030
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
"Ra là lúc này ngài Dazai cũng có cuốn 《 Hướng dẫn tự tử hoàn chỉnh 》 rồi ha." Tanizaki Junichirou nói.
Nhìn thấy Dazai Osamu định chia sẻ với 【 Hirotsu Ryuurou 】 về chuyện lúc tự tử phải cẩn thận, Nakahara Chuuya bĩu môi, cậu ta cho rằng ai ai cũng giống cậu ta như vậy ha, cả ngày chỉ nghĩ đến tự tử.
"Có điều, có vẻ như có rất ít người hoặc điều gì đó có thể để ngài Dazai đối xử như vậy về sau nhỉ." Nakajima Atsushi nhìn biểu hiện thật lòng của Dazai Osamu, suy nghĩ một chút nói.
"Tôi nghĩ thứ duy nhất có thể để cậu ta chăm chú như vậy chỉ có cuốn 《 Hướng dẫn tự tử hoàn chỉnh 》 này thôi." Giọng điệu không rõ của Kunikida Doppo nói rằng: "Ha, sợ rằng lại có thêm một cô gái xinh đẹp đồng ý tự tử đôi với cậu ta ấy."
"Không đâu." Edogawa Ranpo nhẹ nhàng nói một câu, nhưng mà nhìn thấy những ánh mắt khác đưa tới, hắn lại nhắm mắt, không trả lời.
Ngoại trừ những người ở ngoài kia, sợ rằng còn thêm một 【 Oda Sakunosuke 】 vào nữa.
【 "Là Hirotsu." Hirotsu Ryuurou bày ra vẻ mặt bối rối của chú chó nhỏ mà đáp, "Tôi sẽ... suy nghĩ về nó."
Ông ta là một người đàn ông khỏe mạnh với bề ngoài lịch lãm, tóc đen tóc trắng lẫn lộn. Đó là thành viên của Mafia được Dazai chỉ tên vì thành thục địa hình khu vực này, bây giờ còn miễn cưỡng đảm nhiệm chỉ đường kiêm hộ vệ.
Dazai Osamu là thiếu niên mới mười lăm tuổi, đồng thời vẫn là kẻ bên ngoài Mafia. Nhưng trên tay cậu ta có cầm "Thông Điệp Bạc", là đối tượng mà ngay cả nguyên lão có địa vị cao của Mafia cũng phải chú ý.
Hơn nữa Dazai Osamu là người duy nhất cùng Mori Ougai ở bên thủ lĩnh đời trước cho tới lúc cuối cùng. Mori Ougai hạ lệnh tiến hành bí mật điều tra về nhân vật như vậy —— tuyệt đối là có ẩn tình gì đó.
Không thể xem thường Dazai, trực giác của Hirotsu Ryuurou nói với ông ta như thế, đây là trực giác chỉ có người đã sống sót trong tổ chức hơn nhiều năm mới có được.
Dazai Osamu cùng Hirotsu Ryuurou, ngày đó từ sáng sớm bắt đầu cùng nhau đi tìm hiểu thông tin.
Chỉ vì một thông tin dường như đã thấy thủ lĩnh đời trước, anh ta đã lần theo từ khu ổ chuột cho tới các điểm du lịch. Tìm hiểu ngọn nguồn của lời đồn, hỏi từng người một đã nghe được nó.
Mặc dù chỉ là tổ hợp tìm kiếm kỳ diệu giữa đứa trẻ và người đàn ông trung niên, nhưng căn cứ vào cách hỏi kỳ quái của Dazai Osamu để thao túng suy nghĩ của đối phương, hầu như tất cả mọi người thậm chí cũng không ý thức được lời mình nói, cũng như bị moi thông tin mà họ đã nhìn thấy.
Thông tin của những người chứng thấy dù có ngoan cố đến đâu cũng nhanh chóng thay đổi thái độ sau khi được những tờ tiền giấy điều tra gợi ý được ủy thác từ Mori Ougai.
Mà lúc này Dazai Osamu bọn họ đã kết thúc điều tra cuối cùng cũng tìm hiểu được, đang trên đường trở về Mafia. 】
"Mấy câu mà cậu Dazai hỏi thực sự xảo diệu quá đi." Ozaki Kouyou thân là cán bộ của cục thẩm vấn cùng cục tình báo thở dài nói, "Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, e là ngay cả tôi cũng không phát hiện ra được."
Coi như tôi có đề phòng, chỉ sợ cũng phải trúng chiêu.
"Nhìn ngài Dazai nhỏ nhỏ thế kia!" Nakajima Atsushi đứng bên cạnh Dazai Osamu, biểu hiện hơi có chút gạ gẫm.
(Atsushi, cậu thật biến thái!)
"Người Hổ, tên láo xược này!" Akutagawa Ryuunosuke vừa nhìn, nhất thời bùng nổ, "Tại sao lại nói như thế với ngài Dazai!" Quá khứ cậu dùng sức chen lấn tách Nakajima Atsushi ra, sau đó nhìn Dazai Osamu, sau đó cũng đờ ra một lúc, cũng không biết lại nghĩ gì.
Có điều, nét mặt kia có thể so sánh với Nakajima Atsushi.
Kunikida Doppo quả thực suýt chút nữa không chú ý tới vẻ mặt gạ gẫm của hai tên nhóc kia, hắn nhìn Dazai Osamu, một lát thoáng khó chịu quay đầu nhìn chỗ khác, nhìn như vậy xác thực là có chút...
【 "Ừm... cậu Dazai, đừng đi cách xa tôi như thế. Dù có tôi bảo hộ nhưng đây vẫn là khu vực tranh chấp đấy, không biết sẽ xảy ra cái gì."
"Tranh chấp á?"
Hirotsu Ryuurou gật gật đầu nói, "Hiện tại có ba tổ chức đối địch với Mafia, 「 Takasekai 」, 「 Gerhard • Security • Servicel 」 (GSS: Dịch vụ bảo an Gerhard), và một bên còn lại, hiện tại cũng kéo dài tranh chấp ở xung quanh đây."
"Là loại kẻ thù kỳ lạ trước đây chưa từng có, bọn chúng không có tên chính thức, chỉ đơn giản gọi là 「 Cừu 」. Mới tuần này đã có hai nhóm Mafia bị tiêu diệt rồi. Phiền phức nhất là thằng nhóc dẫn đầu có khả năng chống đạn..."
"Ồ... đó là lý do từ lúc bắt đầu đã có tiếng nổ mạnh và tiếng bắn nhau náo nhiệt như vậy rồi ha. Mà, cũng ổn thôi..." Dazai Osamu chỉ cảm thấy vô vị nói rằng.
Chính vào lúc này, một âm thanh điện tử phát ra từ trong túi áo trước ngực Dazai Osamu. Là tiếng điện thoại di động.
"Là ông Mori." Dazai Osamu đặt điện thoại di động bên tai, "Alo? Ừm, hỏi xong rồi. Tôi cũng biết kha khá. À? Sao tôi biết ấy hả... Thì chỉ là tôi làm được thôi. Phải, kết luận trước là..."
Không biết Mori Ougai nói gì, Dazai Osamu xem ra thờ ơ nói rằng, "Tiền nhiệm đã ở đây đấy. Ông ta ngoi lên từ dưới đáy địa ngục, được ngọn lửa màu đen bao trùm." 】
"Vậy là tiền nhiệm đã sống lại hả?" Tanizaki Junichirou vẫn không dám tin, "Trên đời này thật sự có kẻ chết sống lại sao?"
"Trong này chắc chắn có gì kì lạ rồi..." Fyodor đang trầm tư, thấp giọng nói.
Kunikida Doppo mím môi, thật sự là sống lại sao?
【 Giọng nói "Cậu nói gì cơ?" phát ra với âm lượng tăng cao từ microphone.
"Có vài người đã tận mắt thấy rồi. Có khi nào ông ta còn lưu luyến cuộc sống ở thế giới này không?" Nói như vậy, trên mặt Dazai Osamu hiện ra nụ cười cay nghiệt, "Nói chung, khi nào về tôi sẽ báo cáo chi tiết——"
Trong nháy mắt, không có dấu hiệu nào, có thứ gì đó va thẳng vào cơ thể Dazai Osamu.
Dazai Osamu bị thổi bay, giống như cánh hoa đột nhiên gặp phải gió lớn, cơ thể bay ra ngoài. Xuyên qua nóc nhà thiếc, phá nát phòng nhỏ chất gỗ. Một đường va nát rào chắn của giếng nước rồi lăn xuống đến chân phố Suribachi. 】
"Ngài Dazai!!!" Nakajima Atsushi cùng Akutagawa Ryuunosuke trăm miệng một lời hô to, vội vã chạy tới gần chỗ Dazai Osamu.
Những người khác đầu tiên là cả kinh, sau đó nhanh chóng hoàn hồn, vội vã chạy đến bên cạnh Dazai Osamu.
Quả là Nakahara Chuuya có một loại linh cảm xấu, động tác kia... Thấy thế nào thì cảm giác cũng khá giống hắn?! Nghĩ đến lời vừa rồi của 【 Hirotsu Ryuurou】, khóe miệng hắn giật giật.
"Là kẻ nào?! Dám đả thương ngài Dazai!!" Akutagawa Ryuunosuke nhìn bóng người nhỏ bị bụi đất mù mịt cản trở, giọng điệu không thiện cảm.
Mắt Nakajima Atsushi cũng nhìn chằm chằm vào bóng người thấp bé kia.
Nakahara Chuuya che miệng ho khan vài tiếng, ánh mắt dao động.
"Chuuya, cậu sao thế?" Ozaki Kouyou không rõ nhìn hắn.
"...Tôi không sao."
Fyodor nghi ngờ liếc mắt nhìn hắn, hắn vừa nhìn về phía bóng người không rõ kia, nhất thời híp mắt, lẽ nào...
【 "Là 「 Cừu 」!" Tiếng hô của Hirotsu Ryuurou trong nháy mắt liền cách xa.
"Cậu Dazai!"
Hất tung rồi lăn xuống con đường, phá tan nhà kho, cuốn theo bụi bặm cùng mảnh vỡ của kiến trúc, sau đó mới dừng lại. Trên nóc nhà của kiến trúc đơn giản được xây bằng gạch vữa.
Có gì đó... Đạp lên người Dazai Osamu.
Thứ đã va trực tiếp vào Dazai Osamu, cũng thổi bay anh ta — là bóng người màu đen.
"Ha ha ha! Cũng không tệ!" Tên kia cười nhạo nói, "Ra chỉ là một thằng nhóc thôi à! Bọn bây thiếu người đến nỗi đây muốn khóc giùm đấy, Port Mafia ạ!" Bóng người kia nói rằng.
Là bóng người thấp bé, như con quạ đen trong bóng tối, là thiếu niên người mặc trang phục cưỡi ngựa màu xanh đậm, tuổi tác không khác Dazai Osamu lắm.
Đó là Nakahara Chuuya thời niên thiếu. 】
"Đàn anh 【 Chuuya 】?!" Akutagawa Ryuunosuke sửng sốt.
Nakajima Atsushi cũng sững sờ.
Ozaki Kouyou cũng nhìn Nakahara Chuuya, nên vừa rồi Chuuya mới phát hiện ra? Cô cười khẽ, khẽ lắc đầu một cái.
【 "Đau thế." Dazai Osamu ngửa mặt ngã trên mặt đất, trả lời như thể mọi chyện đều ổn, "Đây ghét nhất là đau đấy."
Giống như người bị đạp không phải là anh ta.
"Tao cho mày hai quyền lựa chọn, nhãi con!" Nakahara Chuuya duy trì trạng thái tay nhét trong túi nói, "Chết liền, hay là nôn ra thông tin rồi chết, chọn một cái mày thích đi."
"Cả hai đều ok, đúng ha, rất hấp dẫn luôn." Mặc cho cơ thể chịu sự công kích của kẻ địch, va đập mạnh vào kiến trúc và đất, giọng nói của Dazai Osamu vẫn đều đều, "Vậy giờ giết tôi đi."
Bóng người trong nháy mắt im lặng.
Sau đó, giống như cuối cùng cũng ý thức được mà nhìn chằm chằm Dazai Osamu trước mặt là người sống có nhân cách của riêng mình, "Hừ! Cứ tưởng mày sẽ khóc lóc rồi chạy trốn chứ, không ngờ là thằng nhãi gan dạ đấy."
"Cậu cũng chỉ là tên nhóc thôi."
"Đúng vậy, lũ kia mới đánh với tao cũng đều nói vậy, nhưng rồi chúng sẽ tự nhận ra là mình đã lầm. Tao không phải chỉ là một thằng nhóc, tao khác mày." 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro