Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Khổng Tiếu Ngâm có chút tức giận đem Tôn Nhuế ném lên sofa, vừa rồi ở quán bar đã nôn ra một lần, đoạn đường từ quán bar lên đến trên xe thực sự là mệt chết Khổng Tiếu Ngâm rồi. Nàng một bên giúp Tôn Nhuế thay quần áo, một bên hung hăng mắng.

"Em đó! Không uống được còn ra vẻ cái gì? Lại còn đi theo Đới Manh uống? Người ta bây giờ là quý tộc độc thân, em thì sao, vợ em còn đang ở nhà chờ em mà em lại đi uống rượu! Còn không biết xấu hổ kêu bartender gọi điện thoại kêu chị đến đón em! Duang, qua bên kia chơi đi!"

Khổng Tiếu Ngâm thật vất vả đem Tôn Nhuế "dọn sạch sẽ" sau đó đỡ lên giường, chú mèo Anh lông xám Duangduang tới xem chuyện vui liền bị Khổng Tiếu Ngâm đẩy đi. Sau đó nàng đi vào bếp pha một ly mật ong, vào phòng cho Tôn Nhuế uống một chút.

Có thể ở vì đã nôn ở quán bar, lại uống thêm mật ong, Tôn Nhuế lúc này mới thanh tỉnh được một chút mà mở mắt ra, nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm ngồi đưa lưng về phía cô, liền từ phía sau ôm lấy nàng, cùng ngã xuống giường.

Khổng Tiếu Ngâm vừa đang tính đi liền choáng váng, sau đó liền ngã vào cái ôm quen thuộc, hương bạc hà dễ chịu bao lấy nàng, tuyến thể cũng bất giác cũng tỏa ra hương lúa thanh thanh cùng hòa quyện.

Alpha rải những nụ hôn nhỏ vụn lên cổ Khổng Tiếu Ngâm, khiến nàng cả người run lên nhưng đột nhiên Tôn Nhuế lại dừng động tác, khi Khổng Tiếu Ngâm quay đầu muốn xem cô, cổ áo liền truyền đến cảm giác ẩm ướt. Tôn Nhuế đang khóc.

"Tôn Nhuế, em...làm sao vậy?" Khổng Tiếu Ngâm muốn xoay người lại bị Tôn Nhuế ôm chặt trong ngực.

"Tiểu Khổng...em nhớ nó..."

Cơ thể Khổng Tiếu Ngâm đột nhiên cứng đờ, nàng biết "nó" trong miệng Alpha là ai, là đứa bé hai năm trước kia... Hai người cũng chưa từng gặp đứa bé đó, nếu nói là đã gặp, có lẽ là trước khi là phẫu thuật lấy đứa bé kia ra, theo trình tự cần phải siêu âm kiểm tra, là vệt trắng trên màn hình kia, sớm đã không còn nhịp tim nữa.

.

Khi đó hai người chỉ vừa mới trưởng thành, Tôn Nhuế năm 22 tuổi, trước khi lên đường đi viện trợ ở Châu Phi đã ồn ào cầu hôn bạn gái 3 năm Khổng Tiếu Ngâm.

"Nếu phu quân của chị có thể tồn tại quay về, liền cưới chị về nhà." Vừa nói vừa cẩn thận đeo chiếc nhẫn lên cho Khổng Tiếu Ngâm.

Sau khi cứu viện Châu Phi trở về, Tôn Nhuê được thăng chức, tăng lương, lại tiếp nhận chức phó giám đốc bệnh viên tư của gia đình, sau đó kết hôn cùng Khổng Tiếu Ngâm. Mặc dù ở Châu Phi, nơi gian khổ này rèn luyện một năm, nhưng xét cho cùng Tôn Nhuế vẫn chỉ làm một người trẻ tuổi mới hai mươi mấy tuổi đầu vừa bước chân ra xã hội.

Khổng Tiếu Ngâm khi đó cũng mới 26 tuổi, hai người theo trào lưu, chụp ảnh cưới, làm hôn lễ, đi Dubai, Maldives, tuần trăng mật hơn một tháng. Nhưng người chỉ ăn ngũ cốc thì sao có thể không sinh bệnh, vợ chồng sao có thể không cãi nhau? Sau khi chuyến du lịch trăng mật, hai người trở về bắt đầu cuộc sống bình dị đơn giản của một cặp đôi trẻ, có vài cuộc chiến nho nhỏ cũng bình thường, cho đến buổi tối ngày đó.

Lớp cao trung của Tôn Nhuế họp lớp, cô vẫn như bình thường thích đưa Khổng Tiếu Ngâm theo, chỉ cần ra ngoài cùng bạn bè ăn cơm, Tôn Nhuế cũng luôn thích đưa theo nàng, lần này cũng không ngoại lệ. Kỳ thực trước khi ra cửa, hai người đã có chút khắc khẩu, bất quá cũng chỉ là những chuyện củi gạo dầu muối lặt vặt, Tôn Nhuế cũng không để ở trong lòng.

Việc khiến mọi việc bùng phát là ở bữa tiệc, bởi vì Ngô Triết Hàm có ca phẫu thuật không thể cùng Hứa Giai Kỳ đến, bạn học họp lớp, uống rượu chắc chắn không thiếu. Tôn Nhuế thấy Hứa Giai Kỳ sắc mặt có chút không tốt, liền cười đùa chắn rượu thay bạn.

"Mấy cậu đừng mời Kiki uống nữa, mình giờ có thể uống rồi, mình uống với mấy cậu!"

Không biết trên bàn tiệc là ai không biết điều liền nói, "Aiya, Nhuế Ca cũng chúng ta đau lòng Kiki kìa, quả nhiên bạn gái cũ có khác."

Tôn Nhuế nghe xong hoảng loạn nhìn về phía Khổng Tiếu Ngâm, thấy vợ vẫn như cũ mỉm cười, không có gì lạ. Bàn cơm cũng bởi vì câu này có chút xấu hổ, cứng nhắc. Nhưng Khổng Tiếu Ngâm vẫn cười cười nói đùa để gỡ bỏ cục diện xấu hổ của buổi họp lớp.

Về đến nhà chính là cãi nhau một trận. Tôn Nhuế thấy Khổng Tiếu Ngâm nổi giận liền không thể hiểu được. Chuyện của cô và Hứa Giai Kỳ đã sớm cùng nàng thẳng thắn, không hề giấu diếm, vừa rồi ở buổi họp lớp thay Kiki chắn rượu là bất quá là vì bạn tốt Ngô Triết Hàm có dặn dò nhờ vả. Thật sự không biết Khổng Tiếu Ngâm là đang giận cái gì, dỗ cả một đường về cũng không thấy nguôi ngoai. Alpha trẻ tuổi lúc này cũng bắt đầu có chút mất kiên nhẫn, tùy ý Omega đánh lên người mình mà không nói câu nào, cũng không thèm dỗ nữa.

Thấy Tôn Nhuế mặc kệ mình, Khổng Tiếu Ngâm càng giận hơn, mạnh tay đẩy Tôn Nhuế một cái, móng tay lại vô tình cắt một đường mảnh trên cổ Alpha, hiện lên một vệt máu nhỏ.

"Khổng Tiếu Ngâm, chị quậy đủ chưa?! Em đã nói em với Kiki không có gì rồi! Chị còn muốn sao nữa! Đừng quá đáng!" Trên cổ nóng rát lập tức khiến Tôn Nhuế nổi giận, thanh âm cũng lớn hơn một chút.

Bị to tiếng, nước mắt của Khổng Tiếu Ngâm không kiềm nén được rơi xuống, "Tôn Nhuế, em mắng tôi..."

Thấy Khổng Tiếu Ngâm khóc, Tôn Nhuế cũng luống cuống, ý thức được vừa rồi ngữ khí có chút nặng nề, liền đưa tay muốn ôm Omega dỗ dành nhưng Khổng Tiếu Ngâm lại né tránh, xoay người đi ra cửa. Tôn Nhuế đưa tay túm chặt tay nàng.

"Đã trễ thế này chị còn đi đâu? Là em không tốt, chị đừng nóng giận nữa, được không?"

"Em buông ra, Tôn Nhuế, buông tôi ra...A..." Khổng Tiếu Ngâm và Tôn Nhuế lôi kéo, không cẩn thận dẫm phải váy của mình, cả người ngã xuống.

.

"Việc đó không trách em...thật sự không trách em được..." Khổng Tiếu Ngâm đau lòng xoay người vuốt ve gương mặt Tôn Nhuế, giúp cô lau đi nước mắt.

"Nếu lúc đó em không cãi nhau cùng chị...nếu em chịu dỗ chị...liền sẽ không...xin lỗi, thực xin lỗi..."

Từng câu từng chữ của Tôn Nhuế đánh vào tim Khổng Tiếu Ngâm đau nhói, nàng chỉ có thể ôm chặt lấy Alpha của mình, bởi vì nàng biết, sau mỗi đêm qua đi, cô sẽ lại trở thành người bạn đời hoàn hảo, phóng khoáng lúc nào cũng tỏ vẻ không có gì.

.

Khi Mạc Hàn tỉnh lại, cảnh tượng giống như đúc với cảnh tượng 3 ngày trước, nàng vẫn không một mảnh vải nằm trên giường, chỉ khác ở đây là căn hộ Đới Manh thuê. Quần áo vẫn đã được để sẵn bên giường, thuốc tránh thai cũng bày biện như ngày đó ở khách sạn, người kia vẫn như cũ không thấy bóng dáng đâu.

"Chết tiệt, trò tình một đêm này là chơi đến nghiện rồi sao?" Mạc Hàn nổi giận lấy điện thoại gọi cho người kia, nhưng là không ai nghe máy.

Bình tĩnh uống thuốc, đi đến trước gương lại phát hiện trên ngực và đùi đều là vết hôn mãnh liệt, nhớ tới hôm qua khi Đới Manh cưỡng bức nàng, nói là cưỡng bức cũng không đúng, chính nàng cũng không phản kháng gì, chỉ hi vọng sau khi tỉnh lại con sói này có thể nói gì đó. Xa nhau mấy ngày nay, Mạc Hàn đã suy nghĩ rất nhiều, không phải nàng không có sai, nhưng nếu người kia cũng thể nhận ra cái sai trước, nàng liền hạ bậc thang đi xuống. Nhưng thực tại rõ ràng, hi vọng của nàng thất bại rồi. Đới Manh ăn sạch sẽ liền bỏ chạy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro