Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

1. AllDazai, ChuuDa.
2. Trình tự đọc: Dazai 15 tuổi, Thời Kỳ Đen Tối, mạch truyện chính.
3. Cảnh báo: có sự tham gia của Asagiri Kafka, bạo lực hài hước, OOC.
~
~
~
――――


"Dazai, cậu phải ngồi ở giữa, không được di chuyển sang một bên. Cậu gần như bị khuất khỏi ống kính rồi."

"Ango, cậu thư giãn đi. Ông chủ của tôi không làm thịt cậu đâu."

"Oda, vẻ mặt của cậu có lẽ hơi... Kệ đi."

Bởi vì ở cảnh quay trước, nam diễn viên Nakahara Chuuya cũng đã tự mở màn kích hoạt Ô Trọc khiến bản thân mệt mỏi. Kết quả là 《 DAZAI, CHUUYA MƯỜI LĂM TUỔI 》vẫn còn một phân cảnh cuối chưa quay xong. Để tiết kiệm thời gian và tiền bạc, ngay lập tức đạo diễn Asagiri Kafka đã cử khán giả, nhanh chóng quyết định đưa 《 DAZAI OSAMU VÀ THỜI KỲ ĐEN TỐI 》 lên lịch bấm máy.



Nhưng khác với 《 DAZAI, CHUUYA MƯỜI LĂM TUỔI 》, kịch bản của 《 THỜI KỲ ĐEN TỐI 》rất xa lạ với các diễn viên còn lại ngoại trừ Dazai Osamu đã nhìn trộm 'The Book' ― đây là một diễn biến hoàn toàn khác với thế giới này.

"À, một nơi quen thuộc." Oda Sakunosuke nhìn không gian của quán bar Lupin. Cho dù đó là những vách tường bị nhiễm nghi ngút khói thuốc lá, những cây cột đã ngả màu đen theo thời gian, hay từng quầy rượu và ánh sáng trên tường, tất cả đều trải qua cùng một lễ rửa tội trong một thời gian dài.

Quán bar ở mặt tiền nhỏ, nếu có khách, những người đi bộ sẽ đi ngang qua nó. Các yếu tố tạo nên không gian của cửa hàng rất không dễ thấy, nhưng gần gũi. Không gian này được tạo ra để dành thời gian riêng tư với những người khác.

Tất cả những điều này, ngay cả nhạc jazz chia tay và cả giọng hát nhẹ nhàng vang lên trong quán bar dường như du hành ngược thời gian, tái hiện lại hoàn hảo khung cảnh lần cuối cùng hắn gặp vị thủ lĩnh của Port Mafia.

―― Có lẽ, trực giác của Oda Sakunosuke cho hắn biết rằng, không phải Asagiri Kafka chuyển bối cảnh cuộc gặp gỡ của họ đến đây, mà là Dazai Osamu đã chuyển nơi này thành nơi mà họ gặp nhau.



Oda Sakunosuke bình tĩnh nhìn thiếu niên mặc đồ đen mười tám tuổi của Port Mafia, nhưng lại phát hiện thiếu niên tóc đen kia khác với người bất tử sống hai ngàn năm trước. Hiện tại anh giống như một con mèo hoang sợ hãi, mong muốn sự ấm áp, lại ngăn sự thương tổn, anh buộc mình phải đóng đinh hai chân tại chỗ khi muốn trốn chạy, tỏ ra kiêu ngạo dũng cảm.

Dazai Osamu ngừng thở trong vài giây khi Oda Sakunosuke nhìn sang phía anh. Lần cuối cùng chúng ta gặp nhau thật khó chịu, anh nghĩ. Cuối cùng, anh đau đớn hơn khi mang ký ức của Lupin đến gặp Odasaku, người đã rút súng chĩa về phía anh. Hoặc tuyệt vọng hơn khi anh phải trở về Lupin với Odasaku, người sẽ rút súng chĩa về anh bây giờ.



Đối với anh, khi diễn 《 DAZAI, CHUUYA MƯỜI LĂM TUỔI 》 ở trước mặt mọi người không quan trọng. Bởi vì đó là lịch sử đen tối của ông Mori về việc dụ dỗ lao động trẻ em, hay là công khai xử tội thời kỳ năm thứ hai của Nakahara Chuuya và khoảng thời gian thoải mái mà anh thỉnh thoảng bỏ lỡ.

Nhưng với Odasaku và Ango cùng những người khác không quen biết hoặc thậm chí là không cảnh giác cùng không thù địch với Odasaku và Ango. Cùng nhau diễn 《 THỜI KỲ ĐEN TỐI 》 tương đương với việc cướp đi đồng tiền vàng duy nhất từ tay kẻ phá sản;

Tịch thu giấy gói kẹo của lũ trẻ khu ổ chuột được liếm một cách cẩn thận;

Nói cách khác thì chính là phá vỡ ký ức tốt đẹp mà anh âm thầm nhớ hết lần này đến lần khác trong căn phòng của ông chủ bóng đêm.

Người ta nói rằng mọi người sẽ nhìn thấy những chiếc đèn lồng quay quay trước khi họ chết. Sau khi những kịch bản này được hoàn thành, Lupin sẽ dư lại một chút điều gì cho anh?

Dáng vẻ cảnh giác của Sakaguchi Ango là nóng lòng muốn nhảy lầu thay vì ở bên cạnh anh sao? Có phải vì sự im lặng của ba người sau khi nâng ly chúc mừng không? Đó là bức ảnh đen trắng mà không có bất kỳ nụ cười nào ư? Hay, Odasaku đang chĩa họng súng vào mình đây?

Dazai Osamu không biết.

Anh nhìn ly rượu trước mặt, lộ rõ vẻ mặt ngơ ngác như một đứa trẻ khi máy không chụp được.

*

【 Tôi tới quán bar vì tưởng có ai đang gọi tôi.

Đã 11 giờ đêm. Những ngọn đèn khí ga trôi nổi hai bên đường đầy sương mù hệt như những bóng ma. Tôi vội vã băng qua đường, muốn tránh xa chúng, bước vào quán bar.

Làn khói tím bay lơ lửng trong quán bar dâng tới tận ngực.

Tôi bước xuống những bậc thang thì thấy Dazai ngồi tại quầy pha chế, tay mân mê cốc rượu. Cậu ta dành một nửa thời gian hàng ngày của mình ở đây.

Cậu ta thường gọi một thứ đồ uống bất kì nhưng không đụng vào mà chỉ nhìn chằm chằm vào nó.

"Yo, Odasaku!" Dazai vẫy tay vui vẻ về phía tôi.

Tôi giơ tay đáp lại rồi ngồi bên cạnh Dazai.

Người pha chế không nói một lời, đặt trước mặt tôi ly thức uống có cồn mà tôi thường hay gọi.

"Cậu đang làm gì vậy, Dazai?" Tôi hỏi. 】



Oda Sakunosuke nghiêm túc đọc kĩ máy nhắc chữ, một lúc sau, hắn chỉ vào chính mình: "Đây là góc nhìn của 'tôi' à? Odasaku... Là thật sự gọi tôi sao?"

Asagiri Kafka định sử dụng bộ đàm để dạy anh chơi đàn thì Dazai Osamu đang ngồi trước quầy bar quay đầu lại trước.

"Đừng lo lắng." Anh mỉm cười. Chính xác là anh không biết mình có thể tạo ra những biểu cảm nào khác, vì thế mà anh chỉ nở nụ cười. "Oda... Thưa anh, chỉ là đang diễn thôi."

"À." Người đàn ông tóc đỏ gật đầu.

Ngồi dựa trên ghế sô pha màu đen ở Port Mafia, người mang trọng lực nhìn trường quay không nói một lời, hơn nữa sự bình tĩnh gần như khiến Nakajima Atsushi cảm thấy xa lạ.



Asagiri Kafka nhìn Dazai Osamu trong máy quay, với tư cách là tác giả đã tự mình tạo ra tuyến giả định, anh ta hiểu nỗi đau của Dazai Osamu hơn ai hết. Ban đầu, anh ta rõ ràng chỉ muốn tạo ra câu chuyện trong đó Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryuunosuke hoán đổi danh tính, chính là khi anh ta đến thế giới này và nhìn thấy thủ lĩnh Dazai Osamu rơi từ trên tầng thượng xuống, anh ta không thể không suy nghĩ――

Tôi đã giết người.



Bối cảnh lần đầu tiên Oda Sakunosuke diễn xuất trong phim trường. Trước khi có thói quen thay đổi kịch bản hoặc xé kịch bản, hắn đã thành thật làm theo kịch bản bước xuống những bậc thang.

Theo góc nhìn của Oda Sakunosuke, máy quay chầm chậm di chuyển từ cầu thang đến thiếu niên mặc áo khoác đen ngồi trước quầy pha chế.

Cùng lúc đó, một hàng chữ đậm được đánh dấu trên đỉnh đầu anh.

【 DAZAI OSAMU ― ĐIỀU HÀNH VIÊN TRẺ TUỔI NHẤT TRONG LỊCH SỬ MAFIA. NGƯỜI CUỒNG TỰ TỬ 】



"Nhìn sơ qua, có vẻ như cậu ấy chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi. Vậy mà đã là cán bộ rồi sao?" Tsujimura Mizuki kinh ngạc thốt lên.

Quả thực, làm điều hành viên của Port Mafia tương đương với nghị viện của một quốc gia. Bạn phải biết rằng dù là chính phủ hay Mafia thì việc thăng tiến đều dựa vào thành tích. Và Dazai Osamu trong 《 DAZAI, CHUUYA MƯỜI LĂM TUỔI 》, rõ ràng là không dùng vũ lực, vậy nên không thể tưởng tượng nổi anh ta đã thu về được bao nhiêu lợi nhuận cho Port Mafia và bao nhiêu mạng người đã bị anh ta chà đạp chỉ ngắn ngủi trong hai, ba năm.

Taneda Santouka chỉ vào Dazai Osamu trong phim trường: "Đừng quên, Tsujimura. Người này vào năm mười tám tuổi đã ngồi lên vị trí thủ lĩnh."

Trụ sở Thám Tử Vũ Trang nghe được hai người bọn họ nói chuyện rơi vào im lặng.

Không biết liệu cậu bé Dazai Osamu mười lăm tuổi có lừa đảo hay không. Họ rõ ràng biết cậu bé trong phim là hóa thân của Yokohama, thủ đoạn và trí óc của cậu ta còn đáng sợ hơn Dazai Osamu trong kịch bản, nhưng không ai có thể đối với cậu ta nhắc tới cảnh giác.

"Dazai là một tên ngốc!" Edogawa Ranpo đã đoán trước được cái kết ngay khi đọc đoạn đầu: "Thám tử lừng danh sẽ không nhìn lầm!"



Thủ lĩnh Port Mafia đang dùng ngón tay búng vào miệng ly có chứa khối cầu băng đã được cắt ra trong ly rượu, nở nụ cười có vẻ "hạnh phúc" trong kịch bản: "Yo, Odasaku."

Với lời chào này, trên đầu Oda Sakunosuke cũng có một dòng chữ.

【 ODA SAKUNOSUKE (ODASAKU) ― THÀNH VIÊN CẤP THẤP NHẤT CỦA PORT MAFIA. VAI TRÒ GIỐNG NHƯ CHẠY VIỆC 】



"Cái gì!?" Akutagawa Ryuunosuke đã chịu kích động: "Đàn anh... Anh thực sự là mafia... Và là thành viên cấp thấp nhất ư?"

Kunikida Doppo đồng ý với câu sau: "Oda thật sự có thể làm mọi thứ."

Yosano Akiko cau mày nói: "Khó có thể tưởng tượng được, như vậy thì Dazai và Oda là cấp trên và cấp dưới à?"

Một kịch bản hay, khi mà bọn tội phạm Port Mafia xem 《THỜI KỲ ĐEN TỐI》 là một cuốn tiểu thuyết hoàn toàn không có liên quan thì dưới sự hỏi han cặn kẽ của anh Ranpo, Trụ sở Thám Tử Vũ Trang đã hiểu được mối liên hệ chặt chẽ giữa hai thế giới.

Thế giới này không chỉ bắt nguồn từ kịch bản của thế giới nguyên bản, nó có thể được xem là "thế giới hoàn hảo" do Dazai Osamu sửa đổi, hoặc "thế giới giả định" do Asagiri Kafka tạo ra.

Asagiri Kafka có thể tìm thấy bọn họ ở thế giới này, ngoài điều kiện "tôi không thích Dazai Osamu" trông rất trẻ con, mà còn vì thiết lập của họ gần với "kịch bản" nhất, giống như một tấm gương phản chiếu.

Nói cách khác, ở phía đối diện của tấm gương, thế giới mà Dazai Osamu đã nhìn thấy giống như thế giới mà họ đang ở, nó là có thật.



Oda Sakunosuke đi tới, im lặng nhìn thủ lĩnh của Port Mafia, bây giờ trông anh không mạnh mẽ như quả cầu đá rắn chắc trong ly rượu nữa, nhẹ nhàng chọc một chút là nó sẽ bị phá vỡ.

Khi Oda Sakunosuke đi ngang qua chỗ Dazai Osamu, ngồi cách một cái ghế so với Dazai Osamu, anh gần như không thể kiểm soát được mà run rẩy. Vào thời điểm ly rượu sắp lật úp, Oda Sakunosuke kích hoạt 'Thiên Y Vô Phùng', kịp thời đỡ lấy tay Dazai Osamu.

Mặc dù Dazai Osamu có ký ức về thế giới song song, nhưng đây là lần đầu tiên tiếp xúc thân thể với Oda Sakunosuke. Anh gần như sợ hãi muốn đẩy bàn tay có nhiều vết chai do súng. Nhưng kết quả là lại động đến bả vai bị thương do Nakahara Chuuya đá trước đó, liền phát ra tiếng hít thở yếu ớt như mèo kêu.



Oda Sakunosuke rút tay lại một cách rất tự nhiên, hắn cúi đầu nhìn hai cái ghế trước mặt. Một bên cạnh Dazai Osamu và một bên đối diện hắn.

Hắn đã chọn cái thứ hai cách Dazai Osamu một cái ghế lần cuối. Chính là khi nhìn lên máy nhắc chữ 【 bên cạnh Dazai Osamu 】, lại nghĩ tới "địa điểm được chỉ định" mà Dazai Osamu đã dành cho hắn khi gặp nhau trước đây giống y hệt nhau.

Tất cả là một sự trùng hợp ngẫu nhiên ư? Hắn không nghĩ nhiều về việc đó, không cần Dazai Osamu cố ý không nhìn sang, hắn tiến lên một bước và ngồi bên cạnh anh.

Người pha chế mang ly rượu đã chưng cất đến trước mặt Oda Sakunosuke.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro