018
Lưu ý: Tất cả nội dung xem ảnh trong chương này có thể kèm theo hàng lậu¹.
¹ 「 夹带私货: giáp đái tư hóa 」. Nghĩa là kèm theo hàng lậu, có thể hiểu như kiểu mặt ngoài là đang làm hay nói về một việc gì đó, nhưng thật ra bên trong nó còn mang mục đích khác.
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
【 Hình ảnh xuất hiện Nakajima Atsushi ngã nằm trên vũng máu, vết máu có vẻ như tự động chảy ra từ trên người cậu ta.
Sau đó hình ảnh chuyển tới một con tàu khổng lồ đang di chuyển.
Cùng lúc đó, Kunikida Doppo lái ca nô nhanh chóng hướng về phía Nakajima Atsushi.
"Đừng chết đó nhóc!"
...
Nakahara Chuuya nhanh chóng chạy như bay hướng về phía Dazai Osamu, áo khoác màu đen rơi xuống đất.
Vô số nắm đấm tấn công về phía Dazai Osamu, nhưng dưới kỹ năng cùng tốc độ tấn công thần tốc của Nakahara Chuuya, Dazai Osamu cũng nhanh nhẹn né tránh.
Đột nhiên, Dazai Osamu bắt lấy cơ hội dùng một tay nắm cổ tay của Nakahara Chuuya, khi Nakahara Chuuya đang kinh ngạc thì cho một quyền đấm vào bụng gã.
"Chuyện gì với nắm đấm đó thế?!" Giọng nói trầm thấp của Nakahara Chuuya vang lên, không thấy ảnh hưởng một chút nào, gã trở tay cho Dazai Osamu một quyền, trực tiếp đánh bay Dazai Osamu đến trên tường.
Bức tường vô tội lại một lần chịu khổ biến thành mạng nhện.
"Ngay cả massage cũng không bằng." Hay tay Nakahara Chuuya nhét túi, hai con ngươi xanh thẳm nhìn Dazai Osamu tựa ở trên tường, vẻ mặt không nhìn ra bất kỳ tâm tình nào.
"Kỹ năng cận chiến của mày lúc còn ở Port Mafia lúc nào cũng dưới trung bình, mặc dù cái năng lực vô hiệu hóa của mày đúng là phiền phức thiệt, nhưng cứ như vầy thì tao cũng chẳng cần sử dụng dị năng lực của mình."
Nakahara Chuuya nhìn Dazai Osamu cúi đầu, biểu hiện không tên trở nên hưng phấn, "Đứng dậy đi, bữa tiệc của chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi mà."
"... Không hổ là bậc thầy thể thuật mạnh nhất Port Mafia nhỉ." Dazai Osamu chậm rãi nói. 】
"Thầy 【 Dazai 】..." Nakajima Atsushi không chú ý đến 【 Nakajima Atsushi 】 đang hôn mê bất tỉnh, lòng tràn đầy sự chú ý tất cả trên người 【 Dazai Osamu 】.
Cậu lo lắng nhìn 【 Dazai Osamu 】 cúi đầu tựa ở trên tường, không biết thầy 【 Dazai 】 hiện tại thế nào rồi, nhìn qua thật giống rất nguy hiểm. Hơn nữa cậu còn nhớ thầy 【 Dazai 】 đã từng nói, ngài rất sợ đau.
Nakajima Atsushi chỉ hận 【 mình 】 khiến thầy 【 Dazai 】 gặp phải nguy hiểm thì, không đi cứu ngài.
Akutagawa Ryuunosuke nhìn 【 Dazai Osamu 】, có hơi căm hận một 【 mình 】 khác.
Tên 【 Nakahara Chuuya 】 có phải có cái gì đó không ổn? Sakaguchi Ango nhìn vẻ mặt của 【 Nakahara Chuuya 】, trong lòng kỳ quái.
Ánh mắt của mọi người đều khẩn trương nhìn 【 Dazai Osamu 】.
【 Dazai Osamu chậm rãi đứng dậy, vừa kéo giãn cánh tay, vừa nói: "Tôi suýt chút nữa còn tưởng đòn khóa tay đó sẽ gãy chứ."
Nakahara Chuuya nhìn Dazai Osamu không có chuyện gì, ánh mắt nặng nề.
Trước khi bị đấm trúng dùng cánh tay khóa đòn tấn công của mình sao? Nó đọc được hết rồi à? Nghĩ rồi, khóe môi Nakahara Chuuya cong lên thành một độ cong không rõ, có thể nhỉ, Dazai.
"Tôi và cậu cũng quen nhau được một thời gian rồi," Dazai Osamu lắc lắc tay trái, "Tất cả những cách tấn công, thời điểm, thói quen hành động của cậu, tôi đều nằm lòng cả."
"Chậc!" Nhìn dáng vẻ dương dương tự đắc của Dazai Osamu, Nakahara Chuuya cực kỳ khó chịu.
"Nếu không, chúng ta đã không thể làm cộng sự rồi, đúng chớ?" Dazai Osamu cười nhìn Nakahara Chuuya.
Nghe thấy từ 'cộng sự', Nakahara Chuuya không nhịn được, đối với gã mà nói, gã cùng Dazai vừa là bạn vừa là thù, ghét nhau, có lúc Dazai còn lấy thẻ của gã, cho nổ con xe yêu của gã, phá hủy những loại rượu nổi tiếng của gã...
Tuy nói rằng bề ngoài quan hệ của bọn gã không tốt lắm, nhưng bọn gã ngầm hiểu không ai có thể địch lại.
Nhưng Dazai lại đột nhiên phản bội, sau đó lại không có tin tức gì, cứ như thể anh ta biến mất không dấu vết.
Đã từng là 「 Song Hắc 」 mạnh mẽ vô địch chỉ còn sót lại một mình gã, mà hiện tại...
Nakahara Chuuya nhanh chóng nhảy lên cho Dazai Osamu một quyền, "Vậy chắc lần tấn công này mày cũng nhìn thấu đúng không?!"
Dazai Osamu bị đau lùi về sau vài bước.
Không giống nhau: không chờ Dazai Osamu phản ứng lại, Nakahara Chuuya lại thêm một quyền đánh vào bụng anh ta, "Cái gọi là nắm đấm chính là đấm như này này!"
Dazai Osamu hộc một búng máu, khóe miệng nhiễm vết máu đỏ tươi, cộng thêm gương mặt tinh xảo thanh tú của anh ta, tự dưng sinh ra một loại vẻ đẹp làm người khác mâu thuẫn, vừa khiến người ta tràn ngập dục vọng làm nhục, lại làm cho người khác đau lòng. 】
Tên 【 Nakahara Chuuya 】 quả nhiên không ổn, nhưng... Sakaguchi Ango trầm tư, xem ra 【 cậu ta 】 cũng không nhận ra 【 mình 】 bất ổn.
Hơn nữa, bộ dáng này của 【 Dazai 】... Sakaguchi Ango đẩy gọng kính, vẻ mặt đàng hoàng trịnh trọng.
Oda Sakunosuke có chút bận tâm nhìn 【 Dazai Osamu 】.
Nakajima Atsushi sửng sốt nhìn 【 Dazai Osamu 】, một lát sau làm như thật ngại mà quay đầu đi.
Akutagawa Ryuunosuke bình tĩnh nhìn vài giây, sau đó cúi thấp đầu.
Yosano Akiko nhìn, chỉ nói: "Thật đáng tiếc vì tôi không có ở đó, nếu không tôi đã có thể chữa thương giúp cậu ta rồi."
Fyodor nhìn 【 Dazai Osamu 】, hai con mắt màu đỏ rượu càng ngày càng tối lại, đầu ngón tay áp lên đôi môi khẽ mím lại, thực sự là trêu hoa ghẹo nguyệt.
Nakahara Chuuya đúng là phát hiện 【 mình 】 có chỗ bất ổn, chẳng lẽ là nương tay sao? Nếu như trước mặt hắn là tên cộng sự phản bội, hắn không phải phí lời với tên đấy, đánh nhau thì giống như nước biển Thái Bình Dương ập tới thôi.
Đối với kẻ phản bội, hắn luôn trực tiếp áp dụng cực hình, xưa nay cũng sẽ không giống 【 Nakahara Chuuya 】 như vậy. Cho dù không phải cùng một thế giới cùng một người, nhưng cũng là đồng vị thể, đối với chính mình hắn rất hiểu rõ.
Vì lẽ đó, Nakahara Chuuya dám khẳng định, 【 Nakahara Chuuya 】 nhất định có chỗ nào đó là lạ.
Không chỉ Nakahara Chuuya nhìn ra 【 Nakahara Chuuya 】 nương tay với 【 Dazai Osamu 】, bên Port Mafia biết năng lực của Nakahara Chuuya cũng nhìn ra cả rồi.
Edogawa Ranpo lặng yên mở mắt, con ngươi màu xanh lục không thấy rõ tâm tình, đâu chỉ có 【 cậu ta 】 nương tay.
【 Một tay Nakahara Chuuya nắm cổ Dazai Osamu, đẩy anh ta ở trên tường, một tay cầm con dao găm đặt dưới cằm anh ta, "Mày nghĩ mày có thể đánh bại tao vì nhìn thấu được di chuyển của tao à?"
"Trước khi mày chết tao hỏi lại lần cuối," Nakahara Chuuya không nhìn động tác nắm lấy cổ tay gã của Dazai Osamu, chỉ nói: "Tại sao lại cố ý để bị bắt? Mày đang mong đợi gì ở đây hả?"
Dazai Osamu trong lòng bất đắc dĩ, không chút để ý ngồi xổm xuống, làm tư thế đứng tấn, trong lòng vẫn đang nghĩ, đây chẳng lẽ chính là vóc dáng cao cao phiền toái hả trời? Còn phải phối hợp với Chuuya lùn lùn nữa, khó chịu ghê.
"Mày không nói à?" Nakahara Chuuya trong lòng 'hừ' một tiếng, khó chịu, mày đang giữ cái gì vậy?
"Được thôi, nó chỉ khiến màn tra tấn mày càng thêm thú vị hơn thôi." Nakahara Chuuya khống chế sống dao tới gần cổ anh ta. Tao ngược lại muốn xem xem đến cùng là mày đang giữ cái gì!
"Lý do chính là..." Dazai Osamu lên tiếng, "Atsushi." 】
Nakahara Chuuya cắn răng, vào lúc này rồi, lại còn có tâm tình bình luận chiều cao của hắn, thực sự là muốn ăn đòn mà!!
"Ơ ơ?! Vì em ư?!" Nakajima Atsushi kinh ngạc, lại là vì mình?! Ngài 【 Dazai 】... Nakajima Atsushi có chút tự trách, nhưng lại có chút vui vẻ.
Không, Nakajima Atsushi bỗng tỉnh táo, không phải vì cậu, mà là vì 【 Nakajima Atsushi 】, không phải cậu...
Nhất thời, thất vọng cùng đố kị tràn ngập trong lòng Nakajima Atsushi.
Tại sao? Tại sao cậu không thể gặp được ngài 【 Dazai 】?!
"Người Hổ chết tiệt!" Akutagawa Ryuunosuke hướng sự tức giận tột đỉnh của mình lên trên người Nakajima Atsushi.
Vì 【 Nakajima Atsushi 】? Fyodor trầm tư, là người đã treo giải thưởng bảy mươi triệu đô la à? Tập đoàn dị năng lực gia ―― thủ lĩnh Fitzgerald của Girudo (Guild)...
Mori Ougai cũng nghĩ đến, lão nhìn 【 Dazai Osamu 】, có chút ngạc nhiên, tại sao lại coi trọng 【 Nakajima Atsushi 】 đến như thế?
【 "Atsushi?" Nakahara Chuuya khẽ đọc một lần, gã tìm tên của mọi người ở trong đầu, nhưng lại không có tên của ai có từ 「 Atsushi 」 trong tên của họ, là kẻ gã không quen biết, đồng thời cũng là người mà Dazai bảo vệ.
"Cái tên Người Hổ khiến mấy người ám ảnh đó." Dazai Osamu nói: "Tôi rất muốn biết tên tỉ phú nào đã treo đầu nó với giá bảy mươi triệu đấy."
"Muốn biết đến nỗi không tiếc để bản thân gặp nguy hiểm à?!" Nakahara Chuuya giận dữ cười, buông dao găm, "Thiệt là cảm động nha..."
"Tao muốn nói nhiều điều lắm..." Dao găm ở trong tay gã xoay tròn vài vòng, gã nhìn Dazaj Osamu có chút chật vật, giễu cợt nói: "Nhưng hiện tại mày đúng là nhếch nhác thật đấy."
"Liệu con Kỳ Lân khi già rồi, có thoái hóa thành con ngựa chạy chậm không nhỉ?" Nói rồi, Nakahara Chuuya hơi siết bàn tay đang giữ cổ Dazai Osamu.
Dazai Osamu hơi thấp giọng rên rỉ một tiếng.
Thấy thế, Nakahara Chuuya không khỏi thả lỏng một chút, mới nói: "Đúng không? Ngài Quản lý trẻ tuổi nhất trong lịch sử ―― Dazai Osamu." 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro