Ai đã giết Dazai Osamu?
Tác giả: Trầm Luân Vu Uyên (chìm xuống vực thẳm)
Nguồn: https://chenlunyuyuan.lofter.com/post/1d85f01b_2b9beaba7?fbclid=IwAR0fQmdHpQMUGo4GRJoPZLvgKWHS5hrySw-aHF0eJGX_D5a2v7nieI19lxQ
Edit + beta: HngThnhNgan
————
☆ Có trích một đoạn trong 《 Ai đã giết chim Cổ Đỏ? 》
—
Ai giết chim Cổ Đỏ?
Là tôi, chim Sẻ nói,
Dùng cung và tên của tôi,
Tôi đã giết chim Cổ Đỏ.
Nakahara Chuuya trong lúc nửa mê nửa tỉnh suy đoán, Dazai sẽ như thế khi đối mặt với khẩu súng mà giơ lên —— một trong những người trong cuộc, Nakahara Chuuya không hề có một ký ức gì về việc là người thứ nhất giết chết Dazai Osamu, sau khi bị Quỷ Nhân kiểm soát hắn liền trở thành một loại vũ khí hoàn toàn nghe lệnh làm việc.
Sau khi vũ khí này biến thành con người, ký ức của vũ khí về việc giết chết Dazai Osamu tự nhiên mà biến mất như vậy —— đến mức ngay cả việc giết chết Dazai Osamu, hắn cũng là được Quỷ Nhân nói cho biết.
Hắn không biết mình đi tới Meursault, không biết rằng mình đã nổ súng với Dazai Osamu, cuối cùng một súng ngay trán, cướp đi tương lai của Dazai.
Dazai sẽ nghĩ như thế nào?
Tệ quá, tệ thật đấy... Thật sự quá tệ khi Dazai chết trong tay Chuuya.
Có lẽ, Dazai cùng mình bây giờ hẳn là đều sẽ nghĩ như thế đi.
Hắn xem đi xem lại video về cái chết của Dazai Osamu ———— tổng cộng có bốn phát súng, ba phát xuyên qua cơ thể, đạn ghim trên tường, để lại dấu vết như mạng nhện, sau đó là một phát trên trán, đạn ghim vào hộp sọ.
Sau đó là máu tươi chợt tuôn ra, che đi lỗ đạn, tiếp đó Dazai ngã về sau, lúc ngửa đầu, lỗ đạn không được mái tóc bồng bềnh che khuất trông giống như một con mắt màu đỏ tươi lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào sự run rẩy của người sống.
Anh ta đang thì thầm cái gì... Kia là cái chết mà anh ta ước mơ tha thiết, là thời khắc mà anh ta một mực chờ mong, mặc dù chết trong trận tay đôi với Dostoyevsky, chết dưới họng súng của Nakahara Chuuya, đối với Dazai mà nói là điều quá tệ, nhưng... Cái chết lại bình đẳng đối với mọi người, có lẽ Dazai cũng biết sự yên tĩnh vĩnh hằng này đang chăm chú nhìn anh ta.
Thế là, giọng nói của anh ta dần dần nhỏ đi, yếu ớt không thể nghe thấy, để lại một lời nói ngắn sau đó liền cúi đầu, không nói nữa.
Dazai chết rồi.
Chết vì súng.
Ai đã thấy anh ta chết?
Là tôi, Ruồi nói,
Dùng đôi mắt ti hí của tôi,
Tôi thấy anh ta chết đi.
Fyodor lúc đầu cho là mình cảm nhận được vui vẻ vì cái chết của Dazai.
Làm sao mà không sung sướng được? Người chơi cờ với nhau, sau khi trải qua ván đấu dài cuối cùng cũng nhận được chiến thắng, thế là cướp đoạt vận mệnh của đối phương, đạp trên xác kẻ bại tiến lên.
Nhưng Fyodor theo bản năng cảm thấy, Dazai hẳn là còn có kế hoạch B.
Có thể là mưu đồ của anh ta, cũng có thể là trợ thủ của anh ta hoặc đại loại như vậy, nhưng có lẽ chưa chắc Dazai có thể thoát chết, mặc dù Dazai hướng tới cái chết, nhưng trên bàn cờ không có anh ta, ai có thể đánh cờ cùng mình đây, ai có thể....
Fyodor giật mình, suy nghĩ của mình, tựa như Dazai vẫn đang đánh cờ cùng mình.
Dazai còn sống không?
Fyodor không tự chủ được cắn đầu ngón tay, trong lúc suy nghĩ thì giữa đầu ngón tay đã chảy máu rồi.
Dazai chết thật rồi ư? Cái chết, không đời nào cậu ta có thể sống sót dưới khi bị bắn ở cự ky gần như vậy.
Video về cái chết đó là thật sao? Là thật, kỹ thuật trên thế giới vẫn chưa đạt nổi tới trình độ có thể trong nháy mắt tính toán được từng khoảnh khắc da thịt trên trán bị đạn bắn thủng, trong nháy mắt đều nhuốm dấu vết thuốc súng.
Có thể là dị năng lực thì sao? Tiếp theo chính Fyodor cũng sẽ xác nhận cái chết của Dazai, huống chi trong Meursault cũng không có người sử dụng dị năng lực được.
... Nhưng Dazai đã thật sự chết rồi sao?
Fyodor chăm chú nhìn video giám sát, trong màn hình nho nhỏ, kẻ thù xưa cũ của hắn an tĩnh ngồi chỗ vách tường, máu tươi đã chảy đầy đất.
... Dazai chết rồi sao?
Hắn nhìn chăm chú Dazai đã chết, nhưng đã hồi sinh lại Dazai trong lòng hắn.
"Đây cũng là kế hoạch của Dazai sao? Hay là mình..."
Ai đã lấy máu anh ta?
Là tôi, Cá nói,
Dùng chiếc đĩa nhỏ của tôi,
Tôi lấy máu anh ta.
Sigma vuốt mắt Dazai, ngồi bên cạnh vừa khóc vừa lau đi máu tươi giữa lông mày chỗ hai mắt đã khép lại của Dazai.
Lúc hắn nhìn thấy Dazai, máu của Dazai dường như đã chảy khô, chất lỏng màu đỏ biến thành nâu đỏ, bộ quần áo tù nhân cũng rách nát như cơ thể của Dazai.
Máu tươi chảy khắp nơi trên đất, Sigma không thể lau sạch nó.
Ai làm vải liệm cho anh ta?
Là tôi, bọ Cánh Cứng nói,
Dùng kim và chỉ của tôi,
Tôi sẽ làm vải liệm.
Akutagawa Gin sẽ may quần áo, tay nghề của cô rất tốt.
Ban đầu là để vá những bộ quần áo như bao tải cho những đồng bạn lang thang giống như những con chó hoang, vì để giúp mọi người thêm ấm áp để tồn tại giữa mùa đông, Akutagawa Gin cầm kim chỉ lên.
Sau đó một thời gian bị anh Dazai mang đi, mặc dù anh Dazai sắm quần áo cho anh em Akutagawa, nhưng thiếu niên thiếu nữ còn đang phát triển, ngẫu nhiên quần áo sẽ rộng sẽ chật, Akutagawa Gin cũng sẽ tự may chúng, cô may cho anh trai một bộ vest vừa vặn, cho anh Dazai một chiếc khăn tay mới học may đã hoàn thiện. Thời điểm làm việc ở Port Mafia, cô còn thêu lên vạt áo một con mèo đen và một con thỏ cụp tai không ai thấy được —— đó là động lực để mỗi lần cô làm nhiệm vụ nhất định có thể thành công, có thể bình an về nhà.
Hiện tại, Akutagawa Gin cầm kim khâu lên, chảy nước mắt mà may quần áo cho ngài Dazai áo.
Cơ thể sau khi bị bắn không có quá nhiều thay đổi, nhưng vì rơi từ thang máy và đi bộ đã khiến xương của Dazai có chút biến hình, Dazai cần đổi một bộ quần áo, anh ta không thể mặc quần áo tù mà hạ táng được.
Anh Dazai cần một bộ quần áo mới.
Một bộ đồ tang.
Ai đào mộ vì anh ta?
Là tôi, Cú Mèo nói,
Dùng cái đục và xẻng,
Tôi sẽ đào mộ.
Kunikida Doppo nhìn cộng sự trẻ tuổi của hắn, rốt cục yên lặng.
Hiện tại anh ta cũng đã yên lặng, sẽ không quấy rầy công việc của mình nữa, Kunikida Doppo lại cảm thấy mình xuất hiện nghe nhầm.
Dazai chết thật rồi sao? Hắn không tự chủ được nghĩ... Hắn cũng đã từng chĩa súng với Dazai, cũng nhắm ngay trán của Dazai, nhưng khi đó lúc Dazai có ngửa ra sau, vẫn sống —— Kunikida Doppo dùng chính những viên đạn có dị năng lực, không có tác dụng gì với Dazai, hắn chỉ phối hợp ăn ý với cộng sự để lừa kẻ giật dây.
Mà bây giờ, Kunikida Doppo nhìn chăm chú vết đạn trên trán Dazai.
Dazai là cố vấn của Chủ tịch, cũng là cộng sự của mình, trong tương lai Kunikida Doppo sẽ trở thành Chủ tịch của Trụ sở Thám Tử vũ Trang, để Dazai làm cố vấn của mình, bồi tiếp hắn cùng một chỗ, trên con đường lý tưởng dần dần từng bước đi xa hơn.
Kunikida Doppo có vô số kế hoạch để uốn nắn Dazai, có vô số kế hoạch tiếp theo bị Dazai xáo trộn, kế hoạch phải chữa trị cho Dazai như thế nào khi anh ta cận kề cái chết, có những sự sắp xếp cùng lời cuối cùng dành cho Dazai sau cái chết vì thực tiễn lý tính ngoài ý muốn của mình
Nhưng, Kunikida Doppo không có kế hoạch nào cho cái chết của Dazai.
Kunikida Doppo suy nghĩ thật lâu, mới viết viết kế hoạch hiện tại... Một phần mộ cho Dazai.
Dazai hiện tại cần một phần mộ, hắn biết Dazai có người bạn được chôn cất trong một nghĩa trang bên bờ biển, có một lần Dazai đã đề cập rằng sẽ rất vui nếu được nằm đó và nghe tiếng thủy triều dâng lên rút xuống.
Kunikida Doppo bắt đầu kế hoạch bao lâu sẽ đến thăm Dazai một lần... Có lẽ không theo kế hoạch, cũng có thể đến thăm anh ta.
Ai sẽ làm cha xứ?
Là tôi, Quạ nói,
Dùng cuốn sách nhỏ của tôi,
Ta sẽ làm cha xứ.
Yosano Akiko khâu lại vết thương cho Dazai Osamu. Thời điểm thu lại di ảnh của anh ta, Edogawa Ranpo đứng ở bên cạnh hỗ trợ.
Ngoại trừ nước vào phổi nước, tổn thương vì chất độc, vết thương nghiêm trọng nhất của Dazai chính là gãy xương lúc rơi xuống thang máy, nội tạng tổn thương, sau đó là ba vết thương do đạn, vai trái, vai phải, eo trái, vết thương chí mạng là một phát giữa trán, đạn dừng lại bên trong.
Bác sĩ và thám tử đau thương nhìn người đã khuất.
Bác sĩ lại không cứu được Nhân Gian Thất Cách, thám tử có thể bắt được hung thủ lại không cứu được người bị hại đã chết.
Ai đã nói Yosano Akiko nên chăm chỉ luyện tập để nâng cao y thuật ngoài dị năng lực?
Ai đứng trước mặt Edogawa Ranpo đang không thể nhìn thấu lòng người, chỉ vài lời thôi đã ngăn cản những kẻ tức giận không tin vào lời nói của vị thám tử thông minh?
Ai nằm đây không nói một lời, để những người bên cạnh rơi nước mắt?
Ai sẽ ký sử cho anh ta?
Là tôi, Sơn Ca nói,
Nếu không trong bóng tối,
Tôi sẽ ký sử cho anh ta.
Mori Ougai là người quen biết Dazai lâu nhất trong số mọi người.
Ông ta đã từng ôm lấy Dazai Osamu dưới đôi cánh đen bốn năm, lại đưa mắt nhìn cánh chim của Dazai đưa anh ta tùy ý bay về phía hoàng hôn.
Dazai mười bốn tuổi gặp được Mori Ougai, mười tám tuổi rời khỏi Mori Ougai, hai mươi hai tuổi gặp lại Mori Ougai.
Mori Ougai từ năm ba mươi hai tuổi gặp được Dazai Osamu, chú ý Dazai thẳng đến khi Dazai chết.
Người học trò đã từng cãi lộn ầm ĩ lại nằm dưới ba thước kia, chỉ có ông ta mới nhớ được Dazai mười bốn tuổi, quá khứ về thời kỳ đen tối của Dazai cũng chỉ có Mori Ougai biết toàn bộ.
"Tôi sẽ nhớ kỹ cậu, Dazai."
Mori Ougai nghĩ.
Gặp đứa trẻ đó ngay lúc nó tự tử, cuối cùng cũng đã xuống Hoàng Tuyền.
Ai sẽ cầm đuốc?
Là tôi, Hồng Tước nói,
Tôi lập tức lấy nó ra,
Tôi sẽ cầm đuốc.
Trong mắt Nakajima Atsushi, anh Dazai là một người không gì là không làm được, chỉ cần có anh Dazai, mọi khó khăn đều sẽ được giải quyết.
Tựa như một con hổ con nhìn con mèo to to không gì là không làm được trong mắt của nó, giống như một người lạc đường trong đêm đi người cầm đèn lồng, tựa như chim non mở mắt trông thấy cánh chim hoa mỹ của chim tước được gió vuốt ve, như vầng trăng đồng hành cùng bạn trên con đường phía trước.
Nakajima Atsushi tin tưởng anh Dazai, sùng bái anh Dazai, thân cận với anh Dazai.
Dazai Osamu là người dẫn đường cửa Nakajima Atsushi.
NhưngDazai dẫn đường cho Nakajima Atsushi, chính mình lại lạc đường, để lại con hổ sụp đổ khóc lớn một trận.
Ai sẽ làm chủ tang?
Là tôi, Bồ Câu nói,
Tôi muốn thương tiếc cho tình yêu của tôi,
Tôi sẽ làm chủ tang.
Sakaguchi Ango đứng trước bia mộ, muốn nói gì lại thôi.
Hắn cũng đã từng đứng trước bia mộ như bây giờ, thất hồn lạc phách mà che ô nhìn phía trên mặt bia, giống như có thể thấy được người bạn cũ Odasaku xuyên qua tấm bia ấy.
Hiện tại hắn đứng trước bia mộ, lại như cũ giống lúc trước đứng trước mộ anh Oda, không nói gì.
Hắn định nói gì với Dazai? Hắn có thể nói gì với hai bia mộ im lìm đó đây? Không còn ai trả lời lại lời của hắn nữa.
Oda tìm đường chết, Dazai cũng chết rồi, hiện tại chỉ còn lại một mình Sakaguchi Ango.
Chỉ còn lại một người.
Ai sẽ khiêng quan tài?
Là tôi, Diều Hâu nói,
Nếu không đi đường tối,
Tôi sẽ đến khiêng quan tài.
Bề ngoài của Akutagawa Ryuunosuke bình tĩnh.
Cậu cũng không tin anh Dazai thật sự đã chết, nhưng cậu lại tận mắt nhìn thấy cơ thể của anh Dazai nằm ở đây.
Mình cần phải làm gì? Mình đang làm gì? Mình nhìn thấy gì?
... Hiện tại, anh Dazai, cần mình.
Tôi học trò duy nhất của anh Dazai, là anh Dazai thừa nhận quan hệ thầy trò này.
Như thầy như cha như anh trai như ngọn đèn sáng, là tôi vượt qua cái chết, cũng phải nhìn thấy chấp niệm, cái chết cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là trước khi anh Dazai công nhận tôi, tôi đã chết rồi.
.... Thế nhưng anh Dazai lại đi trước, rời bỏ tôi.
... Tôi muốn khiêng quan tài này vì anh Dazai, đây là tôi làm vì anh Dazai, với tư cách là học trò duy nhất của anh Dazai, đây là chuyện nên làm.
Không thể nhiễu loạn anh Dazai... Tang lễ của anh Dazai.
Chuyện xảy ra sau đó, Akutagawa không suy nghĩ nữa, cũng không muốn suy nghĩ.
Nhưng, cậu nhất định sẽ giết quỷ... và trở nên cực mạnh, mạnh đến nỗi đủ để chiến thắng cán bộ Nakahara Chuuya.
Ai đến cung cấp vải quan tài?
Là chúng tôi, chim Tiêu Liêu nói,
Vợ chồng chúng tôi ở cùng nhau,
Chúng tôi cung cấp vải quan tài.
Tanizaki Junichirou và Tanizaki Naomi vai sóng vai đứng bên cạnh phần mộ, vẻ mặt ngẩn ngơ.
Ai sẽ hát thánh ca?
Là tôi, Họa Mi nói,
Đứng trong bụi cây,
Tôi sẽ hát thánh ca.
Izumi Kyouka ôm con thỏ đáng yêu mà Dazai Osamu mang đến cho cô khi làm nhiệm vụ ở cong viên giải trí, ngơ ngác nhìn người đã từng khuyên cô, người đã từng mang Kyouka ra khỏi nơi cô thuộc về Ozaki Kouyou, quan tài của anh ta bị đất lấp lại từng chút một. Haruno Kirako đứng bên cạnh, bên chân có một con mèo tam thể đang ngồi.
Izumi Kyouka đứng phía sau Ozaki Kouyou, cô thay bộ kimono sáng màu như lá phong, đổi lại là một chiếc váy đen, đau buồn nhìn chàng chàng trai được chôn cất.
Ai sẽ rung chuông tang?
Là tôi, Bò nói,
Vì tôi có thể kéo cày.
Tôi sẽ đến rung chuông tang.
Miyazawa Kenji và Fukuzawa Yukichi đã rung lên hồi chuông tang cho Dazai.
Cho nên, tạm biệt, chim Cổ Đỏ.
Cho nên, tạm biệt, Dazai Osamu.
Mọi chú chim trên trời
Tất cả mọi người,
Đều thở dài sụt sùi,
Đều thở dài sụt sùi,
Khi chúng nghe thấy tiếng chuông tang,
Vang lên vì chú chim Cổ Đỏ đáng thương.
Khi bọn họ nghe thấy tiếng chuông tang, vang lên vì Dazai Osamu.
END.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro