Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

1. AllDazai, ChuuDa.
2. Trình tự đọc: Dazai 15 tuổi, Thời Kỳ Đen Tối, mạch truyện chính.
3. Cảnh báo: có sự tham gia của Asagiri Kafka, bạo lực hài hước, OOC.
~
~
~
――――


Hiện tại, trường quay được chia thành bốn nhóm nhỏ. Trụ sở Thám Tử Vũ Trang do Fukuzawa Yukichi đứng đầu, Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt do Taneda Santouka đứng đầu, Port Mafia do Nakahara Chuuya đứng đầu, và bộ đôi đạo diễn Asagiri và Dazai.

Với tư cách là thủ lĩnh ở trong không gian "không thích Dazai Osamu" làm rào cản gia nhập. Có thể nói rằng việc tập hợp một số quan chức cấp cao, bao gồm cả cán bộ, phó thủ lĩnh cùng đội trưởng đội Đột kích có tên tuổi, có thể nói là khá mất công.

Nhưng Dazai Osamu tuân thủ phương châm 'miễn là tôi không xấu hổ, thì người khác phải xấu hổ', và thái độ đối với tổ chức của anh có thể dùng từ "lạnh như băng¹" để hình dung. Anh đứng đằng xa, không nhìn Nakajima Atsushi đang nói chuyện với mình và anh cũng không để ý đến Edogawa Ranpo sẽ đi đến chỗ anh nếu hắn không bị Chủ tịch kìm hãm.

¹ Nguyên văn là 「 凉薄: lương bạc – lạnh như băng 」: Từ ngữ dùng để hình dung lòng người lạnh như băng, đạm bạc với mối quan hệ giữa người và người.



Sau bốn năm kể từ khi Dazai Osamu kế thừa vị trí từ người tiền nhiệm và trở thành thủ lĩnh, anh đã phá bỏ Canh ba tư tưởng của Port Mafia. Trong khoảng thời gian này, Dazai Osamu đã biến Port Mafia thành một con quái vật đen to lớn. Dazai Osamu ở trong lời đồn là một con quái vật đáng sợ, tội ác chồng chất trên người, xấu xa, bạo ngược và máu me. Chính xác là thực sự khi gặp rồi, rồi lại phát hiện anh chấp nhận sự xa lánh, sự cảnh giác và ý thù địch của họ, thậm chí là cả sự khoan dung.

Những người khác sẽ chỉ nghĩ rằng đây là một chút thương xót của người chơi cờ dành cho quân cờ, chỉ có thám tử lừng danh trong nháy mắt phá kịch bản mới biết:

――  Không phải bọn họ không thích Dazai Osamu, mà là Dazai Osamu không cần bọn họ.



"Cậu có thể thay đổi kịch bản, nhưng cậu không phải là người duy nhất, Dazai." Edogawa Ranpo nhìn bóng lưng gầy yếu, trong lòng thầm viết một bức thư tuyên chiến.



Còn Nakahara Chuuya cũng xách theo đội trưởng đội Đột kích Nakajima Atsushi, thấp giọng hỏi: "Khi tôi không ở đây, tên boss khốn kiếp kia đã làm gì?"

Nakajima Atsushi theo bản năng nhìn Dazai Osamu, đối với đàn anh Dazai Osamu trung thành không nguôi khiến thiếu niên đầu bạc cuối cùng chỉ mím môi: "... Không làm gì cả."

Nakahara Chuuya gần như bật cười.

"Được rồi, tôi hiểu rồi." Hắn giễu cợt. "Cậu không nói cũng không sao, tôi sẽ hỏi thẳng tên kia."

*

【 Có một thứ gì đó vừa đáp lên người Dazai Osamu.

Thứ đã tấn công Dazai Osamu trước đó khiến cậu ta bị đánh văng đi ― đó là một bóng người màu đen.

"Hahaha! Thật là hoàn hảo!" Bóng người đó chế nhạo. "Một thằng nhóc à! Port Mafia chắc đang khủng hoảng lắm nhỉ?" Bóng người kia nói.

Đó là một cái bóng nhỏ nhắn. Tựa như một cánh quạ phảng phất trong bóng tối. Thiếu niên mặc bộ đồng phục đua ngựa màu xanh lá cây đậm. Tuổi đến mức gần như cùng Dazai Osamu không có gì khác biệt.

"Đau quá đấy ~" Dazai Osamu vẫn nằm bẹp dưới đất, lên tiếng với vẻ bình tĩnh: "Tôi chúa ghét đau, cậu biết chứ?"

"Vậy tao giờ sẽ cho mày hai lựa chọn, nhóc con!" Thiếu niên trong bộ đồng phục đua ngựa nói, đút tay vào túi, "Chết liền hoặc chết sau khi đưa tao thông tin. Chọn cái mày thích."

"Cả hai lựa chọn đều hấp dẫn cả, không tệ." Mặc dù cơ thể mình vừa bị đánh lên bờ xuống ruộng và hiện đang bị chôn dưới một đống gạch vữa cùng đất cát, Dazai Osamu vẫn điềm nhiên trả lời: "Vậy thì giết tôi ngay bây giờ đi." 】



Quay trở lại phim trường, Dazai Osamu tỉnh táo nhặt một nắm bụi ném lên người. Sau đó lấy ra một ống thuốc màu đỏ từ túi áo khoác và đổ lên miếng băng trên mặt.

Asagiri Kafka: ... Cậu giỏi đấy, gia đình tôi người là đầu bếp, người viết kịch bản, người là chuyên gia trang điểm, mỗi người đều hai tay hai nghề cả.

Những người khác cũng bị sốc trước kỹ thuật hóa tranh thành thạo của thủ lĩnh Port Mafia cho cuộc chiến, thậm chí Yosano Akiko còn gọi anh là chuyên gia.



Nakahara Chuuya nhất thời cũng không nói nên lời. Hắn không nhịn được mà nhớ lại. Dazai Osamu khi không làm thủ lĩnh, mỗi lần anh làm nổ chiếc xe yêu thích hoặc tủ dành riêng cho việc cất giữ và trưng bày rượu, rồi phải bị trừng phạt một đòn nặng, điều đầu tiên là anh sẽ tự gây thương tích cho chính mình khiến hắn không thể xuống tay.

Nghĩ lại mình bị tên kia lừa thì nở ra một nụ cười dữ tợn, đóng vai chính mình năm mười lăm tuổi: "Hahaha, thật là hoàn hảo!"

Hắn nhìn thiếu niên đen dưới chân, quỷ dị nói nhỏ: "Cho mày hai lựa chọn. Chết liền hoặc chết sau khi đưa tao thông tin. Chọn cái mày thích."

Vài lời kịch bị bỏ qua, Asagiri Kafka cầm bảng ra hiệu² không dám ngắt lời, dù sao thì khí chất giết người của Nakahara Chuuya rất thực và tràn đầy cảm xúc nên anh ta cũng không dám đòi hỏi thêm nữa, hu... hu... QAQ

² Bảng ra hiệu: đạo diễn sẽ dùng nó để nói "action" cho diễn viên diễn khi bắt đầu quay phim.



Giọng của Dazai Osamu bình thản: "Cả hai lựa chọn đều hấp dẫn cả, không tệ."

Lời kịch tiếp theo của anh bị mắc kẹt lại khi anh bắt gặp đôi mắt xanh lam của thiếu niên tóc cam đang đầy lửa giận, với biểu cảm của một người hai mươi hai tuổi treo trên gương mặt mười lăm tuổi... Mỗi lần Chuuya đều nhìn như vậy, anh đều sẽ cảm thấy có hơi chút làm quá mức rồi.

Tuy nhiên, Dazai Osamu vẫn lạnh lùng và tàn nhẫn, dùng sức mạnh tưởng chừng có thể xé toạc chính mình, phun ra câu nói kế tiếp.

"Vậy thì giết tôi ngay bây giờ đi."



Nakahara Chuuya im lặng trong giây lát.

Ngay khi Asagiri Kafka chuẩn bị hô "cắt" và sắp về đến chỗ ngồi thì Nakahara Chuuya bất ngờ nổi cơn giận dữ đá vào người Dazai Osamu. Mũi chân va vào xương phát ra tiếng kêu cót két.

Dazai Osamu thậm chí còn không phát ra tiếng rên rỉ kêu đau, chỉ cong người lại cuộn thành một cục.

Mọi người bên ngoài đều sửng sốt.

Mori Ougai cắt cổ ông chủ đời trước, Dazai Osamu giết Mori Ougai. Hiện tại Nakahara Chuuya đánh Dazai Osamu thô bạo trước mặt mọi người... Chẳng lẽ đây là truyền thống của Port Mafia à?



"Được rồi. Có muốn thử thách kỷ lục không?" Nét mặt tươi sáng của Nakahara Chuuya rốt cuộc trở thành biểu cảm tàn nhẫn, hắn nhẹ giọng nói: "Dài nhất là chín lần. Người có thể tiếp tục giữ vững sau này cho đến nay đều chưa từng có đâu."

Dazai Osamu đau đến nỗi tầm mắt đều mờ mịt, tuy rằng anh đang cố tình chọc giận Nakahara Chuuya ―― hoặc là vẫn luôn cố ý chọc giận hắn, và phản ứng của Nakahara Chuuya cũng là do anh mong đợi. Nhưng mà, Chuuya, cậu đã nghe câu này rồi, sao mà vẫn khổ sở như thế này.



Nakahara Chuuya nhìn tên thủ lĩnh đang mặc một chiếc áo khoác màu đen dưới chân mình. Lúc này sắc mặt đã tái nhợt, lông mi hơi run run. Không biết là miệng bị thương hay dạ dày lại phát bệnh mà khóe môi tràn ra một dòng máu. Thế nhưng chỉ có hai màu đen trắng là trở thành màu sáng duy nhất.

Hắn biết tâm lý của chính mình có vấn đề ―― kể từ khi người cộng sự cũ của hắn bỗng một ngày bắt đầu thay dải băng trên mặt chuyển từ bên trái sang, tâm lý của hắn sụp đổ cùng với cơ thể của Dazai Osamu.

Bây giờ hắn nhìn Dazai Osamu đang vô cùng thê thảm. Hắn chỉ muốn tiếp tục tấn công, xé nát anh, đốt anh thành tro cùng bộ não đầy âm mưu và biểu tình dối trá đó.



Ánh mắt Nakahara Chuuya lạnh lùng nhìn chằm chằm Dazai Osamu dưới chân mình, đang định di chuyển liền nghe được tiếng hô giận dữ đến từ mọi hướng.

"Không được nhúc nhích!"

Họng súng nhắm ngay vào Nakahara Chuuya. Súng trường, súng lục, súng máy ngắn, súng máy lục và súng shotgun. Vô số mafia và vô số súng.

"Đầu hàng đi nhóc." Từ giữa vòng vây của mafia, giọng nói của Hirotsu Ryuurou được truyền đến, mắt ông ta thấy thủ lĩnh của The Sheep đã mất kiểm soát, không thể không đứng ra lên tiếng: "Cậu còn quá nhỏ, tôi không muốn biết nội tạng của cậu có màu gì đâu."



Nakahara Chuuya không nhìn lại mà vẫn tiếp tục duy trì động tác vừa rồi như thể bị mắc vào một loại kết giới ma thuật nào đó.

Hirotsu Ryuurou phớt lờ chiếc máy nhắc chữ từ xa trong không khí, thờ ơ ném găng tay trắng vào hắn. Ngay khi Nakahara Chuuya dễ dàng hất nó ra, Hirotsu Ryuurou đã nhắm phía trước ngực hắn mà lao đến.

Ông ta thừa biết hiện tại lãnh đạo cấp cao Nakahara Chuuya lớn mạnh hơn nhiều so với 'Vua Cừu', nên ông ta không dám đối mặt trực tiếp với hắn, tay trái vòng qua Nakahara Chuuya túm lấy vị thủ lĩnh trên mặt đất. Đây là mục đích duy nhất của ông ta.



Hiện tại, khi Nakahara Chuuya bị Hirotsu Ryuurou tấn công cũng không chống cự, nhưng khi đoán ra được mục tiêu của Hirotsu Ryuurou là giành lại Dazai Osamu, ngay lập tức hắn đạp mạnh xuống đất, xoay người nửa vòng rồi đá theo phương ngang.

Hirotsu Ryuurou dùng tay phải đón lấy lực cú đá, nắm đấm tay cùng đôi giày của Nakahara Chuuya va chạm mạnh. Trọng lực màu đỏ và lực đẩy màu tím va chạm dữ dội, tạo ra những tia sáng văng tứ tung.

Không thể chống lại lực đánh vào mình, Nakahara Chuuya nhảy về phía sau, đồng thời nhấc Dazai Osamu từ trên mặt đất lên bằng một tay, Dazai Osamu theo bản năng dùng bàn tay chống cự đụng vào một bên cổ Nakahara Chuuya, màu trắng của Nhân Gian Thất Cách sáng lên, dùng dị năng lực ấy bao vây lấy ánh sáng màu đỏ và dập tắt nó. Nhưng Chuuya chỉ bằng mượn thể thuật, ngay lập tức nhẹ nhàng mang theo Dazai Osamu giống lông chim hạ gục rơi dưới đất.



Asagiri Kafka đứng sau máy quay rất bối rối, anh ta cảm thấy "ba diễn viên" trước mặt mình dường như đang diễn theo kịch bản nhưng lại cảm thấy có gì đó không ổn.



Ngọn lửa đen thổi bay tất cả mọi người theo chiều ngang.

"Hự...!?" Làn sóng xung kích đen ngòm từ bên hông thốc tới, đẩy cơ thể mọi người sang một bên.

Không chỉ cơ thể con người, mà các tòa nhà, cột điện, thậm chí cả cây cối, cả không khí cũng đột nhiên giống như nhe nanh giận dữ với con người, quét hết mọi thứ trên mặt đất.

Đây chính là vụ nổ đen!

Gần trung tâm của "khu gạch vữa", một vụ nổ lớn cuộn lên. Nó không phải là một vụ nổ bình thường mà nó là một quả cầu lửa khổng lồ nuốt chửng khu vực này.

Bị thổi bay như một chiếc lá rải rác, Dazai Osamu bỗng nhìn thấy thứ đó xuất hiện trong tầm mắt mình.

Một đôi mắt bốc cháy đỏ rực. Những nếp nhăn hằn sâu hàng chục năm chết chóc cùng bạo lực. Mái đầu bạc trắng.

Đứng thản nhiên ở trung tâm ngọn lửa đen, hay nói đúng hơn là đem ngọn lửa đen xem như là tấm áo choàng, tựa như chủ nhân của địa ngục

Bóng dáng ấy.

"Ông chủ cũ――!!" 】



Trong khoảnh khắc tiếp theo, làn sóng xung kích đen ngòm cực nóng quét qua nhưng lại bị kết giới trọng lực của Nakahara Chuuya chặn lại giữa không trung.

Nakahara Chuuya hai mươi hai tuổi, bảy năm trước đã bị thứ này đánh gục, đương nhiên sẽ không lặp lại sai lầm tương tự.

Hắn cười giễu cợt, điều chỉnh tư thế ôm Dazai Osamu, đảm bảo không chạm vào da thịt anh, rồi dùng một tay ném quả cầu trọng lực màu đỏ lớn hơn quả cầu lửa đen ngòm kia.

―― Hình ảnh mờ ảo vừa xuất hiện giống như Chúa tể địa ngục không chịu được mấy cái quả cầu đó đã bị trọng lực tồn tại kia nghiền nát.



Dazai Osamu vừa mới thoát khỏi cơn đau nhưng anh lại chẳng còn chút sức lực nào, bởi vì cơ thể quá yếu nên anh không chống đỡ được. Anh khó khăn mở to mắt, nhưng chỉ thấy cảnh ngọn lửa đen đang biến mất.

Dazai Osamu: "..."

Anh mệt mỏi lẩm bẩm: "Là ông chủ cũ."

Sau hai lần chiến đấu, cuối cùng Nakahara Chuuya cũng trút được cơn giận mà hắn đã tích tụ trong bốn năm, hắn đã bình tĩnh trở lại.

Hắn luồn một tay qua phía dưới khúc cong đầu gối của Dazai Osamu, ôm ngang anh bước ra khỏi trường quay, nhàn nhạt nói: "Ừ, tôi biết rồi."



Dazai Osamu ngẩng đầu nhìn quai hàm sắc sảo. Từ bỏ việc giãy giụa, tựa đầu lên đôi vai tuy rằng còn non nớt nhưng rắn chắc, nhắm mắt lại.

Hirotsu Ryuurou lặng lẽ đi theo sau Nakahara Chuuya, người đàn ông lịch lãm lớn tuổi phát hiện ra thủ lĩnh Nakahara mới vừa rồi mất kiểm soát thiếu chút nữa muốn giết chết thủ lĩnh, hình như đang cảm thấy... Khá vui?










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro