Chương 1: Tôi muốn trở thành nam thần!
Chương 1: Tôi muốn trở thành nam thần!
Edit:Icy
"À~ a~ ả~ à~ a~ Nước hồ Tây ~~ Nước mắt của tôi!"
Chu Hoài Tây đã gào bài hát này cả một buổi sáng.
Từ sinh viên năm nhất đến năm cuối, vất vả lắm mới có bạn gái, vinh dự thoát khỏi danh hiệu "Chó độc thân của phòng." Không nghĩ rằng bạn gái thân mến của mình tự nhiên muốn chia tay!
Anh cắn răng nhọc nhằn kiếm tiền tiết kiệm mua 10 thỏi son YSL mong cứu vãn mối tình sắp tan vỡ nhưng bạn gái nhìn anh chỉ bĩu môi cau mày, hận rèn sắt không thành thép nói:
"Anh giàu như vậy sao không mua quần áo đẹp hơn đi? Suốt ngày mặc quần đùi dép lào, kiểu tóc thì quê mùa, đi với anh không có tý mặt mũi nào hết!"
Nghĩ tới đây, Chu Hoài Hi trái tim đau đớn, xúc động đập bàn gào lên: "Cô ấy nói tôi quê mùa! Cô ấy chê tôi quê !!! A! Nước Hồ Tây! Nước mắt tôi!"
Trong phòng ngủ có hai người đi thư viện rồi, còn mỗi một đứa bạn cùng phòng là Trương Lịch bị Chu Hoài Tây làm phiền tới mức nằm cũng không yên, lật người xuống giường đeo mắt kính gọng đen lên, chép lại "Những từ đơn thi nghiên cứu sinh."
"Mày hát bài thất tình còn quê hơn người khác, cô ấy nói cũng chả sai đâu."
Chu Hoài Hi không phục: "Rõ ràng tui cũng mặc quần giống mấy ông, cùng đôi déo lào cùng kính gọng đen. Quê thì cả đám cùng quê, tại sao đường tình cảm của mấy ông vững chắc như keo sơn, mình tui mới hẹn hò mấy tháng đã bị đá."
Trương Lịch nhìn anh, đẩy kính mắt: "Bởi vì bọn tao là những thanh niên tài giỏi có triển vọng có tương lai rộng mở."
Chu Hoài Hi: "Tui không muốn sống nữa!" Anh nắm cánh cửa sổ, nâng chân lên giữa đường lại sững người nhìn độ cao tầng hai, không dám nhảy xuống.
"Ầy, bạn cùng phòng bao lâu." Trương Lịch nói:
"Tao cũng cảm nhận được khao khát mãnh liệt được tình yêu quật không trượt phát nào của mày. Lại đây bố bày cho hai con đường: Hoặc là học tập cho giỏi trở thành học bá* hoặc là trở thành nam thần."
(Học bá: học sinh xuất sắc, học cực kì giỏi, hiểu đơn giản thì những thanh niên thủ khoa chính là học bá đó.)
Chu Hoài Hi bối rối hỏi: " Có con đường thứ ba không?"
Trương Lịch: "Ôm con gà nhà mày cô đơn cả đời, cái này khá ok, thoải mái dễ dàng."
Chu Hoài Hi sợ bay màu, ôm "gà" cô đơn hết đời, đây là câu chuyện đáng sơ bi kịch thế nào cơ chứ? Đáng thương rầu rĩ nói:
"Thôi, cuộc sống vẫn nên đừng thoải mái dễ dàng như vậy."
Trương Lịch cầm gương và sách từ vựng cho anh: " Vậy thì quyết định đi, muốn đầu tư lao vào biển tri thức học tập hay dùng một năm thanh xuân còn sót lại trở thành người đẹp trai nhất phòng?"
Chu Hoài Hi nhìn mình trong gương.
Thật ra anh không hề xấu. Khuôn mặt thuộc dạng dễ nhìn, chỉ có vài cái mụn, đôi mắt khá xinh đẹp nhưng bởi vì cận thị nên bị kính che mất, giống như bầu trời đầy sao bị mây đen che khuất ánh sáng, không người chú ý. Gương mặt tổng thể rất tốt nhưng mái tóc không được tạo kiểu cũng không chăm sóc gì xóa đi ưu điểm này khiến anh trông chẳng khác gì mấy người lôi tha lôi thôi suốt ngày chết dí trong phòng chẳng khỏi nhà.
Chu Hoài Hi muốn khóc.
Anh chính là trạch nam hàng real mà.
Bạn gái cũ không nói sai, người trong gương vừa quê vừa bần. Thậm chí bản thân anh cũng nghi ngờ bạn gái cũ chịu hẹn hò với mình là vì giúp đỡ người nghèo, tục xưng làm từ thiện.
Chu Hoài Hi dứt khoát đẩy quyển từ vựng, cầm lấy gương, nắm chặt tay thành nắm đấm, rất chi là quyết tâm: "Tôi muốn trở thành nam thần! Tôi muốn trở thành nam thần!"
..............
Sinh viên năm nhất khoa nhiếp ảnh - Lộ Ngôn Huân là gương mặt nổi tiếng cấp giáo thảo của trường dạo gần đây.
Lần đầu tiên nhìn thấy bức ảnh của Lộ Ngôn Huân được lan truyền thành chủ đề nóng bỏng trong trường, Chu Hoài Hi còn tưởng idol nào đến trường mình.
Cậu ấy nắm giữ chiều cao ngất ngưởng, khuôn mặt tuấn tú, từng đường nét lập thể rõ ràng, làn da trắng bệch càng khiến cậu toát ra khí chất lạnh lùng.
Một người sinh ra đã đẹp trai đến mức nghiêm trọng vượt quá tiêu chuẩn.
Càng quan trọng hơn, Lộ Ngôn Huân nắm giữ kĩ năng mà hiếm có nam sinh nào trong trường này có: biết cách ăn mặc riêng cho bản thân.
Nghe lời Trương Lịch, muốn trở thành nam thần, bước đầu tiên Chu Hoài Hi phải noi theo tấm gương của một nam thần tiêu chuẩn.
Ngày thứ nhất, Chu Hoài Hi đến giảng đường khoa nhiếp ảnh, ngồi đợi Lộ Ngôn Huân tan học.
Tiếng chuông reo, mọi người đi ra.
Lộ Ngôn Huân cắt kiểu tóc ngắn gọn gàng sạch sẽ, mặc chiếc áo phông free size màu xanh da trời, vạt áo sơ vin vào trong quần. Đôi chân dài miên man sải bước khiến bao người ghen tị.
Hai tay cậu đút túi, đeo tai nghe. Trên chân là đôi AJ mà Chu Hoài Hi ngắm nửa năm rồi vẫn chưa nỡ mua. Vẻ mặt cậu nghiêm túc, trông rất lạnh lùng, đi bộ trên đường mà như nhân vật từ trong hoạt hình bước ra.
Chu Hoài Hi sờ sờ mặt, giậm chân than thở: Phần cứng của người ta trời sinh đã tốt hơn mình rồi!
Cùng ngày hôm đó, Chu Hoài Hi ghé tiệm cắt tóc ở trường, tiêu 20 tệ cắt mái tóc mới thoải mái xinh xắn. Đi ngang qua hàng mắt kính tiện thể mua luôn cho mình hộp kính áp tròng.
Sau khi trở về phòng ngủ, anh thay quần áo, đi giày thể thao. Lấy bừa con dao tỉa lông mày, mất thêm cả tiếng để đeo kính áp tròng. Đứng trước gương nhìn bản thân, Chu Hoài Hi tự nhiên cảm giác mình ăn diện cái là trông ngon trai liền, nice!
Ngày hôm sau đi học, bạn học cùng được dịp lớp mắt sáng ngời. Có cô gái còn nói thầm với Chu Hoài Hi rằng anh như vậy đẹp trai hơn nhiều.
Chu Hoài Hi lần đầu được khen đẹp trai, trong lòng vui rạo rực, âm thầm cảm ơn tấm gương mẫu mực Lộ Ngôn Huân. Vừa tan học lại chạy đến giảng đường khoa nhiếp ảnh
Lần này Lộ Ngôn Huân đã đổi một style khác. Chiếc áo khoác bình thường in hình màu vàng chanh, màu áo trắng bên trong càng làm bật tông sáng, quần ống rộng ngắn đến đầu gối. Mái tóc nhuộm màu trắng bạc, trên đầu đội mũ lưỡi trai, tay ôm bóng rổ. Trông vừa tinh thần vừa rạng rỡ sức sống cực kì, so với hôm qua càng tỏa sáng thu hút ánh nhìn.
Vất vả thay đổi bản thân, Chu Hoài Hi mới có xíu cảm giác gần với tới nam thần thì người ta thay đổi, lần thứ hai thấy mình hoàn toàn không có điểm đặc biệt.
Anh lại chạy như bay đến tiệm cắt tóc. Giữa đường đụng phải Trương Lịch mới từ thư viện ra, Trương Lịch kéo anh qua hỏi: "Mày đi đâu đấy?"
Chu Hoài Hi: "Tui muốn đi nhuộm tóc 7 sắc cầu vồng, trở thành bé con tỏa sáng nhất giữa đám đông!"
Trương Lịch sửng sốt há hốc miệng, vội vàng kéo anh lại: "Điên à mà làm vậy ba."
Chu Hoài Hi: "Vì sao không được vậy? Là cậu nói phải học tập theo nam thần mà. Người ta nhuộm tóc màu bạc, vậy tui phải nhuộm màu rực rỡ lên chứ!" Nói xong hất "Mái tóc đẹp." của mình, phóng khoáng phiêu dật.
Trương Lịch trơn tròn mắt: Cái thằng này làm sao vẫn tục như vậy!
Đỡ trán thở dài một hơi, Trương Lịch nói: "Không được, thật sự không được. Như thế này mày chỉ bắt chước được bề ngoài mà không học được cái cốt lõi tinh tế bên trong. Nghe cho rõ đây, muốn lấy được chân kinh phải thật lòng đào tim mổ bụng*"
(* câu này có nghĩa là muốn được đến điều mình muốn thì phải mở rộng tấm lòng, "chân kinh" trong Tây Du Ký )
Chu Hoài Hi giật mình: "Cậu muốn tui giết nam thần hay muốn tôi tự sát?"
"Tiếp cận cậu ta, lôi kéo làm quen, trở thành anh em tốt." Trương Lịch khoác vai anh, nghiêm túc dạy bảo.
"Mày từng nghe cậu này chưa: Ở lâu với một anh chàng đẹp trai, người khác biết đâu bị quáng gà cũng coi mày thành một anh đẹp trai. Người bị thế càng nhiều, mày liền biến thành người đẹp trai thật, không hề giả trân chút nào."
Chu Hoài Hi nghĩ thế: "Cũng có lý. Nhưng tôi quen cậu ấy kiểu gì? Giả vờ biểu diễn vô tình té ngã vào trong lồng ngực?"
"Nếu mày là gái đẹp thì vở kịch này còn có thể có tập tiếp theo, nhưng mày không phải. Kết quả khi làm vậy là nhóc đó sẽ kệ mặc mày ngã dập mặt."
Trương Lịch vỗ vai anh: "Thứ sáu tao hẹn bạn bè cùng chơi bóng rổ, năm nhất cũng đi, sẽ có cậu ta. Lúc đấy tao làm bà mối cho hai người... À nhầm, giới thiệu. Đến lúc đó làm sao dụ dỗ, chết lại nhầm, làm sao làm quen con nhà người ta còn tùy vào mày."
------
Icy :
Những từ cần giải thích luôn để ngay trong truyện, còn lại thì để dưới cùng nhé!
AJ: viết tắt cụm từ Air Jordan, một thương hiệu giày dép và trang bị thể thao được thành lập và thiết kế sản xuất dành riêng cho Michael Jordan bởi một nhánh của Nike có tên thương mại là Jordan Brand. Tui không biết nhiều về giày nên đây là thông tin của gg, giá thành của loại giày này có nhiều mức nhưng cũng khá là chát với học sinh, sinh viên bình thường ( ít nhất là với đỗ nghèo khỉ như tui)
YSL: thương hiệu nửa thập kỉ ghi dấu ấn "vàng son" trên toàn thế giới ( Yves Saint Laurent) được giới quý tộc thượng lưu yêu thích. Giá dao động cũng phải từ 700 đến 800 nghìn VNĐ trở lên, không biết bạn Hi mua loại nào rẻ hơn không.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro