Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 650


CHƯƠNG 650 : VẬT NHỎ TA KHÔNG NÓI THẢ NGƯƠI

Nữ nhân bị nam nhân túm như vậy cả người bị bại lộ trước mặt nam nhân.

Nàng chậm rãi ngẩn đầu , một đầu tóc màu lam trải dài trên mặt đất giống như một lớp tảo phiêu dật trong lòng đại dương.

"Hoàn mỹ! Thành công câu được đại boss hahahha...." tiểu bát bỗng nhiên cười to

Biểu tình sợ hãi trên mặt Nam Tầm suýt chút nữa bị phá hỏng

Nữ nhân ngẩn khuôn mặt tuyệt mỹ không giống phàm nhân lên nhìn Ngụy Xương , đối diện với con ngươi sạch sẽ bị hoảng sợ và sợ hãi lắp đầy , cánh tay trắng nỏn của nàng còn bị nam nhân gắt gao túm ,một tay nàng chống lên mặt đất một tay còn lại cầm khối san hô màu đỏ.

Ánh mắt Ngụy Xương chạm phải nữa người dưới của nữ nhân , đồng tử chợt co rút lại , biểu tình rất khiếp sợ .

Hắn rong ruỗi nhiều năm trong xòng bạc , bất luận chuyện gì xẩy ra dù núi thái sơn có sập xuống mặt hắn vẫn không biến sắc, nhưng hiện tại đầu óc hắn trống rỗng đến khiếp sợ.

Chuyện xảy ra trong nháy mắt , Nguy Xương cho rằng mình đang nằm mơ.

Nữ nhân không hề có hai chân , mà hạ thân nàng bị thật nhỏ vảy màu lam bao trùm , lúc này cái đuôi kia hơi hương lên khiều khiều rồi sau đó lại run rẫy mà thả xuống.

Nam tầm buông lỏng tay đang cầm san hô đỏ , mấy ngón tay mảnh khảnh linh hoạt lấy từ trong vẩy ra mấy viên trân châu , trân châu vừa nhìn đến đã biết là vật xa xỉ.

Nàng đem trân châu đưa đến trước mặt nam nhân , trong mắt mang theo vài tai khẩn cầu .

Ngụy Xương thấy trái tim mình đang đập thình thịch thì cũng dần bình ổn lại , hắn hiểu ý đối phương nàng muốn dùng trân châu để cầu hắn buông tha nàng , còn có là san hô đỏ bên cạnh.

San hô đỏ là vật hắn dưỡng đặt ở bể cá trong phòng khách , nghe người ta nói nó thập phần trân quý , hơn nữa rất có linh tính , nàng trăm cay ngàn đắng lẻn vào phòng hắn chẳng lẽ là vì để mang khối sang hô này đi hay sao ?

Ngụy Xương ngẩn ngơ mà nhìn nàng đuôi cá thật lâu .

Bỗng dưng hắn cười nụ cười so với nụ cười lạnh hoặc cười như không cười hoang toàn bất đồng đây là nụ cười mang theo một thâm ý cực sâu , vừa ẩn nhẫn mà chứa nhiều cảm xúc.

" Vật nhỏ , ngươi muốn ta thả san hô đỏ thì ta có thể , nhưng ngươi phải lưu lại với ta ". Thanh âm hắn mang theo một tia dụ hoặc tràn ngập hương vị hồng phấn rất êm tai và ôn nhu.

Nam Tầm vẽ mặt mờ mịt mà nhìn hắn , làm như không hiểu hắn nói gì .

Tiểu Bát gào thét trong lòng:"cmn aaaa.... ngươi không biết thế giới này Boss có bao nhiêu phòng bị đâu , ngươi cứ nhiên dễ dàng như vật mà phá giải được tâm hắn , ngươi thật là ngưu bức á Nam Tầm!"

Ánh mắt Nam Tầm thanh triệt mà làm Ngụy Xương trong lòng động một cái , hắn buông lỏng tay đang nắm cánh tay của nàng.

Lòng bàn tay còn lưu lại cảm giác ướt át làm hắn nhịn không được mà chà xác hai tay lại với nhau .

Nữ nhân tựa hồ cho rằng nam nhân thả nàng , nàng hướng hắn hơi mỉm cười , nụ cười kia tuyệt mỹ động lòng người, phảng phất như có vô số đóa hoa nở rộ trong nháy mắt.

Ngụy Xương lại ngẩn người.

Hắn mới buông tay , nàng liền không chờ nổi mà hướng cửa sổ cọ tới.

Nửa người trên của nàng thẳng , đuôi cá kéo trên mặt đất ,chỉ dùng đuôi cá mà duy chuyển về phí trước , nhìn rất giống chim cánh cụt.

Ngụy Xương nặng nề ma cười một tiếng :" vật nhỏ ta không nói ta thả ngươi đi "

Giây tiếp theo hắn chặn nhân ngư lại ôm nàng trở về

Nam Tầm giãy dụa mạnh mẽ , nam nhân vội vàng khẽ vuốt phía sau lưng nàng , một bàn tay khẽ vuốt miệng khẽ nói :"đừng sợ , ta sẽ không thương tổn ngươi".

Vuốt như vậy thật lâu , nhân ngư trong ngực mới chậm rãi không giãy giụa , chỉ là cặp mắt thanh triệt kia nhìn hắn , ánh mắt tràn đầy khó hiểu.

Ngụy Xương một tay ôm nàng , một tay đem san hô đỏ để lại vào trong bể cá, sau đó quay đầu lại liền đối diện với ánh mắt bất mãng của vật nhỏ.

"ha hả đừng nhìn ta như vậy , đợi ta tìm được thời gian ta sẽ cùng ngươi đi thả nó , nhưng không phải hiện tại"

Ngụy Xương không hề chê trên người nàng ướt sủng nước biển , thế nhưng lại đem nàng ôm tới giường lớn.

Thời điểm buông nàng xuống , tay nam nhân làm như lơ đảng mà xẹt qua đuôi cá trên người nàng.

Nam Tầm thấy thân mình run rẫy một chút.

" vật nhỏ , nói cho ta , ngươi có thể ở trên mặt đất trong bao lâu ,hả?" Ngụy Xương nhìn chầm chầm nàng mà hỏi âm thanh phá lệ trầm thấp mà gợi cảm

Đối diện với ánh mắt ôn như của nam nhân, nhịn xuống cảm giác muốn trả lời, nàng hiện tại là nhân ngươi nghe không hiểu tiếng người.

Ngụy Xương nhìn nàng hồi lâu , khuôn mặt hiện lên vẽ thất bại , thở dài:" không quan trọng , nếu ngươi cần nước thì nói với ta , ta sẽ đem ngươi đi vào bồn tấm , hiện tại điều kiện có hạn , chờ ta trở lại đất liền ta liền đổi cho ngươi một cái hang thật to , không ta sẽ xây cho ngươi hẳn  1 cái bể nước lớn trong nhà , về sau ngươi có thể tự do ở đó bơi lội."

Ngụy Xương lập tức gọi điện cho thủ hạ , phân phó mốt số chuyện.

Lúc nhận được điện thoại lão Phương có chút ngay ngốc, hắn cảm thấy lão đại muốn mấy thứ này thật là kì quái, thế nào lại muốn lễ phục ? lão đại cũng không phải là người không gần nữ sắc hay sao ? còn chuẩn bị một tiệc hải sản? Lão Đại không phải là không thích ăn hải sản hay sao ? còn cần xe lăn , Lão Đại không phải hai chân bình thường hay sao ???? (-_-?)

Lão Phương không có hỏi nhiều lặp tức bắt tay chuẩn bị.

Hắn làm việc hiệu suất rất cao , Lão Đại muốn đồ vật gì thực mau đã chuẩn bị xong .

Ngụy Xương chỉ cấp hắn đem đồ vật đến cửa , sau đó chình mình đem đồi vật lấy vào

Trong phòng , Nam Tầm ngửi thấy mùi thơm của cơm, bất chấp sợ hãi nhân loại mà kéo đuôi cá cọ lại cửa.

Ngụy Xương thấy bộ dáng không chờ nỗi của nàng , thấp giọng cười một tiếng , tâm tình rất vui sướng nói:" xem ra là một kẻ tham ăn "

1 bàn đồ ăn đầy đủ các loại hải sản, được đầu bếp hàng đầu chuẩn bị.

Nam Tầm ngửi một hơi , trực tiếp lấy tay bắt lấy một con cá nhét vào miệng .

Trong lúc nàng há miệng Ngụy Xương nhanh mắt nhìn thấy hai tiểu răng nanh , không nhịn được mà tấm tắc khen ngợi ," quả là hàm răng sắc bén , vừa rồi nếu như ngươi đột nhiên đánh lén ta , nói không chừng ngươi có thể một ngụm cắn đứt cổ của ta ."

Ngụy Xương thấy miệng nàng ăn đến đầy dầu mỡ , trên tay cũng dính, khóe miệng hơi hơi cong , thế nhưng hắn lại lấy khăn giấy lau miệng cho nàng , sau đó nắm cổ tay nàng nói:"đừng lộn xộn ta cho ngươi lau móng vuốt nhỏ"

Nam Tầm dùng đôi mắt ướt sủng liếc nhìn hắn một cái , vươn một bàn tay cho hắn chà lau tay còn lại vẫn như cũ bắt lấy thịt cá mà ăn.

Nàng phát hiện mình ăn uống thức tốt, thế nhưng ăn được tới 5 con cá.

Nam nhân đem tay dính đầy dầu mở của nàng lau thật sạch .

Cuối cùng nhịn không được mà búng ngón tay nàng hỏi:" móng tay ngươi quá dài , ngươi ngày thường dùng móng tay sắc nhọn này cắt qua bụng con mồi , sau đó dùng tiểu răng nanh xe con mồi rồi ăn sao ?"

Nam Tầm tự nhiên không có phản kháng lại lời hắn nói .

"vật nhỏ ta đang lo lắng dạ dày ngươi sẽ không thích ứng được với loại đồ ăn chính nhưng xem ra, ta đã lo lắng thừa rồi , ngươi thật là một tiểu gia hỏa tham ăn." Ngữ khí nam nhân thế nhưng mang theo một ta sủng nịnh .

Nam Tầm cảm giác chính mình đã ăn no , liền đem bàn tay dính đầy dầu mở đưa tới trước mặt nam nhân, chờ hắn cấp chính mình lau sạch sẽ, khuôn mặt mang theo bộ dáng đườn nhiên .

Ngụy Xương trước tiên là sửng sốt , ngay sau đó liền cười ra tiếng."..........ngươi thật là tự giác."

edit: mong mọi người ủng hộ nha....( ^3^)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro