Chị tôi
Cái hôm anh cưới vợ
Lúa vừa mới trổ đòng
Chị tôi buồn duyên lỡ
Khóc suốt một mùa đông
Ngày xưa anh đã bảo
Lúa chín anh sẽ về
Chị tôi làm con sáo
Nhốt mình ở sông quê
Mười năm dài đằng đẳng
Một hôm anh chở về
Bên người mặc váy trắng
Đi dọc trên triền đê
Chịu tôi đang cấy lúa
Thấy anh - điếng lặng người
Mạ non bỗng héo úa
Trên tay chị rụng rời
Rồi anh cùng với họ
Đắp xây duyên cau trầu
Lúa trổ đồng nức nở
Gục bên ngọn cỏ lau
Bà năm trời dai dẳng
Chị tôi vẫn nặng tình
Một ngày gió yên lặng
Lúa rũ mình...lặng thinh
Tôi đeo vành khắn trắng
Tạ bao người chia buồn
Hôm ấy trời không nắng
Lúa ngoài đồng thê lương
Mạ non ai mới cấy
Gió chẳng buồn lắt lay
Người cũng không về lại
Nhìn chị tôi ngủ say...
Hôm nay đồng bát ngát
Mùi thơm lúa vàng bông
Tôi nghe người ta hát
" chị tôi chưa lấy chồng..."
#Có những câu chuyện cho lòng ta mênh mang
Có những câu chuyện cho hồn ta nốn nang.
PTN2602
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro