Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23

"Trợ sản?" Tình Minh không hiểu nhìn Tỳ Mộc.

Tỳ Mộc thân thể dần dần trượt xuống, hết sức yếu ớt nói: "Có khả năng ta chống đỡ không nổi tới khi đủ tháng."

Tình Minh bối rối, "Tại sao, thân thể của ngươi không phải vẫn luôn khỏe mạnh sao?"

"Ha ha ha ha, Âm Dương Sư, thậm chí ngay cả ngươi cũng không nhìn ra." Tỳ Mộc phút chốc nở nụ cười, Tửu Thôn luôn nói y ngốc, cho nên y rốt cục mới dùng lời nói dối này chứng minh chính mình không ngốc, chỉ là gặp phải hắn mà thôi.

Âm Dương Sư một đời anh minh, lần đầu bị yêu quái lừa, hơn nữa lừa gạt hoàn toàn triệt để, Tình Minh nhất thời không duy trì hình tượng thanh lãnh của bản thân, đem Tỳ Mộc từ trên mặt đất bắt lấy, hỏi: "Đến cùng xảy ra chuyện gì, ngươi không phải đã biến đổi trở về yêu quái? Ngươi làm sao có khả năng có chuyện gì nữa, La Sinh Môn chi quỷ!"

Lại nghe được cái xưng hô quen thuộc này, Tỳ Mộc dựa lưng vào vách tường, gian nan đứng lên, nhìn về phía Âm Dương Sư đối diện, ngữ khí tĩnh mịch như nước: "Tình Minh, ta đã sớm không phải La Sinh Môn chi quỷ, giống như mấy năm trước ngươi đã nói."

Mấy năm trước khi Đại Giang Sơn còn chiến tranh, chính Tình Minh đã nói cho Tỳ Mộc phương pháp cứu Tửu Thôn, cũng nói rõ, yêu lực một khi từ bỏ, khả năng không bao giờ có thể khôi phục, La Sinh Môn chi quỷ, sẽ vĩnh viễn biến mất trên thế gian này.

La Sinh Môn chi quỷ chết rồi, cho nên cuộc sống của La Sinh Môn chi quỷ đã chết, đã sớm nhìn thấu được kết cục.

Trên con đường dẫn đến ngọn lửa đỏ kia, y không màng tất cả mà truy đuổi, như thiêu thân cô độc lao vào ánh sáng, cho đến khi sức cùng lực kiệt, cho đến khi hóa thành tro bụi. La Sinh Môn mai táng La Sinh Môn chi quỷ.

Tình Minh đến bây giờ mới biết, hóa ra từ sau lần dùng "Tục mệnh" đầu tiên, thân thể Tỳ Mộc đã không còn sử dụng được nữa. Nếu như muốn bào thai trong bụng sống sót, nhất định phải có yêu lực trước kia làm chất dinh dưỡng. Cho nên dù không vì một cước kia của Tửu Thôn, y vẫn chắc chắn phải đi tìm lại yêu lực, chấp nhận rơi vào cạm bẫy của Hắc Tình Minh.

Hiện tại thai nhi đã trưởng thành, lại thêm bị yêu lực cắn xé, đương nhiên thân thể nhân loại của y hoàn toàn không chịu nổi, cho nên phương pháp duy nhất giữ được hài tử chính là giục sinh (ai không hiểu thì lên Google tra về phương pháp này nha).

Vì vậy Tỳ Mộc mới muốn Tửu Thôn rời đi, còn y, cô độc chuẩn bị nghênh tiếp số mệnh.

Tình Minh rốt cục khôi phục lý trí, hỏi: "Hắn biết không?"

"Không biết." Câu trả lời dứt khoát.

Âm Dương Sư thở dài, "Ngươi vào trước, ta đi chuẩn bị."

"Tình Minh." Yêu quái gọi theo Âm Dương Sư, thanh âm đầy tuyệt vọng, "Ta vẫn còn muốn được gặp hắn một lần nữa."

Dẫu biết là hy vọng xa vời, nhưng vĩnh viễn cũng không buông xuống được.

Âm Dương Sư ngừng bước chân, không có nhận lời, không có từ chối, sau đó lại vội vã rời đi.

Tuyết rơi ngày một dày thêm, Tửu Thôn vội vã chạy về Đại Giang Sơn tìm rượu, bỗng nhiên dưới chân giẫm hụt, suýt nữa té ngã. Hắn điều chỉnh hô hấp, ổn định lại nhịp bước, nhưng không khống chế được trái tim đang đập điên cuồng ở trong lồng ngực, nảy sinh một loại cảm giác không lành.

Cẩn thận hồi tưởng cảnh ngày hôm nay ở hành lang ngắm tuyết, tựa hồ có cái gì không đúng, nhưng ngẫm lại chẳng rõ là lạ ở chỗ nào, Tửu Thôn bất chợt bước nhanh hơn.

Gió hỗn loạn cùng tuyết thổi qua bên mặt, khiến bông tuyết vốn phảng phất mềm mại cũng hóa thành lưỡi dao sắc bén, dù vậy Tửu Thôn cũng chưa từng chậm lại bước chân, nhưng thời điểm sắp tới Đại Giang Sơn, đột nhiên ngừng lại.

Không đúng, tên Tỳ Mộc kia, nếu như không phải vì bồi hắn, căn bản không thích uống rượu, chẳng hiểu tại sao lại nhắc tới rượu hoa anh đào, còn chân chính yêu cầu Tửu Thôn trở lại Đại Giang Sơn lấy rượu. Mà vì tâm nguyện Tỳ Mộc, Tửu Thôn cũng muốn nếm thử thứ rượu chính y tự tay ủ.

Cảm tưởng như nếu lần này không uống, sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội.

Hiểu rõ nhất Tửu Thôn không ai bằng Tỳ Mộc, mà nhìn thấu Tỳ Mộc nhất cũng chỉ có Tửu Thôn. Cho nên chỉ bằng một câu nói, Tỳ Mộc có thể khiến Tửu Thôn rời đi, mà Tửu Thôn cũng hoàn toàn hiểu ra, giữa bọn họ, trăm nghìn năm, là tình bạn hữu nghị, nhưng càng là tình yêu ràng buộc.

Tuyết lớn bao trùm kinh đô, dập tắt toàn bộ náo nhiệt. Hoa tuyết làm thiên địa càng thêm hùng vĩ, Quỷ Vương mang theo một bình rượu, quay lại tìm người kia.

Đại môn Âm Dương liêu đóng chặt, sớm thế này đã đóng cửa? Tình Minh tên kia là không muốn làm ăn gì sao? Tửu Thôn khinh bỉ một tiếng, nhưng lại thấy Tình Minh cũng đang ngồi ở trước cửa Âm Dương liêu.

"Tình Minh, mở cửa cho bổn đại gia." Quỷ Vương nói, giọng điệu cười mà như không cười.

"Ngươi không vào được." Tình Minh chưa kịp ngăn cản, nhưng Tửu Thôn đã tiến lên, liền bị kết giới đánhvăng ra.

Té ngã thật mạnh, bình rượu anh đào cũng rơi vỡ đầy đất.

Mùi rượu nhàn nhạt tản ra, không có nồng đậm giống rượu mạnh, không có hương thơm giống rượu gạo, vị cay đắng như dược, nhưng khi đã vào đến lục phủ ngũ tạng, lại vô cùng thoải mái.

"Ha ha ha, Tình, Tình Minh, ban ngày ngươi lập kết giới làm gì." Tửu Thôn cười khổ bò lên, trực tiếp chất vấn Tình Minh tại sao lại lập kết giới, mà không có hỏi, là ai lập kết giới, bởi vì hắn không dám hỏi, không dám nghe đến đáp án kia.

"Không phải ta." Âm Dương Sư âm thanh vững vàng, "Là Tỳ Mộc, y dùng yêu lực dựng lên kết giới, hết thảy y đều không tín nhiệm ngươi, cũng không cho phép ngươi vào."

Không tín nhiệm cũng không cho vào, Tửu Thôn không thể tin lời vừa nghe được, bản thân cũng bị ném văng ra ngoài, Tửu Thôn hỏi lại, "Y thật sự không tín nhiệm ta?"

Tình Minh rốt cục đứng dậy, bước qua bình rượu vỡ nát trên mặt đất, đi tới bên người Tửu Thôn, thở dài, "Y không phải không tín nhiệm ngươi, mà là không muốn ngươi đi vào."

Quỷ Vương bật cười, "Làm sao có khả năng, bổn đại gia trở lại lấy rượu, Tỳ Mộc còn đang chờ, liền để bổn đại gia mang rượu vào."

Nói xong, Quỷ Vương lần thứ hai xông lên kết giới, lại lần nữa bị bắn ra ngoài, mảnh vỡ từ bình rượu cắt qua lòng bàn tay Quỷ Vương, một giọt máu tươi chảy xuống, nhỏ ở trên tuyết trắng cực kỳ bi tráng, mà lòng bàn tay đau đớn cũng vô cùng chân thực.

Tửu Thôn rốt cục mang rượu đến, nhưng người cùng uống đã ở đâu rồi?

Bất quá hiện tại, ngay cả rượu cũng không còn......

Đau đớn trên tay rốt cục mang thần trí Tửu Thôn rõ ràng trở lại, Quỷ Vương đã thưởng qua vô số rượu ngon thiên hạ, nhưng ngửi mùi rượu thuốc này, vẫn vô cùng choáng voáng.

Bởi nỗi buồn ly biệt, cho nên mới say, cho nên tâm mới trống rỗng.

Tửu Thôn từ dưới đất đứng dậy, Tình Minh không nhìn thấy vẻ mặt hắn, chỉ có thể nghe ngữ điệu hắn ẩn nhẫn tức giận hỏi: "Tình Minh, Tỳ Mộc y rốt cuộc làm sao?"

"Sinh hài tử." Câu trả lời đơn giản mà rõ ràng.

"Sinh?" Tửu Thôn cuối cùng cũng nở nụ cười, có chút mừng rỡ, có chút phiền muộn, "Ha ha ha ha, sinh rồi, hài tử thứ hai của bổn đại gia đã muốn chào đời rồi."

Tình Minh ở một bên lẳng lặng nhìn Tửu Thôn không ngừng cười, không rõ buồn vui. Nó vừa là niềm hoan hỉ xưa nay chưa từng có, vừa là nỗi bi thống của bậc đế vương.

Loại bất an này trong lòng mơ hồ đã sớm có, không ngừng lớn lên, thẳng đến khi đem toàn bộ  nuốt chửng, Tửu Thôn đột nhiên im bặt, tóc đỏ luôn lộ liễu lay động cũng dừng lại.

"Tình Minh." Hắn nhàn nhạt mở miệng, "Bất luận ra sao đều phải bảo vệ được người, ngươi có hiểu hay không."

Trầm mặc, không hề có một câu trả lời.

Thêm một lần mệnh lệnh, "Tình Minh, bất luận ra sao đều phải bảo vệ được người, ngươi có hiểu hay không!"

"Là ngươi mới không hiểu! Tỳ Mộc chẳng còn bao lâu nữa, lẽ nào ngươi còn không hiểu sao? Tại sao y không cho ngươi đi vào, bởi vì không muốn để cho ngươi nhìn thấy y chết!"

Chết? Không, chuyện này không có khả năng, y đã biến trở về yêu quái, còn hứa hẹn cùng nhau cất rượu, cùng nhau bầu bạn, làm sao có thể?

Tiếp nhận biểu tình lãnh đạm của Âm Dương Sư cùng tình cảm ẩn nhẫn đầy bi thương của đại yêu kia, Quỷ Vương rốt cục duy trì không được bình tĩnh, hắn không màng tới kết giới phòng thủ, liều mạng đánh vào đại môn của Âm Dương liêu

"Tỳ Mộc, nhanh mở cửa cho bổn đại gia, bổn đại gia là phụ thân của hài tử, là trượng phu của ngươi, bổn đại gia nhất định phải ở bên cạnh ngươi, ngươi nếu như không mở cửa, một khi bổn đại gia đi vào, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

"Tỳ Mộc! Mở cửa ra!"

"Này, Tỳ Mộc, ngươi không phải vẫn nói đem thân thể giao cho bổn đại gia chi phối sao? Bổn đại gia hiện tại liền muốn chi phối thân thể của ngươi! Thân thể của ngươi thuộc về bổn đại gia, mạng ngươi thuộc về bổn đại gia, cho nên ngươi không thể chết, đứa ngốc, bổn đại gia không cho phép ngươi chết!" 

-

Khi bạn tưởng đã hết ngược nhưng tác giả lại quá mẹ ghẻ :((( huhu giờ tôi mà nói là truyện BE với SE các thím có đọc tiếp không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro