011
Cảnh báo: Dazai trong chương này rất là cutiiiiii
Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
"Vọng tưởng? Không phải cậu cũng vậy à?"
Cuộc đối đầu giữa hai người lập tức tan biến ngay sau khi 【 Dazai Osamu 】 xuất hiện, chuyển sự chú ý sang 【 Dazai Osamu 】.
【 Dazai Osamu 】, thực sự là vọng tưởng trên nhân gian.
【 "Cuối cùng tôi cũng tìm được ý nghĩa tồn tại của mình rồi."
Hình ảnh đột nhiên xuất hiện đôi mắt to màu diều của Dazai Osamu.
"Lý do để tôi sống tiếp..."
Dazai Osamu nắm lấy tay của cô phục vụ, chậm rãi xoa xoa, "À không, lý do để tôi sống tới tận bây giờ mới phải."
"Đúng vậy, tôi sống tới tận bây giờ chỉ để được tự tử đôi cùng nàng thôi. Tôi chắc chắn đấy." Nói rồi, Dazai Osamu ghé sát vào, "A ~ người phụ nữ xinh đẹp của tôi."
Nhưng mà cô phục vụ không cảm kích, cô ta đã rất quen với việc phớt lờ lời nói của Dazai Osamu, cười híp mắt nói: "Anh cứ làm việc đó một mình đi!"
"Tự tử đôi không thể thực hiện một mình được." Trên khuôn mặt chân thành của Dazai Osamu xuất hiện hai giọt mồ hôi.
"À mà, anh Dazai, anh đã mua bảo hiểm nhân thọ chưa?"
"Sao nàng lại hỏi thế, người phụ nữ xinh đẹp của tôi." Trên mặt anh ta lại xuất hiện thêm vài giọt mồ hồi.
Cô phục vụ vẫn cười híp mắt, "Bởi vì anh đã có một khoản nợ khá lớn ở tiệm chúng tôi đó." Nói rồi, cô ta hơi cúi người, "Nếu anh vẫn chưa mua, tôi có thể giới thiệu cho anh bảo ― hiểm ― nhân ― thọ nha."
Hình ảnh như đứng lại vài giây, không, chính là Dazai Osamu đứng vài giây, sau đó là chuyển động.
Cô phục vụ khẽ cười thành tiếng, "Nếu anh đang nói đến người khác, thì tôi sẽ lập tức tới trụ sở Thám Tử trên tầng bốn đó."
"A! Hành động của nàng khiến tôi lóa mắt hơn rồi!"
...
Bên này, đám người Hirotsu Ryuurou đang đột kích Trụ sở Thám Tử Vũ Trang, bên kia, Nakajima Atsushi nghe được tiếng hoang mang vội vã chạy về. Cậu ta chạy đến trước cửa vọt vào, "Dừng lại!"
Sau đó liền nhìn thấy Kunikida Doppo ném Hirotsu Ryuurou xuống đất. Miyazawa Kenji cùng Yosano Akiko bình thản hạ hai thành viên của Port Mafia. Còn Edogawa Ranpo thì lại nhàn nhã tự tại ngồi trên mặt bàn uống nước có ga.
"Cuối cùng cũng chịu về à, nhóc con." Kunikida Doppo vặn tay Hirotsu Ryuurou, nhìn Nakajima Atsushi nói.
Nakajima Atsushi mồ hôi đầm đìa, mặt đen lại.
Trên tường của Trụ sở Thám Tử đầy lỗ đạn, cửa sổ cũng bị phá nát.
"Bởi vậy tôi đây mới ghét mấy cuộc tấn công." Nói rồi Kunikida Doppo lấy cuốn sổ của gã ra, viết viết vẽ vẽ trên đó, "Kế hoạch lại bị phá, sửa chữa văn phòng, còn phải thay vật dụng bị phá hỏng nữa, cậu nghĩ sẽ tốn bao nhiêu?!"
Nakajima Atsushi nghệt mặt ra nhìn gã.
"Sử dụng súng cho một cuộc đột kích, thực sự là một cảnh tượng hoành tráng mà."
Nakajima Atsushi nghệt ra, tầm mắt nhìn về phía Yosano Akiko.
"Hàng xóm lại khiếu nại nữa cho xem, còn phải đi xin lỗi người ta nữa." Nói rồi, cô ta nhìn về phía Kunikida Doppo, "Kunikida, lần này đến phiên cậu đứng ra rồi!"
"Quả nhiên trường hợp tệ nhất vẫn xảy ra." Kunikida Doppo đầu đầy mồ hôi.
"Ra đây là trường hợp tệ nhất à?" Nakajima Atsushi đặc biệt nghi ngờ nhìn hiện trường, "Đây là phần tử hiếu chiến của Port Mafia mà người ta đồn là có sức chiến đấu ngang hàng bộ đội đặc chủng đó à?! Có lộn không vậy?!"
"Anh Kunikida, mấy người này tính sao đây ạ?" Miyazawa Kenji nhìn thành viên của Port Mafia té xỉu, hỏi dò Kunikida Doppo.
"Vứt ra ngoài cửa sổ đi."
Miyazawa Kenji tỏ ra đã hiểu, lập tức kéo người đi đến cửa sổ, sau đó ném ra ngoài.
... 】
"Tên 【 Dazai 】 này, lại đang lười biếng đây mà, còn trêu ghẹo con gái nữa!"
'Răng rắc', bút máy của Kunikida Doppo bị bẻ gãy một cách tàn nhẫn.
"Ngài【 Dazai 】 tốt mà, có điều đối tượng lại không muốn tự tử đôi với anh ta." Miyazawa Kenji than thở.
Nếu là ngài 【 Dazai 】, vậy thì cho dù anh ta đưa ra yêu cầu gì, tôi nghĩ, khả năng cao là tôi sẽ không từ chối. Nakajima Atsushi yên lặng ảo tưởng, dù sao thì ngài 【 Dazai 】 cũng là người tốt như vậy.
Nhìn hai gò má đỏ bừng của 【 Dazai Osamu 】, đầu ngón tay của Oda Sakunosuke giật giật, đáng yêu quá, hắn nghĩ...
"Hả? Một con ma nghèo." Nakahara Chuuya miễn cưỡng được gọi là phú ông xem thường hành động nợ nần của 【 Dazai Osamu 】.
Thực sự là làm mất mặt Trụ sở Thám Tử mà, Sakaguchi Ango yên tĩnh vài giây nhìn 【 Dazai Osamu 】, cùng với sau đó là mấy câu nói, không đành lòng mà nhìn thẳng.
【 Nakajima Atsushi bị Kunikida Đppo cử đi làm trợ thủ hướng dẫn hình người cho Edogawa Ranpo, nhưng cậu ta không thể tin được Edogawa Ranpo vậy mà không biết đi tàu điện.
Hai người đi tới hiện trường vụ án.
...
"Có người, có người trong lưới!" Một viên cảnh sát đột nhiên kinh hoảng nói.
"Cái gì?!"
"Lẽ nào là nạn nhân thứ hai?!"
Mọi người vội vã chạy đến xem, nhưng mà nhìn thấy thứ được kéo lên, trán mọi người đầy mồ hôi, mặt Nakajima Atsushi cũng đen lại.
Hóa ra thứ được kéo lên, là Dazai Osamu.
"Yo, Atsushi, trùng hợp ghê!" Dazai Osamu đầu tiên đưa tay chào hỏi cậu ta.
"Anh, anh lại định tự tử nữa hả?"
Dazai Osamu vung vung tay, "Không phải nha, tự tử một mình là xưa rồi, Atsushi. Tôi đã nhận ra một điều," Nói rồi, anh ta xoay người lại, "Đó là dù sao cũng chết, thì tôi tình nguyện xuống Yomotsuhirasaka cùng với một quý cô xinh đẹp!"
"A ~ tự tử đôi, nghe thật là ngọt ngào!"
"Bởi vậy, tôi đang trong quá trình tìm kiếm một phụ nữ xinh đẹp nào đó đồng ý tự tử đôi với tôi!" Dazai Osamu lại quay người lại.
"Vậy thì hôm nay gọi là gì?" Nakajima Atsushi đưa tay chỉ anh ta.
"Lần này đơn giản là..." Dazai Osamu chống cằm trong mắt loé ra ánh sao, "Trôi dọc sông thôi mà!"
"Hiểu rồi." Nakajima Atsushi như đã hiểu, nhưng lại không hiểu.
"À mà Atsushi, cậu làm gì ở đây vậy?" Hai tay Dazai Osamu chống hông, hỏi.
"Em đang làm công việc."
"Công việc ư?" Dazai Osamu nghiêng đầu, "Công việc gì vậy?"
"Tại tại tại... Tại sao lại vậy?!" Dazai Osamu ở trước thi thể của cô gái, thật lòng thật dạ thương tiếc, "Một cô gái trẻ đẹp như vậy sao lại chết như này chứ."
"Nỗi buồn thắt chặt con tim!"
"Tên này là ai vậy?"
"Một đồng nghiệp trong trụ sở, phẩm chất đạo đức của cậu ấy thường hay vậy đó." Giọng điệu của Edogawa Ranpo tràn ngập ý nghĩa quen thuộc, đồng thời cũng có một chút cưng chiều không thể nhận ra.
"Nhưng xin hãy yên nghỉ đi, quý cô xinh đẹp của tôi." Dazai Osamu đưa tay làm hình nắm tay, "Một siêu thám tử nhất định sẽ trả thù cho nàng." Nói rồi anh ta quay đầu lại nhìn về phía Edogawa Ranpo.
"Phải không, anh Ranpo?"
"Nhưng tôi vẫn chưa được ủy thác xử lý vụ này."
"Sao cơ?" Dazai Osamu sửng sốt.
... 】
"..." Kunikida Doppo đã quen với hành vi thường xuyên lười biếng không làm việc của 【 Dazai Osamu 】, cũng không muốn nói thêm cái gi.
"Ngài 【 Dazai 】 thực sự đáng yêu quá đi!" Miyazawa Kenji nhìn vẻ mặt đáng yêu của 【 Dazai Osamu 】, hai con mắt hiện lên hai trái tim.
Ánh mắt nguy hiểm của mọi người lập tức nhìn về phía Miyazawa Kenji.
Đối mặt với ánh mắt nguy hiểm của mọi người, Miyazawa Kenji chỉ hỏi ngược một câu, "Lẽ nào mọi người không cảm thấy như vậy sao?"
Chúng tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng cũng không nói toẹt ra giống cậu. Về phần tại sao không dám nói ra, khả năng là sợ chọc giận mọi người đi, đương nhiên nguyên nhân sâu hơn chính là bởi vì, tâm tư của bọn họ cũng không nói rõ được, cũng không tả được.
"Đúng vậy, ngài 【 Dazai 】 đáng yêu quá chời." Nakajima Atsushi lên tiếng.
"Tôi nghĩ không nên nói như vậy, nếu như ngài 【 Dazai 】mà biết là sẽ giận, nên là đẹp trai, không phải đáng yêu." Hiếm khi thấy, Akutagawa Ryuunosuke không ghét bỏ Nakajima Atsushi, mà nói như vậy.
Mọi người im lặng, anh ta lại không có ở đây, anh ta cũng sẽ không nghe được, càng sẽ không biết bọn họ đang nói anh ta.
【 "À đúng rồi," Sugimura đột nhiên nói, "Gần đây đàn chị Yamagiwa đang điều tra một vụ nghi án chính trị gia tham nhũng và còn điều tra hành động của Port Mafia. Tôi nhớ tới phương thức giết người của thủ phạm này là một phương thức thủ tiêu trả đũa giống của bọn Mafia. Có thể cô ấy đã bị Mafia giết hại khi đang điều tra..."
"Sai rồi." Dazai Osamu lên tiếng ngắt lời gã, "Phương thức trả thù thủ tiêu của Port Mafia không đơn giản như vậy, ngay cả chi tiết nhỏ cũng có quy định nghiêm chỉnh." Biểu hiện của Dazai Osamu trầm tĩnh, "Trước hết là để kẻ phản bội cắn vào thềm đá, sút vào sau gáy khiến bộ hàm bị phá nát, sau đó lật ngược kẻ phản bội còn quằn quại trong đau đớn, rồi bắn vào ngực ba phát súng."
"Hớ!" Nakajima Atsushi bị phương thức này khủng bố đến sợ rồi.
"Đúng vậy... Đây mới là cách thức thực sự."
... 】
"Khủng bố như vậy sao?!" Nakajima Atsushi liếc mắt nhìn Port Mafia.
Hóa ra còn có thể như vậy sao? Mori Ougai hơi cong khóe miệng, có vẻ như cậu đã quá quen với nó nhỉ, 【 Dazai 】.
Trong mắt mọi người của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang, Mori Ougai không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận.
Thân là một trong những cán bộ của Port Mafia, Nakahara Chuuya cũng biết không có chuyện này, nhưng hắn lại lựa chọn im lặng. 【 Dazai 】 đã quen đến như vậy, tám chín phần mười chính là do anh ta làm.
Fyodor cũng nhìn thấu không nói chỉ cười cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro