Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14: Ghen và hôn

Vừa học thể dục xong là tiếng trống vào ăn trưa vang lên . Trân vừa muốn vào vừa không muốn . Đơn giản là rất ngại . Thử ngồi gần người mình yêu xem , có ngại không chứ ? Bình tĩnh vào chỗ ăn , cố gắng tập trung ăn , không nhìn sang Tường Anh nhưng Trân không thể , Giống như Tường Anh là cục nam châm còn mắt Trân là sắt vậy . Mỗi lần tập trung ăn là vẻ đẹp của Tường Anh hút Trân quay sang . Cố gắng ăn thật nhanh rồi chạy vào lớp . Vào lớp được một lúc thì những đứa khác thi nhau ra vào . Trân đang cố gắng tránh né Tường Anh , nếu mà gặp thì chắc Trân nổ tung mất ( lý do , hai chấm , ngại ) . Nhưng trời đã giúp Trân . Lúc Tường Anh chuẩn bị lại bắt chuyện với Trân thì ...

"TÙNG TÙNG TÙNG"

- Các em học sinh bán trú về phòng ngủ . Thầy xin nhắc lại . Các em học sinh bán trú về phòng ngủ . - Thầy giám thị bắt loa .

"Yeah ! Thầy ơi ! Thầy cứu con rồi . Con cảm ơn thầy ! Còn bây giờ , vọt lẹ đi ngủ chứ không chết mất , chết mất !"

Rồi trong vòng một nốt nhạc , Trân đã chạy lên phòng ngủ , không để cho Tường Anh kịp phản ứng .

Vừa lên tới phòng ngủ thì Trân chạy lại tủ gối , lấy số 18 ra và giấu đi . Đơn giản là vì số 18 là số của Thơ . Trân chỉ muốn chọc Thơ tý thôi . Một lúc thì Thơ vào . Thơ biết là Trân lấy gối của mình như năm ngoái , Thơ lại gần và bảo Trân đưa gối cho mình . Trân đành phải đưa gối cho Thơ rồi cả hai nằm ngủ .

---------- Chiều khi ngủ dậy ----------

- Oáp~ Buồn ngủ quá đê . - Trân vươn vai và đi cất gối .

Đi ra khỏi phòng ngủ , mang giày và đi về lớp . Trân đã có ý định sẽ nói cái gì đó , dễ thương , lãng mạn với Tường Anh nhưng không dám . Chỉ là muốn nói:" Chồng ơi , dậy đi ! " . Trân chỉ muốn nói 4 chữ đó mà sao khó quá . Thấy Tường Anh còn nằm ngủ . Trân định lại gần nhưng thôi . Lưỡng lự mãi thì Tường Anh bật dậy . Thế là khỏi nói . Trân lại bàn ngồi , cột tóc . Và rồi , Trân và Tường Anh , cả hai không nói gì hết cho đến lúc cô Tuyền vào lớp .

- Tường Anh , lên cầm bài kiểm tra bữa trước phát cho các bạn . - Cô cầm sấp bài kiểm tra đưa cho Tường Anh .

Tường Anh nhận nó và phát bài ra . Trong lúc Tường Anh phát bài thì cô thông báo về ngày lễ khai giảng .

- Sắp tới 5/9 là ngày lễ khai giảng . Bữa đó là thứ hai . Làm lễ buổi sáng , cô không biết là chiều có được nghỉ không nữa ...

Trân vừa nghe cô , vừa nhìn Tường Anh phát bài và đã nổi lửa khi thấy Tường Anh phát bài cho Châu mà cười cười giỡn giỡn . Đã vậy Tường Anh còn để Châu đụng vào tay mình nữa chứ . Bây giờ Trân thật sự tức , rất tức là đằng khác . Và Trân một lần nữa , giận Tường Anh . Tường Anh phát bài đến chỗ Trân thì Trân ngó lơ , không quan tâm . Tường Anh cũng chả hiểu tại sao rồi tiếp tục phát bài . Phát xong thì Tường Anh về chỗ ngồi , vẻ mặt hơi buồn. Trân cũng chẳng thèm nhìn . Một lát sau thì cuốn tập tím phi thẳng vào Trân .

"Giận Tường Anh hả ?!T^T . Nó hành hạ tao này, trả lời nó đuyyy !!T^T"

"Nói với nó là tao nói:' TỰ BIẾT ĐI !!!' "

"Đụ !! Vụ con Châu với Tường Anh đó hả ?! Mày ghen à ?!"

"Thì sao !? Yêu phải ghen chứ ! Không yêu thì tao đã để yên rồi"

"Giờ phải làm sao để chuộc tội với mày ?!! Kêu nó xin lỗi à ?? Hay không được chơi với con Châu ?"

"Tao không cần biết . Năm ngoái nó nói là sẽ không chơi với Châu , bây giờ thì sao ? Tao có cảm giác như nó vẫn thích con Châu á !"

"Nó kêu là nó không thích con Châu .  Thêm chân lý của tau nà : Đôi lúc đừng suy nghĩ mọi việc theo cảm giác của bản thân mày , nhìn , cảm nhận và thông cảm"

"Haha , tao cũng muốn thông cảm lắm chứ bộ . Mà mày nhìn đi , hồi nãy , chính xác là 4 phút trước , nó giỡn với con Châu . Tức chết đi được . Nó giỡn mà còn cười nữa . Tao lúc đó muốn bay lên đánh con Châu cho tới chết luôn á ( gọi là quánh ghen đó mấy mẹ ) ! Nó muốn chọc tức tao hay sao í .  Khiến tao ghen . Tao thề nó phải chết ."

"Bây giờ đó là chuyện của quá khứ , mày bỏ qua đi . Bây giờ cảm giác của mày khó chịu thì để trong lòng đi . Mày ghen hoài thì thằng Tường Anh cũng khó xử lắm chứ bộ . Bây giờ chẳng qua chỉ là một tình huống vô tình . Nếu mày ghét Châu thì xem nó là người vô hình đi . Chứ bây giờ mày giận thì được gì ? Con Châu biến mất hay cảm giác của mày sẽ khiến người mày yêu buồn ??"

"Sao cũng được . Mệt quá !"

"Vậy là hết giận ??"

"Éo đâu nha ! Nó đã xin lỗi tao đâu !?"

"Vậy là xin lỗi thì mày hết giận ?"

"Không . Tao vẫn giận . Mày thấy nó vô tâm không ? Tao với mày nói chuyện nãy giờ mà nó không thèm để ý ! Giỡn với Long hoài . "

"Không có , hồi nãy nó có hỏi tao , mà tao nói tý ghi xong với mày tao nói với nó lại. Mày thấy không ? Ngay từ đầu nó đã quan tâm rồi .  Vậy là nó chỉ cần xin lỗi là mày hết giận => Mọi việc được giải quyết ."

"Sao cũng được . Tao tha cho nó vì nó là người tao yêu thôi đó"

"YEAH !!! Để tao kêu nó đi xin lỗi , nhưng mày phải chấp nhận . Mày đừng có làm ML ( mặt lạnh -.- ) là được ."

"Dạ mẹ . Với một điều kiện . Kêu nó hôn má tao đi"

"Nó kêu ngày mai được không ?"

"Okie !!!"

"Ahaha ! Ta là người thông minh nhất thế giới .  Hí hí hí ! Lợi dụng lúc giận người mình yêu , kêu nó hôn má . Hahaha , thông minh thật !"

---------- Ngày hôm sau ----------

Đột nhiên hôm nay Trân lại thích đi học sớm , dậy từ rất sớm luôn . 5h sáng đã mở mắt dậy rồi . Tất nhiên rồi vì hôm nay là Tường Anh sẽ hôn má Trân đấy ! Nghĩ là đã thấy hạnh phúc rồi .

Vừa thay đồ , Trân vừa ngâm nga một bài hát mà Trân rất thích .

- Làm gì mà vui vậy hả con gái ? - Ba thấy lạ , lên tiếng hỏi

- Có gì đâu.. ! Chỉ là...lâu lâu lên cơn thôi mà...

Bước tới trường với một tâm trạng phấn khởi , Trân vào phòng giám thị lấy sổ đầu bài và đi về lớp . Đang đi được vài bước thì có người đập một cái bốp vào cặp Trân . Hoảng hốt , Trân quay lại nhìn thì thấy Tường Anh đang cười rất tươi .

- Đã nói là sẽ trả thù mà ! - Tường Anh khoái chí nói .

- Ừ ! Có gan đó ! - Trân cười rồi xoè cả bàn tay móng dài ra . - Muốn thử không ?

- Không

Trân và Tường Anh vừa vào lớp vừa cười giỡn . Trân hơi buồn vì không thấy Tường Anh đề cập gì đến việc hôn má hết . Cứ nghĩ là Tường Anh đã quên rồi nhưng thật ra Tường Anh rất ngại về vấn đề đó ( lần thứ n , cấm nghĩ bậy ) .

Trân đợi cho đến tiết học thứ ba thì thật sự không chịu nổi nữa . Mất lòng kiên nhẫn rồi .

- Sao Tường Anh chưa hôn tao nữa ? - Trân hỏi Tâm giờ ăn trưa

- Ai biết . Chắc nó ngại hay quên gì đó . Để lát tao hỏi nó .

- Ừ

Trân mệt mỏi vào lớp . Đến thì thấy Tường Anh vẫn ngồi trên bàn giáo viên như mọi khi . Trân không để ý , cứ tiến vào bàn và nằm xuống .

Trân buồn vì thấy Tường Anh cứ thờ ơ , chẳng buồn để ý tới mình .

"Nói yêu nhưng cứ thờ ơ với người ta thì yêu cái nỗi gì !?"

---------- Sau khi ngủ trưa ----------

Vừa bước xuống lớp thì Trân bị Tâm với Long bảo lại chỗ của Tâm .

"Đang mệt mà kêu hoài !"

Trân mệt mỏi , vác cái thân lại chỗ Tâm thì thấy Tường Anh đứng đó . Lúc đầu thì Trân cũng không hiểu gì cho lắm . Nhưng thấy Tâm cười thì cũng hiểu ra , Tường Anh đang chuẩn bị hôn Trân . Tường Anh từ từ tiến lại gần Trân nhưng chẳng chịu hôn gì cả . Cả lớp đều ngóng nhìn Trân và Tường Anh nhưng vẫn không có động tĩnh gì hết . Long cảm thấy ngứa mắt nên lại đó , đè đầu Trân xuống bàn , đẩy đầu Tường Anh áp vào má Trân và ... "Chụt" . Tiếng hôn kêu rõ to. Ai cũng "Ồ" lên , mặt Trân đỏ hơn trái cà . Miệng thì cứ cười mãi. Trân chạy về chỗ ngồi , cúi đầu xuống không ngẩng mặt lên . Được một lúc thì hé mặt lên hỏi Phúc .

- Phúc ơi, mặt tui có đỏ không ??

- Có , đỏ quá trời !

- Chết rồi , giờ sao !? - Vừa nói Trân vừa ôm mặt lại .

- Nhìn hai người tình cảm quá !! - Khoa đột nhiên quay xuống nói .

- Khoa với Trâm cũng vậy thôi ! - Trân bật dậy

- Có đâu , đang trong giai đoạn tiến triển .

- Vậy hai người thành một...

Chưa nói hết thì giáo viên Sinh Học vào . Trân đành phải sẽ im lặng để bắt đầu tiết học . Vì đây là tiết học cuối trong ngày nên cả lớp có cảm giác là thời gian 45 phút trôi nhanh hơn thường ngày .

---------- Thứ Sáu ----------

Sau ngày hôm nay là sẽ đến ngày khai giảng , Trân rất phấn khích .

Tiết thể dục , vì thầy Hiền bận nên thầy để lớp tự quản . Ai cũng vui mừng vì sắp đến ngày khai giảng . Thậm chí còn bàn bạc sẽ đi đâu chơi nữa kìa . Và Trân cũng không ngoại lệ .

- Ê , 5/9 này đi đâu chơi không ?? - Ánh lại chỗ Trân hỏi

- Đi thì đi nhưng mà đi đâu ? - Trân ngơ ngác quay lại hỏi

- Chưa biết , chắc đi C.T Plaza , vô đó ăn rồi xem phim .

- Tao nghĩ đi xem phim ở được rồi nhưng tao nghĩ không nên ăn ở đó ! Ở đó toàn đồ ăn nhanh , mập lắm .

- Vậy mày tính đi đâu ăn ??

- Chắc -18°C

- Ừ , cũng được . Để tao đi nói với con Châu . - Ánh chạy đi , một hồi sau ngoắc Trân lại .

- Giề !? - Trân đứng khoanh tay sau lưng .

- Vậy là mày tính đi ăn -18°C hả ?? - Châu hỏi

- Ừa . Mày không đi được hả ??

- Không biết nữa , để coi lại .

- Ừ , hay là rủ thêm mấy đứa nữa đi , chứ có 3 đứa tụi mình chán lắm . Thêm mấy thằng con trai á .

- Được đó , mày đi hỏi đi .

Rồi Trân chạy lại chỗ mấy thằng đang chơi đá cầu .

- Ê , 5/9 đi chơi không ? - Trân đập vai Khang một cái .

- Ui đau ! - Khang xoa xoa cái vai - Đi đâu ?

- Đi ăn ở -18°C với đi xem phim .

- Ờ .

- Tường Anh đi không ? - Trân chạy qua hỏi Tường Anh

- Đi !

- Ừ , nhớ đi nha !

"Tất cả đã đâu vào đấy , nhất định kỳ đi chơi này sẽ thành công ngoài mong đợi"

Hết chap 14

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: