Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

016

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
――――


"Tên 【 Dazai 】 này, bị tóm rồi mà vẫn còn kiêu ngạo như vậy..." Kunikida Doppo nhìn thấy 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 tấn công, mặc dù biết 【 Dazai Osamu 】 có Nhân Gian Thất Cách, vẫn hơi lo lắng cho anh ta.

"Dù gì thì lúc trước ngài 【 Dazai 】 cũng là Mafia, kính ngữ【 Akutagawa 】cũng không dùng."

Xét cho cùng, theo họ, không phải là ngài 【 Dazai 】 tránh né sao?

Tanizaki Junichirou có hơi ngạc nhiên.

Mori Ougai cũng phát hiện, nheo mắt, chẳng lẽ có cái gì đó mà lão chưa phát hiện ra sao?

Akutagawa Ryuunosuke hung ác nhìn 【 Akutagawa Ryunosuke 】, lại dám đối xử với ngài 【 Dazai 】 như thế...

"Thiệt là hoài niệm làm sao." Dazai Osamu nhìn nơi giam giữ, giống như nghĩ tới điều gì, anh ta nhìn về phía Akutagawa Ryuunosuke vẫn nhìn anh ta, "Làm cho tôi nhớ tới lúc đó cậu mới chỉ là một tân binh thôi."

"Tội lỗi của anh nặng thật đấy," Akutagawa Ryuunosuke chậm rãi tới gần Dazai Osamu, "Đột nhiên bỏ nhiệm vụ của mình, rồi biến mất."

Cậu ta dừng bước, "Bây giờ lại còn xuất hiện với thân phận là kẻ thù của Port Mafia, thật sự..."

"Thật sự không giống hành động của một cựu ban điều hành."

"Cũng không giống với hành động từ cựu cấp trên của cậu, đúng không?" Dazai Osamu hơi mỉm cười nói.

"... Hóa ra ngài 【 Dazai 】  không chỉ là một Port Mafia, mà còn là cán bộ của Port Mafia, đồng thời cũng là giáo viên kiêm cấp trên của 【 Akutagawa 】 nữa." Tanizaki Junichirou khiếp sợ mặt đều mất cảm giác.

"... Không hổ là ngài 【 Dazai 】." Nakajima Atsushi cảm thán, cậu chỉ cảm thấy ngài 【 Dazai 】 thật sự rất đỉnh. 

Hóa ra là ngài, ngài 【 Dazai 】, giáo viên của tôi... Akutagawa Ryuunosuke nhìn 【 Dazai Osamu 】, nhưng tại sao tôi lại không có ngài...

Thì ra là như vậy, Mori Ougai kết nối toàn bộ manh mối, sau khi biết được kết quả nhất thời nở nụ cười, có điều trong nụ cười ngầm có ý lạnh.

Thực sự là ghẹn tỵ với cậu đấy, 【 Mori Ougai 】...

Là cán bộ, thật không ngờ tới đấy, Nakahara Chuuya nghĩ nghĩ nhìn 【 Dazai Osamu 】.

Nghe Dazai Osamu nói, con ngươi của Akutagawa Ryuunosuke thu nhỏ lại, sau đó cậu ta đột nhiên đấm Dazai Osamu một quyền, "Cho dù anh có là viên kim cương không thể phá hủy, miễn là tôi không sử dụng dị năng lực của mình, tôi có thể khiến anh bị thương. Chỉ cần tôi muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể giết anh."

Vì lẽ đó, giáo viên của tôi, đừng cố chọc giận tôi.

Dazai Osamu ói ra mấy ngụm máu, nhưng khóe miệng lại cong lên,

"Vậy sao? Có vẻ cậu lên hạng rồi nhỉ."

Nghe nói vậy, con ngươi của Akutagawa Ryuunosuke trợn to hơn chút, hơi thay đổi sắc mặt.

Nhưng lời kế tiếp của Dazai Osamu lại lần nữa giẫm lên điểm đang bùng nổ.

"Giờ thì để tôi nói cho cậu biết," Dazai Osamu bắt đầu giẫm lên chất nổ của Akutagawa Ryuunosuke "Thật ra lúc đào tạo cậu thiệt là khó mà. Đầu óc thì chậm tiêu, hành động lại ngu xuẩn."

Nói đến đây, Dazai Osamu nhìn về phía Akutagawa Ryuunosuke đang đứng ở ranh giới bạo phát trong người, "Chưa kể cái thứ năng lực vô dụng của cậu nữa!"

Akutagawa Ryuunosuke nắm chặt nắm đấm, cố nén cảm giác cực kỳ không cam lòng cùng phẫn nộ trong lòng.

Thầy Dazai, tại sao...

"Anh chỉ có thể vênh váo phô trương được mấy ngày nữa thôi, bọn tôi sẽ thủ tiêu trụ sở, rồi cướp Người Hổ." Akutagawa Ryuunosuke mím chặt môi, một lát mới nói, "Sau đó là xử chết anh."

Akutagawa Ryuunosuke quay lưng lại, "Anh nên bất lực nghiến răng chờ nghe tin tức tổ chức cùng cấp dưới của mình lụi tàn đi."

Dazai Osamu cười nói: "Chỉ bằng cậu thôi á? Làm được sao?" Anh ta cười trào phúng nhìn bóng lưng Akutagawa Ryuunosuke, tiếp tục khiêu khích kẻ đối diện, "Cấp dưới mới của tôi giỏi hơn cậu gấp trăm lần đấy."

Lần này Akutagawa Ryuunosuke không nhịn được, cậu ta đột nhiên quay đầu lại tấn công Dazai Osamu.

...

"Ha?! Tên 【 Dazai 】 này, biết rõ 【 Akutagawa 】 không thể nghe những lời như vậy, vậy mà vẫn khiêu khích chọc điên 【 cậu ta 】, chê mình sống lâu quá rồi hay gì?!" Nakahara Chuuya nhìn hành vi tìm đường chết của 【 Dazai Osamu 】, vô cùng căm tức.

"Sao lại chế nhạo 【 Akutagawa 】 vào lúc này vậy hả, 【 Dazai 】!" Kunikida Doppo hận không thể bước vào đó lôi hết mấy thứ linh tinh trong đầu 【 Dazai Osamu 】 ra, vào lúc nào rồi mà còn khiêu khích?!

Ngài 【 Dazai 】... Tâm tình của Akutagawa Ryuunosuke cũng tương tự như của 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, tại sao? Tại sao không công nhận 【 tôi 】/ tôi, 【 tôi 】/ tôi kém cỏi đến vậy sao?!

Akutagawa Ryuunosuke nhìn Người Hổ đang ở một bên vui sướng, chỉ cảm thấy trong lòng đầy lửa giận, Người Hổ đáng chết!! Cậu làm sao xứng?!

...

"Không biết tại sao, tôi luôn cảm thấy 【 Akutagawa 】 đang nhằm vào 【 Atsushi 】 ấy." Nhìn một hồi, Tanizaki Junichirou bỗng nhiên xoa xoa sau gáy, nói. 

"Vì ngài 【 Dazai 】 sao ạ?" Miyazawa Kenji cũng nói.

Fyodor đúng là phát hiện ra gì đó, 【 Dazai 】 đang âm mưu gì ư?

"Tại sao Trụ sở Thám Tử các người không cứu ngài 【 Dazai 】, mà lại đi cứu 【 Người Hổ 】 kia là sao vậy?" Akutagawa Ryuunosuke xem hành vi của 【 Trụ sở Thám Tử 】 trong màn ảnh, sau đó nhìn về phía Trụ sở Thám Tử.

Toàn bộ thành viên của Trụ sở Thám Tử im lặng.

Người của 【 Trụ sở Thám Tử 】 không đi cứu 【 Dazai Osamu 】, khả năng là bọn họ đã quen với sự biến mất của 【 Dazai 】, vì lẽ đó cũng không phát hiện 【 Dazai 】 thật sự đã bị bắt.

Nhưng suy cho cùng, 【 bọn họ 】 cũng không đi cứu anh ta.

Không có ai phát hiện Edogawa Ranpo đã mở mắt, mặc dù biết cậu ta đang làm gì, cậu cũng không lo lắng sao? 【 Edogawa Ranpo 】.

... 

Dazai Osamu lười biếng ngáp một cái, nước mắt sinh lý khóe mắt chảy ra giọt nước mắt chực rơi xuống.

"Nếu mình đoán đúng, bây giờ bọn họ đã..." Nói rồi, Dazai Osamu liếc mắt nhìn hai tay bị xích, "Chắc đến lúc rồi."

Nghe thấy tiếng vang của bước chân quen thuộc, Dazai Osamu khẽ ngẩng đầu, sắc mặt có biến hóa.

"Vẫn mưu mẹo như mọi khi nhỉ?" Giọng nói trầm thấp từ tính vang lên, nghe rất êm tai, phảng phất có thể khiến người ta nghe muốn mang thai.

Nhưng biểu hiện của Dazai Osamu từ từ trở nên tệ hơn: "Cái giọng này..."

"Cảnh tượng này đẹp thật đấy." Nakahara Chuuya nhìn Dazai Osamu bị xích, khóe miệng cong lên vui sướng,

"Nó còn đáng giá hơn một kiệt tác mười tỉ!"

Đồng thời bên màn hình cũng xuất hiện phụ đề giới thiệu.

Cán bộ của Port Mafia ―― Nakahara Chuuya, dị năng lực ―― Lệ Sầu Hoen Ố.

"Mày nói coi có đúng không, Dazai."

"Ý gì?! 【 Tôi 】 thực sự biết nó ư?!" Nhìn hai người trên màn ảnh, tuy rằng chưa có bất kỳ tương tác nào, nhưng từ khi 【 Dazai Osamu 】  có thể nhận ra tiếng bước chân của hắn, thêm thái độ quen thuộc đó của 【 Nakahara Chuuya 】, liền biết hai người này chắc chắn là hiểu nhau rất rõ.

Fyodor cẩn thận nhìn 【 Dazai Osamu 】 vẫn bị xích, nở nụ cười trầm thấp một tiếng, "Thật sự là hơn cả kiệt tác mười tỉ, thậm chí là vô giá."

"Lời của ngài 【 Dazai 】 ý là..." Nakajima Atsushi không rõ lắm ý của 【 Dazai Osamu 】.

"Còn nữa, anh ta bị người của Port Mafia bắt, cũng nằm trong tính toán của anh ta sao?" Tanizaki Junichirou cũng không hiểu, "Nhưng tại sao phải làm như vậy?"

Mori Ougai đúng là có vài ý nghĩ.

Từ trong màn ảnh, hiểu rõ được rằng 【 Dazai Osamu 】 hay cán bộ của Port Mafia, lúc đó có liên hệ với 【 Nakahara Chuuya 】, theo ý nghĩa của chính lão, nếu lão có cả 【 Dazai Osamu 】 lẫn Nakahara Chuuya, nhất định sẽ khiến cho hai người trở thành cộng sự.

Dù sao Chuuya được coi là sức mạnh cường bạo cốt cán của Yokohama, mà 【 Dazai Osamu 】, bằng trí lực thông minh quá mức của anh ta cùng vô hiệu hóa dị năng lực Nhân Gian Thất Cách, hai người liên hợp có thể gọi là bất khả chiến bại.

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Mori Ougai không di chuyển, cho nên nói, tại sao lão lại không có một viên kim cương hoàn mỹ như vậy?

Lại nói, tại sao 【 Mori Ougai 】 lại muốn vứt bỏ viên kim cương hoàn mỹ này?

Con ngươi màu đỏ sẫm của Mori Ougai sâu không lường được, Yokohama... 

"Ewww, gớm, gớm quá." Dazai Osamu nhìn Nakahara Chuuya đang đi xuống từ cầu thang với vẻ mặt như thể anh ta gặp vận rủi tám đời.

"Phản ứng của mày tốt đấy nhỉ?" Nakahara Chuuya động đốt ngón tay, "Nó khiến tao muốn bóp chết mày."

"( ๏ o ๏ ) Waaa, có một tên vừa lùn lại vừa đen đang lải nhải kìa." Không ai biết Dazai Osamu lại nói một câu như thế.

Quả nhiên, Nakahara Chuuya lập tức bùng nổ, "Hả?! Ý mày là sao đây?"

Dazai Osamu nhìn Nakahara Chuuya, hồi lâu nói: "Cậu chẳng thay đổi chút nào cả, Chuuya."

"Hả?! Rốt cuộc là mày muốn nói gì?!" Nakahara Chuuya có chút giận dữ nhìn Dazai Osamu.

Ánh nhìn của Dazai Osamu tia xuống mũ của Nakahara Chuuya, "Tôi đã tò mò từ lâu rồi nhưng mà, cậu mua cái mũ xấu hổ đó ở đâu thế?"











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro