Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

007

Convert: Meonhoc2110
Edit + beta: HngThnhNgan
――――



...

Sau khi Nakajima Atsushi hi sinh tự mình ôm bom, nhưng bom không nổ, mãi sau mới biết đây là bài kiểm tra gia nhập trụ sở do Dazai Osamu thiết lập.

"Đúng vậy." Fukuzawa Yukichi đột nhiên xuất hiện.

"Bài kiểm tra đã hoàn thành, Chủ tịch." Bốn nhân viên thư ký đảm nhiệm vai diễn quần chúng chào đón Fukuzawa Yukichi.

"Chủ tịch?" Nakajima Atsushi ngẩng đầu nhìn về hướng Fukuzawa Yukichi.

"Dazai đã nói với chúng tôi về việc tìm thấy một tài năng trẻ đầy triển vọng, vì thế tôi đã để cậu ấy thử thách lòng can đảm của cậu."

Cùng lúc đó bên cạnh Fukuzawa Yukichi cũng xuất hiện giới thiệu.

Trụ sở Thám Tử Vũ Trang ―― Chủ tịch, dị năng lực ―― Nhân Thượng Nhân Bất Tạo.

"À thì, mặc dù tôi có nghĩ đến việc đề cử cậu vào Trụ sở Thám Tử Vũ Trang, nhưng dù sao thì cậu cũng là con thú hung dữ nguy hiểm trên bảng truy nã, nên có chút bất đồng khi bọn tôi quyết định có cho cậu vào hay không." Dazai Osamu ở một bên nói.

"Nhưng Dazai nói," Fukuzawa Yukichi tiếp lời, Dazai Osamu cũng nhìn về phía ông ta.

Hình ảnh cũng chuyển tới hình ảnh hai người nói chuyện.

"Chủ tịch, nếu như dị năng lực gia mạnh nhất trên thế giới xuất hiện ở đây, ngài sẽ thuê cậu ấy chứ?" Dazai Osamu nhìn Fukuzawa Yukichi, nói.

"Có sức mạnh hay không cũng không thể làm dựa vào đó để đánh giá." Fukuzawa Yukichi chỉ thản nhiên nói.

"Vậy nên tôi mới đề cử cậu ấy." Dazai Osamu khóe môi hơi giương lên.

Hình ảnh lại xoay chuyển trở về. 

"Thế Chủ tịch, ngài quyết định thế nào?"

Tất cả mọi người nhìn Fukuzawa Yukichi, chờ đợi quyết định của ông ta.

"Cứ để Dazai quyết định." Nói xong, Fukuzawa Yukichi liền xoay người rời đi.

"Ngài cứ giao cho tôi." Dazai Osamu trả lời.

...

Hóa ra trong mắt ngài 【 Dazai 】, 【 tôi 】 là kẻ mang dị năng lực mạnh nhất trên thế giới sao? Vậy thì tôi tạm thời cũng coi như là vậy đi, dù sao thì tôi là đồng vị thể với 【 cậu ta 】 mà, Nakajima Atsushi lặng lẽ nghĩ, trong lòng xuất hiện hạnh phúc.

Dị năng lực gia mạnh nhất trên thế giới... Fyodor nắm giữ hầu hết các bí mật của Nakajima Atsushi làm ra vẻ mặt không rõ, không nghĩ tới 【 Dazai Osamu 】 cũng biết bí mật của 【 Nakajima Atsushi 】.

Bởi vì dốc sức tạo ra một thế giới không có dị năng lực gia, Fyodor nắm giữ rất nhiều thông tin lớn nhỏ, bởi vậy cũng biết Nakajima Atsushi có chỗ bất đồng.

Đầu tiên chính là năng lực tự lành, coi như thân thể cậu chịu thương tổn nghiêm trọng, nhưng chỉ trong thời gian rất ngắn lại có thể hồi phục; thứ hai là có thể hóa thú, hóa thú thì lực bộc phát cùng tốc độ cực kỳ mạnh; thứ ba là dị năng lực khác hẳn với người thường, Nakajima Atsushi nắm giữ dị năng lực có thể xé rách không gian, đương nhiên cũng có thể xé rách dị năng lực của người khác.

Quan trọng hơn chính là, Nakajima Atsushi có quan hệ rất lớn với 「 Cuốn Sách 」.

Tất cả những thứ này, cũng làm cho Fyodor vô cùng quan tâm đến Nakajima Atsushi. Vì lẽ đó hắn mới kích hoạt 'ăn thịt đồng loại' vào hai người bọn họ là Chủ tịch Trụ sở Thám Tử Vũ Trang cùng thủ lĩnh Port Mafia, mà điều này cũng chỉ là một phần của kế hoạch mà thôi.

Hình ảnh tối sầm, một lát sau trong bóng tối dần dần xuất hiện một bóng người, đó là con chó không tim của Port Mafia ―― Akutagawa Ryuunosuke. 

"Nghe nói đã tìm được Người Hổ." Higuchi Ichiyou thấp giọng báo cáo.

Akutagawa Ryuunosuke không nói một câu đi qua Higuchi Ichiyou, sau đó Higuchi Ichiyou đi theo.

Bóng dáng của hai người dần dần biến mất trong con hẻm nhỏ tối đen.

"Là Akutagawa Ryuunosuke!" Nakajima Atsushi kinh hãi, mặc dù chỉ cách một màn ảnh, cậu cũng có thể cảm nhận được nguy hiểm cùng máu tanh phả vào mặt, 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 này khó đối phó, cùng Akutagawa Ryuunosuke mà Nakajima Atsushi giao chiến mấy lần, cảm thấy được sự uy hiếp từ tận đáy lòng.

"Thật sự rất khác." Mặc dù Mori Ougai sớm biết sẽ có sự khác biệt, nhưng thật sự sau khi thấy lại là một loại cảm giác khác. Đến cùng là ai dạy, không biết bên bọn họ có người này hay không.

Khát vọng về viên kim cương hoàn mỹ trong lòng của Mori Ougai lại trở nên mạnh mẽ hơn, mặc dù không chắc là có 【 Dazai 】, nhưng nếu như người này tồn tại ở đây, lão nhất định phải tìm ra.

Akutagawa Ryuunosuke nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 khác hoàn toàn với mình, đồng vị thể của thế giới khác thật sự là có thay đổi lớn như vậy sao?

Akutagawa Ryuunosuke vẫn chưa tìm được giá trị tồn tại cùng ý nghĩa của cuộc đời đã nhìn thấy nơi đáy mắt có chấp cùng tín ngưỡng sâu thẳm của 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, 【 cậu 】 đã tìm thấy giá trị tồn tại cùng ý nghĩa của mình sao? Vậy còn tôi? Tôi đang ở đâu?

Akutagawa Ryuunosuke siết chặt hai bàn tay ẩn trong chiếc áo choàng đen.

"Tôi xin lỗi!" Lầu một của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang, Tanizaki Junichirou hướng về phía Nakajima Atsushi xin lỗi hết sức.

Nakajima Atsushi đầy mồ hôi, Kunikida Doppo ở bên kia liếc mắt nhìn bọn họ rồi lại nhìn về phía Dazai Osamu, lại phát hiện anh ta đang tán tỉnh cô phục vụ, mặt gã bỗng xệ xuống, duỗi chân chạm vào Dazai Osamu đang lắc lư trên ghế.

Đối với lời xin lỗi của Tanizaki Junichirou, Nakajima Atsushi có chút thụ sủng nhược kinh, vội vã xua tay từ chối. Mà đối với mối quan hệ của hai anh em thì cậu lại có chút hơi lạ cùng tò mò.

"Đừng quan tâm tới quan hệ của họ." Lúc này Kunikida Doppo đột nhiên lại đây nói.

"Ơ... Vâng." Nakajima Atsushi hiểu trả lời.

"Dù sao thì, bây giờ cậu cũng đã trở thành thành viên của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang rồi." Kunikida Doppo nói, nhưng Tanizaki Naomi bọn họ vẫn ở đó 'đùa giỡn'.

"Nên đừng có trở thành gánh nặng cho người khác đấy!!" Nói xong, Kunikida Doppo hướng về phía hai anh em Tanizaki quát.

"Đừng có làm xấu mặt tiếng tăm của trụ sở đấy! Những người còn lại cũng đã cam kết như vậy rồi." Nói xong, Kunikida Doppo nhìn về phía Dazai Osamu, "Phải không, Dazai?"

Nhưng mà Dazai Osamu lại đang nắm tay cô phục vụ, trong miệng thâm tình nói: "Nàng sẽ đồng ý siết cổ tôi với đôi tay xinh đẹp thon dài này chứ?"

Thấy thế, Kunikida Doppo tức giận đi tới, một tay vỗ đầu Dazai Osamu xuống trên mặt bàn, "Vừa nói xong, cậu sẽ bôi nhọ danh tiếng của trụ sở mất! Tên khốn này! Đừng có lúc nào cũng xem lời người khác như gió thoảng bên tai, hôm nay đừng có làm phiền cô ấy như thế nữa!"

Trên mặt Nakajima Atsushi tràn ngập hắc tuyến, sau đó thở ra một hơi thật sâu.

"Để tôi dùng đôi tay thô ráp này của tôi bẻ gãy cổ cậu là được rồi!!"

"À mà, trước khi gia nhập trụ sở thì hai người đã làm gì vậy?" Nakajima Atsushi hỏi.
Nakajima Atsushi bị tầm mắt của hai người làm cho kinh sợ, liền vội vàng nói, "Em hỏi cho biết thôi chứ không có ý gì đâu."

"Đoán đi."

Nghe thấy giọng nói của Dazai Osamu, Nakajima Atsushi quay đầu, phát hiện hai người bọn họ cũng đã ngồi xuống.

"Không có gì, cái này là một trò chơi truyền thống của bọn tôi đó. Người mới sẽ đoán nghề của các đàn anh, mà đó cũng là một phần huấn luyện trở thành thám tử."

"Tanizaki và Naomi là... học sinh?"

...

"Trung thực là một tính tốt." Dazai Osamu khen, sau đó nhìn về phía Kunikida Doppo, "Vậy còn Kunikida?"

Vừa nghe đến đây, Kunikida Doppo đột nhiên phun cà phê trong miệng ra, trực tiếp đặt cà phê trong tay trên mặt bàn, "Dừng đi! Việc trước kia của tôi không cần đề cập tới cũng được!"

"A... Là công chức của cơ quan chính phủ à?"

"Gần đúng rồi, trước đây cậu ta là giáo viên đó, hơn nữa còn là giáo viên dạy toán đó nha."

Vừa nghe đến câu trả lời này, não Nakajima Atsushi trong nháy mắt nhảy ra dáng vẻ Kunikida Doppo tràn ngập lửa giận đứng trên bục giảng.

"Chỗ này phải sử dụng × lũy thừa!"

"Em thấy rất hợp."

"Tất cả đã là quá khứ, tôi không muốn nhắc lại."

"Còn tôi thì sao?" Dazai Osamu chỉ chỉ mình.

"Anh Dazai sao?" Nakajima Atsushi nhìn lại Dazai Osamu,

"Ừa, còn tôi?" Dazai Osamu híp đôi mắt màu diều nở nụ cười.

Nakajima Atsushi nhìn khuôn mặt vui vẻ rạng rỡ của Dazai Osamu, anh Dazai là..., là... A... Không được rồi, mình chả nghĩ được gì.

Không chỉ 【 Nakajima Atsushi 】 không nghĩ ra được, người bên ngoài cũng đang nghĩ, nhưng cũng không thể nghĩ ra được gì.

Hoàn toàn không nghĩ ra được trước đây 【 Dazai Osamu 】 làm gì.

Edogawa Ranpo mở đôi mắt xanh lục, ánh mắt thâm trầm, "【 Dazai 】 ngu ngốc."

Bởi vì âm thanh khá nhỏ, những người khác lại đang nghĩ, vì lẽ đó không có ai nghe được.

"Đừng nghĩ nữa, cậu không nghĩ ra được đâu, công việc cũ của cậu ta là một trong bảy bí mật ở trụ sở Thám Tử Vũ Trang đó." Kunikida Doppo thản nhiên nói.

"Tôi nhớ không lầm thì, người đầu tiên đoán được sẽ có tiền thưởng." Tanizaki Junichirou cũng nói.

"Tiền thưởng sao?!!" Hai mắt của Nakajima Atsushi dần hiện ra chữ Tiền Nhị (¥).

"Đúng vậy đó, chỉ là đến nay chưa có ai đoán đúng nên tiền thưởng cứ tăng từ từ thôi." Dazai Osamu làm như bất đắc dĩ cảm thán.

"Tiền thưởng tăng từ từ?!" Nakajima Atsushi càng kích động, "Cơ mà... Tiện thì em hỏi một câu, tiền thưởng đã tăng đến bao nhiêu rồi?"

Dazai Osamu suy nghĩ một chút nói: "Khoảng bảy trăm nghìn yên thôi à."

"Thật ạ? Việc gì mà thần bí đến mức không có ai đoán được vậy nhỉ?" Miyazawa Kenji có chút ngạc nhiên.

"Bảy bí mật lớn á? Vậy là hơn chúng ta hai cái." Tanizaki Junichirou kinh ngạc.





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro