Chương 5: Người kỳ bí
Sân chùa hoang vắng, ánh sáng yếu ớt từ những tia nắng chiếu qua các khe hở của những bức tường đổ nát. Yukata và Fumihito đứng đối diện với con quái vật khổng lồ. Nó không phải là một sinh vật bình thường, mà là một quỷ hồn biến dị, với hình dáng giống như một người khổng lồ, nhưng khuôn mặt của nó lại che phủ bởi một chiếc mặt nạ đáng sợ, chỉ lộ ra đôi mắt đỏ ngầu như lửa.
Con quái vật đứng im, nhưng không khí quanh đó dường như bị áp bức bởi sự hiện diện của nó. Yukata cảm nhận được sức mạnh tỏa ra từ con quái vật này, nhưng cậu biết rằng mình không thể chỉ đứng yên.
Fumihito đứng bên cạnh, thanh kiếm của cậu sẵn sàng. "Yukata," Fumihito lên tiếng, giọng nghiêm túc. "Hãy cẩn thận, con quái vật này không phải là thứ dễ dàng đối phó."
Yukata gật đầu, thanh kiếm của cậu cũng được rút ra, lòng đầy quyết tâm. "Mình sẽ bảo vệ cậu," cậu nói nhỏ.
"Được thôi vì đây là bài tập của cậu mà!" Fumihito khẽ cười.
Bất ngờ, con quái vật lao về phía Fumihito, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa. Trong khoảnh khắc, nó biến mất khỏi tầm nhìn của Yukata, và ngay lập tức xuất hiện trước mặt Fumihito. Cả cơ thể con quái vật vặn vẹo một cách kinh dị khi nó vung một cánh tay khổng lồ lên, nhắm thẳng vào Fumihito.
Một đòn tấn công nhanh như chớp, Fumihito không kịp phản ứng. Chỉ nghe thấy một tiếng vỡ vụn và Fumihito ngã quỵ, máu từ vết thương sâu trên cơ thể chảy ra. Thanh kiếm của cậu cũng dần biến mất vì anh đang hấp hối, ánh sáng từ thanh kiếm mờ dần, rồi hoàn toàn tắt ngấm.
Yukata nhìn cảnh tượng trước mắt, tim như ngừng đập. "Fumihito!" Cậu hét lên, lao đến nhưng không kịp. Vết thương của Fumihito quá nặng, cơ thể cậu đang dần mất sức.
Cậu quỳ xuống bên cạnh Fumihito, tuyệt vọng. "Cậu không thể chết như thế này!" Yukata gào lên, tay cậu nắm chặt lấy tay Fumihito.
Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói vang lên, lạnh lùng nhưng đầy quyền uy. "Em yếu đuối tới vậy sao, Fumihito?"
Yukata ngẩng lên, mắt mở to khi thấy một người đàn ông bước ra từ cánh cổng trắng sáng, như một sinh vật đến từ một thế giới khác. Người đàn ông cao ráo, với dáng vẻ đẹp trai và khí chất mạnh mẽ. Áo choàng của anh ta bay trong gió, và ánh sáng từ cánh cổng trắng như bao phủ lấy anh ta, tạo nên một vẻ uy nghi.
"Anh trai!" Fumihito thì thào, ánh mắt cậu sáng lên khi nhận ra người vừa xuất hiện.
Người đàn ông bước tới, không nói gì, chỉ vung tay lên. Anh ta chỉ liếc nhìn và ngay lập tức, con quái vật bị chẻ đôi, không kịp phản ứng, nó tan biến thành từng mảnh hư vô. Cơ thể của quái vật biến mất như chưa từng tồn tại, để lại chỉ sự tĩnh lặng.
Yukata nhìn người đàn ông với vẻ ngỡ ngàng. Fumihito lúc này đã ngồi dậy, ánh mắt đầy biết ơn nhưng cũng đầy thắc mắc.
"Anh..." Fumihito bắt đầu, nhưng người đàn ông không để cậu hỏi thêm. Anh ta đặt một tay lên vết thương của Fumihito, một luồng năng lượng sáng rực lan tỏa, từ từ chữa lành những vết thương.
"Cuộc hành quyết sắp bắt đầu, nên em hãy chuẩn bị là vừa" người đàn ông nói, giọng điềm tĩnh, rồi quay người lại, bước trở về cánh cổng trắng.
Fumihito nhìn theo anh nhưng không nói gì. Yukata thì vẫn chưa thể hoàn hồn, không biết người đàn ông này là ai, nhưng cậu cảm nhận được sự mạnh mẽ và sự nguy hiểm tiềm tàng trong mỗi bước đi của anh ta.
"Fumihito, người đó là ai?" Yukata hỏi, vẫn chưa hiểu rõ tình huống.
Fumihito, sau khi vết thương đã lành dần, nhìn cậu với ánh mắt đầy phức tạp. "Đó là anh trai tôi... người đã nhận nuôi tôi trong quá khứ nhưng... những gì anh ấy nói, không phải chỉ là lời đùa."
Cả hai im lặng nhìn cánh cổng trắng từ từ đóng lại, và một cảm giác kỳ lạ lan tỏa trong không khí. Cuộc hành quyết, một cuộc chiến sắp đến, và họ chỉ mới bắt đầu hiểu được cái giá phải trả cho tất cả những gì họ đang trải qua
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro