Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17 (Hạ)

Bạn thân, ta mang ngươi trở lại.

Bạn thân, ta thay ngươi, bảo hộ tất cả nơi này.

Từng bước từng bước hướng về cửa thành, thi thể chung quanh chất đống, máu tươi chảy ròng ròng khiến con đường nhiễm đỏ một mảnh.

Máu huyết diễm lệ tụ lại thành sông, lan khắp xung quanh, chẳng khác nào địa ngục nghiệp hỏa hừng hực thiêu đốt.

Từ trong tuyệt vọng lần nữa thức tỉnh, từ trong tỉnh ngộ đạt được trọng sinh.

Không nên như vậy, Đại Giang Sơn trăm năm được bảo hộ bình an, hiện tại không nên là loại dáng dấp này.

Tiến về phía trước là đã tới bên trong Đại Giang Sơn, thật không có cơ hội vãn hồi.

Làm Quỷ Vương, địa vị càng cao trách nhiệm càng lớn, Quỷ Vương có thể mất đi cánh tay phải, mất đi sinh mệnh, mất đi tình cảm chân thành, thế nhưng Đại Giang Sơn lũ yêu tuyệt đối không thể mất đi nơi chốn sinh hoạt an bình.

Làm cha, càng không thể để hài tử mất đi gia đình ấm áp.

Rốt cục phục hồi lại tinh thần, Tỳ Mộc tự hỏi chính mình mấy ngày qua đang làm cái gì, trong bụng còn có huyết mạch của hắn, trong nhà cũng có một hài tử khác đang đợi, nhưng chính mình, tại sao có thể nương nhờ vào kẻ địch!

Nhìn kỹ lũ yêu bên dưới, Quỷ Vương đầu lĩnh kế tiếp bỗng nhiên ngừng bước chân.

"Tỳ Mộc?" Kẻ tà ác bên cạnh hỏi, "Ngươi muốn làm gì?"

"Đương nhiên là muốn" Tân Quỷ Vương trong mắt lộ ra sát khí mãnh liệt, Quỷ Hỏa ở trong quỷ thủ một lần nữa bừng cháy càng thêm cường thịnh, ánh mắt âm trầm, y gằn từng chữ một, "Giết ngươi."

Hắc Tình Minh bất chợt lùi về sau một bước, không nghĩ tới Tỳ Mộc đánh bại Tửu Thôn sau đó yêu khí sẽ trở nên nặng như vậy, có điều hắn đã sớm dự liệu được khả năng có chuyện như vậy phát sinh, cho nên ném ra hắc phù, đọc khẩu quyết.

Tỳ Mộc đối với Hắc Tình Minh nồng đậm sát khí, bỗng nhiên nghe được có âm thanh vẫn ở trong đầu lải nhải.

"Giết hắn, giết hắn!" Đúng vậy, là muốn giết hắn.

"Giết hắn, giết hắn!" Tốt, vậy thì giết hắn...

Chờ một chút, là muốn giết ai...?

"Giết hắn, giết người trong lòng ngươi"

Hắc Tình Minh cùng Tình Minh âm thanh tương đồng, nhưng không giống Tình Minh ôn nhu thận trọng, mà là mang theo tà mị, mê hoặc nhân tâm.

Âm thanh liên tục kêu gào giết hắn, Tỳ Mộc tay trái từ từ bị khống chế, gắt gao nắm chặt lấy cổ Tửu Thôn.

Càng ngày càng gấp, càng ngày càng gấp.

"Giết hắn, giết hắn ngươi liền thật sự vô địch thiên hạ, ngươi mới đúng là địa ngục vương giả."

Muốn thắng, muốn sức mạnh, phải thắng!

Trên tay lại tăng thêm sức mạnh, hai mắt bị màu đen cắn nuốt, không một chút ánh sáng.

Giết hắn liền có thể được tất cả, thanh âm kia nói.

Cho tới nay đều tin vào cái thanh âm kia.

Vậy thì, giết hắn đi.

Giết hắn, được tất cả......

Được tất cả? Nhưng đến cùng là có thể được cái gì?

Giết hắn rồi, thật sự cái gì cũng đều không có!

"Không!" Một tiếng bi ai thét dài.

Bốn phía bỗng chốc trở nên tĩnh mịch, chẳng một tiếng động, thân thể bị lạnh lẽo thẩm thấu lần nữa lại được hồi ức ấm áp bao bọc.

Tỳ Mộc rốt cục thoát khỏi ác mộng của Hắc Tình Minh, mà y vừa mới buông tay lập tức bên tai có một tiếng khẽ nói, "Tỳ Mộc, ngươi luôn ngốc nghếch như vậy, chung quy vẫn cần bổn đại gia tới cứu ngươi."

Đúng vậy, bởi vì ta triệt để là đứa ngốc, hoàn toàn ỷ lại ngươi, cần ngươi một lần lại một lần cứu rỗi.

Bạn thân, thật may ngươi không có việc gì.

Bên này Tửu Thôn giả chết vừa tỉnh lại, đem Tỳ Mộc chăm chú bảo hộ ở trong lòng, bên kia Tình Minh đã mang theo thức thần bố trí chiến trận.

Cờ cá chép đột nhiên từ trên trời giáng xuống, ánh sáng xanh lục dịu dàng quay chung quanh, chen lẫn mấy đóa cánh hoa hoa đào mềm mại hồng nhạt, chữa khỏi cho các binh sĩ vừa ngã xuống. Bọn họ vừa tỉnh lại, giơ lên trong tay vũ khí, thẳng tắp hướng về Hắc Tình Minh.

Không đường chạy trốn, Hắc Tình Minh thật sự thảm bại.

Quỷ Vương quả nhiên mạnh mẽ, vẫn cho rằng hắn đối với Đại Giang Sơn chẳng quan tâm, hóa ra toàn bộ rõ như lòng bàn tay, Hắc Tình Minh cam chịu nhận thua, chỉ là thua không rõ ràng.

Tỳ Mộc cùng Hắc Tình Minh dùng cùng một ánh mắt nghi hoặc, hơi quay đầu lại nhìn về phía Tửu Thôn.

Có lẽ Quỷ Vương bởi vì ái nhân đã quay trở lại, tâm tình cũng không tệ lắm, lần đầu tiên cùng Hắc Tình Minh giải thích một hồi.

Hóa ra bọn họ giả vờ bại bởi Hắc Tình Minh, kì thực từ lâu ở Đại Giang Sơn đã sớm bày xong cạm bẫy, chỉ chờ Hắc Tình Minh vào núi, trực tiếp "bắt ba ba trong rọ".

Ở chỗ này nghe Quỷ Vương cảm tưởng mang theo ngạo mạn, nhẹ nhàng bâng quơ nói ra kế hoạch, nhưng mọi người đều rõ ràng, kế hoạch này vừa thiên y vô phùng (Nghĩa đen là áo tiên không một đường may. Nghĩa bóng là những gì tự nhiên chưa có tác động của con người đều hoàn hảo và hoà hợp với tổng thể) mà lại vừa tầng tầng nguy hiểm.

Nói là kế hoạch, không bằng nói là Quỷ Vương một hồi đánh cược, lấy bản thân cùng an nguy toàn bộ Đại Giang Sơn làm tiền đặt cược, đánh cược Tỳ Mộc đối với tình cảm của hắn đến cùng là có bao nhiêu sâu nặng.

Rốt cuộc, Tửu Thôn cược thắng, Tỳ Mộc ở cửa ải cuối cùng đã buông lỏng tay, nếu như Tỳ Mộc thật sự u mê không tỉnh, có lẽ hắn thật sự sẽ chết, Đại Giang Sơn sẽ đối mặt ngập đầu tai ương.

Bởi vì Hắc Tình Minh là Tình Minh tà niệm hóa thân, cho nên Tình Minh đem hắn phong ấn liền sẽ lại khống có thêm nguy cơ, chiến tranh lúc này mới thực sự kết thúc.

Tửu Thôn ôm lấy Tỳ Mộc đi tới Tình Minh bận rộn bên cạnh, lạnh nhạt nói:"Tình Minh, bổn đại gia lần này giúp ngươi không ít, ngươi muốn làm sao bồi thường."

Tình Minh nhìn hai người, lắc cây quạt cười cợt, "Này không phải là bồi thường tốt nhất à?"

Tửu Thôn cùng Tỳ Mộc nhìn nhau một hồi, ôn nhu trong mắt đều chỉ có lẫn đối phương, rốt cục rõ ràng tâm ý của Tình Minh, đây chính là loại bồi thường tốt nhất.

Ngoài ra, Tửu Thôn phát hiện, Tỳ Mộc tóc ngoại trừ trên trán vài sợi còn lại hầu như đã biến trắng, hơn nữa vừa mới trải qua chiến tranh, con mắt cũng đổi sắc, nói rõ y sắp chân chính biến trở về yêu quái.

Chờ y biến trở về, hai người có thể vĩnh viễn bên nhau hạnh phúc sinh hoạt, đúng rồi, mang theo Tiểu Bao, còn có hài tử trong bụng Tỳ Mộc chưa xuất thế, không bằng sinh thêm mấy đứa nữa để Đại Giang Sơn náo nhiệt một chút.

Tửu Thôn nghĩ chuyện tương lai, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, Tỳ Mộc yêu lực là nhờ Hắc Tình Minh giúp đỡ khôi phục, tuy rằng Hắc Tình Minh phân ra từ Tình Minh, nhưng cũng không tính là Tình Minh bồi thường, không được, nhất định phải đòi bồi thường của Tình Minh mới phải.

Nghĩ vậy TửuThôn liền đi tới, Tình Minh bất đắc dĩ bị quấn hồi lâu, ở trong lòng âm thầm kêu khổ, ta chỉ có một cái liêu nhỏ bị phá nát, ngươi nhà lớn nghiệp lớn ở Đại Giang Sơn cái gì cũng không thiếu, còn muốn cái gì!

Tỳ Mộc cũng chưa qua đây, sau cơn mưa trời lại sáng, y một mình đứng dưới ánh mặt trời long lanh, tóc bạc xoã tung trước ngực, bất chợt nhếch lên khóe miệng, là nụ cười hạnh phúc.

Rốt cục vẫn có thể, bước cùng với hắn.

"A! Đau!" Bỗng nhiên một tiếng truyền đến, Tỳ Mộc lấy lại tinh thần,Tửu Thôn áp mặt trên bụng của y, tinh tế nghe được hết thảy.

Chờ Tỳ Mộc rõ ràng giải thích Tửu Thôn là có chuyện gì xảy ra, gò má y trong nháy mắt đỏ lên, nghiêng đầu sang chỗ khác, rất nhanh lại bị nắm trở về, khuôn mặt cực kỳ quen thuộc gần trong gang tấc, thậm chí có thể cảm thấy hô hấp phả vào, Tỳ Mộc mặt càng đỏ mấy phần.

Tửu Thôn hơi tức giận: "Tỳ Mộc, ngươi bụng lớn bảy, tám tháng lại dám mặc áo giáp ra chiến trường, vạn nhất xảy ra cái gì, ngươi làm sao bảo hộ được chính mình cùng hài tử trong bụng? Còn có ta vừa nãy sờ soạn một hồi, ngươi cũng không giống như là đã bảy, tám tháng, nhỏ như vậy, hơn nữa bụng làm sao cứng cứng?"

"A, cái này, cái này là......" Đối mặt chất vấn, Tỳ Mộc ấp úng, trước khi ra chiến trường để cho tiện hành động, y đem bụng buộc chặt bằngcvải trắng, cho nên khi sờ lên mới có cảm giác cứng cứng.

Vốn nghĩ trở lại sẽ lén lút tháo ra, căn bản không dám đối Tửu Thôn nói sự thật,chẳng nghĩ tới lại bị người hỏi, Tỳ Mộc nói: "Khả năng là đứa nhỏ này lớn lên nhỏ... đi..."

"Lớn lên nhỏ?" Tửu Thôn nhíu nhíu mày, kề sát vào Tỳ Mộc, "Vậy thì là do ngươi không ăn được cho nên con mới không lớn được, ai bảo ngươi chạy loạn khắp nơi, ngươi ngày hôm nay đến cho bổn đại gia một lời giải thích hợp lý."

Xong đời, mặc kệ có nói như thế nào, Tửu Thôn sẽ không bỏ qua cho Tỳ Mộc.

-

Truyện này thật mắc mệt :))) ngược ngọt không biết đâu mà tìm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro