CHƯƠNG 10
-trúc tử ơi…trúc tử…..
-yên nhi có chuyện gì mà cậu kêu tớ ầm lên vậy
-cậu đi đến giang gia với tớ nhanh đi
-nhưng đi đâu mới đc sao lại đến đó
-cậu ko muốn mất hạ âu thì đi với tớ đừng hỏi gì cả
Trúc tử giựt tay lại
-cậu ko nói tớ sẽ ko đi đâu
-hạ âu sẽ kết hôn với khiết thiếu gia cậu ko thể để hạ âu lấy tên khốn kiếp đó đc
trúc tử nghe như đất trời sụp đổ.ko ngờ hạ âu lại quyết đinh lấy khiết thiếu gia.một tin khiến trúc tử quỵ xuống dù muốn hạ âu đc hạnh phúc nhưng sao bây giờ lòng lại thấy quặn đau
-cậu còn ngồi đó làm gì đi thôi
-yên nhi ah ko cần đâu hãy để hạ âu đc hạnh phúc đc sống trong nhung lụa tớ ko muốn hạ âu phải chịu thêm đau khổ gì nữa
-cậu hy sinh tất cả vì hạ âu vậy mà bây giờ lại ko muốn giữ cô ấy lại
-tớ lấy gì để lo hạ âu hay tớ phải bắt cô ấy chịu khổ.cậu về đi tớ mệt rồi
Yên nhi nhìn trúc tử lầm lũi đi vào trong.có lẽ trúc tử đang đau lắm.yên nhi cũng ko khỏi nhói lòng.trúc tử đang đi thì mọi thứ chao đảo tối sầm lại dù cố gắng bước đi nhưng vô ích trúc tử ngã xuống và ko còn biết gì nữa
Khụ…..khụ…khụ…..
Trúc tử cậu tỉnh rồi.cậu thấy trong người thế nào
-tớ vẫn ổn cậu đừng lo
-cậu ho ra máu thế kia còn nói là ko sao
Trúc tử lau đi những giọt nước mắt yên nhi
-tớ ko sao thật mà.yên nhi tớ đã ngủ bao lâu rồi
-cậu đã ngủ 3 ngày rồi
-tớ đã nằm đây 3 ngày rồi sao.yên nhi cậu có biết khi nào hạ âu kết hôn ko
-hôm nay hạ âu sẽ kết hôn
Trúc tử im lặng.hôm nay người trúc tử yêu sẽ rời xa trúc tử mãi mãi nước mắt lại rơi.trúc tử ôm ngực nỗi đau khiến căn bệnh thêm tồi tệ.yên nhi ôm trúc tử khóc nức nỡ.bởi cô biết bệnh trúc tử sẽ ko thể qua khỏi khi mà căn bệnh ung thư phổi sẽ cướp đi mạng sống trúc tử bất cứ lúc nào
-yên nhi cậu tốt với tớ như vậy tớ biết đền đáp thế nào đây
-cậu ko cần đền đáp gì cả tớ chỉ muốn thấy cậu hạnh phúc thấy cậu vui vẽ là đc rồi
trúc tử ôm yên nhi.đâu biết bên ngoài có người đã lặng lẽ bước đi nước mắt cứ rơi.để nỗi đau cứ mãi tăng theo ngày tháng.
-yên nhi cậu đỡ tớ dậy đc ko?
-cậu đang mệt cậu nghỉ cho khỏe đi
-tớ muốn đc nhìn hạ âu lần cuối tớ biết tớ sẽ ko qua khỏi xin cậu giúp tớ đc ko
Yên nhi gật đầu đỡ trúc tử đứng lên có lẽ vì ngày đêm thương nhớ hạ âu phần căn bệnh cứ ngày một trầm trọng sức khỏe trúc tử cũng yếu dần khi bán quá nhiều máu nên mới bị kiệt sức đến vậy.nhìn trúc tử mà yên nhi ko khỏi xót xa.
-tiểu thư người xem cái này đc ko?
Hạ âu gật đầu ánh mắt vẫn vô hồn.cô đồng ý lấy khiết thiếu gia vì cô muốn quên đi trúc tử quên đi người đã phản bội cô.và vì ba cô sắp phá sản cô nên cô ko muốn cả đời ba cô gầy dựng phải sụp đổ như vậy nên cô đã chấp nhận lấy người mà cô chưa từng yêu thương.để lại một tình yêu với nỗi nhớ đong đầy.
-các người lo cho tiểu thư xong chưa.nhà trai đã đến rồi kìa
ông giang vì muốn có đc những gì mình muốn mà đã lừa dối con gái của mình
-dạ tất cả đã xong rồi thưa lão gia
trúc tử đứng từ xa nhìn hậ âu chiếc áo sare màu trắng tôn vinh nét đẹp thanh khiết của cô.nhưng ánh mắt đó lại thật âu sầu.trúc tử nhìn mà ko cầm đc nước mắt”hạ âu cuối cùng em cũng có thể chọn cho mình một tương lai tốt hơn em phải hạnh phúc thay cho trúc tử biết ko?trúc tử yêu em yêu nhiều lắm em phải luôn hạnh phúc em nhé” bất chợt cơn mưa thật to có lẽ ông trời đang khóc thay cho số kiếp quá bẽ bàng khóc cho đôi tình nhân yêu nhau phải rời xa nhau.trúc tử mặc cho trời mưa vẫn đứng đó nhìn người con gái mình yêu nước mắt hòa quyện vào nước mưa mặn đắng cả bờ môi
-cô là ai mà muốn gặp tiểu thư nhà tôi
-tôi là bạn hạ âu phiền cô nói lại dùm
-xin lỗi cô lão gia ko cho bất cứ ai gặp tiểu thư lúc cô đang làm lễ
-tôi xin cô mà xin cô nói có yên nhi đến tìm
-cô về đi tôi ko muốn bị mất việc đâu
Cô người làm quay lưng đi.yên nhi đứng lặng yên bên ngoài.nếu ko gặp hạ âu thì trúc tử phải làm sao
-hạ âu …………hạ âu….cô có nghe tôi gọi ko tôi là yên nhi tôi có chuyện muốn nói với cô.
-nè cô điên hay sao la hét lên vậy có biết tiểu thư tôi đang làm lễ ko
Yên nhi ko nghe những người xung quanh cô tiếp tục hét thật to
-hạ âu cô nghe tôi nói gì ko cô ko đc kết hôn tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô
ông giang tức giận bước ra khi có người dám phá đám ông lúc này.
-mau bắt cô ta lôi ra đanh trăm cây cho ta.dám đến đây gây rối sao hả
-buông tôi ra.hạ âu cô nghe tôi nói gì ko
-buông cô ấy ra
Ông giang quay lại
-con ra đây làm gì.người đâu mau đưa tiểu thư vào trong
-con nói chuyện với cô ta rồi sẽ quay vào làm lễ con ko bỏ hôn lễ đâu vì thế ba đừng lo
ông giang miễn cưỡng đi vào nhà.lúc này chỉ còn lại hai người hạ âu nhìn yên nhi
-yên nhi tìm tôi để nói chuyện quan trọng có phải ko?
-tôi muốn cho cô biết một sự thật mong cô hãy nghe hết rồi hẳn quyết định đc ko?
-nếu là chuyện của trúc tử thì cô về đi.tôi ko muốn nghe những gì từ con người bội bạc đó
hạ âu quay lưng bước đi
-một người bội bạc có đi bán máu để có đc những viên thuốc những bát cháo hải sản cho cô ko,một người bội bạc có vì tương lai của cô muốn cô đc sung sướng mà chấp nhận rời xa cô để chịu tất cả nỗi đau về mình.để rồi mỗi ngày cứ lặng lẽ nhìn cô với những giọt nước mắt đớn đau cứ mãi tuôn rơi.một người bội bạc có thể nhịn đói mấy ngày để cô đc ấm no ko, vậy cô nói đi những gì người ấy làm là yêu cô hay chỉ là kẻ phụ bạc?
Hạ âu quay lại nhìn yên nhi những lời yên nhi nói như có gì đó bóp chặt trái tim hạ âu đến ngẹn thở.
-yên nhi cô nói gì tôi ko hiểu.bán máu ai đã bán máu
-trúc tử đã bán máu của mình để mỗi tuần mua thuốc cho cô.bán máu để có những chén cháo hải sản để cô ăn mau chống bình phục.để cô đc sống mà chấp nhận rời xa cô thành một kẻ phụ bạc.để rồi căn bệnh di truyền sẽ cướp đi mạng sống của cậu ấy.
Hạ âu bàng hoàng khi nghe sự thật sao cô lại ngốc đến ko biết trúc tử đã yêu cô đến thế nào ngốc đến ko biết ba cô đã uy hiếp trúc tử
-yên nhi vậy cô và trúc tử yêu nhau có thật ko?
-đó chỉ vỡ kich đã đc sắp đặt sẳn để cô có thể tin là thật.tôi và trúc tử chỉ là bạn người trúc tử yêu là cô mãi mãi ko thay đổi
-yên nhi cảm ơn cô đã cho tôi biết sự thật
-cô hãy mau đến bên trúc tử bởi có lẽ hôm nay trúc tử cũng sẽ ko qua khỏi
Hạ âu bủn rủn khi nghe yên nhi nói có lẽ vì chăm sóc cô mà trúc tử mới bị lây nhiễm như vậy.lúc này hạ âu muốn vứt bỏ tất cả cô chỉ muốn đc bên trúc tử muốn vòng tay đó mãi che chở cho cô.những giọt nước mắt cứ rơi hạ âu tan nát cõi lòng khi nghỉ đến những ngày tháng qua trúc tử đã đau khổ biết chừng nào vậy mà cô nào hay nào biết cứ trách cứ giận để bây giờ cô phải chịu đau đớn thế này.
-yên nhi ah trúc tử bây giờ đang ở đâu cô đưa tôi đến đó đc ko?
-ko cần đi tìm đâu nó đang ở đây
hạ âu vs yên nhi quay lại
-trúc tử…………….
-cô dám bước đến tôi sẽ bắn nát sọ nó
Hạ âu chùn bước đứng nhìn trúc tử mà rơi nước mắt
-anh muốn gì sao lại bắt trúc tử
-tôi muốn gì cô cũng biết rồi mà.cô đã đồng ý lấy tôi sao lại còn tìm nó làm gì
-hạ âu con điên hay sau mà lại đi tìm tên phản bội như nó
Hạ âu nhìn ba cười chua chát
-một tên phản bội.ba nói ra mà ko xấu hổ sao.đến nước này mà ba vẫn còn che giấu con.ba vì danh lợi mà cả hạnh phúc của con ba cũng ko màng,ba thương con hay ba chỉ đang lợi dụng con để ba đạt đc những gì ba muốn
Ông giang bối rối
-con đang nói gì vậy
-ba dừng lại đi.quay đầu lại đi ba.cái gì ko thuộc về chúng ta thì phải phải cũng ko thể nắm giữ đc.con đồng ý lấy hắn là vì con muốn ba đc vui.nhưng khi biết đc sự thật con đau lòng lắm ba biết ko?người cha mà con luôn kính yêu lại đang tâm lừa gạt con và chia cách chúng con.ba có từng nghỉ ai thương con đến bán sự sống của mình để đổi lấy sự sống cho con, bán máu mình để đổi lấy từng bát cơm từng chén thuốc cho con gái ba ko?
ông giang xót xa con gái ông đang trách ông.nhẫn tâm tàn ác.có lẽ ông đã bị đồng tiền che mờ đi lý trí đến đứa con ông yêu thương nhất ông cũng ko màng đến nó có hạnh phúc hay ko?nó nói đúng có lẽ ông nên quay đầu lại.ông giang im lặng nhưng ánh mắt đã nói lên sự hối hận của ông
-hai người nói xong chưa tôi ko kiên nhẫn mà nghe hai cha con các người trách mắng nhau đâu.tôi cho cô chọn một là kết hôn với tôi hai là cô sẽ chứng kiến cảnh người yêu cô sẽ chết trc mặt cô thế nào
-1……..2……..
Mọi người đang hồi hợp chờ đợi chính ông giang bây giờ cũng ko thể cứu đc con mình.ông thấy thương cho trúc tử dù nó nghèo nhưng vẫn lo cho con ông đến khi ông biết thì bây giờ mọi chuyện lại quá muộn.hạ âu nhìn trúc tử cả hai nhìn nhau rơi nước mắt
-em đừng lo cho trúc tử nếu trúc tử có thể lấy mạng sống mình đổi lại hạnh phúc cho em thì trúc tử sẽ cũng sẽ cam lòng
-mày chán sống rồi phải ko
Hắn chỉa cây súng sát vào trúc tử hơn co tay lại bóp cò
-đừng mà tôi sẽ đồng ý tôi đồng ý
Hạ âu nói trong nghẹn ngào
-hạ âu sao em ngốc vậy sao lại đồng ý
-trúc tử em xin lỗi bao ngày qua đã oán trách trúc tử.em ko muốn trúc tử phải hy sinh vì em như vậy.hãy để em một lần hy sinh cho trúc tử đc ko?
trúc tử rơi nước mắt.ko thể để hạ âu lấy tên khốn nạn này đc.trong lúc hắn đang hý hững khi đạt đc mục đích.khúc tử vội đấm vào mặt và bụng hắn bằng hết sức lực còn lại rồi nhanh chóng cướp khẩu súng trên tay hắn
-đồ khốn mày dám…….
Hắn ôm bụng đau đớn
-mau kêu tất cả mọi người tránh ra
Hắn vội kêu bọn thuộc hạ đi ra.trúc tử nắm tay hạ âu.về phía sau mình.lúc này bất chợt mọi thứ xung quanh chợt chao đảo.trúc tử vội lắc đầu cố gắng bình tỉnh.
-chúng ta mau đi thôi em
Trúc tử nắm tay hạ âu bước đi
-bộ tưởng đi dễ dàng lắm sao.rất tiếc khẩu súng mày lấy là giã
Sau câu nói hắn lấy khẩu súng bắn thẳng vào trúc tử
Đùng………… Đùng………
-trúc tử coi chừng
-hạ âu……………
hạ âu đã đỡ hai phát đạn đó.ông giang vì thương xót cho con mà đã quay sang bắn liên túc vào người hắn ta.khiến hắn ko kịp trở tay chết ngay tại chổ.
-hạ âu sao em lại đỡ cho trúc tử.em có bề gì trúc tử phải làm sao đây
hạ âu cười đưa tay lên má trúc tử bàn tay đã dính đầy máu
-em làm tất cả chỉ vì em yêu trúc tử.
trúc tử ôm hạ âu thật chặt
-em biết làm vậy trúc tử đau lòng lắm ko?
-trúc tử em muốn đến nơi bí mật của chúng ta.trúc tử đưa em đi đc ko?
trúc tử gật đầu bế hạ âu bước đi.mỗi bước đi chứa đựng hàng ngàn nỗi đau.trúc tử đưa hạ âu đến thác nước ôm hạ âu thật chặt
-trúc tử hôn em đi.em nhớ trúc tử nhiều lắm
Trúc tử cúi xuống hôn hạ âu nụ hôn vẫn ngọt ngào xen lẫn vị mặn đắng giọt nước mắt
-trúc tử ah em lạnh quá
trúc tử siết chặt vòng tay hơn nói trong nghẹn ngào
-trúc tử sẽ ôm em mãi như thế này để mang đến em tất cả ấm áp
-em yêu trúc tử nhiều lắm.trúc tử nói yêu em đi em muốn nghe trúc tử nói thật to cho cả núi rừng cùng vui với hạnh phúc của chúng ta nhé
Trúc tử hôn lên môi hạ âu nước mắt cứ chan hòa niệm đau
-trúc tử yêu em… mãi mãi yêu em
trúc tử hét thật to hạ âu cười nép vào lòng trúc tử.lúc này hơi thở của trúc tử cũng yếu dần.máu từ mũi chãy xuống từng giọt
-trúc tử sao vậy sao lại ra máu nhiều thế này
Trúc tử cười nắm chặt tay hạ âu
-chẳng phải chúng ta thề nguyện cùng nơi đây sống chết bên nhau rồi sao.trúc tử muốn đi cùng em muốn đc ở bên em dù chúng ta chỉ là một linh hồn
Hạ âu hôn trúc tử nụ hôn với bao yêu thương.họ đã nằm bên nhau nắm chặt tay nhau.
-trúc tử em muốn ngủ trúc tử ru em ngủ nha
-trúc tử sẽ ru em ngủ chúng ta sẽ ôm nhau ngủ em nhé
Hạ âu vòng tay ôm trúc tử.đôi tay họ nắm chặt nhau.họ lại trao nhau nụ hôn vẫn say đắm ngọt ngào và ấm áp
-em yêu trúc tử
-trúc tử yêu em
Họ nhìn nhau rồi khép mắt lại họ đã chìm vào giấc ngủ một giấc ngủ ngàn thu.trên môi cả hai vẫn còn vương vấn nụ cười.mọi người sau khi đến nơi thì ko cầm đc nước mắt.bà hoa đã ngất xĩu ông giang thì ân hận những chuyện đã làm đến đứa con ông yêu thương nhất .yên nhi đau lòng khi cả hai lại có kết cục như vậy.ông giang muốn làm điều gì đó chuộc lỗi lầm mà chính ông gây ra nên đã chôn cất họ chung với nhau để cả hai ko phải lạnh lẻo.sẽ mãi mãi ấm áp trong vòng tay nhau.Mỗi một nhánh hoa rơi xuống là một lời cầu chúc cho họ .”trúc tử,hạ âu chúc hai cậu luôn hạnh phúc”mọi người lặng lẽ rời khỏi nghĩa trang vắng lặng.xa xa có hai bóng hình nắm chặt tay nhau bay về nơi cực lạc.
THE END
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro