027
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
————
Mọi người dừng lại trong một căn phòng, cơ thể bất ngờ không thể cử động, bất đắc dĩ bọn họ chỉ có thể nhìn 【 Mori Ougai 】 đang quay lưng về phía bọn họ.
Mọi người của Trụ sở Thám Tử hơi kinh ngạc, người này là 【 Mori Ougai 】? Bọn họ vừa nhìn về phía Mori Ougai mặc quần áo thủ lĩnh, khác biệt lớn quá đi.
"Trông rất khác so với Port Mafia chúng ta đã thấy." Miyazawa Kenji than thở.
"Lại còn dùng dao phay chiến với kẻ địch nữa chứ." Nakajima Atsushi cũng hơi khó tin, "Không phải là hơi lố sao?"
"Khi đó thủ lĩnh Mori vừa mới lên thôi, Port Mafia vẫn chưa phát triển." Ozaki Kouyou cảm khái, khi đó xác thực là có chút khó khăn, dù sao cũng thiếu rất nhiều người tài.
Ngược lại lại có mấy người chú ý tới con mèo tam thể kia, thầy Natsume...
【 "Hợp đồng bảo kê thì bị hủy, việc cạnh tranh cùng những tổ chức khác lại càng gay gắt, phạm vi thế lực bị thu hẹp, thật đáng quan ngại... Mới làm boss một năm thôi mà rắc rối đã chất thành núi rồi. Ai mà ngờ đứng đầu tổ chức lại vất vả như vậy... Hay là tôi không hợp làm boss nhỉ? Cậu nghĩ sao, Dazai? Cậu có nghe không đó?"
"Nghe nghe."
"Có nghe thật không?" Trả lời câu hỏi của Mori Ougai, là thiếu niên ngồi trên ghế dùng để khám bệnh.
Thiếu niên gầy gò với mái tóc bông xù màu đen, trên trán quấn băng vải màu trắng, khoác áo khoác đen quá khổ.
Dazai Osamu —— tuổi, mười lăm. 】
Vừa nghe đến tên Dazai Osamu, tất cả mọi người phản ứng kích động, nhưng mà bọn họ phát hiện cơ thể vẫn không thể cử động.
"Ngài Dazai!" Nakajima Atsushi cố gắng giành lại quyền kiểm soát cơ thể, vừa nghĩ tới ngài Dazai ngay ở bên cạnh cậu, nhưng anh ta lại không thể nhìn thấy cậu, trong lòng Nakajima Atsushi tràn đầy phẫn hận.
Dần dần, Nakajima Atsushi bình tĩnh lại. Đầu cậu cúi thấp, không thấy rõ vẻ mặt.
Nakajima Atsushi cúi thấp đầu, nắm đấm nắm chặt, đầu ngón tay ấn sâu vào lòng bàn tay, hai con mắt cậu lộ ra cố chấp dữ dội cùng sương mù màu đen nhạt đến mức không thể nhìn thấy.
Không có ai, không có bất kỳ ai cả, không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản cậu gặp ngài Dazai, cái gì cũng không thể!
Chỉ thấy quanh thân Nakajima Atsushi nổi lên ánh sáng trắng, một kiếm vô hình cắt xuyên qua sự kiểm soát của không gian dị điểm. Mọi người cũng đều cảm nhận được quyền kiểm soát cơ thể đã trở về.
Akutagawa Ryuunosuke cùng Nakajima Atsushi tốc độ cực nhanh, cấp tốc xoay người lại đến trước mặt Dazai Osamu, những người khác cũng đều lục tục bước nhanh tới.
"Ngài Dazai..." Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu đang dùng đũa thủy tinh khuấy thứ chất lỏng lạ trong cốc chịu nhiệt, cậu chậm rãi vươn hai tay hướng về phía vai Dazai Osamu, lúc sắp chạm tới, một tay Akutagawa Ryuunosuke hất mạnh tay cậu ra.
"Cậu định làm gì? Người Hổ?!" Akutagawa Ryuunosuke hung tợn nhìn Nakajima Atsushi đang định bất kính với ngài Dazai.
"Sao mắt ngài Dazai lại quấn băng vậy?" Tanizaki Junichirou nghi ngờ hỏi, bị thương sao?
"Ra là từ lúc này trên người ngài Dazai đã quấn băng vải rồi." Miyazawa Kenji cũng nói.
【 "Tại ông Mori toàn nói mấy chuyện chán òm!" Dazai Osamu nghịch lọ thuốc chữa bệnh, hững hờ nói, "Lần này giống như đang tụng kinh vậy. Không có tiền, không có thông tin, không có lòng tin của thuộc hạ. Ông đã biết rõ ngay từ lúc bắt đầu rồi còn gì."
"Thì đúng thế..." Vò tóc gãi đầu một cái, Mori Ougai nhìn hành vi của Dazai Osamu, đột nhiên nói, "Mà Dazai, sao cậu lại muốn trộn thuốc huyết áp cao lẫn với huyết áp thấp thế?"
"À? Tại tôi cảm thấy uống hỗn hợp này vào có khi điều tuyệt vời sẽ xảy ra, và tôi sẽ được chết một cách nhẹ nhàng."
"Không chết được đâu!" Mori Ougai cướp lấy bình thuốc, "Thật là, làm sao mà cậu mở khóa được tủ thuốc vậy?"
"Ứ chịu ứ chịu, tôi muốn chết mà!" Dazai Osamu vung hai tay, "Chán lắm rồi nên tôi muốn chết! Mếu được thì chết một cách thật vui vẻ nhẹ nhàng! Ông Mori mau nghĩ cách đi!" 】
Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu như vậy, trong con ngươi lộ ra vẻ luống cuống, không biết nên nói gì, chỉ biết gọi ahh ta, "Ngài Dazai..."
"Ra là sau khi trưởng thành cậu ta vẫn còn ý nghĩ tự tử, cả lúc cậu ta còn là đứa nhóc nữa." Yosano Akiko trầm mặt nhìn Dazai Osamu, "Khuynh hướng tự hủy của cậu ta hình như ngày càng tệ hơn rồi."
Nếu như Dazai Osamu khi trưởng thành bề ngoài vui vẻ thoải mái, thích đùa cợt người khác, chỉ là mỗi ngày tùy tiện tìm cách tự tự, hoàn toàn coi tự tử như một trò chơi, thì Dazai Osamu thời niên thiếu lại không làm việc hời hợt, hoàn toàn không che giấu ý nghĩ của mình, cách che giấu tính cách cũng còn non nớt, nhưng cũng so với thời kì trưởng thành lại càng thêm tiêu cực.
Muốn nói sự khác biệt lớn nhất giữa hai đoạn thời kì chính là ý nghĩa của việc tự tử.
Mặc dù Dazai Osamu khi trưởng thành cũng yêu thích tự tử, nhưng đối với thế giới đúng là tràn ngập không ít mong đợi, đối với đủ loại vận mệnh trên đời cũng đầy chờ mong, phảng phất có một loại sức mạnh to lớn đang hỗ trợ anh ta nhìn ra thế giới đầy biến hóa.
Mà Dazai Osamu thời niên thiếu, có thể thông minh quá mức, bởi vậy anh ta có thể nhìn thấu diễn biến của sự việc, nhìn thấu kế hoạch, nhìn thấu tâm tư của người khác, nhìn thấu sự phát triển của thế giới, mà điều này cũng thường thường để anh ta nhận ra quá sớm sự xấu xa của con người, do đó mới chán đời.
Anh ta cô đơn như vậy, dường như cuộc sống không còn ý nghĩa cho sự tồn tại, đối với thế giới vô vị cũng để anh ta mất đi ý nghĩa được tồn tại, mà cái chết lại có thể mang đến cho anh ta một thế giới bình yên cùng thuần khiết.
Những người khác hoặc nhiều hoặc ít cũng cùng nhau nghĩ về nó.
Fyodor nhìn đôi mắt màu diều của Dazai Osamu, dường như có thể nhìn thấy bản chất bùn đen vô tận trong đôi mắt sâu thẳm tràn ngập sương đen của anh ta, khóe môi vẽ một độ cong không tên.
Vì lẽ đó là ai là người đã bảo cậu ra khỏi thế giới mù mịt ấy...
【 "Nếu cậu ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ dạy cậu cách điều chế thuốc."
"Dối trá! Ông chỉ nói vậy rồi sau đó tùy tiện lợi dụng tôi, làm tôi nhớ ra bao nhiêu vất vả cả một năm về trước, cuối cùng ông có dạy tôi đâu! Còn như vậy nữa tôi sẽ phản bội và đi đầu quân cho tổ chức của phe địch!"
"Đừng có vội vàng nghĩ gì nói đấy nữa, nghe lời một chút đi. Cậu phản bội tôi rồi thì không thể chết một cách nhẹ nhàng được đâu." Mori Ougai chỉ có thể cười khổ.
"A a... Chán thật đấy. Sao thế giới này lại chán đến thế." Dazai Osamu ngồi trên ghế duỗi tay duỗi chân liên tục, vô vị nói.
Dazai Osamu không phải thuộc hạ của Mori Ougai, ngay cả Mafia cũng không phải. Đương nhiên cũng không phải con riêng, cũng không phải trẻ mồ côi nhặt được, cũng không phải trợ thủ chữa bệnh. Cũng không tồn tại từ ngữ có thể miêu tả mối quan hệ của Dazai Osamu và Mori Ougai một cách chính xác. Nếu miễn cưỡng muốn tìm ra từ ngữ gần với sự thật...
Vậy thì là cộng đồng cùng chung vận mệnh. 】
"Trạng thái này có vẻ rất nguy hiểm đấy." Ozaki Kouyou có chút lo lắng.
"Cộng đồng cùng chung vận mệnh? Là có ý gì?" Tanizaki Junichirou nói.
Cộng đồng cùng chung vận mệnh?! Mori Ougai nhìn Dazai Osamu, cơ thể theo bản năng tiến lên nửa bước, ánh mắt khó hiểu, nhưng lão một lát lại dừng lại.
【 Mori Ougai 】 may mắn cỡ nào, lại có thể tìm ra được cộng đồng cùng chung vận mệnh của 【 cậu ta 】. Nhưng cùng lúc lại là bất hạnh của 【 cậu ta 】, được rồi lại mất, vậy khẳng định là một loại cảm giác rất dày vò, huống chi là tự tay 【 cậu ta 】 thúc đẩy.
Tuy là nghĩ như vậy, nhưng Mori Ougai lại cảm thấy cực kỳ không thích 【 Mori Ougai 】, lúc đầu lão đối với Dazai Osamu chỉ là mến chuộng với viên kim cương hoàn mỹ mà thôi, muốn nói bên trong có tâm tư gì hay không, lão cũng không dám chắc trăm phần trăm.
Mà hiện tại...
Mori Ougai nhìn Dazai Osamu, bắt đầu nghĩ làm sao mới có thể 'cuỗm' Dazai Osamu về thế giới của bọn họ.
Biết cộng đồng cùng chung vận mệnh nghĩa là gì, nơi sâu thẳm hai con mắt của Edogawa Ranpo hiện ra ý lạnh, cộng đồng cùng chung vận mệnh à...
【 "Với cả, Dazai." Mori Ougai thở dài một hơi nói, "Cậu là người duy nhất có mặt lúc tôi kế thừa vị trí này từ boss tiền nhiệm, cũng chính là nhân chứng cho những di ngôn nha. Nếu cậu cứ thế mà chết thì sẽ phiền hà lắm."
Măc dù ngoài mặt là như vậy, nhưng trong lòng Mori Ougai cũng có không ít sung sướng, ông ta cũng không ngờ rằng, chỉ là chờ trong phòng khám bệnh, lại có thể gặp được cộng đồng cùng chung vận mệnh 'tự tìm đến cửa'.
Đồng thời cũng là bác sĩ thủ lĩnh chuyên môn Mori Ougai, cùng Dazai Osamu là người bệnh tự tử chưa toại bị đưa đến, đã thực hiện một tác chiến bí mật nào đó —— ám sát thủ lĩnh đời trước của Port Mafia.
Sau đó là giả mạo di ngôn... 】
Cùng lúc đó, mọi người cũng phát hiện vị trí của bọn họ xảy ra biến hóa, bọn hắn lúc này đang đứng trong một căn phòng ngủ tối đèn, sau khi nghe được giọng nói của 【 Mori Ougai 】, liền nhìn về phía phát ra giọng nói.
Chỉ thấy một ông lão bị bệnh đến giai đoạn cuối nằm trên giường, 【 Mori Ougai 】 đứng một bên, mà Dazai Osamu cũng đứng trước cửa sổ sát đất, không thấy rõ vẻ mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro