Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

008

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
――――



"Ngoại trừ có thêm nghề nghiệp trước đó của 【 Dazai 】, còn gì nữa không?" Tanizaki Junichirou thắc mắc.

"Nhìn gương mặt đó của 【 Dazai 】, tôi thực sự nghi ngờ..." Kunikida Doppo còn chưa nói xong cũng bị Nakajima Atsushi ngắt lời.

"Không thể!" Nakajima Atsushi nói, "Ngài 【 Dazai 】 không thể là trai bao được!"

Kunikida Doppo sửng sốt, hắn không thể tin mà nhìn Nakajima Atsushi, "Trai bao?"

Hắn cho rằng lấy gương mặt đó của 【 Dazai 】, khẳng định là một kẻ lười biếng của xã hội, hắn không tin 【 Dazai 】 thường hay lười biếng không làm việc sẽ có bất kì công việc nghiêm túc nào, nhưng hắn không nghĩ tới, lại có thể có loại nghề này.

"Anh Kunikida, anh phải tin ngài 【 Dazai 】, anh ấy không phải loại người như vậy đâu." Mặc dù Nakajima Atsushi thừa nhận ngài 【 Dazai 】 có lúc hơi không được điều, nhưng anh ta sẽ không là phải là loại người sẽ làm trai bao.

"Cũng đúng." Kunikida Doppo tán thành, theo như hắn được biết, 【 Dazai 】 rất có thể sẽ đi làm trai bao, với vẻ bề ngoài điển trai cùng tính cách của anh ta, có lẽ sẽ không làm một công việc nghiêm túc.

Edogawa Ranpo nghe cuộc nói chuyện của hai người giống như ông nói gà bà nói vịt, chỉ cảm thấy tẻ nhạt, này mà cũng không đoán được, quả nhiên chỉ có bản đại nhân đây là siêu nhất, còn về 【 Dazai 】... Miễn cưỡng xếp sau bản đại nhân.

...

"Diễn viên!"

"Không phải, cơ mà..." Dazai Osamu ôm mặt làm như có chút ngượng ngùng, "Diễn viên thì thật sự là tui không dám làm đâu――"

"Nói chung cậu chính là thằng ăn không ngồi rồi thôi." Kunikida Doppo nhấp cà phê nói.

"Không phải nhé." Dazai Osamu ngược lại với việc nói chuyện không đâu vào đâu vừa nãy, thật lòng nói: "Liên quan tới chuyện này tôi không bao giờ nói dối cả."

"Thua chưa, Atsushi?" Nói rồi, Dazai Osamu đột nhiên giơ tờ giấy trong tay lên, hai con mắt hơi cong, "Vậy cậu thanh toán hóa đơn chỗ này đi."

Nakajima Atsushi có hơi không thể tin được.

"Không có đủ tiền cũng có thể ghi nợ nha."

...

"Vậy, về làm việc thôi." Dazai Osamu đứng lên, hai tay đút vào túi áo, "Còn về công việc trước đây của tôi, một ngày nào khác đoán nhé."

Dazai Osamu hơi hơi nghiêng đầu cười, ý cười làm người khác cảm thấy như gió xuân ấm áp, nhưng không biết tại sao cũng làm cho người khác cảm thấy đau lòng.

Sau đó màn hình liền tối đen.

"Em thật sự rất tò mò về công việc trước đây của ngài 【 Dazai 】đó." Miyazawa Kenji nhìn thấy biểu hiện nghiêm túc hiếm thấy của 【 Dazai Osamu】, có chút hứng thú, thậm chí còn sinh ra một số ý nghĩ về việc nghiên cứu 【 Dazai Osamu 】.

Nghĩ đến nụ cười kì quái của 【 Dazai 】 lúc cuối, trong lòng Nakahara Chuuya cảm thấy có hơi khó chịu một cách kỳ dị.

Sau một khắc màn hình hiển thị tình cảnh làm cho trong lòng Nakahara Chuuya càng trở nên không thoải mái tới cực điểm.

Khúc nhạc dạo đầu của âm nhạc làm khuấy động lòng người bắt đầu.

Cùng lúc đó, trên màn hình xuất hiện hình ảnh. Đó là năm tòa nhà sừng sững của Port Mafia trong đêm tối Yokohama, thân tòa nhà hiện ra ánh sáng màu đỏ sậm nguy hiểm. Theo hình ảnh di chuyển lên từ một tòa nhà lớn ở giữa, bóng người Dazai Osamu thân mang trang phục thủ lĩnh từ từ rơi xuống từ mép của sân thượng.

"【 Dazai 】/ ngài 【 Dazai 】/ 【 Dazai 】!!" 

Mọi người vừa nhìn thấy một màn nguy hiểm này, ai nấy cũng đều hoảng hốt sợ hãi vội vã đứng dậy.

"Làm sao vậy?!" Nakajima Atsushi nhìn đôi mắt màu diều đẹp đẽ đang nhắm lại của 【 Dazai Osamu 】, bóng người yên ắng ngả về phía sau, "Tại sao là ngài 【 Dazai 】?!"

"Nguy hiểm quá, 【 Dazai 】..." Oda Sakunosuke nhìn 【 Dazai Osamu 】, xuyên thấu qua đôi mắt màu diều kia, hắn nhìn thấy và hiểu rõ sự giải thoát cùng thoải mái, còn có thỏa mãn, ngoại trừ việc không có khát vọng sống.

【 Dazai 】, cậu xảy ra chuyện gì vậy...

Mọi sự chú ý của Mori Ougai đặt trên chiếc khăn quàng cổ màu đỏ trên người 【 Dazai Osamu 】, thứ chỉ thủ lĩnh Port Mafia mới có.

"【 Dazai Osamu 】..." Đôi con ngươi màu đỏ sẫm của Mori Ougai càng ngày càng tối đi, lão nhẹ giọng ghi nhớ tên 【 Dazai Osamu 】, giọng điệu không rõ.

Cũng giống với Mori Ougai, Nakahara Chuuya cũng nhìn thấy, sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, tên 【 Dazai 】 này, đến cùng là đang làm gì...

"【 Dazai 】 ngu ngốc!" Edogawa Ranpo tức giận cắn nát kẹo que trong miệng.

/ Lê chân về phía trước với những bước nặng nề /

Hình ảnh chuyển tới bóng người biểu hiện kiên định đi về trước của Nakajima Atsushi.

/ Lảo đảo tiến lên sức mạnh đến cùng là gì /

/ Đừng dừng bước, cứ việc đuổi theo đáp án của câu hỏi /

Hình ảnh xoay một cái, bóng người của Dazai Osamu xuất hiện bên cạnh Nakajima Atsushi, hai người đều đi về phía trước.

/ Sự thôi thúc xuất phát từ bên trong bạn chính là một báu vật /

/ Dẫu đó là sự thật hay giả dối thì cứ bắt lấy tất cả đi / 

Edogawa Ranpo và Kunikida Doppo cũng đi về phía trước, hình ảnh lại xoay một cái, xuất hiện bóng người của Miyazawa Kenji, Yosano Akiko và Tanizaki Junichirou.

Cuối cùng là toàn bộ mọi người của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang đứng cùng nhau.

/ Mãi đến tận giới hạn của sự ảo tưởng lộ ra sự bất lực trong tận xương tủy /

Hình ảnh lại chuyển tới các thành viên của Port Mafia, Tachihara Michizou hai tay đút túi, Akutagawa Gin hai tay khoanh trước ngực nghiêng đầu, Hirotsu Ryuurou hút thuốc, còn có Nakahara Chuuya vai khoác áo đen, trên cổ đeo chocker, nhìn thẳng phía trước, Kajii Motojirou cầm chanh bom, theo sau là Higuchi Ichiyou, Akutagawa Ryuunosuke.

Akutagawa Ryuunosuke che mặt, đột nhiên mở hai mắt ra.

/ Cứ việc lấy đi thôi /

/ Dù cho đó chỉ là một giấc mộng / 

Hình ảnh chuyển tới ánh đèn mờ tối trong căn phòng, Elise dựa ghế nhìn về phía trước.

/ Nhìn như gần ngay trước mắt nhưng xa tận chân trời /

/ Make some noise /

Hình ảnh xoay tròn, bóng người của Dazai Osamu vẫn đang rơi nhanh, dường như không có điểm dừng.

/ Liệu những ngày tháng trống vắng kia sẽ tỏa sáng thật rực rỡ chứ /

Kunikida Doppo đứng dậy, giống như phải làm gì, Fukuzawa Yukichi đứng một bên, sau đó là bóng người đứng dậy của Edogawa Ranpo, Miyazawa Kenji cấp tốc nhảy trên nóc xe.

Sau đó là Yosano Akiko cầm dao bổ củi, Kunikida Doppo cầm 「 Lý Tưởng 」 của mình, Tanizaki Junichirou và Miyazawa Kenji, bốn người hiện đang trong trạng thái chiến đấu.

Sau đó hình ảnh lóe lên khoảnh khắc Dazai Osamu mở mắt, lại lần lượt lóe lên bóng người của Nakahara Chuuya cùng Akutagawa Ryuunosuke.

/ Nếu chúng ta không ngừng cố gắng xông về phía trước /

Hình ảnh lóe lên Nakajima Atsushi cùng Akutagawa Ryuunosuke giao chiến quyết liệt.

Hình ảnh lóe lên bóng người của Izumi Kyouka cầm điện thoại cùng Yosano Akiko chiến đấu.

/ Có lẽ tương lai của chúng ta sẽ tăng tốc về phía trước /

Bóng người của Dazai Osamu và Nakahara Chuuya đối đầu nhau.

/ Ngay cả khi thời gian có ngừng trôi /

Izumi Kyouka cùng dị năng lực của cô bé ―― Dạ Xoa Bạch Tuyết, Kunikida Doppo giơ súng, Tanizaki Junichirou sử dụng dị năng lực Tế Tuyết, bóng người của Miyazawa Kenji và Edogawa Ranpo hướng về phía trước chào hỏi.

Sau lưng bọn họ không biết là hồi ức ảo tưởng của ai.

/ Thì hơi thở này cũng sẽ không bao giờ ngừng lại /

Hình ảnh lóe lên bóng người của Dazai Osamu và Akutagawa Ryuunosuke, nhưng hình ảnh của cả hai đều xuất hiện những giọt máu.

/ Phần thưởng vô vị đến cực điểm đâu rồi? /

Cuối cùng mọi người đi về phía Nakajima Atsushi, sau đó hình ảnh xuất hiện mặt trăng tròn đỏ như màu máu.

"Chuyện gì thế này?!" Nakahara Chuuya đứng dậy, khí thế quanh người không ổn định, có không ít hoa văn đỏ sậm xuất hiện trên da của hắn.

"Ý thức thế giới, có thể ra đây giải thích chuyện này là sao không?" Fyodor nói như vậy, nhưng con ngươi màu đỏ rượu của hắn lại áp chế đầy nguy hiểm, giọng điệu cũng ngầm có ý uy hiếp.

"Bây giờ chúng tôi đều có một câu hỏi, cần cậu trả lời." Kunikida Doppo trầm mặt, nhìn thấy 【 Dazai Osamu 】 rơi xuống từ tòa nhà thì hắn liền nắm chặt cuốn 「 Lý Tưởng 」, mà hiện tại 「 Lý Tưởng 」 của hắn đã không ra hình thù gì.

"Tôi cũng muốn biết chuyện này là sao đây, ý thức thế giới." Mori Ougai giương đôi mắt màu đỏ sẫm, trong con ngươi hoàn toàn không có ý cười.

"Ý thức thế giới, cậu ra đây cho chúng tôi một câu trả lời rõ ràng đi!" Mặt Nakajima Atsushi âm trầm, "Tại sao ngài 【 Dazai 】 lại, lại..."

Những lời nói tiếp theo Nakajima Atsushi làm sao cũng không nói ra được.

Edogawa Ranpo vốn vẫn đang nhắm hờ hai mắt lại mở ra, nhìn về phía hư không, "Tôi cũng cần một câu trả lời."

Không biết làm sao, manh mối giống như bị người khác chặt đứt bằng một cách nào đó không biết được, vì lẽ đó cho nên hiện tại hắn không nhìn ra thông tin hữu ích nào.

Akutagawa Ryuunosuke cũng nhìn vào hư không, La Sinh Môn rục rà rục rịch.

Tâm tình của tất cả mọi người có chút bất ổn, ép buộc ý thức thế giới xuất hiện, bọn họ hiện tại cần gấp một câu trả lời có thể ổn định bọn họ, bằng không...

Bằng không bọn họ cũng không biết sẽ làm ra điều gì.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ bầu không khí trong rạp chiếu phim đều căng thẳng, giống như chỉ cần có thời cơ nho nhỏ, sẽ bùng nổ không thể cứu vãn. 







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro