Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29

Mạc Hàn được Alpha nhẹ giọng kéo ra khỏi mộng đẹp, còn đang buồn ngủ lẩm bẩm nói muốn tiếp tục ngủ thì gương mặt Đới Manh lại xuất hiện trước mắt, "Bảo bối, em hẹn Tiểu Khổng hôm nay làm kiểm tra thai sản, hôm qua quên nói với chị, dậy đi nào."

Mạc Hàn xoa xoa đôi mắt duỗi tay cầm điện thoại nhìn ngày, bình thường kiểm tra thai sản không phải là cuối tuần sao, nhưng cũng không hỏi nhiều, Đới Manh làm việc luôn có lý do. Nàng giang hai tay đưa đôi mắt nhập nhèm nhìn Đới Manh, cô nhìn thấy liền bật cười bế nàng lên đưa vào toilet.

"Nào Hàn Hàn, há miệng ra ~" Đới Manh cầm bàn chải đánh răng con thỏ đưa cho Mạc Hàn.

Từ lần trước sau khi bộc lộ hết chân tình, thẳng thắn với nhau, hai người lại giống như trước đây, nhưng thoải mái hơn. Ngẫu nhiên thỏ con sẽ giả vờ làm nũng, ngẫu nhiên sói con sẽ giả vờ tức giận.

Trên đường đến bệnh viện Mạc Hàn vẫn mơ mơ màng màng, đột nhiên phải kiểm tra thai sản cho nên không thể ăn sáng được, đi được nửa đường mới tỉnh táo được một chút, đưa mắt nhìn túi lớn túi bé ở phía sau xe liền hỏi, "Cái này là gì vậy?"

"Ah, buổi sáng làm kiểm tra không ăn sáng được, em làm sẵn sandwich, kiểm tra xong ở văn phòng Tiểu Khổng ăn một chút luôn, nếu không chị sẽ đói mất!"

"Ừm ~"

"Vài ngày nữa em phải đi công tác, có khả năng phải mất dăm ba bữa, không có cách đưa chị đi kiểm tra thai sản, cho nên mới hẹn Tiểu Khổng hôm nay."

Mạc Hàn nghe xong hơi cúi đầu, phải cùng Đới Manh không gặp mặt ít nhất ba ngày à. Đới Manh nhìn Mạc Hàn như thế, liền nhịn không được cười ra tiếng.

"Em cười cái gì?"

Đới Manh cười cười đem điện thoại đưa cho Omega, ý bảo nàng xem tin nhắn trên đó, ở trên viết rất rõ thông tin của nàng và Đới Manh, là hai vé máy bay.

"Ngốc, em sao có thể bỏ chị lại mà đi công tác một mình đây? Hôm nay tới kiểm tra là muốn hỏi Tiểu Khổng sức khỏe chị thế nào, nếu không vấn đề gì thì đi theo em đi."

Omega biết tâm tư của mình bị cô nhìn thấu, thẹn quá hóa giận nhéo nhéo eo Alpha. Ầm ĩ một hồi, Đới Manh nghiêm túc một chút nói, "Lần này chi nhánh công ty bên thành phố N có chút vấn đề khó giải quyết, nên những cổ đông muốn em tự mình đi xử lý."

"Chị biết rồi."

"Hàn Hàn, em đã xin nghỉ phép đông dài hạn, mấy năm nay tích cóp được không ít ngày phép. Xong việc này, em sẽ ở nhà toàn tâm toàn ý chăm sóc chị và con."

.

Khi Đới Manh đỡ Mạc Hàn vừa làm kiểm tra xong trở lại văn phòng Khổng Tiếu Ngâm nằm nghỉ, mới phát hiện Tôn Nhuế đang ngồi ở trên sofa chơi di động, lưng có chút thẳng tắp quá mức.

"Nhuế, eo em vẫn chưa khỏi sao?"

Tôn Nhuế dùng tay gõ gõ cái eo mình một chút, trả lời Mạc Hàn, "Mấy ngày nay cũng đỡ rồi, dù sao thì trong khoảng thời gian này cũng may không cần phải làm phẫu thuật."

"Tên ngốc này, cái eo này lúc bận rộn thì không sao, từ lúc đi Châu Phi về mấy năm nay không có tĩnh dưỡng, phẫu thuật lớn bé không ngừng thì không sao, mới vừa nghỉ ngơi mấy ngày nay, bệnh tật gì cũng xuất hiện." Khổng Tiếu Ngâm chọc ghẹo Tôn Nhuế.

"Chị chọn cũng đúng thời điểm nha, ngày mai Tiểu Khổng phải đi công tác ở thành phố H, hôm nay là ngày cuối cùng khám bệnh đó!"

"Chị cũng đi công tác sao?" Đới Manh ngạc nhiên hỏi Khổng Tiếu Ngâm.

"Đúng vậy, bên đó có hội thảo, đi hai ba ngày liền trở về. Sao vậy, em cũng đi công tác à?"

"Ừm, đúng rồi, Mạc Mạc thế nào? Em muốn đưa chị ấy cùng đi, để chị ấy ở nhà một mình em không yên tâm."

Khổng Tiếu Ngâm cau mày, do dự một chút, "Chị cũng muốn cùng em nói chuyện này, chị không khuyến khích để Mạc Mạc đi ra ngoài đường dài, thành phố N đi xe cũng phải 4 5 tiếng, đi máy bay cũng mất 40 phút, tình trạng Mạc Mạc hiện tại khó mà...."

"Đứa bé có sao không?" Mạc Hàn nhanh chóng hỏi ra vấn đề mình quan tâm, "Có phải do thân thể mình không tốt, cho nên em bé mới..."

"Mạc Mạc, cậu đừng lo lắng, trước mắt em bé không có vấn đề gì, ngược lại là sức khỏe của cậu đó."

"Chị ấy làm sao vậy?" Lúc này Đới Manh mới sốt ruột hỏi.

"Mạc Mạc hiện mang thai được 13 tuần, bình thường cân nặng phải bắt đầu tăng rồi, nhưng dựa theo chỉ số của Mạc Mạc, gầy thì không gầy, nhưng cũng không mập lên được bao nhiêu, hơn nữa lại mắc bệnh thiếu máu nghiêm trọng. Mạc Mạc có phải gần đây thai nghén rất nghiêm trọng không?"

Mạc Hàn gật gật đầu.

"Hay là...em không đi nữa." Đới Manh nghe xong lời Khổng Tiếu Ngâm nói, cẩn thận nói cùng Mạc Hàn, nhưng nàng lắc đầu, nắm lấy tay Đới Manh.

"Chị không có việc gì đâu, công việc bên đó nhiều người chờ em như vậy mà, chỉ ba bốn ngày mà thôi, em chịu khó làm việc, xử lý xong về sớm một chút là được!."

Đới Manh nhìn thấy hiểu cho mình như vậy lại càng khó xử, việc bên thành phố N thật sự khó giải quyết, nếu không thì đại Boss cũng không chỉ đích danh mình đi. Lý Vũ Kỳ là lão bạn hữu nhiều năm của cô, cũng biết tình trạng Mạc Hàn, nếu không phải lần này là việc khẩn cấp, cũng sẽ không đồng ý để cô đi. Nhưng để Mạc Hàn ở đây cô thật không an tâm, nếu không cũng không nghĩ đến việc muốn đưa nàng theo, hơn nữa, lại thêm vấn đề Dương Noãn mà Tôn Nhuế mới nhắc nhở cô vài ngày trước.

Đới Manh còn đang muốn gì nữa, điện thoại liền vang lên.

"Alo, vâng....tôi...à được, được!"

Mạc Hàn thấy Đới Manh nghe điện thoại mà nhíu chặt mày, liền đoán là chuyện công việc, "Chuyện gì vậy?"

"Đại Boss đổi vé máy bay cho em, ngày mai phải đi rồi....Hàn Hàn em xin lỗi, em...." Đới Manh ngồi xổm xuống, áy náy cúi đầu. Mỗi lần thân thể Omega không tốt mình lại không thể ở bên cạnh nàng.

Mạc Hàn đưa tay vuốt tóc Alpha, nhẹ nhàng, "Xử lý nhanh lên, chị và con chờ em trở về!"

Tuy rằng công ty Luật đã ra tối hậu thư, nhưng Tôn Nhuế vẫn nhìn ra Đới Manh vẫn có chút do dự, buông báo cáo kiểm tra của Mạc Hàn xuống, đưa tay khoác lên vai Mạc Hàn, nhìn Đới Manh nói, "Chị nếu không yên tâm thì ngày mai xuất phát sớm đi, đưa Mạc Mạc đến nhà em, sau đó giúp em đưa Tiểu Khổng đến sân bay."

"Tôn Nhuế, em?" Đới Manh có chút kỳ quái nhìn Tôn Nhuế, cái tên điên cuồng cưng vợ này thế nhưng lại kêu mình đưa Khổng Tiếu Ngâm ra sâu bay mà không cùng Khổng Tiếu Ngâm đi hội thảo à?

"Chị không cho đi theo đâu, eo của Nhuế cần phải nghỉ ngơi cho tốt, không thể đi xa được." Khổng Tiếu Ngâm giải thích.

Đới Manh nghe được Tôn Nhuế có thể giúp đỡ chăm sóc Mạc Hàn, liền an tâm một ít, "Nhuế, cảm ơn em!"

Đới Manh cảm kích nói cảm ơn, Tôn Nhuế ngược lại vênh mặt trêu chọc, "Aiya, chị đừng có cảm ơn em, ngày mai đưa vợ em tới sân bay cẩn thận, còn phải giúp vợ em cầm hành lý, phải nhìn chằm chằm vợ em lên máy bay an toàn mới được đó. Em sẽ cẩn thận chăm sóc vợ chị, trở về đem vài món đồ hộp cao cấp cho Duangduang của em được rồi."

Đới Manh cảm thấy thật lạ lùng, vì sao lại muốn mang đồ hộp cho mèo từ thành phố N về, "Thành phố N đồ hộp nổi tiếng lắm hả?"

Khổng Tiếu Ngâm nhìn Đới Manh ngây ngốc liền bật cười giải thích, "Đồ hộp gì cũng giống nhau, chỉ là ngày mai Mạc Mạc tới, Tôn Nhuế phải đem Duang đến gửi ở cửa hàng thú cưng."

"Tại sao? Mạc Mạc sợ Duang à?"

Tôn Nhuế bĩu môi, "Nó quậy phá lắm, em sợ ở nhà lại đụng phải đại bảo bối của chị!"

Mạc Hàn nghe thế đôi mắt liền có chút cay cay, mặc kệ qua bao năm, Tôn Nhuế vẫn là Tôn Nhuế cẩn thận của nhiều năm trước kia. Tuy mọi người đều nói Tôn Nhuế thẳng nam, nhưng Mạc Hàn biết, Tôn Nhuế chẳng qua ngại phiền toái, nói trắng ra lười, nhưng đối với những người quan trọng với mình lại tỉ mỉ để tâm hơn ai hết. "Nhuế Ca, kỳ thật không sao đâu, bọn chị đều biết em thương Duang, không cần..."

"Không sao mà, nó ở nhà làm phú nhị đại cũng lâu rồi, nên đi trải nghiệm cuộc sống bình thường thôi."

Mạc Hàn cũng không tiếp tục nói nữa, Tôn Nhuế có bao nhiêu quan tâm mèo nhà mình mọi người đều rõ ràng, nhưng Tôn Nhuế đã dùng phương thức của riêng mình để biểu đạt tình hữu nghị, nàng cũng không có lý do gì để cự tuyệt nữa.

Khổng Tiếu Ngâm nhìn Đới Manh và Mạc Hàn vẫn rầu rĩ không vui, liền đổi đề tài, "Mạc Mạc, gần nhất thai có động không?"

"Thai động?" Mạc Mạc bị hỏi bất ngờ liền nghẹn lại, cẩn thận nhớ lại một chút, dường như em bé trong bụng không có động tĩnh gì, liền lắc lắc đầu.

"Đới Manh, chị cứ yên tâm đi công tác, chờ chị trở về, đưa Mạc Mạc tới kiểm tra lần nữa, có thể biết được nhãi con nhà chị là tiểu công chúa hay tiểu lưu manh rồi!"

Đáng ra nghe rất vui, nhưng vì sao nửa câu sau của Tôn Nhuế có chút kỳ quái vậy, "Này! Dựa vào cái gì thì con trai là lưu manh hả?"

Tôn Nhuế cười hì hì nói sát bên tai Mạc Hàn, "Bởi vì Alpha sinh nó không phải là cái gì tốt, ha ha ha, chị thấy em nói đúng không Mạc Mạc."

Sự so sánh của Tôn Nhuế khiến Đới Manh thì bất lực mắt lớn trừng mắt nhỏ, hai người đem mọi người chọc cười đến vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro