Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

早睡

"lingling kwong!"

orm vốn chưa bao giờ thích nằm dài trên sô pha để xem ti vi, vì sức hút của căn phòng đầy trò chơi và máy tính mạnh hơn nhiều, nhưng nếu có thể nằm trên đùi quảng linh linh mà xem ti vi, thì mọi chuyện lại khác hẳn.

trong đôi mắt lấp lánh của người nhỏ tuổi hơn, gương mặt mỉm cười ôn nhu quen thuộc của nàng được phản chiếu rõ nét. em thích cách nàng cúi đầu, giả vờ gật gù hiểu biết nhưng thực ra vẫn đang mã hóa từng câu từ tiếng thái phức tạp, thích cách nàng chăm chú nhìn em khi đang trò chuyện, thích luôn cả dáng vẻ không thể giấu được nụ cười của nàng khi bản thân em tiến lại gần, em... thích quảng linh linh.

"em là ira!"

ngón tay nàng nhẹ nhàng chạm vào trán của em, màn vào vai lần này lại lạc nhịp như thường lệ.

"hôm nay đến đây thôi, tối mai chị sẽ qua tiếp nhé."

khi nàng vừa dứt câu, em đã xoay người ôm chặt lấy eo đối phương, dù như thế nào cũng không chịu buông ra, còn dụi đầu vào phần cơ bụng săn chắc đã tập luyện, hai chân đung đưa nghịch ngợm.

"đêm nay chị ngủ lại đây với em được không..."

em khẽ luồn tay vào trong vạt áo nàng, lòng bàn tay ấm nóng chạm vào eo của nàng ấy, "chị có thể ở ngay phòng bên cạnh, đồ ngủ thì em sẽ cho chị mượn, hôm nay em chỉ ở nhà có một mình thôi, em sợ lắm."

lời biện minh này nghe chẳng mấy thuyết phục, nhưng rõ là quảng linh linh vẫn gật đầu đồng ý.

"vậy tối nay em hứa phải ngủ sớm nhé."

đây là điều kiện thỏa hiệp của quảng linh linh.


orm có một bí mật riêng tư nho nhỏ, trong góc bàn trang điểm của em, ngoài mỹ phẩm ra, em còn giấu một chiếc hộp chứa những món đồ chơi tình thú. vào nhiều đêm khuya, hoặc những lúc chỉ có một mình ở ban ngày, em sẽ tìm đến căn phòng này để có một chút thoải mái từ những thứ ấy.

giờ phút này, một món đồ trong hộp đang may mắn được ẩn mình bên trong thân thể của em, thanh âm hỗn tạp từ máy rung cùng dòng nước ấm nóng kia được em cẩn thận che giấu, từng nhịp thở dồn dập đều bị nén lại qua bờ môi cắn chặt. nghĩ đến việc quảng linh linh chỉ cách một bức tường, em vừa cảm thấy ngại ngùng, nhưng lại không thể ngăn cản bản thân mình mong cầu khoái cảm này nhiều hơn.

tiếng rên nhẹ không nhịn được mà thoát ra khỏi cổ họng, dù em đã cố gắng kiếm chế lại bằng tay và môi của mình. đôi chân trắng mịn hơi mở hướng về phía cửa, bất giác trong tâm trí em thoáng hiện lên ý nghĩ quảng linh linh có thể bất ngờ đi vào bất cứ lúc nào. dòng suy nghĩ dâng trào như thủy triều, cảm giác râm ran như có dòng điện chạy qua từng sợi tóc, tấm ga giường dưới thân bị em siết chặt, mật ngọt tuôn ra theo những ngón tay thon thả đang vuốt ve từng cánh hoa bên ngoài, làm ẩm ướt hết cả một vùng nệm.

nếu quảng linh linh nhìn thấy, nàng ấy sẽ làm gì với em đây...

có lẽ đầu ngón tay nàng sẽ cố ý lướt qua ngay khi sắp chạm đến hạt đậu đã sưng tấy kia, có lẽ nàng sẽ hung hãn cọ xát từng cánh hoa mẫn cảm, hoặc có lẽ sẽ đi thẳng đến vùng tư mật đang khát khao được tiến vào, và sẽ chỉ dừng lại khi bản thân mình chịu không nổi mà khóc nức nở trong vòng tay của nàng ấy.

những tưởng tượng quá mức này làm dục vọng lấn át khắp tâm trí, từng nếp gấp hồng run lên rỉ ra mật dịch, từng sợi tơ bạc kèm theo khi đầu ngón tay rời khỏi chảy xuống khắp ga giường.

nhưng liệu bức tường này, cánh cửa kia, có thể ngăn cách được bao nhiêu điều đây?

quảng linh linh bởi vì lạ chỗ ngủ mà thức dậy trong mơ màng, nhưng nàng biết một khi đã tỉnh thì chắn chắn khó lòng mà ngủ lại được.

nàng muốn lấy nước uống, nhưng cần phải đi ngang qua phòng orm, tuy bộ xử lý ngôn ngữ trong đầu nàng thường xuyên sập nguồn, nhưng điều đó không có nghĩa là thính giác của nàng không tốt. trong không gian chỉ còn lại orm và nàng, những âm thanh nho nhỏ khó có thể diễn tả thành lời đã truyền từ khe cửa ra bên ngoài.

càng đến gần cánh cửa, thanh âm phóng đãng liền càng rõ rệt. giờ phút này đây, nàng cảm thấy cánh cửa còn mỏng hơn cả tờ giấy. bàn tay quảng linh linh đặt lên tay cầm, đầu ngón tay lúc chạm vào hợp kim lạnh buốt khiến nàng khẽ rùng mình, lý trí còn chưa kịp quay về nhưng đã bối rối, lưỡng lự không biết có nên phá vỡ kết giới này hay không.

quảng linh linh không phải là không hiểu, đôi tai của nàng còn đỏ hồng nhanh hơn cả gò má. chỉ là nàng không thể nào tưởng tượng được rằng, bảo bảo ngoan ngoãn mà nàng luôn nâng niu, chiều chuộng lại có thể là hiện thân của sự nhục dục mãnh liệt kia.

nhưng nàng lẽ ra nên nghĩ đến sớm hơn, hiện tại làm gì còn đứa trẻ nào hoàn toàn là ngây thơ nữa đâu, nhất là khi bàn tay vuốt ve trên eo nàng vào lúc nãy có lẽ thực sự không phải là vô tình.

"lingling kwong à..."

phía sau cánh cửa kia, em vẫn cắn lấy cổ áo ngủ, cố nhịn lại từng hơi thở dồn dập, nhưng càng lấn sâu vào cảm giác ngây ngất ấy, cái tên quảng linh linh lại bật ra từ môi, nó như cách duy nhất để giải tỏa nỗi khoái cảm dâng trào chẳng cách nào xua tan.

mà nàng đứng ngay sau cửa sao có thể không nghe thấy được tiếng gọi, nàng bị em kêu đến mức mặt đỏ bừng, hai vành tai nóng rực như sắp bùng cháy, khả năng xử lý thông tin trong đầu đã muốn hỏng hóc hoàn toàn.

nhắm mắt lại, thính giác của em so với ngày thường càng trở nên nhạy bén hơn, nhưng khi tay nàng vừa chạm đến nắm cửa và khẽ đẩy vào, tất cả những gì orm có thể làm chỉ là mở to đôi mắt.

em vẫn đeo cặp kính gọng đen mà quảng linh linh yêu thích, ánh nhìn sau lớp tròng kia đầy mơ màng và hoảng loạn, thần sắc trở nên khẩn trương và sợ hãi, lại còn mang thêm vẻ chột dạ vì bí mật của mình đã bị phát hiện. chăn gối trên giường đều đã trở nên xộc xệch, phía dưới tấm ga lộ rõ vệt sậm màu, và giữa đôi chân trắng nõn phơn phớt hồng kia là một sợ tơ đầy ám muội.

trong mắt quảng linh linh hiện giờ, tất cả cảnh tượng trước mặt đây vừa kiều diễm lại tràn ngập sắc dục.

bảo bảo ngoan ngoãn của nàng thực sự đang làm chuyện xấu rồi.

khi quảng linh linh mở cửa, chiếc cổ trắng ngần của em đã đỏ ửng, cho dù vẫn chưa chạm vào nhau, nhưng nàng cũng đã có thể tưởng tượng được hơi ấm rạo rực kia cuốn quanh người mình.

lẽ ra nàng phải quở trách, lẽ ra nàng phải bảo em dừng lại, nhưng quảng linh linh lại không hề ngăn cản.

nàng cúi người, đặt một nụ hôn lên mu bàn chân đang căng cứng.

lý trí của quảng linh linh gần như đã tan biến khi nàng càng tiến đến gần hơn, nàng chẳng còn để tâm đến việc liệu chiếc áo ngủ mà mình mượn tạm có bị ướt đẫm bởi chất lỏng ấm nóng đang thấm dần kia hay không.

đôi bàn tay của người lớn hơn bắt đầu chạm từ cổ chân em, nhẹ nhàng vuốt lên đầu gối, rồi tách đôi chân em ra, các ngón tay men theo đùi trong chạm đến cánh môi hồng mịn đã trở nên ướt nóng. quảng linh linh ghé sát vào tai em, khẽ thì thầm, "orm không chịu đi ngủ sớm, vậy là không ngoan, đúng không?"

làn hơi phả ra khiến em tê dại, vành tai trong nháy mắt đã đỏ rực, hai tay em vòng qua cổ quảng linh linh, run rẩy nâng người lên. thân dưới dùng sức cọ vào tay nàng, từng cánh hoa ướt mềm nở rộ theo từng nhịp thở, áp sát vào những ngón tay. sợi tơ mỏng manh lướt qua lòng bàn tay, như thể muốn tự mình đi sâu vào.

"p'lingling sẽ phạt em đúng không?"

thời điểm vật hình quả trứng nhỏ ướt dính, ẩm nóng bị lôi ra khỏi cơ thể bằng sợi dây, ánh nhìn của quảng linh linh không hề rời khỏi khuôn mặt orm.

sợi dây được nàng kéo ra một cách chậm rãi, thứ đồ chơi rung đến mức tối đa kia đi qua từng nếp gấp hồng bên trong em. orm cố dùng tay che mặt, không muốn cho nàng thấy nét xao động đầy xấu hổ của chính mình, nhưng từng nhịp rung đánh vào các điểm mẫn cảm khiến em chịu không nổi mà nức nở, cuộn tròn người lại muốn phản kháng, rồi trong phút lơ đãng em đã đối mắt với nàng, khoảnh khắc ấy, sức lực của em liền như đã tan biến đi mất một nửa, môi dưới bị cắn chặt đến mức gần bật máu.

quá trình rút ra như tra tấn vì sự chậm rãi đến cực độ của nàng, mang lại cảm giác trống rỗng vì ham muốn ngập tràn, cơ thể không được thỏa mãn mà cháy bỏng mong cầu. lồng ngực em không ngừng phập phồng, khóe mắt phủ một tầng sương được tròng kính phóng đại lại càng thêm lấp lánh, đầu lưỡi hồng thè nhẹ ra thờ dốc từng cơn, rồi lại thu hồi và gửi đến quảng linh linh một nụ hôn gió, ngón tay còn nhẹ nhàng ngoắc ngoắc đầy mời gọi.

đây rõ là một sự khiêu khích trần trụi mà.

quảng linh linh đứng dậy, tháo mắt kính của em rồi đặt nó lên bàn trang điểm, nơi chiếc hộp nhỏ chứa đầy những món đồ chơi còn đang mở.

"em thường làm như thế này à?"

thường xuyên ở nơi mà chính nàng không thấy được đắm chìm vô số lần trong khoái lạc.

thường xuyên ở nơi chẳng có ai bên cạnh, dùng những món đồ có sẵn trong hộp trêu đùa với bản thân, đem chúng ẩn mình vào nơi tư mật nhất, nhẹ nhàng xoay chuyển khiến khuôn mặt bản thân ửng hồng vì sắc dục.

hoặc tiện tay dùng góc chăn, kẹp giữa hai đùi, áp chặt vào nơi đang không ngừng tiết ra mật ngọt, bắp đùi ép sát tấm vải mềm mại, khiến nó không ngừng ma sát với từng cánh hoa mịn màng, làm hạt đậu nhỏ kia vì quá hưng phấn mà lộ ra, để từng chất lỏng ái muội thấm đẫm vào góc chăn.

càng nghiền ngẫm nàng càng có thêm nhiều viễn cảnh khác xuất hiện trong đầu, những ý nghĩ mà bản thân nàng trước đây không dám tưởng tượng nhưng giờ chẳng thể nào cưỡng lại được nữa, còn hấp dẫn hơn cả những bộ phim tình ái từng vô tình thấy qua.

orm không biết từ lúc nào đã đứng phía sau quảng linh linh, tựa đầu lên hõm cổ nàng, vòng tay ôm chặt lấy, từng ngón tay chầm chậm trượt xuống từ thắt lưng, bắt đầu cởi từng chiếc nút áo ngủ.

"lingling kwong..."

"em sẽ vào những lần bản thân sắp ra mà gọi tên chị."

mọi thứ dường như đang trở nên hỗn loạn, quảng linh linh có thể cảm nhận rõ nhịp tìm mình đang đập nhanh hơn, dù thường ngày nàng không giỏi nắm bắt tình cảm, nhưng nàng cũng hiểu rõ rằng bước tiến hay lùi trong khoảnh khắc này sẽ quyết định tất cả, tuy trong lòng đã sớm đưa ra quyết định.

em đắm chìm trong khoái cảm tự tạo ra, giống như một kẻ nghiện vậy, và quảng linh linh sẵn sàng trở thành đối tượng trong trí tưởng tượng của em ấy, hoặc thậm chí trong hiện thực cũng nên.

quảng linh linh vươn tay, lấy một món đồ chơi khác, vẫn là quả trứng ấy, chỉ có điều bây giờ nó không còn dây. em nhướng mày, ngả lưng ngồi xuống mép giường, mở rộng đôi chân. món đồ chơi tùy ý lướt nhẹ qua nơi tiểu hạch, từng đợt sung sướng đến tê dại bắt đầu lan tỏa, chế độ rung yếu ớt khiêu khích, mơn trớn trước cửa khe khiến hoa huyệt như bị khơi dậy, thèm khát muốn nuốt lấy tần số rung động đang trêu đùa kia.

chế độ rung cao hơn được kích hoạt khi món đồ chơi được đẩy sâu vào, em có thể cảm nhận rõ ràng bụng dưới của chính mình đang âm ỉ nóng lên, khiến làn da em cũng bắt đầu ửng đỏ. tần số cao nhất làm em trở nên bủn rủn, từng nhịp rung mạnh mẽ của món đồ chơi trong cơ thể khiến cánh hoa khẽ run. em trong nháy mắt lập tức cong người, kẹp chặt đôi chân để làm giảm đi cường độ của nó.

quảng linh linh đặt điều khiển sang một bên, cúi người dịu dàng hôn đối phương, đôi môi mềm mại vì sự khoái lạc mà khẽ hé mở, được nàng nhẹ nhàng mơn trớn rồi mút lấy. orm thả mình đón nhận, để quảng linh linh tùy ý xâm chiếm, chiếc lưỡi ôn nhu lướt qua đầu lưỡi người kia, nếm lấy từng chút dư vị ngọt ngào. từng hơi thở phả lên gò má có chút nhột, và cả đồi tuyết trắng mềm đang run rẩy theo từng nhịp rung được quảng linh linh vuốt ve khiêu khích, khiến chúng dần chuyển sang sắc hồng nhàn nhạt, thanh âm nỉ non đáng thương nhưng mê người cứ vang vọng bên tai.

"lingling... p'lingling...!"

orm từng trong lúc tự thỏa mãn chính mình mà tưởng tượng qua trăm ngàn cảnh tượng khác nhau, nhưng chưa bao giờ có lần nào ngọt ngào và đê mê như lúc này, mỗi cái chạm của quảng linh linh đều dịu dàng đến mức em như muốn tan chảy trong vòng tay kia. mọi dây thần kinh trong cơ thể đang truyền tải niềm vui thích cực hạn, khiến em tê dại từng cơn, đầu óc choáng váng không thể nghĩ gì nhiều, cơn cao trào đột ngột tiến đến, phá vỡ mọi phòng tuyến cuối cùng.

"lingling kwong!"

em liều mạng bám chặt ga giường, từng đợt sóng khoái cảm làm bụng dưới siết chặt, đôi tay yếu mềm không còn chống đỡ nổi mà đổ người về sau, hai chân thon dài run run quấn quanh eo quảng linh linh. nàng đưa tay xuống nơi tư mật dính ướt, cảm nhận ái dịch tràn xuống đùi, tạo thành một vệt ẩm trên đệm.

"orm à, em phải ngủ sớm hơn chứ..."

ngón tay ban đầu chỉ nhấn nhẹ vào tiểu hạch đã sưng tấy, rồi ngày càng chạm vào nó với cường độ cao hơn. trái anh đào nơi đỉnh đồi tuyết trắng đã bị đùa giỡn đến mức dựng thẳng lên, những ngón tay khéo léo trêu người, mang đến từng đợt kích tình mới, khiến em chẳng còn hơi sức để trả lời.

căn phòng tràn ngập những âm thanh ướt át, nếu để ý kỹ còn có thể nghe được tiếng nức nở khẽ vang trong nhịp rung nhè nhẹ. cả gương mặt em đều đẫm nước mắt, nhưng tiếng khóc ngắt quãng kia chỉ càng làm quảng linh linh thêm phấn khích.

sự kích thích liên tục chỉ làm tâm trí mất khống chế của em tan thành một mớ hỗn độn, tiếng rên rỉ bị kìm nén không ngừng thoát ra khỏi khóe môi, cơ thể run lên mất kiểm soát, ánh nhìn ngập ý mê loạn.

bàn tay nắm chặt nơi ga giường của em đã bị nàng gỡ ra, thay vào đó là mười ngón tương khấu, trong niềm vui thú dâng trào, các ngón tay em co lại, bám lấy nàng thật gắt gao. đôi chân sớm đã trượt xuống eo, chỉ còn theo bản năng mà cuốn lấy nàng trong cơn đê mê. đầu gối quảng linh linh chen vào giữa thân người kia, lướt nhẹ qua đùi em. từng âm tiết nức nở mỏng manh bật ra theo những lần rung của thứ đồ chơi, và mọi nỗ lực van xin của em đều chẳng còn tác dụng trước từng cử động của nàng.

thời điểm orm được bế lên, thứ đồ chơi kia vừa khéo có thể tiến sâu thêm một chút, làm tiếng rên yêu kiều bỗng chốc vỡ vụn, toàn thân mềm nhũn bám chặt vào người quảng linh linh. đôi chân lại bị tách ra một lần nữa, quỳ xuống hai bên eo, cơ thể vô lực ngồi trên phần bụng nàng, cơ thể mẫn cảm khẽ run, khiến những đường cơ bên dưới cọ sát qua cửa hoa quá độ nhạy cảm. nàng ấn vào bụng dưới em, tay còn lại theo cường độ quả trứng mà âu yếm quanh hoa huyệt, chất dịch ẩm ướt nơi đầu ngón tay đối lập với sự trong trắng từ ánh nhìn của em khiến chính nàng cũng phải đỏ bừng mặt.

món đồ chơi được rút ra, từng đợt kích tình lại dâng lên, để lại em đắm chìm trong cơn mê mệt, độ rung quá cao đã làm em tê hết cả người, chất mật ngọt ngào phủ đầy lên tay quảng linh linh.

dư âm của cao trào còn tồn đọng cùng những nụ hôn triền miên khiến em cảm thấy việc hô hấp ngày càng khó khăn, đầu lưỡi nhỏ hồng bị người kia dùng sức mút lấy, mặc kệ nước bọt tràn ra từ khóe môi, lưu lại từng vệt sáng trong suốt.

quảng linh linh tâm trạng cực kì tốt mà lau đi nước mắt cho đối phương, nằm xuống bên cạnh em, tay nhẹ nhàng xoa chiếc bụng nhỏ, vỗ về cơ thể đang run rẩy.

sau khi bình tĩnh lại hô hấp, em ghé sát tai nàng, cố tình để hơi thở nóng ấm phả vào nơi mẫn cảm nhất của nàng, "giờ thì em đã ngoan chưa, p'lingling?"

"muộn thế này mới chịu đi ngủ thì đương nhiên không hề ngoan rồi."

bàn tay của nàng đang xoa bụng em dần tiến lên phía trên, đầu ngón tay đảo quanh một khoản mềm mại kia, rồi khẽ đặt nụ hôn lên viên ngọc hồng nhuận đang căng cứng.

"nhưng nếu em ngủ trễ thêm tí nữa thì sẽ thành đi ngủ sớm rồi, nếu như vậy thì em vẫn có thể là đứa trẻ ngoan."

bàn tay tinh nghịch của nàng bỗng bị orm giữ lấy, đặt lên môi hôn một chút, rồi chủ động như chuồn chuồn lướt nước mà hôn phớt vào môi quảng linh linh, dù chỉ là thoáng qua nhưng nó cũng đủ sức làm nàng rung động.

quảng linh linh chậm rãi trút bỏ lớp áo ngủ bằng lụa, nhân lúc em còn đang điều chỉnh lại nhịp thở mà kéo em xuống gần hơn, khiến orm nằm giữa hai chân mình, chỉ cần nàng cúi đầu xuống liền có thể nhìn thấy em, dù trông có vẻ bối rối, nhưng lại chẳng hề ngập ngừng, mà dịu dàng áp môi lên đóa hoa nhạy cảm của nàng.

đầu lưỡi nhỏ lướt qua khe hở, trêu chọc hạt đậu đỏ đang căng mọng, rồi như vô tình mà thăm dò quanh mép cửa, đôi môi orm đã ướt át, phủ đầy mật ngọt trong suốt. hơi thở nóng bỏng của em phả lên thân dưới của quảng linh linh, dịch thể bị kích thích tràn ra, chất lỏng bắn tung tóe hết lên mặt em, càng làm không khí vốn đã hỗn loạn nay lại trở nên phóng đãng hơn.

"p'lingling có hài lòng không?"

"nếu nói vậy, có lẽ người hài lòng hơn lại chính là em, đúng không?"

quảng linh linh không cần nghĩ cũng biết rằng orm đã không còn kiềm chế nổi, bảo bảo hư của nàng đã biến thành một đứa trẻ nghiện sự nhục dục này mất rồi.

em bị lật lại trên giường, quỳ gối trong tư thế cúi xuống, cảm giác không an toàn từ việc chẳng thế thấy được khiến em bất an mà ôm chặt lấy gối đầu phía trước. thân dưới vừa mong manh lại nhạy cảm của em bị vuốt ve bởi ba ngón tay, các ngón tay không yên phận mà vén hai cánh hoa mọng thịt ra, trượt vào cửa mình ẩm ướt, khu vực riêng tư vốn đã ướt đẫm giờ đây càng đầy dịch thể. ngón tay cái ban đầu chỉ vê nhẹ nơi âm vật căng cứng, nhưng một hồi vì sự phấn khích không thể kiểm soát được mà tần suất day nhiết tăng lên, tiếng thở gấp chẳng thể kìm nén, âm thanh ướt át trơn trượt không ngừng vang vọng bên tai, dòng mật dịch từ đóa hoa nở rộ tràn xuống, cho dù có sự xâm nhập từ ngón tay cũng chẳng thể ngăn dòng chảy tuôn trào.

"những gì orm thích, chị đều sẽ dành hết cho em."

em khẽ rên rỉ giả vờ không nghe thấy gì, nghĩ rằng từ góc độ này, quảng linh linh sẽ không nhìn được dáng vẻ của em nên liền dứt khoát nhắm mắt lại, dồn mọi giác quan vào sự động tình đang chiếm lấy khắp cơ thể, những ngón tay điêu luyện ở bên dưới khiến cơ thể em càng thêm rạo rực, khát khao không ngừng.

người lớn tuổi hơn nhẹ nhàng đặt tay trái lên lưng orm, xoa ấn vào phần eo mềm mại, trong khi tay phải tạm buông tha cho hang động tinh xảo kia, nhưng nàng vẫn không ngừng mơn trớn tiểu hạch, sau đó lại tăng tốc tiến vào đóa hoa mềm mịn, mà nơi nóng ẩm đó sau khi cảm nhận được gia tốc không ngừng liền gắt gao mút chặt từng ngón tay, tiến sâu vào chỗ chật hẹp nhất, điểm nhạy cảm bị đầu ngón tay chèn ép mạnh mẽ từ một góc độ mới, từng âm tiết nỉ non đều bị chiếc gối mềm chặn lại, rồi những giọt pha lê trong suốt vì động tình mà lại chảy xuống từ khóe mắt đã đỏ ửng của em.

"bảo bảo, em ngoan lắm..."

quảng linh linh có thể cảm nhận rõ trạng thái của orm, khi ngón tay thâm nhập, lớp thịt mềm mịn ướt át của em như bám chặt lấy, đóa hoa kiều diễm ấm nóng co thắt liên hồi, như muốn cầu xin quảng linh linh tiến sâu hơn nữa. cánh tay nàng nổi rõ đường nét cơ bắp, cổ tay điều khiển các khớp ngón chao đảo vào bên trong cơ thể.

"hức...!"

em cắn chặt chiếc gối như thể đang chìm xuống biển sâu , chẳng thể phát ra nổi tiếng kêu nào, nước bọt ngấm ướt vải gối trong từng tiếng nấc nghẹn ngào. Lồng ngực không ngừng phập phồng, hai đồi tuyết trắng bị chèn ép, lướt qua ga trải giường, mang lại cảm giác tê dại râm ran, nhưng lúc này khoái cảm mãnh liệt đã lấn át hết tất thảy, chẳng còn chú ý được tới những điểm nhạy cảm khác nữa, chỉ còn tập trung duy nhất vào thân dưới đang vô thức đón nhận từng nhịp chuyển động.

tình triều quá độ trào dâng, cuốn đi mọi căng thẳng và xấu hổ ban đầu, lý trí hoàn toàn chìm đắm theo từng cú nhấp nhịp nhàng của quảng linh linh. tay trái nàng từ thắt lưng đã quay sang giữ lấy cổ tay orm, kéo em về phía sau, đan chặt từng ngón không còn khe hở.

ngón tay thon dài vừa rời ra một giây, orm đã mất hồn, đung đưa phần hông ra sau như muốn tìm kiếm thêm. tựa như sự yên lặng trước cơn bão, đầu ngón tay áp lên hạt đậu sưng tấy, khẽ khiêu khích trong giây lát trước khi luồn vào khe hở, cọ xát từng nếp gấp bên trong. đốt ngón tay phá vỡ nhịp điệu, mặc sức lộng hành khiến cơ thể em co thắt không ngừng, cầu xin quảng linh linh có thể chậm lại.

sự khoái lạc gần như nuốt chửng orm, những cơn sóng tình vượt quá ngưỡng, khiến em chẳng còn để tâm đến những tiếng rên rỉ đầy xấu hổ nữa, giờ chẳng còn sự tồn tại của chiếc gối, âm thanh kích tình tồn đọng khắp căn phòng. giữa những lời nói lộn xộn không thành tiếng của em, quảng linh linh đã đẩy em đến cao trào, và khi ngón tay rời khỏi, cơ thể mềm nhũn của em ngã xuống, mật ngọt từ nụ hoa ào ạt tuôn ra.

em vẫn đang run rẩy không ngừng, ngón tay của nàng đang xoa bóp bên ngoài để giúp em thư giãn, nhưng lại bị niên hạ tưởng nhầm đó là tín hiệu để tiếp tục.

vừa trải qua cơn động tình, cơ thể em không thể chịu nổi việc bị quảng linh linh thao túng. orm nấc nghẹn nắm chặt gối, cố gắng bò về phía trước, nhưng nàng đột ngột bắt lấy chân cô, kéo em về một cách dễ dàng.

"định chạy à?"

biết vậy đã không trêu chọc cái nữ nhân trầm lắng mà điên cuồng này rồi...

orm nhắm mắt giả chết, chỉ còn lại tiếng thở dồn dập cùng giọng nói nỉ non thay cho câu trả lời.

mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào cổ chẳng phải là cảm giác dễ chịu gì, nhưng người lớn tuổi hơn đầy cưng chiều lại ân cần xoay người em lại, lau nhẹ khuôn mặt cho em. còn phần dưới thì dù có lau thế nào vẫn không sạch được, vì cơ thể non trẻ kia vẫn không ngừng ẩm nóng, sưng đỏ và tiết ra dịch mật.

orm cắn môi dưới, cơ thể trẻ trung thật dễ thích nghi, cảm giác khó chịu đã dần biến mất, thay vào đó là khoảng trống vắng sau cơn khoái lạc.

theo ý của nàng, cả hai nên dừng lại để nghỉ ngơi. đồ chơi cũng đã được rửa sạch và cất vào chỗ gọn gàng trong lúc em được nàng chăm sóc. nhưng người chủ của mấy món đồ chơi kia lại có ý kiến trái ngược với nàng.

"orm chưa ngủ đâu, p'lingling phải dỗ orm ngủ."

em từ trên giường ngồi dậy, kéo lấy tay của quảng linh linh đang dọn dẹp, đôi mắt đỏ hoe khiến em càng trông đáng thương hơn. người thường ngày không kìm được dục vọng như em, lúc này sao có thể chịu để yên được cơ chứ, lòng bàn tay ấm áp nhanh chóng làm nàng mất đi hết sự phòng bị.

"orm à..."

"p'lingling không yêu orm!"

điều này quả thật có phần vô lý, nhưng khi đã lún sâu vào vòng xoáy ái tình thì nào còn lý lẽ gì nữa.

dù sao thì người lớn tuổi vẫn dịu dàng nhớ phủ lên giường tấm khăn tắm vừa giặt sạch để che đi chiếc giường ướt sũng, trong khi người trẻ hơn chỉ nghĩ đến việc kéo quảng linh linh nằm xuống cùng mình. hai thân thể mềm mại quấn lấy nhau, đôi chân em siết chặt quanh eo nàng.

"p'lingling, lần sau để orm làm cho chị xem nhé."

hai khoản mềm mại cọ xát vào nhau, trong khi ngón tay người lớn tuổi chỉ mới luồn quanh nơi hoa huyệt khẽ khiêu khích, lòng bàn tay đã có thể đón nhận dòng ái dịch tràn ra.

có lẽ đã cho em đủ thời gian thích nghi, hoặc có thể là do lời nói của em kích thích, động tác của quảng linh linh sau đó chẳng còn một chút chần chừ nào nữa, ngón tay cô lấp đầy những ngóc ngách mềm ướt của em, ngập tràn trong dòng mật óng ánh.

đầu lưỡi tấn công vào vùng nhạy cảm sau tai, thùy tai được âu yếm với những cái mút nhẹ, bàn tay bên dưới sau khi chạm qua một vài nếp gấp hồng rốt cuộc cũng đến nơi gây ra từng cơn tê dại, cơ thể không ngừng co rúm lại vì sung sướng.

quảng linh linh sẽ khiến em không dám mở miệng nói lời thô tục thêm lần nào nữa.

quảng linh linh giữ khư khư eo của niên hạ, bản thân ngừng lại để giúp em chủ động tự nhích vào ngón tay của mình, ngón cái tranh thủ cọ vào nơi căng mọng kia. đôi chân từng vòng qua eo giờ đã mở rộng, âm vật không ngừng bị kích thích một cách đáng thương.

"p'lingling!"

trên cổ em lấm tấm những dấu hôn, và việc không hề có động tĩnh gì từ nàng khiến em càng thêm khó chịu, bị dày vò bởi sự dịu dàng chậm rãi của người bề trên.

thời điểm tự mình đưa tay xuống dưới, vừa mới chỉ chạm vào một lớp dính ướt, quảng linh linh đã lập tức nắm lấy, đan chặt mười ngón tay vào nhau và giữ trên đỉnh đầu em.

"sao thế, chê chị không nhanh bằng đồ chơi à?"

ai đó cứu em đi! rốt cuộc cái người kim ngưu chết tiệt này đang nghĩ gì trong đầu vậy!

"khó chịu quá..."

em biết rằng quảng linh linh thích mềm không thích cứng, những lời thủ thỉ mềm mỏng, cái uốn người từ em cùng tông giọng nũng nịu sẽ làm người lớn tuổi khó đoán này hài lòng.

quảng linh linh nhẹ vỗ vào vùng nhạy cảm, âm thanh "chát" vang lên khắp phòng, cảm giác điện giật cùng với sự xấu hổ lan tỏa từ vùng dưới lên, khiến làn da trắng nõn của em nhuộm thành màu đỏ ửng.

khi mở ra rồi, ngón tay thâm nhập thật sâu, cổ tay dẫn dắt các đốt ngón tay len lỏi vào mọi ngóc ngách, chăm sóc từng lớp thịt mềm mại, từng nếp gấp bên trong được chậm rãi vuốt ve. em không thể chịu nổi nữa, chống người dậy và cắn nhẹ vào vai quảng linh linh, nhưng sự gia tăng tốc độ đột ngột của nàng khiến em mất thăng bằng, tay chống gập lại và rồi ngã lăn ra giường. vài giọt óng ánh đọng lại nơi khóe mắt, trông em như vừa bị nàng trêu ghẹo đến mức không còn sức lực nữa vậy.

"chị rốt cuộc muốn gì chứ!" hơi thở của em dần trở nên dồn dập, từng cánh hoa siết chặt lại, gắt gao mút lấy ngón tay của quảng linh linh.

nàng chỉ khẽ cười, như chợt nghĩ ra điều gì đó và nhẹ nhàng thì thầm bên tai em.

"nhớ gọi tên chị nhé."

nàng bất ngờ cho thêm một ngón tay nữa, orm đã quên cả kính ngữ, vết cắn trên xương quai xanh của nàng lại càng sâu hơn.

"lingling kwong! rút ra!"

"ngoan nào, chẳng phải em thích như thế này sao?"

đầu ngón tay nhanh chóng kích thích vào tiểu hạch đang run rẩy nhưng vẫn cố tình nhô lên, nhằm mang lại cảm giác khoan khoái để xoa dịu đi sự khó chịu. áp lực từ từng nếp gấp bên trong dần dịu lại, nàng chậm rãi rút ra, cảm nhận sự níu giữ mềm mại, rồi khi gần rời khỏi mới quay lại để mở rộng chỗ sắp đóng lại kia.

cảm giác khoái lạc cùng cơn tê mỏi dần tích tụ, tiếng thở gấp gáp hòa cùng dòng mật trào ra không theo nhịp nào cả. đầu ngửa lên không thể kìm chế, vùng cổ yếu mềm và đồi tuyết xinh đẹp chỉ cần một nụ hôn nhẹ cũng đã in dấu được. làn da em đã hoàn toàn ửng hồng, đôi bàn tay mảnh mai, ngón tay mềm mại, để lại từng vết xước trên lưng quảng linh linh.

cổ tay dùng thêm chút lực để ngón tay chạm vào điểm nhạy cảm bên trong, thanh âm đáng xấu hổ vang càng ngày càng to hơn, chịu quá nhiều sự trêu người khiến em co mình lại, tiếng rên rỉ ngọt ngào trở nên khàn đục dần, khuôn ngực ấm nóng áp sát vào miệng quảng linh linh. nàng nhẹ nhàng cắn vào trái anh đào đã dựng đứng, mút chặt làm cho nó trở nên đỏ mọng và ánh lên lấp lánh.

bên trong đã thu về còn hai ngón, từng cánh hoa mềm nhũn đã ngập tràn trong dòng mật ngọt. sự kích thích từ đầu ngực khiến những cơ mềm bên trong càng siết chặt lấy ngón tay, và khi đốt ngón tay hơi cong lên đã tạo ra những cơn gợn sóng khiến từng lớp thịt mềm mại mạnh mẽ quấn lấy, không ngừng truyền đến cảm xúc vui thích.

"lingling kwong..."

"lingling kwong..."

ngón tay em luồn vào mái tóc của nàng, đôi mắt mơ màng khép hờ trong mê mẩn, không thể kiểm soát được bản thân mà đầu ngả ra sau, mùi hương quen thuộc của tóc quanh quẩn trong thính giác. những dấu hôn mới dày đặc in trên xương quai xanh, quảng linh linh nâng người em lên, tay còn lại đặt xuống bên dưới orm. đùi em cọ xát vào eo của nàng, cảm nhận được lòng bàn tay nóng bỏng áp sát bụng dưới, ngón cái không theo quy tắc mà lại tung hoành nghịch ngợm thêm một lần nữa.

những động tác bên dưới ngày càng trở nên nhanh hơn, cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể, khoái cảm mãnh liệt gần như làm em hỏng mất rồi, âm thanh rên rỉ pha lẫn vui sướng và chút thống khổ thoát ra từ cổ họng. và rồi cơn thèm muốn chạm tới đỉnh điểm, cơ thể ngay tức khắc căng thẳng, từng đợt sóng tình đánh vào đại não của em, sau đó lại trở nên mềm nhũn như chẳng còn xương. đôi chân vòng quanh eo quảng linh linh không ngừng run lên, mu bàn chân căng cứng, các ngón co lại, dòng mật ngọt từ bên trong tuôn trào, đọng lại trên tấm khăn tắm đã trải sẵn, không khí ngập tràn mùi hương trụy lạc không cách nào tan.

em run run, yếu ớt đấm nhẹ vào xương quai xanh của quảng linh linh. cơn cực khoái vừa rồi suýt nữa khiến em lạc lối trong biển tình. quảng linh linh vẫn dịu dàng đóng dấu từng cái hôn trên làn da trần trắng mịn của orm, có lẽ vài ngày tới sẽ khó mà để lộ phần eo và bụng.

"nếu orm ngủ không được, lần sau có thể gọi cho chị nhé."

giọng điệu của nàng đã trầm ấm hơn trước nhưng vẫn còn vài phần sắc dục, ánh mắt đong đầy tình yêu thương mà nhìn em.

"chị sẽ giúp orm đi ngủ sớm."

em nhìn đôi chân còn run rẩy của mình, trong lòng nghĩ thầm biết vậy đã chẳng trêu chọc quảng linh linh.

lần sau dù có làm thì cũng sẽ không gọi nàng ấy nữa đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: