi."
"Mafia chúng tôi đang đánh với đám nhóc vũ trang của 「 Cừu 」. Mặc dù chúng tôi là kẻ bắt đầu trước, nhưng nguyên nhân căn bản là do hai ngày trước, 「 Cừu 」 đã tấn công một chiếc máy bay của Port Mafia, mà lý do chúng tấn công máy bay là do tuần trước Port Mafia tập kích kho vũ khí của 「 Cừu 」, mà lý do tập kích là vì tháng trước 「 Cừu 」..."
"Hừm, đại khái là vậy, bây giờ ai là kẻ gây chuyện trước mọi người cũng không thể nhớ rõ. Khác với phim xã hội đen, trên cơ bản thế giới của chúng tôi làm gì có thiện ác nhân quả rạch ròi. Tôi cảm thấy không cần phải giải thích nhiều về chuyện này."
"A a lạnh quá... Xin lỗi, có thể bịt cái lỗ hổng ở đằng kia bằng đống gạch vụn được không? Chính là chỗ đó, cảm ơn. 】
"Sao nghe như 「 Cừu 」 gây sự trước vậy?" Tanizaki Junichirou nói.
"Thần linh?" Nakahara Chuuya xì cười một tiếng.
Thần linh không được kiểm soát? Phải là thú dữ thú hoang không được kiểm soát mới đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro