037
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
Nakahara Chuuya không đành lòng nhìn thẳng vào hành vi của 【 hắn 】, quả nhiên, đụng đến Dazai, hắn có linh cảm không lành, cảm giác như đang xem lịch sử đen tối khác của 【 hắn 】 vậy.
Hơn nữa nói theo một ý nghĩa nào đó, vậy cũng là lịch sử đen tối của hắn rồi.
【 Hai người đi lên từ cầu thang, không, phải là Nakahara Chuuya đi lên từ cầu thang, mà Dazai Osamu lại không đi theo cách bình thường, anh ta nhảy lên trên những cột đá.
"... Ê." Nakahara Chuuya nhỏ giọng nói.
Dazai Osamu đi phía trước không đáp lại, cũng không quay đầu lại.
"...Nè, ê!" Nakahara Chuuya một lần nữa lên tiếng, "Ít ra mày cũng phải nói cho tao biết là định đi đâu chứ."
"Ái chà, trời hôm nay đẹp ghê, đẹp đến nỗi mình có thể nghe thấy cả tiếng của loài yêu tinh nữa nè."
"Đừng vớ vẩn, tiếng của tao chứ đâu."
Dazai Osamu quay đầu lại, "Ô kìa, cậu ở đó hả. Xin lỗi nhưng đừng bắt chuyện với tôi được không? Hiện tại tôi đang bận thở rồi không rảnh đâu."
"Cẩn thận không tao bóp cổ mày đấy đồ khốn quấn băng kia!" Nakahara Chuuya giây biến câu kỉnh, trong nháy mắt nhảy lên đá Dazai Osamu lập tức.
Cũng trong lúc đó Dazai Osamu nhẹ nhàng nhảy lên một cột đá khác, tránh đòn tấn công của Nakahara Chuuya.
"Không phải tao muốn bắt chuyện với mày nhé ranh con, tao muốn mày trả lời mau coi giờ hai chúng ta đang đi đâu!"
"Biết rồi, trả lời thì trả lời. Cậu có thể xê ra hông? Đây không muốn người ta biết là đây đang dẫn cậu theo."
"Khỏi lo. Tao cũng không muốn bị người ta nghĩ vậy đâu!"
"Ha ha, ý tưởng gặp nhau rồi. Tôi thích cậu nhất!" 】
"!" Nakahara Chuuya kinh ngạc, bên tai đỏ chót, trong lòng hắn không kiểm soát được sinh ra mừng thầm, nhưng trên mặt lại là cực kỳ khó chịu, "Hừ! Ai cần cậu thích tôi."
Kết quả là, khi nghe như thế tầm mắt mọi người dồn dập phóng trên người hắn như tên lửa.
"Nakahara Chuuya, cậu không cảm thấy cậu có hơi, không, rất là được voi đòi tiên không?" Fyodor nhợt nhạt mỉm cười, hai con mắt đỏ rượu âm u nguy hiểm khác thường.
Nghe tới Dazai 'thổ lộ' với 【 Nakahara Chuuya 】 thì, cho dù hắn biết có thể Dazai chỉ thuận miệng nói, muốn đùa giỡn 【 Nakahara Chuuya 】 một lúc thôi, nhưng chính là trong lòng hắn không thoải mái.
Mà ngay lúc trong lòng hắn mất cân bằng, bên này Nakahara Chuuya vẫn nói vậy, trong nháy mắt hắn liền không nhịn được.
Akutagawa Ryuunosuke cũng rất không hài lòng, nhưng bởi vì Nakahara Chuuya trực thuộc cấp trên của cậu, vì lẽ đó cậu cũng không thể nói thêm gì, chỉ có thể tự trách mình không đủ mà thôi.
Cũng là do 【 tôi 】 kia không đủ ưu tú, vì lẽ đó ngài Dazai mới không thừa nhận 【 cậu 】, mà tôi càng không xứng, thì ngay cả mình cũng không sánh nổi 【 tôi 】 kia.
Nghĩ, Akutagawa Ryuunosuke cố nén cơn ho, hai con mắt chăm chú nhìn Dazai Osamu.
Nghe được lời Fyodor, trên mặt Nakahara Chuuya biến mất vẻ khó chịu, hắn nhìn về phía Fyodor, khuôn mặt bình tĩnh, nhưng cũng mơ hồ phủ đầy châm chọc.
"Được voi đòi tiên? À..."
"Cậu đang muốn chiến với trọng lực của tôi sao?"
Giọng điệu của Nakahara Chuuya trầm thấp nguy hiểm, quanh thân bao trùm ánh sáng đỏ.
Nakajima Atsushi cũng nghe được lời Nakahara Chuuya, nhưng cậu không có năng lực phản bác, đầu tiên cậu không mạnh bằng Nakahara Chuuya, hơn nữa theo hiểu biết về ngài Dazai, ngài Dazai hẳn là đang nói đùa, không phải là thật.
Thế nhưng, ngài Dazai, một ngày nào đó tôi sẽ trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh hơn cả 【 Nakajima Atsushi 】, vậy thì...
Vậy thì, ngài Dazai, ngài vẫn sẽ nhìn tôi chứ?
Ngoại trừ một số tâm tình dễ xem thấu, những người tâm tư sâu sắc đều giấu những suy nghĩ đó ở nơi thật sâu, khiến người ta không nhìn ra suy nghĩ thật sự của bọn họ.
【 "Ọe, câm miệng! Buồn nôn chết rồi!" Nakahara Chuuya đầu tiên là sững sờ, bên tai ửng đỏ, nhưng rất nhanh phản ứng lại có thể Dazai Osamu đang đùa giỡn gã, trên mặt nhanh chóng làm ra vẻ mặt buồn nôn.
"...Ừa, tôi cũng thấy buồn nôn muốn chết." Dazai Osamu cũng một mặt hối hận làm ra vẻ rên rỉ, cũng không thèm nhìn đối phương. 】
"Ây da, sao lại cảm thấy 【 Chuuya 】 có chút khác khác nhỉ." Ozaki Kouyou tinh nghịch nhìn 【 Nakahara Chuuya 】, sau đó nhìn về phía Nakahara Chuuya.
"Vì để 【 Nakahara Chuuya 】 buồn nôn mà nói vậy thì Dazai có bao nhiêu muốn đùa giỡn 【 Nakahara Chuuya 】 ha." Yosano Akiko nhìn thấy Dazai Osamu cũng bày ra vẻ mặt buồn nôn, cười nói.
"Biết người khác buồn nôn rồi mà còn nói." Nakahara Chuuya thấp giọng thì thầm, vẫn là mạnh miệng.
【 "Vừa nói gì thế nhỉ? À đúng rồi, cậu nói giờ đang đi đâu ha. Giờ đang đi điều tra nha, phải đi hỏi thăm những người đã chứng kiến vụ nổ ở khoảng cách gần nhất thôi."
"Đi hỏi thăm á? Phiền vãi... Sao chúng ta không treo cổ kẻ địch để hắn phun ra thông tin cho nhanh, vậy không được à?"
"Làm thế sao được." Dazai Osamu đặc biệt ghét bỏ mà nhìn Nakahara Chuuya, nghi ngờ sự thông minh của hắn bị chó ăn rồi.
Không, không phải là bị chó ăn, anh ta ghét chó.
Vì lẽ đó nên căn bản là không có chuyện Nakahara Chuuya có não, mà đầu óc của gã đã được bù trên cơ thể rồi.
"Rồi cuối cùng là sao lại muốn đi điều tra vụ nổ. Muốn điều tra cũng có thể dẫn tới tung tích của tiền nhiệm cơ mà?"
Dazai Osamu nhìn chăm chú Nakahara Chuuya một lúc, ánh mắt khó có thể dùng lời diễn tả được, làm như không nghĩ tới Nakahara Chuuya sẽ hỏi như vậy, sau đó chậm rãi mở miệng, "Bởi vì thứ chúng ta nên lần theo cũng không phải lời đồn về tiền nhiệm, mà là bản chất lời đồn về 「 Arahabaki 」. Nếu như sự hồi sinh của tiền nhiệm là do dị năng giả tạo ra, thì bản thân dị năng giả chính là đang đóng vai trò 「 Arahabaki 」.
"Bất luận là thủ phạm có ngụy tạo hoàn hảo đến mức nào, thì kẻ đó cũng cần phải ăn phải ngủ phải sinh hoạt. Vậy nên mới lần theo từ đó."
Mặt Nakahara Chuuya nhăn nhó, "Thế nhưng... lời đồn về 「 Arahabaki 」, thì đám nhóc của 「 Cừu 」 đã điều tra nhiều rồi."
Dazai Osamu cười xấu xa nói: "Coi như đám nhóc của「 Cừu 」có tò mò về tin đồn, thì vẫn có những đối tượng chúng không thể hỏi được."
Sau đó anh ta hướng về phía trước, tiếp tục một bên nhảy vừa nói.
"Một tuần trước, có một vụ nổ với cường độ tương tự như chúng ta đã chứng kiến. Địa điểm cũng giống vậy, là phố Suribachi. Vì không tận mắt chứng kiến tiền nhiệm, nên mới chú ý trễ, nhưng e rằng nó có cùng nguyên nhân với sự kiện mà chúng ta đang theo. Bây giờ chúng ta đi hỏi thăm một người may mắn đã sống sót qua vụ nổ đó."
"Người may mắn sống sót... Nói cách khác, có người đã chết rồi à."
"Đúng vậy, cả một nhóm Mafia. Kẻ còn sống là dị năng giả, là kẻ mà cậu cũng đã gặp rồi đó. Anh ta đang ở trong ngôi nhà phía trước, tôi cũng đã hẹn với anh ta để hỏi rồi——"
Giữa lúc Dazai Osamu chỉ về hẻm nhỏ phía trước thì —— làm như đáp lại, tiếng nổ vang truyền đến từ hướng kia.
"Hả!?" Nakahara Chuuya kinh ngạc nhìn về hướng vụ nổ.
"... Ôi——" Dazai Osamu lộ ra biểu hiện một mặt phiền phức, "Vừa rồi là tiếng nổ phải không?"
Từ khu nhà nơi tiếng nổ phát ra, khói đen bay lên, còn có tiếng súng thưa thớt truyền đến. 】
"Ra là ngài Dazai ghét chó." Miyazawa Kenji nói.
Akutagawa Ryuunosuke rùng mình, vội vã lấy ra một cuốn sách nhỏ từ trong La Sinh Môn, viết lại nhớ kỹ thông tin quan trọng này.
Ngài Dazai, tại hạ nhất định sẽ không để bất kỳ một con chó nào tới gần ngài!
Trên trán Nakahara Chuuya bất ngờ nổi lên một chữ '井', ánh mắt của cậu là sao hả! Đừng tưởng rằng tôi không thấy được đó là ý khinh bỉ nhé!
"Điều tra vụ nổ trước..." Fyodor cúi đầu trầm tư, nếu 【 thủ lĩnh tiền nhiệm 】sống lại là giả, vậy mục đích 【 hắn 】 làm như thế là gì, hoặc lý do 【 hắn 】 làm một chấn động lớn như vậy là để thu hút ai...
Fyodor khẽ ngẩng đầu nhìn lướt mọi người xung quanh một chút, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Nakahara Chuuya, sau đó một giây trước khi Nakahara Chuuya nhận ra được nhìn sang đây thì dời tầm mắt đi.
Nếu đến vì 「 Arahabaki 」, vậy thì đó là 【 Nakahara Chuuya 】.
Mori Ougai cũng gần như nghĩ đến điểm ấy, phái Dazai cùng 【 Chuuya 】 đi điều tra, ngoại trừ khả năng hướng về phía vật dẫn của「 Nakahara Chuuya 」 là「 Arahabaki 」mà đến, mới phái 【 hắn 】 đi.
Một nguyên nhân khác là dị năng lực vô hiệu hóa của Dazai.
Về phần những cái khác, còn phải đi tìm, manh mối còn chưa đủ.
【 "Ê ê, chỗ đó không phải là chỗ chúng ta đang định hỏi thăm đó chứ? Thủ phạm đến trước chúng ta rồi thì phải?"
"Ây dô, thật đấy à. Vậy thì nguy rồi đây, chuyện lớn đấy." Dazai Osamu nhìn về phía Nakahara Chuuya, chờ mong phản ứng của hắn.
Trái với dự liệu, trên mặt Nakahara Chuuya tràn trề chờ mong.
"Chẳng phải chuyện đã như thế rồi còn gì? Tác chiến hiện tại là chuyển từ những câu hỏi phiền phức sang lợi dụng con tin mà thủ phạm đã bắt phải ngoan ngoãn ngậm miệng, được chưa??"
"Hả... ?" Dazai Osamu hiếm khi ngẩn người, không phản ứng lại Nakahara Chuuya nghĩ gì.
"Không phải là tuyệt vời quá à? Đi nào, nhanh lên thằng kia!"
Mặt Dazai Osamu không cảm xúc nhìn chăm chú Nakahara Chuuya vừa dứt lời liền như gió xông ra ngoài, thở dài một hơi.
"...Đúng là con nít..."
... 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro