Intro
Tôi ngẩn người đứng giữa khuôn viên bệnh viện, khuôn mặt tái lại thất thần cầm tờ giấy xét nghiệm với dòng chữ đỏ đáng sợ trên tay. Trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại từng câu chữ của vị bác sĩ nọ.
.
"Cậu có thai"
"Bác sĩ đang đùa phải không???"
"Bọn trẻ bây giờ đứa nào vào đây cũng nói những câu thế này, tôi là bác sĩ lừa cậu tôi được gì?"
"Nhưng tôi... tôi... tôi nhớ... tôi..."
"3 tuần, hẳn trong khoảng thời gian này cậu không hề biết đến sự tồn tại của đứa bé, việc ăn uống cẩu thả của cậu xém tí đã làm đứa bé mất mạng. Thứ lỗi cho tôi hỏi nhiều, cậu Oh sống một mình hay ở cùng người thân?"
"Tôi sống một mình"
"Tôi chân thành đề nghị cậu đến sống cùng người thân, chú trọng ăn uống, làm việc cẩn thận. Thời gian này đứa bé vẫn chưa hình thành đầy đủ các bộ phận cơ thể không cẩn trọng sẽ dễ dẫn đến việc không mong muốn xảy ra"
"Đứa bé sẽ chết sao?"
"Có thể. Nếu cậu tiếp tục thế này"
"Tôi... tôi... muốn bỏ đứa bé"
"Bọn trẻ các cậu thật thú vị, chẳng bao giờ nghĩ đến hậu quả đến khi sự việc thành ra thế này liền cuống quýt mong rằng chúng chưa từng tồn tại. Đứa trẻ này là một sinh mạng nếu muốn bỏ nó hãy suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Hãy tự đặt câu hỏi cho bản thân mình, hãy hỏi bản thân cậu rằng cậu đây là thật sự muốn bỏ nó?"
.
Tôi thật sự muốn bỏ đứa bé này ư?
Tôi không biết, làm sao tôi có thể đưa ra quyết định lớn thế này. Sự việc hiện liên quan đến một sinh mạng còn chưa chào đời, ai biết được sau này đứa bé sẽ trở thành người thế nào? Nếu nó trở thành một tên trộm cướp hay một kẻ giết người trong tương lai thì tốt rồi, lúc đó tôi sẽ cảm thấy không áy náy vì bản thân đã vứt bỏ một kẻ xấu. Nhưng nếu nó trở thành một vĩ nhân trong tương lai, chẳng phải tôi đã tự tay giết chết một nhân tài?
Rốt cuộc điều gì là tốt điều gì là xấu? Bỏ đứa bé hay giữ nó lại?
Tôi vô cùng hoang mang, bản thân như đứng trước ngã ba đường, mỗi một con đường đều mang ý nghĩa riêng nhưng rốt cuộc tôi nên chọn con đường nào? Tại sao khi nhìn vào những con đường này, tôi đều thấy phía trước tối đen như mực không ánh sáng?
Tôi thật không biết, bản thân rốt cuộc nên làm gì
Tôi có nên gọi cho anh ta? Cha của đứa bé nên biết đến sự tồn tại của nó. Rằng anh ta đã tạo ra một sinh linh, có lẽ anh ta sẽ cho tôi biết câu trả lời. Nếu anh ta là một người cha có tâm thật sự, tôi đồng ý việc giữ đứa bé này. Còn nếu anh ta là một kẻ tồi chỉ nghĩ đến việc thõa mãn ham muốn tình dục, tôi nghĩ đứa bé không nên ra đời bởi lẽ sau này nó lại hỏi tôi cha nó là ai, tôi thật không nỡ trả lời rằng cha con là một thằng khốn nạn chỉ biết gieo giống, hắn ta có thương con đâu. Nghĩ đến đây tôi cũng không biết nếu anh ta nằm trong trường hợp hai, liệu lúc sinh nó ra tôi sẽ thành thật yêu thương nó?
Trong lúc chờ điện thoại nhấc máy, tôi lo lắng theo thói quen cắn móng tay. Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói trầm thấp khiến tôi đỏ mặt nhớ lại thanh âm này đã điều khiển tôi làm những gì trong cơn khát tình dẫn đến sự tồn tại của đứa bé này.
Tôi thấp giọng, điều chỉnh nhịp thở, tự an ủi bản thân anh ta chính là hy vọng cuối của mình.
"Anh còn nhớ ngày anh bắn vào trong tôi không?"
Người kia im lặng trong giây lát, lát sau chất giọng trầm thấp vang lên
"Tôi nhớ"
Anh ta vẫn nhớ, điều này là tốt phải không?
"Tôi xin chúc mừng, anh nhận được giải đặc biệt rồi!"
Đm mày đang nói gì vậy Oh Sehun!
"Tôi đang rất bận, rốt cuộc cậu muốn nói gì?"
Người kia dường như khó chịu, trong giây phút đó cả người tôi chợt căng cứng, lời nói chạy trước cửa miệng không hề suy nghĩ.
"Park Chanyeol tôi có thai con anh rồi!"
× Truyện không có preview như những truyện khác (vì theo ngôi kể thứ nhất) ×
Sau đây là tiết mục Q&A của mẹ tác giả xạo ke
• Q: Tại sao lại là ngôi kể thứ nhất?
A: mọi người sẽ hiểu thêm về cảm nhận của Oh baby nhà ta khi đứng trước các lựa chọn. (Mị muốn make color tạo khác biệt hihi)
• Q: Park Chanyeol sẽ là thể loại công thế nào?
A: chồng quốc dân
• Q: Chanhun trong truyện là kiểu 419, một phát nả đạn liền có chiến công à?
A: Yup :>
• Q: Baby có được nhắc nhiều trong truyện không?
A: đương nhiên có, hai người có đến được với nhau không tất cả đều phụ thuộc vào baby :>>>
• Q: Park Chanyeol có thương đứa bé không?
A: Có, con mình mà
• Q: Oh Sehun có thương đứa bé không?
A: Thành thật mà nói lúc đầu anh còn định vứt đứa bé cơ mà.
Hy vọng sau này suy nghĩ sẽ khác :<
• Q: Có H không?
A: Hên xui :> viết H đau đầu tốn khăn giấy vl, chưa kể tui giận Wattpad Oppa vì không save H của mình rồi, không biết tương lai thế nào :>
*note*
- Truyện có yếu tố ảo tưởng sức mạnh, cân nhắc trước khi nhảy hố nếu bạn không thể hold nổi (nam×nam sinh tử là đã ảo vl rồi các mẹ ạ)
- Truyện lần này viết theo ngôi thứ nhất, cách viết cũng khá là lạ, nếu không hold nỗi xin đừng nhảy hố
- Truyện ngược ngọt đều theo tâm trạng, baby còn hay mất đều theo tâm trạng (tâm trạng tác giả như tàu lượn siêu tốc lên xuống thất thường lắm)
- Ăn chay ăn mặn đều theo tâm trạng :>
- Hãy coi superman return tập có Chanyeol cùng Baekhyun để thấy sự cute phô mai que khi giải đáp bài toán
Chanyeol + con nít = (?)
(Sẽ thêm vào sau nếu nghĩ ra được lưu ý nào khác)
À chúc các bạn ôm boom nhảy hố vui vẻ ❤
Vote, comment (hỏi tác giả về bất cứ thứ gì trên đời) tiếp thêm động lực cho mị nào các tình iu ❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro